Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 836: Giao phong trong não hải (1)



Cơn khiếp sợ vừa qua thì Thôi Mệnh Phán Quan lập tức cảm thấy cuồng hỉ, một cỗ sương mù lập tức cuồn cuộn ùa ra trong não hải của Lục Thiếu Du, năng lượng bang bạc rung động, khiến cho não hải của Lục Thiếu Du trở nên đau đớn vô cùng.

- Tiểu tử, ngươi mới chỉ là Linh Tướng mà thôi, không thể nào ngăn cản ta được đâu, ngươi hãy ngoan ngoãn giao thân thể ra đây đi.

Thôi Mệnh Phán Quan hừ lạnh một tiếng rồi nói, lúc này sương xám cuồn cuộn, cũng mang theo lực đạo bàng bạc đánh mạnh tới.

Linh lực cũng đánh tới, hai bên lập tức va vào nhau, trong không gian não hải của hắn liền truyền tới một tiếng nổ trầm đục.

- Ầm!

Cự lực cuồn cuộn, cùng với vòi rồng do Linh lực ngưng tụ thành trực tiếp vỡ tan, tu vi Linh Tướng bát trọng, dẫu cho Lục Thiếu Du có cường hãn hơn đám Linh giả đồng cấp đi nữa, nhưng chủ yếu là mạnh ở chỗ Linh hồn lực mà thôi, về phần Linh lực thì căn bản không mạnh hơn được bao nhiêu, nếu chỉ đơn thuần là so bì về Linh lực thì hiện tại có thể chống lại Linh Tướng cửu trọng đã là không tệ rồi.

Cho nên, Lục Thiếu Du lúc này căn bản không thể nào chống lại Thôi Mệnh Phán Quan được, Thôi Mệnh Phán Quan đúng là đã tiêu hao khá nhiều, nhưng lúc này hắn lại dồn lực thúc dục Linh hồn, thực lực tuyệt đối là vẫn cao hơn tứ trọng và ngũ trọng Vũ Suất.

- Phụt!

Thân hình lơ lửng giữa không trung, trong miệng của Lục Thiếu Du đột nhiên phun ra thêm một ngụm máu tươi, Linh lực bị đả thương nặng nề, trong não hải của hắn lập tức truyền tới từng trận đau đớn kịch liệt.

- Khặc khăc, ngươi không thể ngăn ta lại được đâu.

Thôi Mệnh Phán Quan cười một cách âm lệ, Linh lực bị đánh tan, hắn lập tức lao thẳng tới vị trí của hồn đan nằm sâu trong não hải của Lục Thiếu Du.

- Hỏng rồi.

Lúc này Lục Thiếu Du cũng không còn rảnh để quan tâm tới thương thế của mình nữa, hồn đan trong não hải xoay tròn với tốc độ cực nhanh, Linh hồn lực phía trên hồn đan đột nhiên tuôn trào dữa dội, bất kể thế nào đi nữa, mình tuyệt đối không thể để cho Thôi Mệnh Phán Quan đoạt xác được.

- Linh hồn ngưng vật.

Một giây sau, Linh hồn lực đan tuôn trào dữ dội phía trên hồn đan đột nhiên lại ngưng tụ thành một con hổ màu trắng khổng lồ, một cỗ Linh hồn uy áp bắt đầu tàn ra trong vô hình.

- Rống!

Linh hồn cự hổ nhìn qua rất sống động, cái miệng to lớn dữ tợn há ra gầm lên một tiengs, lợi trảo bén nhọn xé rách không gian, mở ra một mảnh quang mang loá mắt, trong nháy mắt đã mang theo lôi đình chi lực mà trực tiếp lao về phía Thôi Mệnh Phán Quan nhanh như chớp.

- Linh hồn lực thật mạnh, tiểu tử, ngươi đúng là có nhiều chỗ dựa mà, đáng tiếc ngươi lại gặp phải ta.

Nhìn thấy cự hổ do Linh hồn ngưng vật của Lục Thiếu Du tạo thành, Thôi Mệnh Phán Quan lại kinh ngạc thêm lần nữa, Linh hồn lực cường hãn cỡ ấy, tuyệt đối không phải thứ mà Linh Tướng bình thường có thể sở hữu.

- Phá cho ta.

Thôi Mệnh Phán Quan vừa nói dứt lời, thân hình to cỡ một đứa nhỏ lại khuếch đại lần nữa, trực tiếp hoá thành một cự nhân bằng Linh hồn, trực tiếp đánh ra một đạo quyền ấn phá không lao tới.

- Ầm ầm!

Linh hồn cự hổ trực tiếp đánh bay, thân hình to lớn giật lùi lại, hoá thành Linh hồn lực hư ảo lần nữa, lúc này thì não hải của Lục Thiếu Du lại càng thêm đau đớn kịch liệt hơn nữa, cơ thể thực bên ngoài cũng phun ra thật nhiều máu tươi.

