“Đưa tin Vạn Thú sơn Kỳ Dương, còn có Thiên Khí tông Phùng Nghị, nói ta còn sống trở lại, mời bọn họ đến Viêm Nhật đảo thương thảo chuyện quan trọng đối phó người Đông Di”. Tần Liệt nói với Tống Đình Ngọc.
Tống Đình Ngọc kinh ngạc: “Lúc người Đông Di và ba Quỷ tộc xâm chiếm Huyễn Ma tông, ta từng phái người thông báo Vạn Thú sơn và Thiên Khí tông, nhưng bọn họ không có phản ứng”.
“Thông báo một lần nữa”. Tần Liệt nói.
“Được!”. Tống Đình Ngọc nhu thuận nói.
***
Thiên Khí tông.
Trong dãy núi lửa liên miên, các dòng khe rãnh địa hỏa chảy uốn lượn vặn vẹo, hội tụ vào rất nhiều lò luyện bốc lửa.
Không ít Luyện Khí sư của Thiên Khí tông ở ngay bên cạnh những lò luyện bốc lửa đó, lấy bí thuật của Thiên Khí tông luyện thành đồ vật đủ loại cấp bậc.
Phùng Nghị, La Hàn, còn có Vạn Thú sơn Kỳ Dương, ở ngay cửa một khe núi bốc lửa.
“Phùng huynh, Viêm Nhật đảo truyền đến tín tức, nghĩ hẳn ngươi cũng đã thu được, ngươi đối đãi việc này thế nào?”. Vẻ mặt Kỳ Dương ngưng trọng nói.
Hắn sau khi nhận được tin tức của Tống Đình Ngọc, lập tức dẫn dắt cường giả Vạn Thú sơn, lấy Truyền Tống trận vội vàng tới nơi này, tìm Phùng Nghị bàn bạc việc này.
“Sơn chủ vì sao sốt ruột đến?”. Phùng Nghị không đáp mà hỏi lại.
“Bởi vì Tần Liệt đã trở lại”. Kỳ Dương thở dài.
Phùng Nghị hít sâu một hơi, trong mắt hiện ra một tia cay đắng, gật gật đầu, nói: “Không sai, bởi vì Tần Liệt đã trở lại, cho nên tất cả đều đã khác”.
Trước khi Tần Liệt trở về, hai người đạt thành ăn ý, không để ý tới chuyện Viêm Nhật đảo, cũng không muốn tham gia huyết chiến giữa Viêm Nhật đảo, Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn, Huyết Sát tông cùng người Đông Di Thiên Quỷ tộc, muốn yên lặng xem biến hóa.
Cho nên bọn họ cũng chưa để ý tới Tống Đình Ngọc lúc trước đưa ra.
Nhưng, nay Tần Liệt trở về Viêm Nhật đảo, bảo người ta một lần nữa truyền tin tức đến, làm bọn hắn không thể không thận trọng đối đãi việc này.
Tần Liệt... Tuy chỉ có tu vi Phá Toái cảnh, thực lực cá nhân thoạt nhìn không đáng nhắc tới, lại thường thường ở chiến dịch mấu chốt phát huy ra tác dụng đặc thù làm người ta lóa mắt.
Trừ cái đó ra, hắn còn là sợi dây nối liền Thiên Kiếm sơn, Tịch Diệt tông, Huyết Sát tông.
Trước khi hắn trở về, Phùng Nghị và Kỳ Dương đều không cảm thấy Thiên Kiếm sơn, Tịch Diệt tông, Huyết Sát tông sẽ gắt gao kết thành một cục với Viêm Nhật đảo, không cho rằng Tống Đình Ngọc chấp chưởng Viêm Nhật đảo có năng lực trấn trụ hồn đàn cường giả của các phe.
Nhưng Tần Liệt khác.
Tần Liệt vừa về, Phùng Nghị và Kỳ Dương liền biết, Thiên Kiếm sơn, Tịch Diệt tông cùng Huyết Sát tông ba thế lực này, bao gồm Khương Chú Triết nhất mạch, còn có tộc nhân dị tộc không biết tên, đều sẽ vặn thành một sợi dây thừng, sẽ thật sự nối liền thành một đường.
Mặt khác, Tần Liệt luôn có thể sáng tạo kỳ tích...
Mặc dù là Phùng Nghị và Kỳ Dương, nay cũng đều đem Tần Liệt coi là nhân vật không thể bỏ qua nhất của Bạo Loạn chi địa!
“Hắn trở về cùng không trở về, khác nhau rất lớn”. Kỳ Dương trầm ngâm một chút, nói: “Ta quyết định mang theo cường giả Vạn Thú sơn hướng tới Viêm Nhật đảo, Vạn Thú sơn chúng ta đã giết không ít tộc nhân Thiên Quỷ tộc, Thiên Quỷ tộc không diệt... Chúng ta cũng sẽ không thể an bình”.
Phùng Nghị gật gật đầu, nói: “Vậy chúng ta đi cùng nhau là được”.
Trong mắt Kỳ Dương hiện ra nét kinh ngạc.
