Linh Vực

Chương 339: Đánh chết ba cung phụng!



“Oành đùng đùng! Bốp bốp bốp!”.

Nương theo tiếng sấm nặng nề, từng đoàn lôi điện hình cầu từ chín tầng mây liên tục đánh xuống dưới.

Như từng khối thiên thạch sáng lóng lánh!

Từng đám chướng khí nồng đậm bị lôi đình oanh tạc đột ngột quét đi liền tiêu tán, một chút cũng không còn.

Toàn bộ chướng khí, yên vụ, mây mù lập tức tiêu tán sạch sẽ, như là chưa từng xuất hiện.

Từng cây Lôi Cức Mộc có lôi điện từng sợi từng sợi quấn quanh, trải rộng khu vực quanh thân nơi đang giao chiến.

Mỗi một âm thanh lôi điện oanh tạc truyền ra, Lôi Cức Mộc cũng liền cộng hưởng run mạnh lên, điện mang phía trên cũng cường thịnh thêm một phần.

“Tần Liệt!”.

Huyền Thiên Minh Tạ Chi Chướng, muốn liên thủ Tống Tư Nguyên giết Khố Lạc trước.

Ngay lúc này hắn nhìn thấy chướng khí, vân vụ đều tiêu tán, lôi điện từ không trung đan xen vào nhau, mắt hiện lên vẻ kỳ lạ.

Hắn mạnh mẽ nhìn về phía Tần Liệt.

Đôi mắt xinh đẹp của Tống Đình Ngọc cũng trân trối nhìn Tần Liệt không chớp mắt.

Nàng cũng nhìn ra điểm huyền diệu - lôi đình thiểm điện trên trời dị biến là do Tần Liệt gây ra.

“Oành!”.

Một đoàn lôi điện hình cầu chói mắt dần dần rơi xuống oanh tạc ngay một gã Thông U cảnh cường giả Bát Cực thánh điện.

Tên Thông U cảnh cường giả này lập tức kêu rên thảm thiết. Toàn thân toát ra khói đen nồng đậm như bị lôi điện nướng cháy.

“Oành! Oành! Oành!”.

Thiểm điện xuất hiện càng lúc nhiều hơn như đá lăn, như sông điện quang, như trường thương lợi kiếm bỗng nhiên từ không trung ầm ầm lao xuống.

Lấy Tần Liệt làm trung tâm, toàn bộ khu vực xung quanh, tất cả sinh linh đều bị bị lôi đình thiểm điện công kích!

Ngay cả Khố Lạc và Huyết Lệ ở bên trong phạm vi công kích cũng đồng dạng bị lôi đình thiểm điện điên cuồng oanh tạc.

“Xẹt xẹt xẹt! Xẹt xẹt xẹt!”.

Khu vực xung quanh Lôi Cức Mộc, lôi điện từ trên cao rơi xuống cũng không có lập tức tiêu tán.

Lôi điện lực như bị mặt đất hấp thụ, đất đá dưới chân bọn họ từng đạo thiểm điện như những đàn rắn du động.

Vừa nhìn vào, tại khu vực trên khoảng sân thạch đá Huyết Mâu kiến tạo như được trải lên một tầng thảm bằng thiểm điện.

“Vù!”.

Cự Linh tộc Mãng Vọng dùng thân thể mãng xà lôi điện bay vụt đến, từ không trung họa ra một vòng cung đẹp mắt, trong nháy mắt rơi xuống đỉnh đầu Tần Liệt.

“Lấy Lôi Cức Mộc làm trung tâm, ‘Tụ Lôi trận’ có thể thu liễm lôi điện lực, để lôi điện không bị tiêu tán”. Âm thanh Mãng Vọng vang lên trong đầu Tần Liệt: “Lôi điện lực từ trên trời đánh xuống đều bị ‘Tụ Lôi trận’ giữ lại ở khu vực trung tâm Lôi Cức Mộc. Trừ phi lôi điện lực vượt quá khả năng chịu đựng của Lôi Cức Mộc, bằng không toàn bộ lôi điện đều được ngưng tụ trên mặt đất. Điều này có nghĩa là người điều khiển lôi điện lực có thể liên tục không dứt!”.

