- Lộc Sơn lão nhân, nếu như ta sợ ngươi thì Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cũng không để ta lại ở đây mà rời đi trước. Ngươi uy hiếp ta cũng vô dụng, muốn giết ta sao? Ngươi thử xem.
Vẻ mặt Lục Thiếu Du không biến đổi, lạnh nhạt nói:
- Thế nhưng đừng trách ta không cảnh cáo ngươi. Nếu như ngươi dám động thủ thì ta sẽ cho ngươi chết một cách rất khó chịu.
Nhìn vào hàn ý trong mắt Lục Thiếu Du, cơ mặt Lộc Sơn lão nhân co quắp một chút, ánh mắt có chút bất định. Lập tức lại mỉm cười nói:
- Tiểu tử, ta không phải là người dễ bị dọa như vậy. Vì ngươi là người của Bạch Oánh, ta không muốn động vào ngươi. Thế nhưng ngươi nói cho ta biết, Bạch Oánh có phải là đã gia nhập Phi Linh môn của các ngươi không?
- Không thể phụng cáo, nếu ngươi muốn biết thì trước tiên phải ăn Phệ Huyết Hóa Cốt Đan vào rồi gia nhập Phi Linh môn của ta đã.
Lục Thiếu Du nói.
Cơ mặt Lộc Sơn lão nhân co quắp, dường như đang do dự, một lát sau hắn cắn răng nói:
- Tiểu tử, nếu như Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh ở trong Phi Linh môn thì ta gia nhập Phi Linh môn các ngươi cũng không sao. Ta cảnh cáo ngươi, ngươi sai ta cũng không có chuyện gì lớn, không có chuyện gì lớn thì đừng tìm ta. Ta chỉ vì Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh mà gia nhập Phi Linh môn mà thôi. Nếu như tới lúc đó ngươi dùng Phệ Huyết Hóa Cốt Đan của Đông Vô Mệnh tới uy hiếp ta thì ta cũng sẽ cho ngươi đẹp mặt.
- Ha ha, đương nhiên, Lộc Sơn lão nhân có thể gia nhập Phi Linh môn đó chính là thượng khách của Phi Linh môn ta,nếu không có đại sự ta sẽ không quấy rối.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói. Viên Phệ Huyết Hóa Cốt Đan lập tức bị rơi vào trong tay Lộc Sơn lão nhân.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn Lục Thiếu Du cười nói.
- Đông lão liệu sự như thần.
Lục Thiếu Du mở miệng cười nói.
- Nói nhảm, tiểu tử ngươi là ai sao ta lại không biết. Thực lực của Lộc Sơn lão nhân kia cũng không kém, so với Thanh Hỏa lão quỷ dường như còn mạnh hơn một chút. Nếu như có cơ hội, đương nhiên ngươi sẽ không bỏ qua.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
- Đông lão, nếu như ngươi không thích Lộc Sơn kia vậy thì tiểu tử sẽ đuổi hắn đi, tất cả nghe theo Đông lão.
Lục Thiếu Du nghiêm túc nói. Lộc Sơn lão nhân này vì Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh mà tới. Lục Thiếu Du cũng biết tình cảm của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đối với Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh như thế nào, chuyện này dường như khiến cho lão độc vật có chút khó chịu.
- Tiểu tử, ngươi cho rằng ta là người thế nào? Ngươi nghĩ nhiều rồi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Nếu như ta muốn giết Lộc Sơn lão nhân thì hắn cũng không sống được tới bây giờ. Nếu hắn muốn gia nhập Phi Linh môn thì đối với Phi LInh môn mà nói tuyệt đối là một trợ lực vô cùng lớn.
- Đông lão không có ý kiến là được rồi. Trong lòng tiểu tử ít nhiều cũng có chút lo lắng cho Đông lão.
Lục Thiếu Du khẽ cười nói:
- Đông lão, chỉ là Lộc Sơn này đối với Oánh tỷ luôn luôn một lòng, có phải ngươi cũng nên có chút biểu thị hay không? Ha ha.
- Tiểu tử ngươi bây giờ còn dám trêu ta sao?
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tức giận trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du.
- Lão bất tử, kệ Thiếu Du đi.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh trừng mắt nhìn Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh rồi kéo tay hắn. Thế nhưng ánh mắt nàng cũng trừng mắt với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nhìn thấy cảnh này, xem ra trong mấy năm nay, cảm tình của hai người lão độc vật và Oánh tỷ cũng tiến bộ không ít.
- Thiếu Du, lần đấu giá hội này có thể khiến cho Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân gia nhập Phi Linh môn quả thực đã vượt quá dự liệu của ta. Thế nhưng như vậy cũng tốt, có hai người này tọa trấn Phi Linh môn ta cũng có thể yên tâm bế quan một đoạn thời gian.