Lúc ở trong mật thất băng tinh, Tần Liệt đã kể rõ mọi việc bên ngoài, nói cho họ biết bởi vì Tà Minh thông đạo mở ra, hiện giờ các thế lực đều đã rút lui khỏi Khí Cụ Tông.
"Ta đã nói mà, người của chúng ta đã rút ra sau núi rồi." Tần Liệt ngửa đầu nhìn quảng trường phía xa.
Ma Vân Hắc Ám, như một bức màn đen khổng lồ che khuất vòm trời, bao phủ toàn bộ bầu trời Khí Cụ Tông, ánh mặt trời hào quang không thể nào xuyên qua được.
Ma Vân bao phủ đen kịt, làm hắn không nhìn ra được hoàn cảnh, nhưng hoàn toàn cảm nhận được luồng khí tức âm trầm tà ác mạnh mẽ, cuồn cuộn như nước sông lan tràn khắp nơi, không ngừng dũng mãnh tỏa ra.
Hắn biết Tà Minh thông đạo đã bị mở thực sự, có lẽ U Minh giới Tà Tộc, đã bước chân đến nơi này.
"Chúng ta nên đi đâu?" Tiểu Bàn tử Khang Trí vẻ mặt đau khổ, "Thật là xui xẻo, từ Băng Nham Thành bị buộc đến Khí Cụ Thành, sống tốt chưa được mấy ngày, bây giờ Khí Cụ Thành bị hủy..."
"Đi ra phía sau Diễm Hỏa Sơn, tới khu vực huấn luyện của Huyết Mâu, chúng ta phải đi vòng, không đi xuyên qua khu có minh ma khí được." Tần Liệt đáp.
Mọi người gật đầu.
Lúc này, Tạ Chi Chướng và Tống Tư Nguyên, Chiêm Thiên Dật bỏ đi đã nửa canh giờ, toàn bộ Khí Cụ Thành đã bị minh ma khí bao trùm, xung quanh Khí Cụ Thành tràn ngập năng lượng âm trầm hỗn loạn.
Nơi này chỉ còn một đám người bọn họ mà thôi.
"Đi thôi, vòng qua tông môn, ra phía sau Diễm Hỏa Sơn." Hàn Khánh Thụy thốt.
Một lúc lâu sau.
Trên một mô đất biên giới Khí Cụ Thành, mắt Tần Liệt lóe dị quang, nhìn về một hướng.
Hướng vào một nơi trong Khí Cụ Thành.
Bên trong Khí Cụ Thành, tất cả mọi người đã rút lui toàn bộ, Tà Minh thông đạo đã mở, không ai dám ở lại chờ chết.
Ngay cả ba đại cường giả Như Ý cảnh, không dám ở lại lâu, đều vội vã trở về Huyền Thiên Minh và Bát Cực Thánh Điện, báo cáo lại mọi việc.
Trong khu vực bị minh ma khí bao trùm, Tần Liệt cảm giác được một luồng khí tức có chút quen thuộc, khí tức rất mơ hồ, rất mong manh, nên hắn không dám xác định.
Rất giống khí tức của Cao Vũ...
"Không thể nào, Cao Vũ tuyệt đối không thể có mặt ở đây được." lắc đầu, Tần Liệt và Khang Trí, Hàn Khánh Thụy bỏ đi.
Trong một hầm ngầm ở một khu phế tích của Khí Cụ Thành, Cao Vũ đang ngồi một mình.
Lúc Đế Thập Cửu giải quyết sự vụ của Ám Ảnh Lâu, hắn lặng lẽ trốn về phía Khí Cụ Thành, nơi này bị minh ma khí bao trùm, đã trở thành khu vực của U Minh giới Tà Tộc.
Hắn chính là Võ Giả nhân loại duy nhất ở đây.
Hô hấp không khí âm trầm tà ác, nhìn từng tia từng tia năng lượng màu đen thẩm thấu vào trong thân thể, toàn thân Cao Vũ khoan khoái dễ chịu, ánh mắt hung ác nham hiểm lấp lóe hào quang âm hàn lạnh băng.
"Thì ra, muốn tu luyện Cửu U Phù Hồn Lục phải dùng minh ma khí. Thì ra, quỷ giới và Cửu U Phù Hồn Lục, đều là tà khí và pháp quyết của U Minh giới!" Cao Vũ rốt cục đã hiểu.
Hắn không biết trong lúc hắn chuyên tâm tu luyện, Tần Liệt ở ngay cách hắn không xa, hơn nữa còn cảm nhận được khí tức của hắn.