“Tốt! Hay cho một Tụ Lôi trận!”.

Tần Liệt mở mắt ra, nhếch miệng cường ha hả, lập tức đứng lên.

Cự Linh tộc Mãng Vọng, thân hình lôi điện khổng lồ bỗng nhiên co rút lại thành một thiểm điện mãng xà.

Mãng xà lôi điện đẹp mắt này đang hướng dẫn Tần Liệt liền quấn quanh trên thân thể hắn.

Thân lôi điện mãng xà to dài quấn quanh từng vòng quanh thân hắn từ gáy xuống tới thắt lưng.

Một cỗ năng lượng lôi điện mênh mông như vô cùng vô tận của mãng xà quấn quanh thân cấp tốc Tần Liệt có được!

“Tạm cho ngươi mượn sức mạnh dùng một chút!”.

Thân thể Tần Liệt quấn đầy lôi điện mãng xà bỗng nhiên xoãi bước tới khu vực đang chiến đấu kịch liệt phía trước.

Tầm mắt hắn lướt qua Mạc Hà, Khố Lạc, Huyết Lệ và Vô Vọng tôn giả, hắn nhìn thẳng về phía tam đại cung phụng La Chí Xương, Phòng Kỳ, Tương Hạo

Tam đại cung phụng bỗng nhiên hét toáng lên.

“Giết Tần Liệt! Trước hết giết chết phản đồ Tần Liệt! Hắn giữ trong tay Linh Văn trụ, hắn không chết thì Tà Minh thông đạo không thể đóng lại!”.

“Tần Liệt câu kết cùng Tà tộc, mở ra Tà Minh thông đạo, tội đáng chết vạn phần! Giết Tần Liệt trước!”.

“Giết hắn!”.

Tam đại cung phụng la hét về hướng Hợp Hoan tông võ giả, trong lúc kêu gào ba người bọn họ không ngừng thụt lùi về phía sau.

Bọn họ hướng sang Huyền Thiên Minh võ giả để dựa giẫm.

“Tống, Tống tiểu tư, Tạ đại nhân, mau giết Tần Liệt!”. La Chí Xương quát Tống Đình Ngọc, Tạ Chi Chướng.

Những người Huyền Thiên Minh, ngoại trừ võ giả dưới trướng Nhiếp Khám chủ động vây đánh Khố Lạc, Huyết Lệ bên ngoài, còn lại mười mấy tên võ giả đều có chút thu liễm.

Bọn họ cũng không dùng hết toàn lực đi đối phó Khố Lạc, Huyết Lệ.

Tống gia cùng Tạ gia cũng không có xuống tay với Tần Liệt thời điểm hắn đang vận chuyển Lôi Cức Mộc.

“Ngươi xem Tần Liệt là phản đồ Khí Cụ tông, vậy ngươi đi giết hắn là được rồi, ta mỏi mắt chờ xem”. Tống Đình Ngọc nhẹ giọng cười.

Tạ Chi Chướng thì lạnh nghiêm mặt, có chút xem thường cách làm người của tam đại cung phụng, thời điểm ba người này sau khi tiến gần hắn, hắn còn chủ động né tránh, giống như có cảm giác đứng cùng một chỗ với loại như vậy là làm nhục thân phận hắn.

Hắn thực ra cùng Tần Liệt, Lang Tà, Phùng Dung sớm đã nhận rõ cách làm người của Ứng Hưng Nhiên và tam đại cung phụng.

Huyền Thiên Minh cùng Khí Cụ tông qua lại không phải một ngày hai ngày, bọn họ biết rõ những kẻ Luyện Khí sư này có xấu xa ích kỷ đến cỡ nào.

“Tần Liệt xuất thân từ Khí Cụ tông các ngươi, việc đối phó hắn cũng là sự tình của Khí Cụ tông các ngươi”. Tạ Chi Chướng phủi sạch quan hệ.

Tam đại cung phụng thấy thái độ Tống Đình Ngọc và Tạ Chi Chướng, sắc mặt đều biến đổi lớn, lại vội nhìn sang Tống Tư Nguyên.

