“Thật ra, mộng tưởng lớn nhất của mấy người chúng ta, chính là một ngày kia có thể khiến nhân tộc thật sự đi lên vũ đài lớn của tinh hải.”
Cơ gia lão tổ Cơ Đán, giờ phút này thần thái sáng láng, giống như cây khô phát ra sinh cơ mới, trên khuôn mặt tràn đầy ý cười.
“Cửu U Luyện Ngục, nếu là ở lúc khác, chúng ta mạo muội bước vào chỉ sợ sẽ cửu tử nhất sinh, nhưng ở lúc ác ma và Linh tộc tranh chấp chưa xong, chúng ta hẳn có thể ở Cửu U hoạt động một phen, nhìn xem thiên địa đặc biệt này.”
Hoa Thiên Khung cũng nói: “Không sai, đây quả thật là một thời cơ tốt.”
Nghe lời trong lòng các cường giả đỉnh phong nhân tộc, Tần Liệt cũng bị cuốn hút, có chút nhiệt huyết dâng trào.
Nhân tộc tam đế, Cơ Đán, Hoa Thiên Khung, các nhân vật đỉnh phong nhất này vẫn luôn có lý tưởng thật xa – khiến nhân tộc thật sự đi hướng vũ đài tinh hải!
Thâm Uyên, chính là nơi nhiều chủng tộc giao nhau, rất rất nhiều chủng tộc kỳ lạ đều sẽ chọn Thâm Uyên làm nơi đi săn.
Cũng bởi vì thế, một chủng tộc có thể ở trong tinh hà dần lộ mũi nhọn hay không, có thể được nhận biết không, thật ra có một quy củ bất thành văn -- chủng tộc dám hướng một tầng Thâm Uyên phát động chiến đấu, mới có thể được các tộc tinh hải tán thành.
Hồn tộc, Linh tộc và Thần tộc, ba đại chủng tộc siêu giai huyết mạch này, gần như cách mỗi một đoạn thời gian, đều sẽ giết vào Thâm Uyên với quy mô lớn.
Bọn họ sớm đã chứng tỏ bọn họ mới là tộc đàn cường đại nhất.
Ngoài ra, một giai tầng dưới, Cốt tộc, Vũ tộc, cũng đều thỉnh thoảng chọn một tầng Thâm Uyên tiến công.
Đương nhiên, Cốt tộc và Vũ tộc chọn Thâm Uyên, thường thường thực lực khá yếu, hơn nữa số lần thất bại của bọn họ cũng khá nhiều.
Nhưng bọn họ ít nhất dám, ít nhất chứng tỏ bọn họ có thực lực, có gan hướng Thâm Uyên ác ma gây hấn.
Còn lại, Địa Ma tộc, Long Sư tộc và Tam Nhãn tộc, loại vực ngoại chủng tộc hạng ba này, chỉ có ở thời khắc đặc thù lực lượng tộc đàn tích súc đến mạnh nhất, mới dám hướng một tầng Thâm Uyên công kích.
Nhưng bước chân của bọn họ cũng đã giao thiệp với Thâm Uyên, cũng chứng tỏ lực lượng của mình.
Chỉ có các tộc, mấy vạn năm qua, ngay cả bước vào Thâm Uyên thông đạo cũng không tìm được.
Chính là vì như vậy, “Dạ Quỷ” từ vực ngoại mà đến, đám cô hồn dã quỷ này tập hợp lực lượng đập bảng, cũng dám động thủ với Linh Vực.
Đây là bởi vì bọn họ từ trong lòng coi Linh Vực thuộc về vực giới cấp thấp, cho rằng toàn bộ chủng tộc sinh sống ở Linh Vực đều là sinh linh cấp thấp.
Trên thực tế, bọn hắn sau khi ùa vào các đại vực giới của Linh Vực, chiến lực quả thật cường đại hơn trăm tộc Linh Vực cùng đẳng cấp.
Bởi vì thẳng tới nay, trăm tộc đều là bảo thủ, hoạt động ở một vùng tiểu thiên địa này của mình, chưa từng thật sự chịu máu tươi rửa tội, chưa ở trên huyết mạch cùng lực lượng tiến hóa bằng với cường tộc tinh hà, dẫn đến chiến lực cường giả các tộc Linh Vực mãi chưa thể nhanh chóng tăng lên.
Nếu muốn thật sự dung nhập tinh hà, bọn họ phải làm ra thay đổi, phải đi ra!
Mà Cửu U, bọn họ đã bước vào tinh hà bước đầu tiên!
“Liệt nhi, đây là cha cháu.” Tần Sơn thấp giọng nói.
Ánh mắt Tần Liệt, cùng ánh mắt Tần Hạo đột nhiên giao hội cùng một chỗ.
Từ trong mắt Tần Hạo, hắn thấy được kích động, vui mừng, vô hạn cảm khái, còn có các loại tình cảm khó có thể phân tích.
