Linh Vực

Chương 1259: Tiên phát chế nhân



Chương 1259: Tiên phát chế nhân

“Ngươi đã hoàn toàn khôi phục rồi à?” Tần Liệt đột nhiên nói.

“Ừm.” Ánh mắt Thâm Lam khẽ chuyển, như đoán ra tâm tư hắn, “Ngươi muốn rời khỏi sao?”

“Ta dù sao không phải tộc nhân Linh tộc, hơn nữa cùng một chỗ với các ngươi, bản thân ta còn có các ngươi... Cũng không quá tiện.” Tần Liệt nói.

“Ta biết.” Sắc mặt Thâm Lam hơi u ám đi, thấp giọng nói: “Ngươi là muốn về Thần tộc đúng không?”

“Cũng không phải.” Tần Liệt lắc đầu, “Trước mắt ta đã thoát ly Thần tộc.”

“Vì sao thế?” Thâm Lam hiếu kỳ nói.

“Một khối Huyết Nhục Phong Bi nọ ta cầm, chính là chí bảo của Liệt Diễm gia tộc, trước mắt... Nó vẫn là trạng thái đánh mất.” Tần Liệt nói.

“Thì ra là thế.” Thâm Lam hiểu ra, “Chúng ta trong thời gian ngắn đều sẽ đóng quân ở đây, ngươi cũng có thể tu luyện ở phụ cận. Trừ

ta và Tư Thản Tạp, người khác là không phát giác được ngươi, ta cũng sẽ phân phó Tư Thản Tạp, bảo hắn không nói linh tinh.”

Tần Liệt nhíu mày trầm mặc.

Trừ Thâm Lam, tộc nhân Linh tộc còn lại đều sẽ coi hắn là đại địch, hắn lưu lại phụ cận tu luyện thời gian dài, thật ra không phải một lựa chọn tốt.

Nhất là trước mắt, năm đại Hư Hồn Chi Linh đều sẽ yên lặng ở không gian Trấn Hồn Châu tầng thứ tư, mà Hỏa Linh cũng ở thời khắc mấu chốt huyết mạch tiến giai.

Trong lúc này, lúc hắn tu luyện một khi sa vào trong đó, không có Hư Hồn Chi Linh tiến hành báo động cảnh báo trước đối với hắn.

Vậy rất dễ gặp phải hung hiểm.

“Ta cảm giác được, không cần quá lâu, những người đó của Thần tộc các ngươi, sẽ động thủ với Bổn Nguyên Thâm Hải.” Thâm Lam nói.

“Ô.” Tần Liệt sửng sốt một chút, “Các ngươi cũng đang chờ Thần tộc động thủ sao?”

“Phải.” Thâm Lam gật đầu, “Chỉ có lực lượng các đại gia tộc Thần tộc sau khi liên hợp, trước mắt mới có thể thật sự chống lại đám ác ma nọ chiếm cứ Bổn Nguyên Thâm Hải. Cũng chỉ có Thần tộc và bọn họ chém giết qua đi, chủng tộc cùng đoàn đội khác, mới có thể thử tới gần bên đó.”

“Cũng chưa chắc.” Tần Liệt nói.

“Cái gì?” Ánh mắt Thâm Lam kinh ngạc.

“Có một tộc nhân Hồn tộc tên là Tác Mỗ Nhĩ, tựa như nắm giữ mấy ác ma làm hồn nô. Hắn giúp các đại gia tộc của Thần tộc tụ tập, cũng đang chờ Thần tộc động thủ với đám ác ma đó, để tiện từ bên trong được lợi.” Sắc mặt Tần Liệt ngưng trọng nói.

Vừa nghĩ tới Tác Mỗ Nhĩ tồn tại, lòng hắn liền bất an, cảm thấy trong bóng tối tựa như tiềm tàng một con rắn độc, đang lặng lẽ nhìn trộm hắn.

Hắn dự cảm được Tác Mỗ Nhĩ sẽ là một kẻ địch khó giải quyết nhất ở Bổn Nguyên Thủy Giới.

“Ta biết hắn tồn tại, hắn quả thực phi thường đáng sợ, ta có vài thứ cảm giác được linh hồn hắn qua lại ở chỗ chúng ta, đang lén lút nhìn trộm chúng ta.” Thâm Lam phụ họa nói.

“Ngươi biết?” Tần Liệt ngẩn ra.

“Ừm, chẳng qua hắn chưa từng tiếp xúc với chúng ta, hắn hẳn chỉ là đánh giá lực lượng của chúng ta.” Thâm Lam trả lời.

Tần Liệt trầm ngâm một chút, nói: “Nếu có thể, ngươi tốt nhất cẩn thận điều tra một chút trong Linh tộc các ngươi, còn có Cốt tộc, Vũ tộc. Ta nghi, có thể có một số người đã bị linh hồn Tác Mỗ Nhĩ đoạt xá rồi...”

Mặt Thâm Lam khẽ thay đổi.

“Ngươi chờ chút.” Nàng đột nhiên nói.

Tần Liệt cả kinh, “Ngươi thực có cách làm rõ?”

“Ta thử một lần.” Thâm Lam đáp lại.

Chợt, nàng ở trong băng tinh kết giới Tần Liệt ngưng kết ngồi yên xuống, trong con mắt màu lam đậm của nàng chợt bắn ra tinh mang lấp lánh.

