Linh Vực

Chương 1910: Cửu U bí văn



Chỉ có tộc trưởng Linh tộc A Tát Đức, chẳng những không nhúc nhích, còn cao giọng quát: “Đều lui ra! Chẳng lẽ các ngươi cho rằng, đại hiền giả không phải đối thủ của Áo Ác Tư Đốn? Những đại ác ma kia còn chưa động, các ngươi vội cái gì?”

Rất nhiều tộc nhân Linh tộc nghe hắn nói ra như thế, mới chú ý tới đại ác ma Cửu U và ngoại vực quả nhiên chưa vội ra tay.

Chỉ vẻn vẹn một mình Áo Ác Tư Đốn hướng phía Thiên Khải xông đến, đang từng bước ấp ủ Thâm Uyên chi lực.

“Rõ rồi.”

Trong lúc nhất thời, toàn bộ chiến sĩ huyết mạch Linh tộc, bao gồm A Tát Đức ở trong, đều chủ động cách xa đại hiền giả Thiên Khải.

Thiên Khải sắc mặt lạnh nhạt, nhìn Áo Ác Tư Đốn mang theo vô cùng vô tận Thâm Uyên ma khí đến, bóng người đột nhiên trở nên mơ hồ.

Ngay sau đó, vốn đứng thẳng ở trên mặt đất, hắn đột nhiên xuất hiện ở tầng hư không của Áo Ác Tư Đốn.

“Rắc rắc rắc!”

Lấy Thiên Khải làm trung tâm, một mảng thiên địa này đột nhiên hiện ra vết nứt không gian rậm rạp.

Bầu trời như là một tấm gương thật lớn, bị vật kim loại nào đó va chạm, như lập tức có thể nổ tung.

Trong U Minh thành.

Tần Liệt và rất nhiều cường giả nhân tộc cũng kinh hãi nhìn về phía bầu trời, quan sát gắt gao đối với Cửu U quân chủ Áo Ác Tư Đốn cùng Thiên Khải chiến đấu.

“Bồng!”

Bầu trời như tấm gương đột nhiên vỡ, ngàn vạn mảnh đao không gian bao trùm trời đất bắn tung tóe về phía Áo Ác Tư Đốn.

Trong chốc lát, ma thể cao mấy ngàn thước kia của Áo Ác Tư Đốn, đã có thêm rất nhiều lỗ máu tươi như tổ ong vò vẽ.

Những miệng vết thương đó đều tràn đầy máu tươi màu tím, có miệng vết thương càng là sâu có thể thấy được xương.

Nhưng, Áo Ác Tư Đốn tuy tràn đầy lỗ máu, lại chưa có một chút máu tươi nhỏ xuống.

Hắn ngay cả hừ cũng chưa hừ một tiếng, mà là lạnh lùng nhìn Thiên Khải, nói: “Đây chính là lực lượng của ngươi sao?”

Giọng chưa dứt, một cỗ huyết nhục dao động khủng bố từ ma thân to lớn của Áo Ác Tư Đốn dâng trào.

Tần Liệt tập trung nhìn, lập tức chú ý tới rất nhiều miệng vết thương như tổ ong vò vẽ của Áo Ác Tư Đốn, ở trong hai ba hơi thở, toàn bộ biến mất không thấy.

Đại ác ma huyết mạch cấp mười đỉnh phong, lực tự lành khủng bố, làm Tần Liệt trố mắt.

Thương tổn trình độ đó, ác ma bình thường mặc dù có thể khôi phục như lúc ban đầu, cũng phải hao phí một lúc.

Hơn nữa, khôi phục thương thế cần tiêu hao lực lượng máu thịt, cho dù thương thế khôi phục, lực lượng máu thịt cũng phải tiêu hao không ít.

Nhưng Tần Liệt lại cảm giác Áo Ác Tư Đốn ở trong nháy mắt, chẳng những khôi phục toàn bộ thương thế, hơn nữa cũng chưa có máu thịt gì tiêu hao.

Hắn cấp Tần Liệt cảm giác, rõ ràng vẫn là tối đỉnh phong trạng thái.

Những Thâm Uyên ma khí từ khắp nơi tụ tập mà đến, tựa như ở trong thời gian cực ngắn đã hoàn toàn bổ sung hao tổn của hắn.

“Thiên Khải, ngươi cũng là một trong ba đại Huyết Hồn Đạo Sư, ngươi phải biết một tầng luyện ngục này tên là ‘Cửu U’. Mà ta, thì là ác ma quân chủ của tầng luyện ngục này!” Con mắt quỷ của Áo Ác Tư Đốn lạnh lẽo, nói: “Ở đây, ngươi muốn chiến thắng ta, chỉ sợ không có dễ dàng như vậy!”

“Kỳ quái...” Tần Liệt âm thầm hô khẽ.

“Làm sao vậy?” Không biết từ khi nào, Minh Kiêu đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh hắn, thấp giọng dò hỏi.

“Ở Hoàng Tuyền Luyện Ngục, thân là quân chủ, Cách La Mỗ cũng không có lực tự lành cường đại như thế.” Tần Liệt đáp.

Đều là ác ma quân chủ, Áo Ác Tư Đốn cho hắn cảm giác, hình như so với Cách La Mỗ mạnh hơn không ít.

