Linh Vực

Chương 1632: Luyện ngục ác ma (1)



Trước mắt, Khoa Ân chẳng những đến từ Hắc Chiểu Thâm Uyên, hơn nữa còn là con trai của đại lĩnh chủ A Thập Nạp Tư, cái này làm Tần Liệt cũng cảm thấy khó giải quyết.

Địa vị của A Thập Nạp Tư ở Hắc Chiểu Thâm Uyên, giống như Đạo Sâm ở Hàn Tịch Thâm Uyên, chính là đại lĩnh chủ xếp hạng đầu.

Ở rất nhiều tầng Thâm Uyên, trong mấy trăm Thâm Uyên đại lĩnh chủ, Hắc Chiểu Thâm Uyên A Thập Nạp Tư cũng là kẻ có tiếng khó chơi.

“Không hổ là kẻ có thể tạo ra một tầng Thâm Uyên mới, theo ta thấy, huyết mạch của ngươi vừa mới đột phá đến cấp tám, mới đến huyết mạch cấp tám, có thể chính diện chiến một trận với ta, ngươi đã thắng được sự tôn trọng của ta.” Khoa Ân hơi ngẩng đầu, nói: “Như ngươi mong muốn, ta cho ngươi biết lai lịch của ta, ngươi cũng đã biết tên thật của ta. Hiện tại, ngươi cho dù là bị ta giết chết, cũng hẳn không có tiếc nuối nữa.”

Nói như thế, từ trên cánh chim ác ma của Khoa Ân, chậm rãi phân bố ra dịch thể dinh dính màu tím.

Những dịch thể đó như máu bầm màu tím, mới xuất hiện một chút, đã mùi tanh ngập trời.

“Ồ? Đã bắt đầu rồi sao?” Đột nhiên, một thanh âm khác, từ nơi xa truyền tới, “Ta rõ ràng ở trong Thâm Uyên thông đạo lưu lại tên của ta, thế mà còn có người dám đến, xem ra là kẻ không sợ chết.”

Cao giai ác ma ăn mặc tinh xảo tôn quý, trên khuôn mặt trải đầy ma văn, từng bước đạp không trung mà đến.

Ở phía sau hắn, từng tên ác ma khoác giáp nặng tím đen, chỉ lộ ra con ngươi tanh máu hiếu sát.

Thâm Uyên ma khí phụ cận Bổn Nguyên Thâm Hải đột nhiên trở nên hỗn loạn vô trật tự, ma khí phân tán lặng lẽ hội tụ.

Trong thời gian ngắn ngủn, rất nhiều ma khí nồng đậm, thế mà đều tụ tập ở bên cạnh kẻ mới tới.

Tần Liệt và Hắc Chiểu Thâm Uyên Khoa Ân, vừa thấy lại có kẻ quấy rối cục diện gia nhập, lập tức tạm ngừng chiến đấu.

Bọn họ đều nhíu mày nhìn về phía người đến.

Khoa Ân cúi đầu, chỉ nhìn người tới một cái, liền hơi biến sắc, nói: “Ngươi đến từ Quỷ Tế Luyện Ngục?”

Cao giai ác ma kia mặc quần áo hoa quý, da thịt để lộ bên ngoài, đều phủ đầy ma văn quỷ dị, lấy lễ nghi Thâm Uyên cổ xưa khom người hành lễ, nhếch miệng cười tươi, giới thiệu: “Ta tên Lạc Khắc.”

Sắc mặt Khoa Ân càng thêm ngưng trọng, “Con nối dõi của Quỷ Tế quân chủ?”

Lạc Khắc tự báo tên họ, cười gật đầu.

Khoa Ân nhíu mày, một đôi cánh chim ác ma răng cưa to lớn kia vẫn đang chậm rãi vỗ.

Hắn giống như không vội động thủ với Tần Liệt, vừa chậm rãi tụ tập Thâm Uyên ma khí khôi phục, vừa tò mò nhìn về phía Lạc Khắc, “Ngươi cũng là vì hắn mà đến?”

Lạc Khắc hơi nheo mắt lại, trong mắt đột ngột có các mảng ma văn nảy sinh, một loại dị lực dò xét như thấu vào lòng người, từ trong con ngươi của hắn phát ra.

Hắn nhìn thật sâu về phía Tần Liệt.

Huyết mạch ác ma trong cơ thể Tần Liệt, bị ánh mắt hắn nhìn, đột ngột trở nên sôi trào.

Các vòng ma quang màu tím, tự nhiên mà vậy từ trong cơ thể Tần Liệt phóng thích ra, hình thành một màn ánh sáng như bát to úp ngược, đem Tần Liệt bảo vệ gắt gao.

Lạc Khắc thu hồi ánh mắt, thấp giọng cười hắc hắc, nói: “Tần Liệt phải không?”

“Ừm.” Tần Liệt gật đầu.

“Ta tới từ tám tầng Thâm Uyên luyện ngục bên dưới. Cha ta chính là Quỷ Tế quân chủ. Không lâu trước đây, ta cùng cha ta từng đi Cửu U luyện ngục, từng gặp một đứa con gái lưu lạc bên ngoài của Cửu U quân chủ...” Nói tới đây, Lạc Khắc tạm dừng lại.

