Trong lúc đó, bất cứ một cường giả Phá Toái cảnh nào, chỉ cần cắt ngang bố trí của hắn, đều có thể làm hắn khó có thể chống đỡ.
Huống chi Thiên Khí tông bên này cường giả Niết Bàn cảnh cũng có bảy tám người.
Lúc này, chỉ cần Thiên Khí tông có động tác, muốn bắt giữ Tần Liệt tuyệt đối dễ như trở bàn tay.
“Hạ lão?”.
Ánh mắt mọi người đều ngưng tụ ở trên người Hạ Nghi, chờ hắn quyết định.
“Nam lão quái đứng phía sau Tần Liệt”. Hạ Nghi cau mày thật sâu: “Nay, lại là lúc chúng ta huyết chiến với ba Quỷ tộc, một khi chúng ta ra tay, dẫn phát trận chiến Thiên Khí tông cùng Tịch Diệt tông, vậy hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi”.
“Bỏ qua cơ hội lần này, về sau, chỉ sợ rất khó khống chế hắn”. Tên cường giả mũi ưng rục rịch kia nói.
“Ta nghĩ chút nữa”. Hạ Nghi nhất thời không lấy được chủ ý.
Nhưng, vào lúc này, một đám võ giả Thiên Khí tông ùn ùn biến sắc.
Tần Liệt một mình khống chế Thủy Tinh chiến xa, hướng bên ngoài Tam Lăng đại lục bay đi, thoáng cùng Thiên Khí tông bên này kéo giãn khoảng cách, liền lấy một loại thanh âm kỳ dị thét dài lên.
Tiếng hét đó có lực xuyên thấu thần kỳ, hướng tới chỗ cực xa khuếch tán, càng lúc càng vang dội.
Ngay sau khi tiếng hét truyền ra không lâu, một tiếng Tà Long rít gào, từ phương xa rung trời mà lên.
Mười bốn con Tà Long lấy Cát Nhĩ Bá Đặc cầm đầu, sau khi rời khỏi vùng trung bộ trung ương Tam Lăng đại lục, trong lúc nhất thời cũng không biết rốt cuộc nên đi nơi nào, bọn nó rất tự nhiên, ngửi mùi trên người Tần Liệt theo đuôi mà đến.
Bọn nó thật ra luôn cách Tần Liệt không xa.
Thông qua huyết mạch trong cơ thể, liên hệ với ấn ký Liệt Diễm gia tộc trong con ngươi Cát Nhĩ Bá Đặc, Tần Liệt đại khái có thể cảm giác được vị trí của bọn nó.
Bởi vậy, vừa từ Thiên Khí tông bên này rút lui, hắn lập tức thông qua bí pháp gọi Cát Nhĩ Bá Đặc.
Cát Nhĩ Bá Đặc tuy không tình nguyện, vẫn là phát ra tiếng long ngâm đáp lại, mang theo tộc nhân chạy tới.
Lúc đám người Thiên Khí tông còn chưa phản ứng lại, mười bốn con Tà Long đã từ trong tầng mây phương xa hiện ra.
Rất nhanh, Cát Nhĩ Bá Đặc thò đầu ngay tại bên cạnh Tần Liệt, không kiên nhẫn quát: “Lại gọi ta tới làm gì?”.
“Các ngươi không thể tiếp tục ở lại Tam Lăng đại lục, một khi rời khỏi, các ngươi có mục tiêu chưa?”. Tần Liệt thuận miệng hỏi.
Cát Nhĩ Bá Đặc hừ lạnh một tiếng: “Ta đang nghĩ!”.
“Không cần nghĩ, vẫn là theo ta đi, ta tìm chỗ dung thân cho các ngươi”. Tần Liệt chủ động mời: “Ít nhất, ta sẽ không nghĩ cách đi hại các ngươi. Mặt khác, ở khối thiên địa này, các ngươi trừ ta, tựa như không có ai có thể tín nhiệm nhỉ?”.
“Vậy lại thế nào?”. Tà Long bất mãn nói.
“Đi chung với ta, lúc gặp phải một số chuyện phiền toái, ta có thể thay các ngươi giao thiệp với Nhân tộc”. Tần Liệt thành khẩn nói.
“Ngươi nhỏ yếu như thế, sao có thể giúp chúng ta?”. Tà Long không tin.
“Ta có cách của ta, nếu ngươi chịu tin ta, thì theo ta”. Tần Liệt tiếp tục nói.
