Linh Vực

Chương 442: Hung mãnh!



Hai người Hạ Hầu Uyên, Lâm Đông Hành, e sợ Lạc Trần linh lực tiêu hao cực lớn, sẽ nhân cơ hội lao ra ngoài, cho nên lực chú ý của bọn họ còn cần chia một bộ phận đến đặt ở trên người Lạc Trần.

Chỉ cần Lạc Trần vừa động, biểu lộ ra ý đồ muốn rút lui khỏi, bọn họ sẽ liên thủ cản lại, liều lĩnh cướp giết.

Lúc trước, ở dưới chín người bọn họ vây đánh. Lạc Trần đã tiêu hao quá nhiều lực lượng, lại bị Tịch Diệt Huyền Lôi của Tần Liệt oanh kích qua một phen, lúc này Lạc Trần nhất định ở tình trạng yếu nhất, bọn họ tất nhiên không chịu buông tha cơ hội này.

Cho nên bọn họ chưa lập tức động thủ.

Tương tự, ở lúc Sở Ly vừa mới quan sát Tần Liệt, Tần Liệt nay cũng chú ý tới tình huống Sở Ly bên kia.

Sở Ly so với hắn còn xui xẻo hơn, giờ phút này, sáu võ giả Tô gia cùng Hắc Vu giáo đều đang công kích đối với Sở Ly.

Bên cạnh còn Dạ Ức Hạo đứng như hổ rình mồi, cùng Tô Nghiên nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt lạnh lẽo như băng.

Áp lực của Sở Ly so với hắn còn lớn hơn.

“Đi thôi!”. Tần Liệt lấy tâm thần hạ lệnh.

Ba giọt máu tươi đỏ sậm, ở lúc hắn lóe lên một cái, từ lòng bàn tay hắn nhỏ xuống, ba giọt máu tươi thu liễm khí tức, chưa phóng ra viêm năng khủng bố, kề sát mặt đất, ở trong bụi đất bốc lên lặng lẽ rời khỏi.

Chúng nó đi Sở Ly bên kia, chuẩn bị tùy cơ làm khó dễ, chuẩn bị đánh lén Dạ Ức Hạo.

Hắn đây là nhất tâm đa dụng, thời khắc không quên mục tiêu thật sự của lần này - chém giết Dạ Ức Hạo cùng mẫu trùng.

Ngay lúc bên này kịch liệt giao chiến, trong rừng rậm xa xa chưa bị Tịch Diệt Huyền Lôi oanh tạc đến, vài người đã lục tục đến.

Trên cành cây một gốc cây cao lớn mấy chục thước, vẻ mặt Đỗ Hướng Dương khiếp sợ, ngơ ngác nhìn khu vực giao chiến.

Bên kia, toàn bộ cây cối hoàn toàn biến mất, mặt đất hãm sâu một đám hố to, hiển nhiên từng gặp sự tàn phá đáng sợ.

Điều này làm Đỗ Hướng Dương ý thức được nơi đây khẳng định là từng bị Tịch Diệt Huyền Lôi chiếu cố nhiều lần.

Không có bất cứ cây cối nào che lấp tầm mắt, làm hắn mặc dù là cách có xa một chút, vẫn có thể rõ ràng nhìn thấy giao chiến đều là những người đó, có thể nhìn thấy biến hóa nhỏ bé.

“Thế mà lại là Tần Liệt người này”. Đỗ Hướng Dương thì thào nói nhỏ.

Hắn cau mày, lựa chọn thờ ơ lạnh nhạt, cũng không muốn tham dự vào.

Bên kia, vị trí cùng Đỗ Hướng Dương hoàn toàn trái ngược, Huyễn Ma tông Tuyết Mạch Viêm, còn có năm cô gái, như chim sẻ nhẹ nhàng ẩn thân ở trong cành lá một cây cổ thụ khác.

Các nàng cũng đang nghiêm túc quan sát thế cục.

“Lại là gia hỏa kia!”. Tơ độc Vu độc trong mắt Phan Thiên Thiên đã thẩm thấu đến chỗ sâu trong con ngươi, nàng u ám, tỏ ra không có tinh thần: “Hắn sao lại xung đột với Hạ Hầu gia, Lâm gia?”.

“Tô Nghiên đứng ở cạnh Dạ Ức Hạo, ba đại gia tộc khẳng định đi chung với Hắc Vu giáo, trước khi tiến vào, ta đã biết sẽ như vậy”. Tuyết Mạch Viêm vừa thấy võ giả ba đại gia tộc của Thiên Diệt đại lục, trong con ngươi trong suốt thấy đáy lập tức tràn đầy sát ý băng lạnh.

Nàng biết Huyết Sát tông bị diệt, tuy có quan hệ cực lớn với Khương Chú Triết, nhưng nàng tương tự cũng biết, Hạ Hầu gia, Lâm gia, Tô gia ba phụ thuộc cũ này của Huyết Sát tông ở trên chuyện Huyết Sát tông bị diệt, cũng không thể không tính.

Thậm chí, thù hận cùng tức giận của nàng đối với ba đại gia tộc, so với đối với Khương Chú Triết còn sâu hơn một ít.

“Tuyết tỷ, chúng ta nên làm như thế nào?”, Hoàng Xu Lệ nhỏ giọng hỏi.