- Chưởng môn bị Thôi Mệnh Phán Quan đoạt xá, phải làm sao bây giờ,

Trên quảng trường lúc này, đám người Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc và Lữ Tiểu Linh đều đi tới bên dưới cơ thể của Lục Thiếu Du.

- Chúng ta mau giúp chưởng môn, không thể để chường môn bị tên Thôi Mệnh Phán Quan kia đoạt xác được.

Hoa Mãn Lâu lớn tiếng nói.

- Mọi người không được làm bậy, Linh hồn của Thôi Mệnh Phán Quan vẫn chưa đoạt xá thành công, các ngươi mà nhúng tay vào lộn xộn thì có thể sẽ gây thêm chuyện mất, lại nói, các ngươi định giúp kiểu gì hả, đều đứng yên cho ta, mau hộ pháp cho hắn.

Lữ Tiểu Linh quát khẽ, thời khắc nguy cấp thế này, cô lại là người đầu tiên bình tĩnh lại, trên người Lữ Tiểu Linh vô tình lại toát ra một cỗ khí thế. Thân là đại tiểu thư của Linh Thiên Môn, khí thế của cô lúc này thật khiến cho người ta vô thức nghe theo.

Cảm giác được khí thế của Lữ Tiểu Linh, ngay cả đám người Lộc Sơn lão nhân và Hoa Mãn Lâu cũng cảm thấy sững sờ, hiển nhiên là cũng bị trấn trụ:

- Lữ tiểu thư, ngươi là Linh giả, hãy mau mau nghĩ cách đi, phải làm sao mới có thể giúp được chưởng môn đây, nếu để yên cho Thôi Mệnh Phán Quan đoạt xá chưởng môn thì e là lãnh ít dữ nhiều mất.

Lộc Sơn lão nhân sững sờ một hồi liền bình tĩnh lại ngay lập tức, Linh hồn đoạt xá, tuy lão không xa lạ gì với cái này, nhưng cũng không quá mức quen thuộc, lấy trình độ thực lực của ông thì không đủ để tiếp xúc với phương diện này được.

- Người ngoài căn bản không có cách nào hỗ trợ cho hắn được, hiện tại chỉ có thể dựa vào chính bản thân hắn, trừ phi chúng ta có thể tách Linh hồn ra khỏi cơ thể như Linh Vương và Vũ Vương để đi vào giúp hắn, bằng không thì hết cách.

Lữ Tiểu Linh nói, thân là Linh giả, còn là Linh giả hậu thai vô cùng cường ngạnh, đối với những phương diện này, kiến thức của nàng cũng rộng hơn so với người bình thường.

- Lữ tiểu thư, vậy bây giờ phải làm sao, chúng ta cũng không thể trơ mắt nhìn chưởng môn bị đoạt xác được.

Hoa Mãn Ngọc nói.

- Chúng ta không còn cách nào khác nữa, cũng không phải đã mất hết hy vọng, cứ đứng chờ thêm chút nữa xem sao.

Lữ Tiểu Linh cắn răng nói, trong lòng nàng cũng biết rõ, Lục Thiếu Du chính là Linh vũ song tu, chỉ là không biết trình độ Linh giả của hắn đã tới mức nào mà thôi, nếu đủ mạnh, thì Thôi Mệnh Phán Quan muốn thôn phệ hắn cũng không dễ dàng gì, nếu như có cách, thì cô đã sớm ra tay giúp đỡ rồi, hiện tại cô cũng chỉ có thể khoanh tay ngồi nhìn mà thôi.

- Ta tin tưởng lão đại, lão đại sẽ không dễ dàng bị đoạt xá như vậy đâu.

Tiểu Long đã thu hồi thân hình trở lại như cũ và trèo lên vai của Lữ Tiểu Linh, trong mắt của Tiểu Long cũng toàn vẻ lo lắng không thôi.

Mọi người thúc thủ vô sách, không khí chung quanh lập tức trở nên nặng nề, sắc mặt của Đới Trường An lúc này cũng vô cùng nghiêm trọng, hắn cũng không hoàn toàn là vì lo cho sống chết của Lục Thiếu Du, hắn chỉ lo là vạn nhất Lục Thiếu Du thất bại thì hắn sẽ tiêu đời ngay, bản thân sẽ lại sống những ngày như chó không nhà.

Sắc mặt của đám người của Quỷ Vũ Tông lúc này cũng toàn vẻ nghi hoặc và lo sợ nhìn lên không trung, không có kẻ nào dám lộn xộn, đối với bọn họ mà nói, lúc này cũng chẳng mấy người biết rõ chuyện gì đang xảy ra cả, loại chuyện như đoạt xá thế này, lấy trình độ thức lực của bọn họ thì phần lớn thậm chí còn chưa từng nghe nói qua nữa là.

Đới Cương Tử cũng mang theo vẻ mặt khẩn trương nhìn chằm chằm phía trên không, lúc này đây, quả là giây phút quyết định liên quan tới sống chết của hắn.