Nhưng mà Tống Tư Nguyên lại tập trung tinh thần vào cung tiễn nhắm đến Khố Lạc như không nhìn thấy bọn họ.

Ngay lúc này, Khố Lạc vung quyền trượng bạch cốt thi triển bí thuật U Minh giới, lấy một địch hai, dùng sức mạnh phản kháng Mạc Hà và Nhiếp Khám

Hắn luyện chế một bạch cốt khôi lỗi đang cùng tộc nhân Bát Cực thánh điện, Nhiếp gia, Tống gia, Tạ gia chiến đấu, miễn cưỡng duy trì được thế cân bằng.

Huyết Lệ dùng linh hồn chiếm thân thể Đế Tạp, thần không biết quỷ không hay đánh chết một đám võ giả Hợp Hoan tông, không ngừng ngưng luyện máu tươi, tập trung huyết yêu cuốn lấy Vô Vọng tôn giả.

Vì vậy, cho dù là Bát Cực thánh điện hay là Hợp Hoan tông cũng không có người nào có thể đến giúp tam đại cung phụng.

Cũng chỉ có Tống gia, Tạ gia và một nhóm người đang thờ ơ lạnh nhạt, để bảo vệ danh dự Tống Đình Ngọc không có tham gia trận chiến này.

Tam đại cung phụng đúng là trông cậy vào nhóm người này ra tay tương trợ bọn họ đánh chết Tần Liệt.

Đáng tiếc, bất luận là Tạ Chi Chướng hay Tống Đình Ngọc đều lười quan tâm đến bọn họ.

“Tam thúc, cha ta biết Lăng gia là Tà tộc nhưng cha ta vờ như không biết, chính là mặc kệ. Hơn nữa, Tần Liệt lần này đi cùng ta là liên quan đến việc thương lượng với Tà tộc Giác Ma tộc về Huyền Âm Cửu Diệp Liên. Thực sự ta không dự đoán được thân phận Lăng gia bại lộ, bị Mạc Hà cùng Hợp Hoan tông nhân phát hiện, không ngờ được tình hình lại trở nên như vậy, không thể vãn hồi...”.

Tống Đình Ngọc dùng phương thức truyền âm bí ẩn, thừa lúc Tống Tư Nguyên chưa bắn tên liền giải thích cho hắn.

Tống Tư Nguyên ánh mắt bỗng nhiên lóe lên một chút.

Mũi tên hắn nhắm vào Khố Lạc, đang không ngừng điều chỉnh vị trí tựa như đang có chút do dự là có nên bắn hay không.

“Rầm rầm oành!”.

Lôi điện hình cầu liên tiếp đánh xuống, mặt đất dưới chân mọi người ngày càng dày đặc thiểm điện.

Đối với người có cảnh giới cao thâm như Tạ Chi Chướng và Tống Tư Nguyên thì loại lôi điện cấp độ này không thể làm bọn hắn bối rối.

Tuy nhiên, Vạn Tượng cảnh, Thông U cảnh võ giả nhìn thấy thiểm điện dưới chân càng lúc càng nhiều đang không ngừng chạy loạn xạ, dần kinh hoảng hẳn lên.

Nhất là tam đại cung phụng Khí Cụ tông!

Những tảng đá thiểm điện xanh như có linh tính đang dần tụ tập hướng ba người bọn họ, càng lúc càng nhiều thiểm điện, như linh xà du động truy đuổi dưới chân họ.

Thân thể Tần Liệt cũng quấn đầy lôi điện, khí thế kinh người bước trên từng tia thiểm điện đi đến hướng ba người bọn họ.

“Phản đồ, ngươi muốn làm gì?”. La Chí Xương miệng hùm gan sứa quát.

“Ta muốn giúp Khí Cụ tông thanh trừ ô uế!”. Tần Liệt cũng không thèm nhìn tới Khố Lạc, Mạc Hà đang chiến đấu, xoãi bước đến gần tam đại cung phụng, đột nhiên giương giọng hét to.

Dưới chân tam đại cung phụng dày đặc thiểm điện như cành liễu, như dải băng, như dây leo, lập tức quấn quanh tam đại cung phụng.