Tần Liệt vốn cho rằng, sau khi hắn và Tần Hạo gặp mặt, sẽ cảm thấy ngượng ngùng.
Nhưng ở một khắc hắn nhìn nhau với Tần Hạo, hắn từ trong mắt Tần Hạo đã thấy được rất nhiều thứ.
Bỗng nhiên, hắn nhếch miệng cười, vậy mà lại kỳ diệu không cảm thấy ngượng ngùng nữa, mà là hào khí can vân nói: “Có một ngày, con sẽ vượt qua cha, trở thành người số một.”
Ngay lúc này, một bóng ma to lớn, đột nhiên từ bầu trời nơi xa gào thét mà đến.
Bóng ma đó cơ thể thật dài, như dãy núi liên miên, sau khi tới gần, mới nhìn ra đó là một con ma long cực lớn.
Trên thân ma long trải rộng lân giáp cứng rắn đen sì, từng mảnh lân giáp đều lóe ra ánh sáng đen sì, giống như ẩn chứa ma lực vô cùng.
“Thâm Uyên Ma Long!” Minh Kiêu khẽ nhíu mày.
“Hắn tên A Tư Gia Lạc, đại ác ma huyết mạch cấp mười.” Tần Liệt vội vàng nói.
“Minh hà! Minh hà thế mà khô kiệt rồi!” A Tư Gia Lạc hô to gọi nhỏ, đột nhiên bay tới trên không Minh hà khô cạn, con mắt to lớn tràn đầy kinh ngạc.
Cửu U quân chủ cảm ứng được Minh hà dị biến, mà bản thân phải trấn thủ Thâm Uyên thông đạo, cho nên an bài hắn đến Minh hà điều tra một phen.
Phương hướng A Tư Gia Lạc đến, cùng phương hướng phân thân kia của Tạp Tư Thác Nhĩ rời khỏi cũng không ở một đường thẳng, cho nên hắn và Tạp Tư Thác Nhĩ chưa gặp nhau.
Chưa gặp được Tạp Tư Thác Nhĩ, hắn vừa đi tới phụ cận, cảm ứng được khí tức của Tần Hạo, Viêm đế, Băng đế, lập tức vội vã bay đến.
Đám người Tần Hạo Đứng ở cạnh Minh hà khô cạn, bị hắn nghĩ đương nhiên cho rằng chính là đầu sỏ tạo thành Minh hà khô kiệt.
“Các ngươi đã làm cái gì? Sinh linh hèn hạ, các ngươi phá hoại Minh hà của chúng ta, tội các ngươi đáng chết vạn lần!” A Tư Gia Lạc rít gào.
“Hô hô hô!”
Thâm Uyên Ma Long A Tư Gia Lạc rống giận, há miệng phun ra từng ngọn lửa màu tím.
Những ngọn lửa màu tím đó, giống như sao băng lửa từ trên trời rơi xuống, nhiều tới mấy chục đạo, hướng đám người Tần Liệt phủ đầu nện xuống.
“Ma lực dâng trào thật khủng khiếp!” Minh Kiêu thoáng cảm ứng, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, quát: “Cẩn thận một chút! Lực lượng trong mỗi một ngọn lửa màu tím ẩn chứa đều đủ để giết chết võ giả nhân tộc bảy tầng cùng tám tầng hồn đàn, mặc dù có chín tầng hồn đàn, bị đánh trúng cũng phải bị thương nặng.”
“Tên này, so với ác ma cấp mười của Cực Viêm Thâm Uyên cường đại hơn nhiều!”
Cũng có huyết mạch ác ma, Minh Kiêu từ trong ngọn lửa đó cũng đã cảm nhận được tử vong uy hiếp.
Những ác ma Cực Viêm Thâm Uyên, Minh Kiêu cũng từng chiến đấu, nhưng cùng là đại ác ma cấp mười, tuyệt đối không có khí tức khủng bố như trên người A Tư Gia Lạc.
Minh Kiêu đột nhiên hiểu, cũng là đại ác ma cấp mười, tám tầng luyện ngục bên dưới quả nhiên mạnh hơn một bậc.
“Ừm, so với Khủng Bố Ma Vương cùng Tuyệt Vọng Ma Vương của Hỗn Loạn Thâm Uyên còn mạnh hơn.” Tần Hạo cũng nói.
Minh Kiêu và Tần Hạo nhắc nhở, làm đám người Viêm đế, Băng đế, còn có Cơ Đán hơi biến sắc, lập tức toàn lực ứng phó phóng thích hồn đàn.
Từng tòa hồn đàn long lanh, từ mi tâm đám người Viêm đế, Băng đế, Cơ Đán bay ra.
Những hồn đàn đó cũng nở rộ thần quang kỳ ảo, dâng trào năng lượng dao động mênh mông, bên trong mỗi tòa hồn đàn, đều tựa như có lực lượng pháp tắc riêng biệt đang vận hành.
Một chốc sau, đám người Băng đế toàn bộ tọa lạc ở trên hồn đàn của mình, đều tự phóng thích lực lượng.