Lục Thiếu Du đưa mắt đảo qua hai người, Trần Ngọc Đông kia mặc một bộ y phục màu vàng khuôn mặt đen đúa, thân hình gầy gò, thế nhưng đôi mắt bắn ra tinh quang. Từ khí tức mơ hồ trên người hắn có thể nhận ra, hắn là Vũ Suất tam trọng giống như Âu Dương Lãnh Tật.
Mà Vương Xán Nhiên kia đôi mắt hiện lên sự âm lệ, mặc một bộ y phục màu trắng khi tức không kém Khang Tử Vân, là Linh Suất tam trọng.
Nhìn thấy hai người này, ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ biến đổi, Nam Hải môn và Bảo Đài môn này Lục Thiếu Du cũng biết, hai môn phái này giống như Quỷ Vũ Tông đều là thế lực nhị lưu.
Lúc này ba môn phái tụ tập cùng một chỗ Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy kỳ quái. Trong thế lực của Nhất tông Nhất môn Nhất giáo cũng có không ít thế lực nhị lưu phía dưới. Mà Quỷ Vũ Tông, Bảo Đài môn, Nam Hải môn này chính là thế lực nhị lưu dưới trướng Hóa Vũ tông, vì Hóa Vũ tông giống như thiên lôi sai đâu đánh đó.
- Hóa ra là hai vị chưởng môn, thất lễ.
Lục Thiếu Du khẽ thi lễ, thế lực của hai sơn môn này không dưới Quỷ Vũ Tông. Trong môn ít nhiều cũng có cường giả trấn thủ, Lục Thiếu Du cũng không muốn đắc tội.
- Trần chưởng môn, Vương chưởng môn, để ta giới thiệu với hai vị một chút, đây là chưởng môn Lục Thiếu Du của Phi Linh môn.
Lập tức Đới Cương Tử giới thiệu Lục Thiếu Du với Trần Ngọc Đông và Vương Xán Nhiên.
- Ân.
Hai người này thấy Lục Thiếu Du hành lễ chỉ khẽ gật đầu một cái mà thôi, Phi Linh môn bọn họ còn chưa nghe nói qua. Thực lực Lục Thiếu Du bọn họ âm thầm tra xét không thấu thế nhưng cũng không có để ý nhiều.
Một môn phái tam lưu đương nhiên bọn họ không đặt vào trong mắt.
Đối với thái độ của hai người này Lục Thiếu Du cũng không để ý, thế nhưng vẫn âm thầm lưu ý. Nam Hải môn, Bảo Đài môn hắn cũng không cần quá coi trọng.
- Trần Ngọc Đông, đệ tử các ngươi làm đệ tử chúng ta bị thương, nếu như ngày hôm nay không cho ta một cái công đạo vậy thì đừng trách ta không khách khí.
Lúc này trong đám thế lực đối diện, một lão giả mặc hắc y sắc mặt âm hàn tiến lên phía trước, khí tức quanh người tỏa ra, không ngờ cũng là Vũ Suất.
- La Chí Cương, đệ tử của ngươi không bằng người khác, bị đệ tử của ta đả thương ngươi lại không biết xấu hổ tới tìm ta, ngươi không sợ mặt mũi của ngươi bị mất sao?
Trần Ngọc Đông lạnh lùng quát lên một tiếng.
- Trần Ngọc Đông, chuyện này Địa Cương môn của ta sẽ không để yên cho Nam Hải môn các ngươi.
La Chí Cương quát lớn.
- Sợ ngươi sao? Ngươi có muốn động thủ luôn không? Nam Hải môn của ta không phải dễ chọc.
Trần Ngọc Đông cười lạnh một tiếng, thực lực của song phương không kém nhau là mấy cho nên cũng không sợ gì đối phương.
Trần Ngọc Đông nói xong, Lục Thiếu Du nhanh chóng nhìn lên phía không trung. Trong nháy mắt giữa không trung có một đầu yêu thú to lớn xoay quanh ở trên bầu trời.