Hắn biết Phùng Nghị đã đem Hôi đảo coi là kẻ địch lớn nhất, hận chỉ mong toàn bộ Luyện Khí sư Hôi đảo chết hết mới tốt, lúc này, biết được Tần Liệt trở về, Phùng Nghị lại cũng muốn mang theo cường giả Thiên Khí tông hướng tới Viêm Nhật đảo, làm hắn rất là nghi hoặc.
“Không có cách nào, Thiên Quỷ tộc là kẻ địch của toàn bộ Bạo Loạn chi địa, mặt khác... Ta cũng không dám thật sự xé rách da mặt với Tần Liệt”. Phùng Nghị cười khổ không ngừng.
Kỳ Dương sửng sốt một chút, đột nhiên thở dài: “Ta cũng không dám thật sự trở mặt với Tần Liệt”.
***
Hắc Vu giáo.
Sâu trong hộ giáo đại trận sương khói Vu độc nồng đậm, Tương Ngạn và Công Dã huynh đệ, còn có vài tên cường giả Hắc Vu giáo, đang đứng ở một cái đầm nước độc tanh hôi.
Sau đó không lâu, thân thể Vu chi thủy tổ, từng chút một từ trong đầm nước đen trồi lên.
Trong con ngươi Vu tổ, trùng ảnh (bóng dáng) ‘Bích Huyết Ngọc Thiềm’ vô cùng rõ ràng, thân là ‘đệ nhất Vu trùng’, nó nay đã hoàn toàn có được quyền chúa tể thi hài của Vu chi thủy tổ.
Như Huyết Lệ dung nhập Huyết tổ, Miêu Phong Thiên dung hợp Thi tổ, đệ nhất Vu trùng cùng dung nhập hồn đàn cùng thân thể của Vu tổ.
Hơn nữa tốc độ dung hợp của nó vượt xa Huyết Lệ cùng Miêu Phong Thiên.
Bên cạnh đầm nước đen, Tương Ngạn và Công Dã huynh đệ bọn trưởng lão Hắc Vu giáo, lúc nhìn về phía hắn, đều là vừa kinh vừa sợ.
Những người này, trong cơ thể đều có Vu trùng tính mạng tương tu, ở sau khi thân thể Vu tổ từ đầm nước đen đi ra, bọn họ đều cảm giác được Vu trùng trong cơ thể theo bản năng cảm giác được sợ hãi.
Điều này làm bọn họ ý thức được đệ nhất Vu trùng và Vu tổ dung hợp đã càng ngày càng sâu.
“Thủy tổ, ngươi hiện tại có thể thuyên chuyển lực lượng mấy tầng hồn đàn?”. Tương Ngạn cung kính nói.
“Bốn tầng”. Thanh âm đệ nhất Vu trùng bén nhọn: “Lần trước, nếu không phải có Ám Ảnh tộc Lỗ Tư, ta đã bay ra giúp các ngươi đem Huyết Lệ cùng Khương Chú Triết kia cùng nhau tiêu diệt. Huyết Lệ kia không cần lo lắng, thời gian hắn dung hợp Huyết tổ quá ngắn, lại quá mức vội vàng, sớm muộn gì sẽ gây thành đại họa”.
“Người Đông Di và Quỷ tộc phái người câu thông với ta, hy vọng có thể gặp ngài một lần, muốn bàn bạc với ngươi”. Tương Ngạn xin chỉ thị nói.
“Tìm ta bàn bạc? Nói chuyện gì?”. Đệ nhất Vu trùng rít lên nói.
Hắn biết đệ nhất Vu trùng và Vu tổ giống nhau, luôn đem Huyết chi thủy tổ coi là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt.
Vu tổ tuy ngã xuống, nhưng đệ nhất Vu trùng ở sau khi dung nhập di hài của Vu tổ, vẫn sẽ đem nguyện vọng của Vu tổ thực hiện, hủy diệt toàn bộ truyền thừa Huyết chi thủy tổ nhất mạch.
Đệ nhất Vu trùng cũng không chỉ từng một lần nói muốn đem Huyết Sát tông đuổi tận giết tuyệt.
Bởi vậy, Tương Ngạn cố ý nhắc tới Huyết Sát tông, muốn dẫn tới hắn chú ý.
“Toàn bộ chuyện tiêu diệt truyền thừa Huyết chi thủy tổ nhất mạch, ta luôn có hứng thú”. Đệ nhất Vu trùng rít lên, tiếng rít chấn màng tai mọi người mơ hồ đau nhức, một số kẻ cảnh giới thấp kém, trong con ngươi cũng chảy ra máu tươi đen sì.
“Vậy ta mời bọn họ tới đây?”. Tương Ngạn hỏi.
“Ừm!”. Đệ nhất Vu trùng gật đầu.
Tương Ngạn xoay người rời đi.
Trong đầm nước đen, từng cái xác chết trôi chậm rãi từ trong nước đầm lộ ra, lục phủ ngũ tạng của những xác chết trôi đó đều bị nuốt ăn, chỉ còn một tầng da bọc xương.
“Ta cần nhiều thịt để ăn hơn!”. Đệ nhất Vu trùng kêu to.
Giáo đồ Hắc Vu giáo lấy Công Dã huynh đệ cầm đầu đều run rẩy, vội vàng tỏ thái độ, sẽ mau chóng đưa tới nhiều thịt để ăn hơn.