Thiểm điện từ trong lòng đất bỗng nhiên đứng phắt dậy, nháy mắt bổ vào tam đại cung phụng. Vừa nhìn vào như một quái vật thiểm điện.

Cùng lúc đó ba lôi điện hình cầu cũng từ lồng ngực Tần Liệt ầm ầm xoay vòng bay ra.

Bay về phía tam đại cung phụng.

Đám người Tạ Chi Chướng cùng Tống Đình Ngọc nhìn tam đại cung phụng không xa, vừa thấy tam đại cung phụng bị thiểm điện quấn lấy, bọn họ thức thời đều liền né tránh ra.

Mà Tần Liệt cũng cho bọn họ đủ thời gian, sau khi bọn họ cùng tam đại cung phụng bảo trì một khoảng cách mới dùng tam đại lôi điện cầu ầm ầm bay tới.

Ba lôi điện cầu chính xác vô cùng, chính giữa người La Chí Xương, Phòng Kỳ, Tương Hạo.

Sau ba tiếng oành đùng đùng vang dội, tam đại cung phụng hình thần câu diệt, ngay cả linh hồn cũng bị lôi điện tiêu diệt.

Tam đại cung phụng bị lôi đình nổ banh xác, ánh mắt Tần Liệt đột nhiên nhìn về phía đám đông nội tông trưởng lão Khí Cụ tông.

Những người này cũng theo tam đại cung phụng đến.

Đoàn người Vệ Thanh, Mạnh Thần cùng nội tông trưởng lão nhìn thấy Tần Liệt nhìn sang, vẻ mặt một đám đau khổ.

Tuy nhiên, Tần Liệt chỉ là nhìn thoáng qua rồi nói một câu: “Tự giải quyết cho tốt”, sau đó thu hồi ánh mắt.

Đám người này tuy đi cùng tam đại cung phụng nhưng thời điểm tam đại cung phụng vu oan giá họa hắn cũng không có vu tội gì cho hắn, từ đầu đến cuối họ đều trầm mặc.

Bọn họ giữ im lặng cũng đã vẽ ra cho bọn họ một con đường sống, không rơi vào kết cục hình thần câu diệt như tam đại cung phụng.

“Tần Liệt! Ta đã giải thích cho tam thúc ta, Tạ thúc dường như cũng không có ý đối phó với ngươi, ngươi hãy giữ chừng mực”.

Âm thanh Tống Đình Ngọc mềm mại vang lên bên tai Tần Liệt, ánh mắt xinh tươi từ xa nhìn tới.

Tinh thần Tần Liệt vừa động, không khỏi nhìn sang Tống Tư Nguyên và Tạ Chi Chướng.

Tạ Chi Chướng đứng ở giữa Tạ gia tộc nhân, hơi cúi đầu như đang suy nghĩ sâu xa, tựa như cũng không phát hiện tam đại cung phụng đã bị giết.

Tống Tư Nguyên lại đang cầm cung tiễn trong tay, nhắm Khố Lạc ở đằng xa nhưng mũi tên này này chậm chạp chưa bắn ra.

Trầm ngâm một chút, hắn nhẹ nhàng gật đầu với Tống Đình Ngọc, chợt bước đến hướng Bát Cực thánh điện.

“Rầm rầm!”.

Thiên thạch như lôi điện hình cầu điên cuồng hung mãnh không ngừng từ trên trời rơi xuống.

Ngay lúc này, võ giả Huyền Thiên Minh, Bát Cực thánh điện, Hợp Hoan tông đang phân tán bốn phía, vừa nhìn thấy lôi điện lao xuống xối xả đều tận lực tránh đi.

Tần Liệt dù sao cũng chỉ là Vạn Tượng cảnh trung kỳ, dựa vào thần niệm không thể trực tiếp khiến lôi điện lao xuống theo quỹ tích.

Những lôi điện này đều rơi xuống tán loạn, không có mục tiêu cố định.

Cũng chính vì vậy, chỉ cần toàn lực né tránh thì có thể tránh thoát lôi điện oanh tạc.

