Trong nháy mắt này, Bạch Linh và Tiểu Long trên vai Lục Thiếu Du không biết từ khi nào đã chui vào trong ống tay áo Lục Thiếu Du.
Nhìn thấy thành Quỷ Vũ, ánh mắt của Đới Cương Tử lúc này không khỏi run rẩy.
Thành Quỷ Vũ phồn hoa không gì sánh được. Cư dân trong thành hơn một nghìn vạn, dòng người đông đúc, trong phương viên vạn dặm chung quanh đây chính là địa phương náo nhiệt nhất, cũng là nơi trọng yếu nhất của Quỷ Vũ Tông.
Sưu Sưu.
- Tham kiến Phó tông chủ, tham kiến chư vị trưởng lão.
- Tham kiến Phó tông chủ, tham kiến chư vị trưởng lão.
Sau sơn môn là một thông đạo vô cùng dài hướng về phía trước. Lúc này có không ít đệ tử hành lễ, thế nhưng một tiếng Phó tông chủ kia cũng khiến cho Đới Cương Tử vô cùng khó chịu
Những đệ tử Quỷ Vũ Tông bình thường này Lục Thiếu Du cũng không đặt vào trong mắt. Chỉ cần giải quyết được Đới lão quỷ kia coi như đại thế của Quỷ Vũ Tông đã mất, hắn cũng có thể yên tâm không ít.
- Tham kiến Phó tông chủ.
Lúc này lại có mấy đệ tử trong tông hành lễ, mấy người này so với mấy đệ tử khi trước mạnh hơn không ít. Ba Vũ Phách tam trọng, một Vũ Phách ngũ trọng.
- Các ngươi đi đi.
Đới Cương Tử nói với bốn người này.
- Phó tông chủ, hôm nay là ngày chúng ta trông coi đại trận địa sát, nếu như rời khỏi đây tông chủ sẽ trách phạt.
Vũ Phách ngũ trọng kia nói.
- Vậy thì chết đi.
Vẻ mặt Đới Cương Tử trầm xuống, nói xong đồng thời thân ảnh nhoáng lên, ba vị trưởng lão phía sau Đới Cương Tử cũng lập tức ra tay.
Sưu Sưu.
Bốn đạo công kích, bốn cỗ chân khí trong nháy mắt tràn ra, bốn đệ tử Vũ Phách của Quỷ Vũ Tông dường như không ngờ tới Phó tông chủ và chúng trưởng lão lại xuất thủ với bọn họ. Bốn người còn chưa kịp phản ứng thì từng đạo công kích mạnh mẽ trong nháy mắt đánh vào cơ thể bọn họ, ngay cả hộ thân cương khí cũng không kịp bố trí, trong nháy mắt bị đánh chết mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra.