Nhưng, theo hiểu biết sâu thêm đối với Viêm Nhật đảo, theo ba người bọn Cơ Nghiêu đến, còn có nhận thức đối với Bạc La giới, bọn họ rốt cuộc biết Viêm Nhật đảo khác với bất cứ thế lực nào của Bạo Loạn chi địa.
Cũng biết lấy thực lực Tạp Luân gia tộc, nếu không có Tần Liệt hỗ trợ chuẩn bị, bọn họ có thể không có điều kiện có chỗ đứng ở Bạc La giới.
“Nếu Bạc La giới Ám Hồn thú chưa chết... Đại tiểu thư có thể có vấn đề hay không?”. Lão bộc Tạp Luân gia tộc Kiều Thập đột nhiên có một câu như vậy.
Kiều Thập, cũng là lão nhân lúc ấy ở Tổ Lạc giới khe núi không gian lực hỗn loạn kia, tiếp dẫn Tần Liệt và Nạp Cát.
Hắn biết rất nhiều chuyện bí mật của Tạp Luân gia tộc.
Câu này của hắn vừa ra, vẻ mặt Khải Lý, Nạp Cát, Sắt Lâm, bao gồm Hắc Tư Đặc đều biến đổi.
“Là ta vô dụng, ta nếu thật có thể bảo tồn tốt sọ Ám Hồn thú cấp mười, về sau nhất định có thể giúp tỷ tỷ giải quyết phiền toái”. Nạp Cát tự trách nói.
“Đó là một cái ngoài ý muốn”. Hắc Tư Đặc thở dài nói.
“Ta nghĩ hoạt động ở Bạc La giới, chỉ là linh hồn phân thân của Ám Hồn thú, không có khả năng có một con Ám Hồn thú thật sự”. Khải Lý tự mình an ủi nói.
“Đại tiểu thư, ngươi... Có cảm giác gì đặc biệt không?”. Lão bộc tên là Kiều Thập nhìn thật sâu về phía Sắt Lâm, nói: “Nếu Bạc La giới có một con Ám Hồn thú thật sự, có lẽ, ngươi có thể mơ hồ cảm giác được một chút. Dù sao... Sọ Ám Hồn thú cấp mười kia, trước kia luôn do ngươi lấy bí pháp bảo tồn, ngươi cũng luôn lấy bí thuật gia tộc ta tu luyện”.
“Nếu có thể xác nhận, vẫn là xác nhận một chút đi”. Hắc Tư Đặc đề nghị.
Sắc mặt Khải Lý thâm trầm, nghĩ một chút, nói: “Chúng ta muốn ở lại Bạc La giới sinh sống, quả thực cần làm rõ nơi đây rốt cuộc có Ám Hồn thú tồn tại hay không”.
Mọi người dần dần đều đem ánh mắt rơi xuống trên người Sắt Lâm.
Trên khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng của Sắt Lâm có vài tia tái nhợt, nàng giống như nhớ lại chuyện cũ cực kỳ đáng sợ.
Lạp Phổ gật đầu, nói: “Tống tiểu thư, Tần Liệt còn có chuyện quan trọng xử lý, Viêm Nhật đảo cũng cần ngươi tọa trấn. Mặt khác, Hoa Vũ Trì thiếu gia, cũng vội vã về Bổ Thiên cung...”.
“Vậy... Được rồi”.
Tống Đình Ngọc và Hoa Vũ Trì hai người, ở dưới Lạp Phổ thuyết phục, rất nhanh đi hang núi chỗ cánh cửa bí cảnh.
Ba người sau khi tránh ra, sắc mặt Tần Liệt trầm tĩnh, trong mắt lại lóe ra ánh sáng kỳ lạ, chậm rãi hướng tới Tạp Luân gia tộc.
“Tỷ tỷ, sắc mặt ngươi không quá dễ coi, ngươi có cảm giác không tốt hay không?”. Nạp Cát lo lắng nói.
Lúc này, sắc mặt Sắt Lâm tái nhợt như tờ giấy, cả người toát ra mồ hôi, một đôi mắt lóe sáng như kim cương cũng trở nên ảm đạm không ánh sáng.
Hồn lực trên người nàng xói mòn càng lúc càng nhanh.
“Không được thì thôi đi”. Khải Lý đau lòng nói.
“Xin kiên trì một chút nữa!”. Kiều Thập quát khẽ.
