Tần Liệt hốt hoảng, vẫn còn ở trong mê huyễn ý cảnh, chưa thoát ra được.
Mãi một hồi lâu sau khi Tống Đình Ngọc bỏ đi, hắn vẫn đờ đẫn đứng đó, hoang mang không biết mình đang ở đâu.
Ba người Đồng Tể Hoa, Đường Tư Kỳ, Liên Nhu, từ xa nhìn hắn, cả ba cũng cảm thấy lẫn lộn: không hiểu vì sao Tống Đình Ngọc lại bay đi?
Trước khi Tống Đình Ngọc đi, ba người nhìn thấy rất rõ, Tống Đình Ngọc vô cùng bối rối, giống như đã xảy ra chuyện gì đó vượt khỏi tầm khống chế, làm cho nàng không kiểm soát được, nên mới vội vã bỏ đi.
Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
Cuộc chiến Ý cảnh, thường đều thần bí khó lường, chỉ có người trong cuộc mới biết đã xảy ra chuyện gì.
Người ngoài, chỉ nhìn bằng mắt, vĩnh viễn không nhìn ra được vấn đề.
"Tần Liệt!"
Đồng Tể Hoa quát, muốn đề tỉnh Tần Liệt.
Tiếng quát của hắn, như một tia điện đâm vào trong óc Tần Liệt, khiến Tần Liệt đang trong trạng thái đần độn, run lên một cái, trong mắt rốt cục khôi phục thanh minh.
Hắn cảm nhận được một làn hào quang, từ bên trong Trấn Hồn Châu bắn ra, xua tán những lớp sương mù đang luẩn quẩn trong lòng hắn.
Từng hình ảnh vô cùng chân thật bị hào quang này chiếu tới, nhao nhao vỡ nát.
Mơ hồ trong đó, hắn phảng phất còn nghe thấy sâu trong óc mình, có một cái gì đó bị hào quang bắn vỡ.
Hắn không biết, đóchính là hạt giống Tống Đình Ngọc gieo vào trong tâm linh của hắn...
Nên hắn đã hoàn toàn hồi phục, thanh tỉnh hoàn toàn, biết mình là ai, biết bản thân đang ở chỗ nào, biết cái nào là thực, cái nào là giả.
"Một cô gái thật đáng sợ!"
Nhớ lại những bức tranh lúc trước, hắn đổ mồ hôi lạnh, hắn biết ý cảnh kỳ dị của Tống Đình Ngọc đã đầu độc linh hồn hắn, khống chế tâm linh hắn, khiến cho trong lòng hắn chỉ còn biết có hình ảnh của nàng mà thôi.
Nếu không nhờ có Trấn Hồn Châu, tinh lọc tâm linh cho hắn, thì bây giờ trong tâm linh hắn đã vĩnh viễn có một lỗ hổng, Tống Đình Ngọc thông qua lỗ hổng đó tha hồ ra vào tâm linh của hắn, tùy ý khống chế tâm tình của hắn!
"Không sao chứ?" Đường Tư Kỳ đến gần, lo lắng nhìn hắn, "Cô gái đó đã làm gì với ngươi? Ta thấy hình như ngươi không ổn lắm..."
"Tần Liệt, Tống Đình Ngọc vừa mới làm cái gì?" Liên Nhu hỏi.
Tần Liệt Cau mày nghĩ nghĩ đáp: "Cô ta định mê hoặc tâm linh của ta, khiến ta rơi vào mị lực của cô ta, để mặc cô ta sai khiến, nhưng mà, hình như cô ta không thành công, nên cô ta buông tay, bỏ đi."
Hắn không biết, Tống Đình Ngọc phải chạy đi, vì Trấn Hồn Châu làm cho nàng bị cắn trả, khiến trong lòng nàng lại bị lạc ấn thân ảnh của hắn, nên mới vội vàng bỏ đi.
"Cô ta không từ bỏ ý đồ đâu, cô ta là sứ giả Huyền Thiên Minh, là con gái duy nhất của Tống Vũ minh chủ, cô ta bỏ đi chỉ vì chưa hiểu mà thôi, lần sau, cô ta sẽ còn quay lại, tìm chúng ta." Đồng Tể Hoa trầm giọng.
"Binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn, đợi lần sau cô ta tới, tính tiếp." Tần Liệt nhìn Đường Tư Kỳ, "Đường sư tỷ, Tịch Diệt Huyền Lôi, đã luyện ra chưa?"
"!" Đường Tư Kỳ gật đầu, lấy ra sáu viên kim loại cỡ nắm tay, đưa cho Tần Liệt, "Ngươi xem có vấn đề gì không?"
Cầm sáu viên Tịch Diệt Huyền Lôi, Tần Liệt dùng tinh thần ý thức cảm giác một chút, mỉm cười gật đầu, "Đều rất tốt, để ta khắc Linh trận đồ, khắc Linh trận đồ xong, thì mấy viên Tịch Diệt Huyền Lôi này thật sự đại công cáo thành."
"Ha ha, giúp được ngươi thật là tốt." Đường Tư Kỳ vui vẻ cười.