Cao Vũ lại ở trong khu vực bị Tà Tộc chiếm lĩnh của Khí Cụ Thành, mặc dù Tần Liệt mơ hồ cảm giác được khí tức của hắn, nhưng lại cảm thấy chuyện này rất không thể nào xảy ra, hắn nghĩ loại khí tức tà ác này, thân thể nào từ U Minh giới cũng có.
Hai người đã lỡ mất cơ hội gặp nhau.
Cả buổi sau.
Đoàn người Tần Liệt và Hàn Khánh Thụy đi tới phía sau Diễm Hỏa Sơn, tới khu vực tu luyện của Võ Giả Huyết Mâu, nhận ra bọn hắn huyết vụ bao phủ nơi đây đã biến mất.
Vô số Huyết Trì cạn trơ đáy, lộ ra đất đá lạnh như băng.
"Nơi này cách Diễm Hỏa Sơn không xa, tông môn chắc chắn không dám dừng lại lâu, nên có lẽ họ đã đi tới Độc Vụ Trạch." Hàn Khánh Thụy nhìn xung quanh, nói với Tần Liệt.
Tần Liệt gật đầu, "Chắc là vậy."
Mọi người lại đi tiếp về phía Độc Vụ Trạch, muốn tụ hợp với những người còn lại của Khí Cụ Tông.
Một ngày trôi qua.
Những ao đầm được bao phủ bởi độc khí đủ mọi màu sắc, vô số độc trùng không biết tên bay xèo...xèo, nước độc trong ao đầm độc bốc lên mùi hôi chua, khiến người ta buồn ngủ.
Đám Tần Liệt cẩn thận từng li từng tí vượt qua những đầm lầy, tận lực tìm kiếm mặt bằng khô ráo, đi sâu vào trong.
"Tần tông chủ!" tiếng Điền Kiến Hào bỗng vang lên từ trên một cây quái thụ.
Trong cành lá rập rạp, cành lá được quấn lại tạo thành hình dạng như cái tổ chim, Điền Kiến Hào từ bên trong ló đầu ra.
"Đồng trưởng lão bảo ta ở lại đây chờ ngươi, quả nhiên ngươi đã tới." Điền Kiến Hào nói.
"Ba Đại cung phụng và bảy đại trưởng lão tông đều ở trong Độc Vụ Trạch hả?" Tần Liệt kinh ngạc.
Điền Kiến Hào từ tổ chim bằng nhánh cây nhảy xuống: "Phải, đã rút vào Độc Vụ Trạch rồi, có điều •••••• "
"Tthế nào?" Tần Liệt nhíu mày.
"Có điều tình hình rất không ổn, không ít môn nhân ngày hôm nay đã, đã bị độc chết." Điền Kiến Hào thở dài, "Khí độc trong Độc Vụ Trạch, nước độc trong ao đầm, một ít độc trùng có tính công kích rất mạnh, đều lấy mạng người. Mặc dù có Mặc Hải trưởng lão và Liên Nhu sư tỷ đi trước dẫn đường, tìm lộ tuyến an toàn, nhưng chúng ta vẫn thương vong rất lớn."
Khí Cụ Tông có ba người hiểu biết về độc dược, gồm tông chủ Ứng Hưng Nhiên, Đại trưởng lão Mặc Hải và Liên Nhu.
Vì có Mặc Hải, Liên Nhu trong đội ngũ, Khí Cụ Tông mới dám bước vào Độc Vụ Trạch, chuẩn bị tạm thời ở lại trong Độc Vụ Trạch.
Họ đều không tin lời hứa hẹn của Huyền Thiên Minh và Bát Cực Thánh Điện, sợ người của hai phe tiếp tục ra tay với Khí Cụ Tông, nên họ không dám dời tới khu vực do thế lực ngũ phương khống chế.
Họ sợ U Minh giới Tà Tộc, không dám ở lại gần Diễm Hỏa Sơn, nên chỉ lùi, lùi mãi tới Độc Vụ Trạch, nơi này cả thế lực ngũ phương và U Minh giới Tà Tộc, đều không dám tới.
"Dọc theo con đường này đã kiểm tra hết hay chưa? Chúng ta và ngươi đi vào, không có vấn đề gì chứ?" Tần Liệt hỏi.
"Dùng hơn mười mạng người kiểm tra rồi, không có vấn đề gì, ta có thể đưa mọi người tới gặp các trưởng lão." Điền Kiến Hào khổ sở.
"Vậy thì dẫn đường đi." Tần Liệt gật đầu, "Đợi gặp các trưởng lão, mọi người cùng nhau tìm biện pháp, đối phó với hoàn cảnh ác liệt của Độc Vụ Trạch."
"Mời đi theo ta." Điền Kiến Hào đi trước dẫn đường.