“Không cần lo lắng không giết được bọn họ, có Tụ Lôi trận, lôi điện bổ xuống, mặt đất khắp nơi sẽ tụ càng lúc càng nhiều lôi điện. Không bao lâu có thể từ lôi điện hình thành trận pháp phong bế. Đến khi bề mặt phủ kín dày đặc lôi điện thì cho dù là Như Ý cảnh cường giả muốn đối phó cũng không dễ dàng thoải mái như vậy”.

Âm thanh Mãng Vọng như tiếng sấm liên tục, oành đùng đùng chấn động bên trong não hải Tần Liệt, nói cho hắn biết điểm kỳ diệu của lôi tụ trận.

Tần Liệt âm thầm gật đầu.

Hắn lưu lại không phải muốn giết bao nhiêu người mà là muốn quấn lấy cường giả Bát Cực thánh điện, Hợp Hoan tông để bọn họ không có khả năng dành thời gian cho việc khác.

Để Huyết Mâu và Lăng gia tranh thủ thêm thời gian rút lui.

Bản thân hắn có Hàn Băng chi nhãn trong tay, không sợ đối phương vây giết.

Chỉ cần không gian dao động bình thường không bị phong bế, hắn có thể dễ dàng dùng Hàn Băng chi nhãn thoát thân.

Cũng vì như vậy hắn không sử dụng Tịch Diệt Huyền Lôi, hắn sợ Tịch Diệt Huyền Lôi bạo nổ trực tiếp phá hư kết cấu không gian.

Sợ xuất hiện cảnh tưởng như vậy không thể dùng Hàn Băng chi nhãn thoát thân.

Chân bước đi trên thiểm điện, thân quấn đầy lôi điện mãng xà, Tần Liệt né qua khu vực Mạc Hà và Khố Lạc đang giao chiến, đi đến vị trí tụ tập võ giả Bát Cực thánh điện.

“Lôi Xà Loạn Vũ!”.

Từng đạo lôi điện đẹp mắt như mỗi một điện xà vặn vẹo từ trong cơ thể hắn lao ra loạn xạ.

Bên trong đầu mỗi một con lôi xà đều có một luồng tinh thần niệm của hắn như thể hắn có thể thao túng linh tuyến giữa không trung uốn lượn vặn vẹo.

Lôi xà xông về phía võ giả Bát Cực thánh điện cùng bạch cốt khôi lỗi công kích bọn họ.

Bát Cực thánh điện lần này phái mấy trăm tên cường giả Vạn Tượng cảnh, Thông U cảnh, Như Ý cảnh tiến đến phối hợp cùng Huyền Thiên Minh, cùng nhau đối phó cường giả Tà tộc trong Tà Minh thông đạo.

Nhưng võ giả Bát Cực thánh điện bị Mạc Hà dẫn dắt tiến nhập Độc Vụ trạch, tuy chỉ hơn năm người nhưng mỗi một người đều có cảnh giới có chút bất phàm.

Người yếu nhất cũng là tu vi Vạn Tượng cảnh hậu kỳ.

Cảnh giới chân chính của Tần Liệt chỉ là Vạn Tượng cảnh trung kỳ mà thôi!

Tuy nhiên, trong trận giao chiến này, vì có sức mạnh Mãng Vọng và thiểm điện dày đặc dưới chân, lực lượng hắn hắn hầu như không chỉ tăng lên gấp mười.

Từng con lôi xà trong không trung du động, phối hợp cùng bạch cốt khôi lỗi trùng kích đánh tan đoàn quân võ giả Bát Cực thánh điện.

“Lôi điện như linh tuyến từng sợi, từng sợi, tất cả đều ẩn chứa lôi đình lực. Mà ta có thể tự phóng thích lôi điện từ ta ra, lôi điện phảng phất như linh tuyến vậy... Có thể là Hư Không chi đồ không?”.

Đột nhiên một đạo linh quang hiện ra trong não hải Tần Liệt, Tần liệt bỗng nhiên nhớ lại gia gia hắn liền nói.

“Thiên địa vạn vật đều là đồ. Từng tinh hải trong biển đầy sao là đồ, đất đai khắp nơi đều là đồ, gân mạch thân thể là đồ, hướng vận chuyển linh lực võ giả cũng là đồ!”.