Trên mặt thì cười, nhưng trong mắt cô hiện lên một tia lo lắng cho Tần Liệt.
Cái cô gái Tống Đình Ngọc kia, luận về tài sắc, gia thế, đều hoàn mỹ, bản thân lại còn tinh thông Linh quyết mị hoặc, có thể thi triển ý cảnh kỳ diệu... cô lo Tần Liệt không chống cự được mị lực của Tống Đình Ngọc.
Cô sợ Tần Liệt sớm muộn sẽ rơi vào tay Tống Đình Ngọc, hội toàn tâm toàn ý làm việc cho cô ta.
Cô rất không muốn nhìn thấy cảnh đó.
Nhưng cô không đủ sức ngăn cản...
Sáu viên Tịch Diệt Huyền Lôi, lúc luyện thì hơi lâu, nhưng khắc Linh trận đồ, thì không lâu mấy.
Ngôi nhà gỗ để cho Tống Đình Ngọc ở tạm, chính là nơi Khí Cụ Tông dựng chuyên dùng làm phòng cho tông chủ.
Cầm sáu viên Tịch Diệt Huyền Lôi, Tần Liệt đi tới đó, có Huyết Vệ bảo vệ bên ngoài, để cho hắn yên tĩnh khắc Linh trận đồ.
Mất nửa ngày, hắn đã khắc xong, nghĩ một chút, gọi Đường Tư Kỳ đến.
"Ngươi tìm ta?" Đường Tư Kỳ mặc một bộ váy dài vẽ đầy hoa nhạt, cười dịu dàng, "Linh trận đồ khắc xong?"
"Ừ." Tần Liệt đưa ra một viên, "Ngươi nhìn thử xem, dùng thử tinh thần ý thức nhìn vào Linh trận đồ bên trong. Ta đã thêm vào phong trang bí thuật, che Phục Hợp trận đồ bên trong."
"Nên như vậy, ngươi dùng là Cổ Trận Đồ, nếu để cho người nhìn thấy sẽ gặp phiền toái. Hơn nữa, Tịch Diệt Huyền Lôi rất quan trọng, bất kì chi tiết nào dù nhỏ, cũng phải hết sức không thể để cho người ngoài biết..."
Cầm lấy viên Tịch Diệt Huyền Lôi, Đường Tư Kỳ nghiêm túc ngưng tụ tinh thần ý thức, nhìn vào bên trong, chỉ thấy bên trong tầng tầng sương mù, bao phủ Linh trận đồ hạch tâm, làm cô không nhìn thấy gì cả.
Cô gật đầu: "Ngươi làm tốt lắm, ta không nhìn thấy Linh trận đồ, có lẽ được rồi."
"Còn một việc." Tần Liệt nói: "Ta với ngươi hợp tác luyện chế ra Tịch Diệt Huyền Lôi, chi tiết luyện chế, có lẽ ngươi đã biết. Nếu còn điểm nào chưa rõ, ngươi cứ nói, ta giải thích cho ngươi. Ngươi giúp ta luyện Tịch Diệt Huyền Lôi đi, ta chỉ khắc Linh trận đồ mà thôi."
Mắt Đường Tư Kỳ sáng ngời, "Huyết Lệ tiền bối từng nói, những chuyện có quan hệ tới Tịch Diệt Huyền Lôi... Ngươi tốt nhất đừng có nói ra. Tốt nhất là, những chuyện cần thiết, ngươi nên tự làm, chẳng lẽ ngươi không sợ, ta đem luyện chế phương pháp Tịch Diệt Huyền Lôi tiết lộ ra ngoài hay sao?"
"Ta tin ngươi." Tần Liệt chân thành đáp.
Đường Tư Kỳ cười rạng rỡ, tâm tình sung sướng: "Vậy thì tốt, ngươi đã tin ta. Ta sẽ hết sức luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi giúp ngươi."
"Đa tạ Đường sư tỷ."
"Là ta phải nói lời cám ơn sự tín nhiệm của ngươi đối với ta."
Vvài ngày sau, vẫn là Đường Tư Kỳ phụ trách luyện Tịch Diệt Huyền Lôi, cô luyện xong, thì đưa qua cho Tần Liệt khắc Linh trận đồ.
Về luyện khí, Đường Tư Kỳ rất có thiên phú, Tần Liệt chỉ chỉ thêm một chút, là Đường Tư Kỳ luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi suôn sẻ thành thục.
Cô luyện chế ra Tịch Diệt Huyền Lôi vô cùng dễ dàng.
Tần Liệt vừa chuyên tâm tu luyện Hàn Băng Quyết, vừa khắc Linh trận đồ cho Tịch Diệt Huyền Lôi, chỉ trong sáu ngày, Tần Liệt đã có trong tay ba mươi lăm viên Tịch Diệt Huyền Lôi.
Khí Cụ Tông vô cùng phấn chấn.
Trong lòng đất Cực Hàn Sơn Mạch.
Tần Liệt ngồi ngay ngắn trên một đỉnh núi băng, nhắm hai mắt, thân hóa băng điêu, toàn lực khổ tu Hàn Băng Quyết.
Còn thiếu một Nguyên phủ cuối cùng.