Hơn nữa Áo Ác Tư Đốn có thể mượn Thâm Uyên ma khí nồng đậm của Cửu U Luyện Ngục, lấy tốc độ làm hắn kinh dị khôi phục hao tổn, nhưng Cách La Mỗ ở Hoàng Tuyền Luyện Ngục, lực khôi phục rõ ràng xa xa không bằng Áo Ác Tư Đốn.

Một điểm này làm hắn phi thường kỳ quái.

“Áo Ác Tư Đốn, ngươi cho rằng ta nháy mắt pha vỡ không gian, chỉ là vì làm ngươi bị thương nặng?” Thiên Khải lạnh nhạt cười.

“Chẳng lẽ không phải?” Áo Ác Tư Đốn hừ nói.

“Đương nhiên không phải.” Thiên Khải nhìn bầu trời vỡ vụn.

Một cái hố đen tối tăm, từ bầu trời vỡ nát kia đột nhiên hiện ra, từ trong hố đen đó mô hồ truyền tới một loại khí tức làm Tần Liệt quen thuộc.

Khí tức đó, tựa như là đến từ U Minh giới Cửu U Hồn Ngục...

U Minh giới có hai đại kì địa, một là “Huyền Âm Minh Hải”, một cái khác chính là “Cửu U Hồn Ngục”.

Nay, hắn đã biết U Minh giới “Huyền Âm Minh Hải”, chính là dòng Minh hà, xem như một bộ phận nhỏ của thân thể máu thịt của Tạp Tư Thác Nhĩ.

Mà “Cửu U Hồn Ngục”, căn cứ Minh Kiêu chỉ điểm, nghe nói có thể tới Cửu U Luyện Ngục.

Chỉ là, điều kiện tiên quyết là hắn phải bỏ phân thân hồn thú, lấy hình thái thuần linh hồn xuyên qua.

Cuối cùng, hắn vì phòng ngừa ngoài ý muốn xảy ra, cũng chưa làm như vậy.

Hắn mơ hồ biết U Minh giới “Cửu U Hồn Ngục”, cùng Cửu U Luyện Ngục Áo Ác Tư Đốn cai quản có sâu xa, nhưng hắn cũng không biết cụ thể.

“Cửu U Hồn Ngục!”

Bên cạnh hắn, sắc mặt Minh Kiêu đột nhiên biến đổi, giống với hắn, cũng cảm giác được khí tức trong hố đen.

Tương tự, có quan hệ càng sâu hơn với “Cửu U Hồn Ngục”, Lăng Ngữ Thi cũng kinh hãi thất sắc, kinh hô lên: “Cửu U Hồn Ngục!”

Trên trời cao, Cửu U quân chủ Áo Ác Tư Đốn cảm thụ khí tức từ trong hố đen truyền tới, thế mà lại thất thần ở lúc này.

Thiên Khải tựa như không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào, im lặng nhìn hố đen, nhìn “Cửu U Hồn Ngục” đen sì dạng vòng xoáy kia, hố đen từ U Minh giới trôi nổi ra từng chút một, dần dần nổi lên hư không của Cửu U Luyện Ngục.

Áo Ác Tư Đốn nhìn “Cửu U Hồn Ngục” hình thái vòng xoáy từ hố đen kia dần dần hiện ra, chậm rãi thành hình ở bầu trời Cửu U, ánh mắt rất phức tạp.

“Ở bên đó, có nơi tên là U Minh giới, mà nơi đây thì gọi là U Minh thành.” Thiên Khải cười nhạt, thân ở trời cao, hắn còn ý tứ hàm xúc sâu xa nhìn thoáng qua Minh Kiêu, còn có tộc nhân Giác Ma tộc, Ám Ảnh tộc, Quỷ Mục tộc U Minh giới, “Áo Ác Tư Đốn, ngươi ở lúc cảm giác được Lăng Ngữ Thi có thiên phú huyết mạch ‘Hồn Ngục’, hẳn đã biết huyết mạch các tộc U Minh giới, còn có Lăng gia, nguồn gốc thật sự đến từ nơi nào rồi nhỉ? Ngươi thừa nhận thân phận Lăng Ngữ Thi, đem cô ta coi là con nối dòng đối đãi, điều này nói rõ ngươi vẫn niệm tình cảm huynh đệ.”

“Đáng tiếc đáng tiếc, ca ca tên là ‘Áo Ác Tư Đinh’ kia của ngươi lại không đem ngươi coi là em trai ruột.”

“Bằng không, ngươi cũng sẽ không liên thủ với người tới từ bên ngoài giết hắn, nếu hắn không chết, hắn có lẽ đã sớm trở thành Thâm Uyên Chi Chủ, về sau hoàn toàn cũng không có chuyện Tạp Tư Thác Nhĩ.”

Thiên Khải nhìn “Cửu U Hồn Ngục” đến từ U Minh giới, từ trong hố đen hắn xé rách chậm rãi tràn ra, hướng Áo Ác Tư Đốn lãnh trào nhiệt phúng.

Tần Liệt ở trong U Minh thành, cũng nghe được phen lời kia của Thiên Khải, tâm thần vì thế cả kinh.