Trong mắt Tần Liệt lóe lên thần quang.

“Nàng tên là Lăng Ngữ Thi, ngươi hẳn quen chứ?” Sắc mặt Lạc Khắc dần dần âm trầm xuống, trong mắt ấp ủ thô bạo cùng tanh máu, “Ngươi đương nhiên quen nàng ta! Cha ta dẫn ta đích thân tới Cửu U luyện ngục, là hy vọng để ta kết hôn với Lăng Ngữ Thi kia. Hy vọng huyết mạch của hai đại quân chủ có thể kết hợp trong tương lai! Ngay cả Cửu U quân chủ kia, đối với việc này cũng toát ra hứng thú rõ ràng, nhưng con gái kia của y tên là Lăng Ngữ Thi, lại nói nàng ta sớm đã có hôn ước trước đây! Người nàng ta chỉ ra, chính là kẻ đoạt lấy Bổn Nguyên Thủy Giới, chính là ngươi à?”

Phía sau Lạc Khắc, những ác ma giáp nặng bên cạnh, toàn thân đều bị giáp nặng bao trùm, từng tên thấp giọng rít gào.

Một cỗ Thâm Uyên mật ngữ thương mang viễn cổ, giống như thông qua bọn họ rít gào, chấn động ở Viêm Nhật Thâm Uyên.

Trong không khí, rất rất nhiều ma văn mắt thường không thể thấy, như sóng biển lan tràn ra.

Tần Liệt và Khoa Ân, nghe những trọng giáp ác ma kia của Quỷ Tế Luyện Ngục rít gào, ánh mắt đều ngưng trọng.

Bọn họ không thể không thúc giục lực lượng huyết mạch, như đi chống đỡ cơn sóng trùng kích, lần lượt chống đỡ ma văn dao động lan đến.

“Không sai, Lăng Ngữ Thi sớm đã có hôn ước với ta.” Tần Liệt vươn một bàn tay, lấy lòng bàn tay đặt ở ngực, một bàn tay khác điểm ở trán, đôi mắt dần trở nên chói mắt, “Ngươi có ý kiến gì?”

Từng cỗ ma khí nồng đậm hội tụ về phía Lạc Khắc, còn có thủ hạ phía sau hắn, theo hai động tác đơn giản của hắn, đột nhiên cuốn ngược mà quay về.

Ma khí như các con mãng xà màu tím, trong nháy mắt, toàn bộ di chuyển về phía Tần Liệt.

Ma khí nồng đậm, lấy hắn làm trung tâm, điên cuồng bay múa, giống như hình thành một vòng xoáy thật lớn.

Mà thân thể hắn chính là trung tâm của vòng xoáy!

“Ta có ý kiến gì? Ngươi nói ta có ý kiến gì?” Lạc Khắc cười dữ tợn, “Con gái kia của Cửu U quân chủ, đã thức tỉnh thiên phú huyết mạch Hồn Ngục của hắn, thiên phú đó là lực lượng trung tâm cường đại nhất của Cửu U quân chủ! Nếu ta có thể kết hôn với nàng, ta có thể lợi dụng thiên phú huyết mạch cường đại đó, làm mạnh lên lực lượng của ta! Ta có thể thông qua lực lượng huyết mạch của nàng, làm huyết mạch ta tiến thêm một bước, thực có hi vọng trong tương lai tiến giai đến đại lĩnh chủ cấp mười, trở thành quân chủ của Quỷ Tế Luyện Ngục!”

“Ồ, sau đó thì sao?” Tần Liệt đứng ở trung tâm vòng xoáy màu tím đen thật lớn, như một khối hàn băng vạn năm không tan, “Sau đó nàng và Cửu U quân chủ cùng nhau từ chối các ngươi?”

Lạc Khắc đột nhiên phát ra tiếng gào rống như dã thú, “Nàng nói ta không bằng ngươi, không xứng kết hợp huyết mạch với nàng!”

Tần Liệt gật đầu, nghiêm túc nói: “Vốn là như thế.”

Lạc Khắc điên cuồng gào lên.

Vô số ma văn quỷ dị, vô cùng rõ ràng từ trên người hắn hiện lên, một bộ quần áo tinh mỹ hoa quý hắn mặc, trong nháy mắt bị lực lượng huyết mạch hắn bộc phát hóa thành tro bụi.

Lạc Khắc trần truồng lỏa thể, ở giữa không trung điên cuồng gào rống, cơ thể nhìn như cao gầy mỏng manh, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy bành trướng ma hóa.

“Các ngươi không cần nhúng tay, ta muốn tận tay xé nát hắn, đem trái tim ác ma của hắn nuốt từng chút một!” Lạc Khắc quát.

Những trọng giáp ác ma kia phía sau hắn, nghe lời không nói một tiếng, chỉ yên lặng lui lại một đoạn.

Hiển nhiên, bọn họ vô cùng tự tin đối với thực lực của Lạc Khắc, tin tưởng hậu duệ huyết mạch của Quỷ Tế quân chủ, ở tầng Thâm Uyên khác có ưu thế tuyệt đối.