Chỉ có mở đủ chín Nguyên phủ, hắn mới xem như bước vào Khai Nguyên cảnh đỉnh phong, mới đủ tư cách vào Vạn Tượng cảnh.
Trải qua thời gian tích lũy vừa qua, trải qua những tràng chiến đấu, trải qua cảm ngộ khắc Linh trận đồ gần đây, hắn cảm thấy đột phá vào Vạn Tượng cảnh, có lẽ cũng không quá mức khó khăn.
Hắn cần phải ngưng luyện Nguyên phủ thứ chín thật nhanh!
Bởi vậy, sau khi luyện chế được ba mươi lăm viên Tịch Diệt Huyền Lôi, hắn vẫn để cho Đường Tư Kỳ dùng linh tài Khí Cụ Tông tiếp tục rèn luyện Tịch Diệt Huyền Lôi.
Nhưng bản thân hắn thì đi tới lòng đất Cực Hàn Sơn Mạch, dùng nơi lạnh giá này để ngưng kết Nguyên phủ thứ chín.
Hắn đi vào cảnh giới Vô Pháp Vô Niệm, hết sức chuyên chú, quên đi bản thân, không ngừng tụ tập hàn khí, nhập vào đan điền Linh Hải.
Hắn không biết, sau khi hắn bước vào Cực Hàn Sơn Mạch chỉ một lúc, một nam nhân vô cùng tuấn mỹ, từ Bát Cực Thánh Điện đi tới Độc Vụ Trạch.
Hắn tên là Mạc Hà.
Mạc Hà nhanh chóng tìm ra chỗ của Khí Cụ Tông, nhưng hắn không kinh động người của Khí Cụ Tông, mà chỉ dùng một loại bí thuật nghe lén môn nhân Khí Cụ Tông chuyện.
Hắn biết Tần Liệt không có ở đây, mà đang ở sâu trong Độc Vụ Trạch tu luyện, vì vậy Mạc Hà đi sâu vào trong Độc Vụ Trạch, dùng ý thức tinh thần khủng bố của mình bao trùm từng mảng khu vực, cẩn thận tìm kiếm tung tích Tần Liệt.
Đáng tiếc Tần Liệt đã ở trong lòng đất Cực Hàn Sơn Mạch.
Hắn tìm tòi hồi lâu, cơ hồ hơn phân nửa Độc Vụ Trạch đều bị hắn quét qua, nhưng không thấy Tần Liệt.
Mà lại tìm thấy Tống Đình Ngọc...
Trong một góc vắng vẻ Độc Vụ Trạch, Tống Đình Ngọc ngồi xếp bằng trên lưng Lưu Vân Thất Thải điệp, dưới một gốc cây rậm rạp, đang cố gắng loại bỏ ấn ký của Tần Liệt lưu lại trong tâm linh nàng.
Từ trước tới giờ, nàng chưa bao giờ bị cắn trả, nên bây giờ gặp phải, nàng hoàn toàn không có kinh nghiệm loại bỏ ấn ký, nàng phải tìm cách từng chút từng chút một.
Linh hồn cường đại của Mạc Hà quét tới nơi này, nàng lập tức bị bừng tỉnh, Lưu Vân Thất Thải điệp cất cánh bay lên, nhẹ nhàng vỗ múa.
"Người nào?" Tống Đình Ngọc thở nhẹ.
"Tống gia tiểu thư, Tống Đình Ngọc." tuấn mỹ thân ảnh của Mạc Hà, chân không chạm đất lướt đến bên dưới Tống Đình Ngọc thì dừng lại, "Sao ngươi tới Độc Vụ Trạch?"
"Mạc Hà tiền bối!" Tống Đình Ngọc vừa nhìn thấy, thầm cả kinh, khẽ cười, "Mạc Hà tiền bối tới Độc Vụ Trạch được, sao ta không tới được? Tiền bối, ngươi dùng sưu hồn thuật bao trùm khắp nơi, rốt cuộc là muốn tìm ai?"
"Ta tìm Tần Liệt." Mạc Hà dứt khoát, nói thẳng ý đồ, "Thánh Chủ ra lệnh, muốn lấy ít đồ trên người Tần Liệt, nên phái ta đến đây."
"Không biết tiền bối muốn lấy cái gì?" Tống Đình Ngọc bất động thanh sắc hỏi.
"Trí nhớ, Không Gian Linh Khí, Tịch Diệt Huyền Lôi." Mạc Hà mỉm cười.
"Vậy có nghĩa ngươi muốn lấy mạng hôn phu ta?" Tống Đình Ngọc chớp mắt, đột ngột buông một câu.
Mạc Hà biến sắc, "Hôn phu? Hắn trở thành hôn phu của ngươi bao giờ?"
"Trước đây không lâu." Tống Đình Ngọc hé miệng cười cười, nét mặt ngượng ngùng, "Tiền bối, không phải ngươi muốn giết hôn phu của ta chứ? Hiện giờ U Minh giới Tà Tộc đang trắng trợn xâm lấn, ngươi lại muốn giết hôn phu của ta, Huyền Thiên Minh và Bát Cực Thánh Điện làm sao hợp tác?"