Ở dưới mọi người chú ý chặt chẽ, Sắt Lâm đột nhiên bắt đầu nôn mửa, vừa nôn, nàng vừa phát run.
Linh hồn dao động tuôn trào trên người nàng lúc trước chợt biến mất.
Ánh mắt mọi người đều sáng quắc nhìn về phía nàng.
“Nó còn sống, nó còn sống!”. Sắt Lâm thét chói tai.
Sắt Lâm thất thanh thét chói tai.
Tộc nhân Tạp Luân gia tộc, sắc mặt chợt âm trầm xuống, mắt mỗi người cũng giống như bị phủ lên một tầng màu xám.
- Không có ai hoài nghi tính chân thật của lời Sắt Lâm nói.
“Nó của Bạc La giới, ở tầng thứ lực lượng nào?”. Khải Lý hỏi.
“Con không biết, con không xác nhận được”. Tâm thần Sắt Lâm bối rối, sợ hãi nói: “Chúng ta hay là rời khỏi Bạc La giới đi?”.
Một đám tộc nhân Tạp Luân gia tộc đều nhìn về phía Khải Lý, cũng đều hoang mang lo sợ hẳn lên.
“Vì sao những người Cổ Thú tộc kia, còn có thủ lãnh các tộc, sẽ nói uy hiếp của Ám Hồn thú đã giải trừ?”. Hắc Tư Đặc nhíu mày: “Còn có Tần Liệt, cũng nói Ám Hồn thú sẽ không tiếp tục làm loạn ở Bạc La giới, hắn vì sao lừa gạt chúng ta?”.
Nói đến đây, Hắc Tư Đặc giật mình, đã chú ý tới Tần Liệt đi một mình đến.
Cường giả Tạp Luân gia tộc cũng đều để ý đến trên người Tần Liệt.
Mỗi người bọn họ bỗng nhiên trầm mặc hẳn lên.
Sắc mặt Khải Lý thâm trầm, lấy một loại ánh mắt hoài nghi đánh giá Tần Liệt, bắt đầu nghĩ khả năng khác Tần Liệt có ý định lừa gạt bọn họ, có rắp tâm khác hay không?
Bọn họ bị quý tộc Tu La giới đuổi giết khắp thế giới, đã bốn bề thọ địch, loại tình trạng này làm bọn họ cực kỳ cẩn thận, thoáng gặp được chút dị thường, sẽ biến thành chim sợ cành cong.
Vừa sinh lòng hoài nghi, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tần Liệt liền thay đổi ý vị.
Tần Liệt đi từng bước mà đến, đột nhiên dừng lại.
Đề phòng cùng âm lạnh trong mắt tộc nhân Tạp Luân gia tộc, làm hắn âm thầm nhíu mày hắn lập tức hiểu Tạp Luân gia tộc sợ đã biết được chân tướng.
Lúc Sắt Lâm thi triển linh hồn bí thuật, phân thân Ám Hồn thú xa ở một mảng thiên địa khác của Bạc La giới sâu sắc cảm giác được dị thường.
Phân thân Ám Hồn thú của hắn, trong rễ một gốc Linh Hồn thụ kia bùng lên một tia linh hồn khí tức của Sắt Lâm.
Trên gốc Linh Hồn thụ đó có một cái cành nho nhỏ như chồi, ở trạng thái nửa ngưng thực.
Đối với Hồn tộc bí thuật có một ít thể ngộ, hắn rất nhanh ý thức được, Sắt Lâm và phân thân Ám Hồn thú của hắn tồn tại liên hệ thần bí nào đó.
Hắn thông qua phân thân Ám Hồn thú, có thể nhìn thấy sâu trong linh hồn Sắt Lâm, che kín Hồn tộc lạc ấn như vân gỗ.
Điều này làm hắn càng thêm khẳng định giữa Sắt Lâm cùng phân thân Ám Hồn thú tồn tại liên hệ vi diệu.
Sau khi đột phá đến Niết Bàn cảnh, huyết mạch lột xác đến cấp bảy, toàn thân hắn cũng tựa như niết bàn trọng sinh một hồi.
Hắn đối với đủ loại linh hồn bí thuật của Hồn tộc, ảo diệu truyền thừa huyết mạch của Bát Mục Yêu Linh, cũng đều có nhận thức sâu hơn.
Ánh mắt tộc nhân Tạp Luân gia tộc biến hóa, còn có linh hồn Sắt Lâm khác thường, làm tâm tư hắn khẽ chuyển, liền hiểu rõ ảo diệu trong đó.