Hà Dược Đông cũng lạnh nhạt nói. Hóa Vũ tông tử thương vô số, bút sổ sách này đương nhiên không thể cho qua dễ dàng như vậy.
- Gia Cát thiếu gia, Hóa Vũ tông, Nam Hải môn, Bảo đài môn, Quỷ Vũ Tông, Phi Linh môn giết đệ tử trong môn chúng ta, không đem Lan Lăng sơn trang đặt vào trong mắt. Gia Cát thiếu gia nhất định phải giúp chúng ta báo thù.
Mao Xương Nguyên và Chúc Thiên Sơn đem theo ánh mắt oán hận nhìn về phía đám người Hóa Vũ tông rồi nói với Gia Cát Tử Vân.
- Thu thập một phen. Đi.
Gia Cát Tử Vân không để ý tới người Tầm Vũ động và Huyền Nguyên cốc, ánh mắt đảo qua trên người Hà Dược Đông rồi nhìn về phía Lục Thiếu Du, Thiên Độc Yêu Long, Bạch Linh, sắc mặt vô cùng khó coi.
- Chúng ta cũng đi.
Nhìn thấy đám người Lan Lăng sơn trang rời đi. Mao Xương Nguyên và Chúc Thiên Sơn cũng không còn cách nào khác đành gọi yêu thú phi hành ở phía xa, bắt đầu thu thập thi thể đệ tử trong môn.
- Hóa Vũ tông, bút sổ sách này ta sẽ không quên. Lan Lăng sơn trang ta nhất định sẽ đòi lại.
Sau khi thu thập xong mọi thứ, Gia Cát Tử Vân lạnh nhạt nói một tiếng, ánh mắt đảo qua tất cả mọi người. Bao gồm cả đám người Hoa Mãn Lâu, Thiên Độc Yêu Long, sau đó lại lưu luyến trên người Bạch Linh một chút rồi mới cưỡi yêu thú phi hành rời đi.
Về phần Phí Lan trưởng lão sắc mặc trắng bệch, sau khi nhìn tất cả lại phun ra một ngụm máu, khí lực để nói cũng không có.
Mao Xương Nguyên và Chúc Thiên Sơn của Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc thấy đám người Lan Lăng sơn trang rời đi lúc này càng không dám ở lại, cũng nhanh chóng rời đi.
Nhìn vào đám người Lan Lăng sơn trang rời đi, ánh mắt Hà Dược Đông trầm xuống rồi khẽ nhướng mày. Dường như cảm thấy chuyện này không quá bình thường.
- Hà trưởng lão, không ít đệ tử chúng ta bị Lan Lăng sơn trang sát hại, lẽ nào cứ như vậy mà thả bọn họ đi?
Một vũ giả tu vi Vũ Tướng của Hóa Vũ tông nói với Hà Dược Đông.
Phía sau đoàn người Đới Trường An hiện ra, trong lúc hỗn chiến Đới Trường An đã sớm trốn về phía sau. Lúc này gặp đám người Lục Thiếu Du mới rụt rè đi tới bên người Lục Thiếu Du.