“Khẳng định là cần tìm Dạ Ức Hạo đòi thuốc giải Vu độc, chẳng qua, chúng ta có thể quan sát trước một chút. Có thể đợi một đoạn thời gian nữa”. Tuyết Mạch Viêm nói.

Năm cô gái Huyễn Ma tông, nhẹ nhàng gật đầu, đều an tĩnh lại, từng người mở to đôi mắt sáng ngời, nhìn về phía khu vực kích đấu kia.

“Mau nhìn gia hỏa kia!”. Phan Thiên Thiên chỉ hướng Tần Liệt.

Ánh mắt vài cô gái lập tức tập trung đến trên người Tần Liệt, đôi mắt sáng rạng rỡ.

“Hắn lập tức sẽ chết”, Hoàng Xu Lệ bỗng nhiên thấp giọng nói.

Giờ phút này, bốn người từ đầu tới cuối không có cách nào thật sự làm bị thương nặng Tần Liệt, làm Tần Liệt chết thảm, đột nhiên có đột phá thật lớn.

Một võ giả Lâm gia tên là Lâm Nghiệp Niên, cầm Hồng Âm kiếm, giết đến trước người Tần Liệt, muốn giao chiến cận thân.

Tần Liệt cầu còn không được, liền dứt khoát tùy ý hắn tiếp cận, đợi lúc hắn đến bùng nổ làm khó dễ, chợt đi cướp lấy Hồng Âm kiếm trong tay Lâm Nghiệp Niên.

Căn bản không để ý công kích khác của Lâm Nghiệp Niên!

Tần Liệt đối với cơ thể cường hãn của mình, có sự tự tin thật lớn. Hắn khẳng định chỉ cần Lâm Nghiệp Niên không phải lấy Hồng Âm kiếm đâm hắn, thủ đoạn công kích khác, tuyệt không thể lập tức làm bị thương nặng đánh chết hắn!

Nhưng, làm hắn bất ngờ là, Lâm Nghiệp Niên kia lại trực tiếp quăng kiếm!

Khi hắn cướp được Hồng Âm kiếm, Lâm Nghiệp Niên như cá chạch, lấy một loại thân pháp kỳ diệu nhoáng lên một cái, trực tiếp từ dưới nách hắn lao đến phía sau hắn.

Không đợi hắn phản ứng lại, Lâm Nghiệp Niên phút chốc từ phía sau hắn vồ lên, hai tay tóm chặt bả vai hắn, toàn bộ thân thể treo một nửa ở trên lưng hắn, dùng hết khí lực quát: “Hạ Hầu Thái! Lấy Hàn Cốt Thứ đâm mi tâm hắn, trực tiếp đập vỡ đầu hắn, lập tức giải quyết hắn!”.

Cánh tay Lâm Nghiệp Niên, chỗ để trần, vẽ một loại đồ án dây leo màu xanh nâu, phi thường quỷ dị kỳ diệu.

Một loại mộc chi linh lực màu xanh lét, từ trên hai cánh tay hắn cuồn cuộn trào ra, hai cánh tay hắn, như ở trong nháy mắt biến thành đằng yêu vạn năm, dây leo bên trên như đang điên cuồng sinh trưởng, vậy mà lại khiến hai cánh tay hắn trở nên cứng cỏi vô cùng, biến thành lực quấn kinh người.

Cùng lúc, hai đùi Lâm Nghiệp Niên, cũng lấy phương pháp tương tự, cuốn chặt lấy hai chân hắn.

Tựa như hai sợi dây leo to dẻo.

Lấy man lực thân thể Tần Liệt có thể nói biến thái cường hãn, trong lúc nhất thời, thế mà cũng không thể giãy thoát Lâm Nghiệp Niên trói buộc.

Hắn tuy tay phải bắt được Hồng Âm kiếm của Lâm Nghiệp Niên, lại bởi vì cả người Lâm Nghiệp Niên dán ở trên lưng hắn, gắt gao quấn quanh hắn, làm hắn căn bản tìm không ra một cái góc độ thích hợp, đem cái kiếm này đâm đến trên người Lâm Nghiệp Niên, bức Lâm Nghiệp Niên xuống.

Lâm Nghiệp Niên cũng cực kỳ giảo hoạt, hắn ở phía sau Tần Liệt, còn co người, đem đầu mình co ở dưới cổ Tần Liệt.

Điều này làm kế hoạch của Tần Liệt muốn điều chỉnh góc độ, lấy Hồng Âm kiếm đâm trúng đầu Lâm Nghiệp Niên cùng tuyên bố thất bại.

Hàn Băng quyết vận chuyển, trên người Tần Liệt chợt xuất hiện hàn khí nồng đậm, Lâm Nghiệp Niên cắn chặt răng, không rên một tiếng, cứng rắn kiên trì.

Thiên Lôi Cức thi triển, từng tia chớp chợt xuất hiện từ sau lưng hắn, cũng đánh vào trong cơ thể Lâm Nghiệp Niên.

Nhưng, Lâm Nghiệp Niên dù sao cũng là võ giả Thông U cảnh trung kỳ, linh lực hùng hậu, bất luận là hàn lực hay sấm sét tia chớp, sau khi tiến vào trong cơ thể hắn, đều bị mộc chi linh lực của hắn quấn quanh, một chốc một lát không thể thật sự làm bị thương nặng hắn.

Đại địa lực giỏi phòng ngự, lại không có công kích sắc bén, tương tự không thể làm gì được hắn.