Xuyên qua cửa đá, trong lòng Lục Thiếu Du nhanh chóng cảm nhận được một cỗ khí tức năng lượng vô cùng đậm đặc. Cỗ khí tứ này khiến cho Lục Thiếu Du có chút cảm giác quen thuộc.
- Nơi này chẳng nhẽ còn có thứ gì sao?
Lục Thiếu Du nao nao, thân thể chậm rãi tiến về phía trước. Do dự một chút rồi lập tức đẩy cánh cửa đá kia ra.
Oanh.
Thanh âm vang lên, cánh cửa đá bị đẩy ra. Tức thì một cỗ năng lượng tràn ngập xuất hiện. Mà trình độ đậm đặc của năng lượng này khiến cho Lục Thiếu Du không nhịn được phải thối lui mấy bước.
- Trời.
Khi Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía trước không nhịn được mà kêu lên một tiếng thất thanh kinh hãi. Chỉ thấy lúc này bên ngoài cửa đá là hai ngọn núi khổng lồ. Hai ngọn núi khổng lồ đột nhiên xuất hiện trước mặt, cao vót, một cỗ khí tức mênh mông tràn ngập không gian.
Chung quanh hai ngọn núi có không ít ngọn núi nhỏ vờn quanh, mà ở giữa hai ngọn núi còn một hồ nước màu trắng, không gian vô cùng vắng vẻ. Giống như nghìn vạn năm qua ở đây không có người tới.
Trên dây mây khổng lồ này, tại hồ nước màu trắng ở giữa có một trái cây nhỏ màu đỏ. Một cỗ năng lượng vô cùng đậm đặc từ trong trái cây kia truyền ra. Khiến cho cả không gian tràn ngập trong năng lượng này.
Mà thứ khiến cho không gian tràn ngập năng lượng không chỉ có trái cây màu đỏ kia mà còn từ hồ nước màu trắng ở giữa hai ngọn núi khổng lồ.
Hồ nước màu trắng này cuồn cuộn, thế nhưng không phải là nước cuồn cuộn mà chình là năng lượng bàng bạc màu trắng. Từ trên mặt hồ tản ra khí tức vô cùng cường hãn.
Sưu Sưu.
Ở giữa hồ nước lúc này không ngừng cuồn cuộn, dường như có một mạch nước phun trào, năng lượng từ trong hồ nước điên cuồng phun ra. Một cỗ khí tức cuồng bạo khuếch tán, năng lượng bàng bạc tạo thành áp lực khiến cho tim Lục Thiếu Du không khỏi đập nhanh hơn.
Lục Thiếu Du há hốc mồm. Thứ xuất hiện trước mặt hắn không phải thứ gì khác mà là Vũ Linh thánh quả, chính nó tỏa ra khí tức khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy quen thuộc.
Trên dây mây kéo dài qua hai ngọn núi khổng lồ kia có rất nhiều trái cây màu đỏ, chính là Vũ Linh thánh quả còn chưa thành thục.
Mà Vũ Linh thánh quả này chỉ sợ cũng có trên trăm khỏa, lần lượt ở giữa, năng lượng tràn ngập không gian khiến cho toàn bộ không gian lúc này tràn ngập năng lượng đậm đặc khiến cho cơ thể Lục Thiếu Du không khỏi thấy thoải mái.
Mà hồ nước lớn kia chính là Thánh trì giống như Thánh trì ở trong mật địa Vân Dương Tông mà Bạch Linh từng nói. Bất quá hồ năng lượng này so với thánh trì kia thì lớn hơn không biết bao nhiêu lần, quả thực chính là sư phụ của thánh trì kia.
- Rốt cuộc có chuyện gì, ở đây vì sao lại có nhiều Vũ Linh thánh như vậy?
Lục Thiếu Du triệt để kinh ngạc, một lúc lâu cũng chưa thể phục hồi tinh thần lại. Trong mật địa của Vân Dương Tông, Vũ Linh thánh quả chính là vật quan trọng nhất, thế nhưng ở trong này lại có hơn trăm khỏa, quy mô này so với mật địa của Vân Dương Tông thì hơn gấp mấy lần.
Nhìn tất cả chuyện này, Lục Thiếu Du ngoài khiếp sợ ra vẫn không thể hiểu được. Vỗ gáy mình một cái, Lục Thiếu Du khẽ lắc đầu, ánh mắt lại nhìn về phía trước.
Vũ Linh thánh quả cũng chỉ là một loại linh quả, linh quả thì không chỉ có một địa phương nào đó mới có. Giống như dược liệu, coi như là dược liệu cao giai cực kỳ khó gặp cũng không chỉ một địa phương mới có. Lục Thiếu Du nghĩ như vậy mới có thể giải thích được cảnh tượng trước mặt mình lúc này.
Mãi lâu sau Lục Thiếu Du mới bình tĩnh được, thế nhưng trong lòng vẫn vô cùng kinh ngạc. Vũ Linh thánh quả của Vân Dương Tông mỗi lần chỉ kết được mười khỏa, mà Vũ Linh thánh quả ở đây sau khi Lục Thiếu Du cố đếm một chút cũng có tròn chín mươi khỏa, gấp chín lần.
Chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả, hắn đã ăn một khỏa, dù cho bây giờ có dùng thêm cũng không có tác dụng. Coi như có thể tăng cường một chút thực lực, thế nhưng vẫn kém việc hắn thôn phệ linh giả và vũ giả.
Thế nhưng nếu đám Vũ Linh thánh quả này đem về Phi Linh môn. Chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả, Lục Thiếu Du phỏng đoán, sau này trong phương diện tu luyện đủ để bồi dưỡng ra không ít Vũ Vương và Linh Vương cho Phi Linh môn. Tuy rằng không biết là ngày nào mới đạt dược. Thế nhưng đã có cơ sở như vậy thì sớm muộn cũng sẽ tới ngày đó. Mà tới lúc đó, thực lực của Phi Linh môn sẽ lấy một phương thức cường hãn, đáng sợ mà quật khởi.
Bằng vào tính cách của Lục Thiếu Du, chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả thành thục, Lục Thiếu Du tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội lần này. Chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả đối với Phi Linh môn mà nói chính là thứ củng cố lực lượng trung kiên.
Hơn nữa, Lục Thiếu Du nhìn hồ nước màu trắng cuồn cuộn kia khóe miệng không khỏi mỉm cười. Năng lượng bên trong hồ nước này hoàn toàn giống như năng lượng trong mật địa của Vân Dương Tông. Cũng đại biểu cho việc hắn có thể hấp thu năng lượng trong hồ nước để đột phá. Loại năng lượng tinh thuần này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Vũ Linh thánh quả còn cần thời gian mới có thể thành thục, bản thân hắn lại cần năng lượng dột phá, lúc này, khóe miệng Lục Thiếu Du không khỏi có chút tiếu ý.
Thủ ấn trong tay đánh ra rồi vỗ vào thú nang dưới eo, tức thì mấy đạo lưu quang hiện lên.