Trong bóng đêm, Tần Liệt nhìn thấy các đoạn tinh quang to dài như đầu ngón tay, từ trong đôi tay biến ảo của nàng bay ra.

Những ánh sao đó, vừa từ trong băng tinh kết giới của hắn bay ra, liền lập tức biến mất không thấy.

Hắn thông qua linh hồn cảm giác lực, mới phát hiện những ánh sao đó giống như biến thành sợi tơ linh hồn kỳ dị, hướng các tộc nhân Vũ tộc, Cốt tộc, Linh tộc lần lượt thẩm thấu.

Những ánh sao đó ở trong cơ thể tộc nhân ba tộc xuyên qua, sau khi chưa phát giác dị thường, sẽ bay ra, sau đó hướng một mục tiêu phía sau lan tràn.

Một tộc nhân Linh tộc, trong mi tâm, đột nhiên hiện lên một quầng sáng lạ đen sì.

“Bồng!”

Một mảng hắc quang kia, như đột nhiên phát nổ, một đoạn tinh mang nhanh chóng vồ lên.

Tần Liệt giật mình, giọng kinh ngạc nói: “Thế mà thực có dị thường!”

Cũng ở giờ phút này, Thâm Lam từ trong băng tinh kết giới chợt lóe rồi biến mất, nháy mắt tới bên cạnh tộc nhân Linh tộc kia.

Hầu như cùng lúc, từ trong đám người Vũ tộc và Cốt tộc, cũng có ba người mi tâm đột nhiên hiện ra hắc quang khác thường.

Thâm Lam phóng ra tinh quang đi dò xét linh hồn, vừa phát hiện mục tiêu, như con cá ngửi được mùi máu tươi, lập tức từ các phương hướng bơi đến trên thân người mi tâm đột nhiên hiện ra hắc quang.

“Chủ nhân! Ngươi làm cái gì vậy?”

Linh tộc Ba Cát, mắt thấy Thâm Lam đột nhiên từ trong bóng đêm bay ra, nâng tay liền rải xuống ánh sao rạng rỡ, đem một tộc nhân đồng tộc che kín, vội cả kinh kêu lên.

“Ngươi muốn làm gì?!”

Cốt tộc Sa Liệt, còn có Vũ tộc Tư Thản Tạp cũng đều đột nhiên biến sắc.

Một tộc nhân Cốt tộc, hai tộc nhân Vũ tộc, giờ phút này mi tâm hắc quang chợt lóe, lập tức vẻ mặt thống khổ, ở hướng bọn họ kêu cứu.

“Linh tộc động thủ với chúng ta rồi! Bọn hắn muốn giết chết chúng ta!”

“Chúng ta không thể ngồi chờ chết!”

Ba tộc nhân Cốt tộc và Vũ tộc mi tâm bị các luồng tinh mang quấn quanh lớn tiếng thét chói tai, thúc giục Sa Liệt và Tư Thản Tạp nhanh chóng hành động.

Trong lúc nhất thời, Cốt tộc, Linh tộc và Vũ tộc ba chủng tộc, rất nhiều tộc nhân không rõ nguyên cớ cũng đều kinh hãi thất sắc.

Trường hợp tựa như lúc nào cũng có thể không khống chế được.

“Bọn họ hoặc là đã chết, hoặc là, đã bị một tộc nhân Hồn tộc nô dịch thành hồn nô, mọi người đều chú ý hẳn lên!” Thâm Lam hô.

Lời vừa nói ra, tộc nhân ba tộc đều kinh hãi thất sắc, đều kinh ngạc nhìn những gia hỏa bị ánh sao quấn quanh.

Tộc nhân Linh tộc tín nhiệm trăm phần trăm đối với Thâm Lam, sau khi được Thâm Lam giải thích, bọn họ lập tức đem tộc nhân bị Thâm Lam công kích kia vây khốn.

Các tộc nhân Cốt tộc và Vũ tộc đều nửa tin nửa ngờ.

“Nghe cô ta!” Tư Thản Tạp giương giọng nói.

Hắn vừa nói, các tộc nhân Vũ tộc cũng đều vội vàng đem hai đồng tộc Vũ tộc mi tâm đột nhiên hiện ra hắc mang bao vây.

Cốt tộc Sa Liệt nhìn nhìn Thâm Lam, lại nhìn về phía Tư Thản Tạp như gặp đại địch, sau khi do dự một chút, nói: “Tin tưởng bọn họ một lần!”

Vì thế, các tộc nhân Cốt tộc kia cũng đem tộc nhân đồng tộc không ngừng kêu la, mê hoặc bọn họ động thủ với Linh tộc khống chế.

“Chủ nhân, ngươi không có việc gì nữa?” Tiên Na mắt thấy Thâm Lam có thể ra tay, vẻ mặt vui mừng, nói: “Có phải hay không bởi vì đột phá đến huyết mạch cấp bảy, cho nên mới phát hiện được bọn họ không thích hợp, vạch trần âm mưu của Hồn tộc?”

“Chủ nhân huyết mạch cấp bảy, nhất định mạnh hơn bất cứ một ai trong bí cảnh này, lần trước tộc nhân Liệt Diễm gia tộc đáng chết kia, chúng ta sớm muộn gì phải giết chết hắn!” Ba Cát cũng nói.