Lục Thiếu Du hàn huyên có lệ với Đới Đường vài câu, sau đó mệnh lệnh cho Trịnh Anh mang theo đám người Quỷ Vũ Tông sắp xếp chỗ nghỉ cho bọn họ, còn hắn thì về lại nơi ở.
- Thiếu Du, người Quỷ Vũ Tông tới Phi Linh môn chỉ sợ mục đích không đơn giản. Đấu giá hội này đương nhiên Quỷ Vũ Tông bọn chúng sẽ có hứng thú. Mặt khác đối với Phi Linh môn ta có lẽ bọn chúng muốn thủ một chút. Vừa rồi Đới Đường kia dùng tâm thần âm thầm tra xét, thế nhưng lại không thể tra xét ra ta và lão bất tử.
Sau khi tới nơi ở, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đã chờ hắn ở trong đại sảnh.
- Bọn họ thích điều tra thì cho bọn họ điều tra. Chúng ta kệ bọn họ. Đấu giá hội ngày mai quan trọng hơn, tới lúc đó phải mời Đông lão và Oánh tỷ âm thầm tọa trấn mới được.
Lục Thiếu Du nói.
- Yên tâm đi, có chúng ta ở đây sẽ không xảy ra chuyện gì.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Ban đêm, bóng đêm bao phủ mặt đất. Ánh trăng chiếu xuống rừng trúc nhìn qua vô cùng vắng vẻ, cùng với gió đêm thổi qua khiến cho rừng trúc này tăng thêm phần quỷ dị.
- Tham kiến chưởng môn.
Một thân ảnh từ trong rừng trúc hiện ra, hai đệ tử Phi Linh môn lập tức hành lễ.
- Các đại đường chủ tới chưa?
Người tới chính là Lục Thiếu Du, lúc này tới phân đà, Lục Thiếu Du không đi cùng hai người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tới đây, có Đới Đường ở trong Phi Linh môn, Lục Thiếu Du cũng không muốn làm bại lộ một cái gì.
Nhìn thấy hai người Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn Quan như vậy, dường như khiến cho đám người Quỷ Ảnh La Sát, Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng vô cùng nghi hoặc, sắc mặt khẽ biến rồi cũng đứng dậy thi lễ.
- Chư vị ngồi đi.
Lục Thiếu Du đảo qua đám người, lập tức ngồi xuống.
- Âu Dương đường chủ, Vũ đường của ngươi lần này biểu hiện không tệ, ngày mai cũng phải dựa vào các ngươi, nếu như làm tốt, một ức kim tệ ngươi muốn ngày mai có thể đưa cho ngươi.
Lục Thiếu Du nói.
- Chưởng môn, đấu giá hội này có thể không giao cho Vũ đường chúng ta được không? Dù sao cũng không phải công việc quen thuộc của Vũ Đương chúng ta.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói.
- Đương nhiên không phải do các ngươi phụ trách toàn bộ, Vũ đường các ngươi chỉ cần phụ trách bên ngoài là được. Hôm nay ta đã tới trấn Hoa Môn xem xét một chút, nhân số không ít. Ngày mai những người muốn đi vào hội đấu giá, Vũ đường các ngươi thu thấp nhất hai mươi kim tệ một người. Về phần một trăm vị trí đầu tiên mỗi người thu một nghìn kim tệ. Thứ hai thu tám trăm kim tệ, hàng thứ ba thu sáu trăm kim tệ một người. Cứ như vậy, phí vào hội cũng đủ cho Vũ đường các ngươi năm mươi vạn kim tệ.
- Người có hứng thú tham gia hội đấu giá sẽ không quan tâm tới một chút kim tệ đó, hiện tại nhân số trên trấn Hoa Môn lên tới hơn ba vạn, cho dù cao tới đâu cũng có người tham gia.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
- Hai vị Diệp đường chủ, chuyện quan trọng nhất ngày mai sẽ giao cho các ngươi.
Lục Thiếu Du nhìn vào hai tỷ muội Diệp Phi, Diệp Mỹ. Dung nhan tuyệt mỹ kia khiến cho Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc, thế nhưng cũng không có biểu hiện gì trên mặt. Tư sắc của Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng đều hơn hai nàng không chỉ một bậc. Thế nhưng hai nàng này, đặc biệt là Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi lại có thêm vài phần mị lực thành thục, điều này Lục Vô Song và Vân Hồng Lăng hiện tại không thể so sánh được.
- Không biết chưởng môn muốn tỷ muội chúng ta làm gì?
Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Phi nhìn về phía Lục Thiếu Du, trong ánh mắt, mỗi một cử động đều vô cùng tuyệt mỹ, dường như đang khiêu khích Lục Thiếu Du vậy.
- Đấu giá hội ngày mai cần hai vị Diệp đường chủ tự thân xuất mã. Trong mọi người cũng chỉ có hai vị đường chủ mới có thể đảm đương trọng trách.
Lục Thiếu Du nói. Ánh mắt nhìn vào Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, trong lòng không khỏi trầm xuống, nữ nhân này dường như đang thử định lực của hắn a.
- Chưởng môn, ngày mai có khôi lỗi cấp năm, đan dược lục phẩm cao giai, còn có vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, vậy thì có phải chưởng môn trước tiên nên giao những thứ này cho tỷ muội chúng ta không? Bằng không ngày mai tỷ muội chúng ta cũng không thể chủ trì rồi.
Diệp Mỹ nói, ánh mắt thanh nhã không có chút ba động, tuy rằng không có khí chất quyến rũ thành thục như Diệp Phi, thế nhưng lại hơn ba phần thanh nhã, hai tỷ muội này có thể nói là mỗi người mỗi vẻ.
Lục Thiếu Du nhíu mày thầm nghĩ Diệp Mỹ này quả thực không bình thường.