“Dù sao chúng ta tạm thời không có mục tiêu, vậy đi cùng ngươi đi”. Tà Long cẩn thận nghĩ một chút, tựa như cảm thấy thực không có lựa chọn khác, cuối cùng đáp ứng.
“Yên tâm, về sau các ngươi sẽ phát hiện, đây sẽ là lựa chọn chính xác nhất của các ngươi”. Tần Liệt nhếch miệng cười: “Chờ ta một chút, ta đi tán gẫu thêm vài câu với những người đó”.
Sử dụng Thủy Tinh chiến xa, hắn một lần nữa bay đến chỗ gần Thiên Khí tông, xa xa nhìn về phía đám người Hạ Nghi, trào phúng nói: “Sao? Vừa rồi muốn cường hành giữ ta lại?”.
Một đám võ giả Thiên Khí tông đều là đã xấu hổ, lại cảm thấy bất đắc dĩ.
“Tần Liệt, chúng ta là rất thành tâm muốn hợp tác với ngươi”. La Khả Hinh miễn cưỡng cười.
“Các ngươi thành tâm chính là một khi không hợp tác, liền uy hiếp? Uy hiếp không thành, liền cường hành lưu lại?”. Sắc mặt Tần Liệt âm trầm, cười lạnh nói: “Nếu ta bị các ngươi giữ lại, sẽ như thế nào? Kế tiếp, có phải cường hành lấy Toái Niệm tinh, đem ký ức trong đầu ta bóc ra, trực tiếp cướp lấy tất cả có liên quan Cổ Trận Đồ hay không?”.
Lời vừa nói ra, đám người Thiên Khí tông đều á khẩu không trả lời được.
Bọn họ rất nhiều người quả thực ôm cách nghĩ như vậy.
“Ngại quá, làm các ngươi thất vọng rồi”. Tần Liệt tiếp tục châm chọc khiêu khích: “Vốn tưởng rằng Thiên Khí tông các ngươi đáng giá nói chuyện, xem ra các ngươi còn chưa xứng, lão tổ có câu nói đúng, Luyện Khí sư... Đều là một đám gia hỏa âm hiểm vô sỉ!”.
Đám người Thiên Khí tông càng thêm cảm thấy khó chịu.
“Sau này gặp lại đi!”.
Bỏ lại phen lời này, hắn một lần nữa hướng chỗ mười bốn con Tà Long bay đi, một đám cường giả Thiên Khí tông nhìn theo hắn đi xa, không ai dám có gan có động tác.
Cát Nhĩ Bá Đặc có được tên thật, có thể so với hồn đàn cường giả, lại thêm mười ba con Tà Long cấp bảy, lực lượng một chi Tà Long này, chẳng những không thua bọn họ chút nào, thậm chí còn mơ hồ thắng một bậc.
Bọn họ không dám mạo hiểm.
Cho nên cũng cũng chỉ có thể nhìn theo Tần Liệt rời khỏi.
“Đi thôi”.
Thủy Tinh chiến xa của Tần Liệt, đỗ ở chỗ sau cổ Tà Long Cát Nhĩ Bá Đặc, sắc mặt âm trầm.
Mười bốn con Tà Long lấy tiếng rồng nói chuyện với nhau, hướng ngoài Tam Lăng đại lục bay đi, sau khi bọn nó buông ra tốc độ, ngắn ngủi một canh giờ, đã bay khỏi khối đại lục này.
“Bên kia!”. Rời Tam Lăng đại lục Tần Liệt một lần nữa chỉ hướng một chỗ.
Đàn Tà Long tiếp tục hưng phấn trao đổi bay lượn.
Chính là buổi trưa, ánh mặt trời vốn nên hừng hực, nhưng sâu trong tầng mây đỉnh đầu mọi người, lại bị đám mây dày đặc các loại màu sắc che lấp.
Từng trận dao động khủng bố vô cùng, thỉnh thoảng từ trong bầu trời lan ra, làm chân hồn sinh linh bên dưới sinh ra cảm giác không thở nổi.
“Các sinh linh cấp bậc hồn đàn kia, đều tác chiến ở trên trời cao?”. Cát Nhĩ Bá Đặc nhìn phía bầu trời, cũng phát hiện sóng chấn động kinh thiên động địa, không khỏi ngẩng đầu nhìn.
Tần Liệt cũng nhìn phía bầu trời, nói: “Đã giằng co một đoạn thời gian”.
“Chúng ta nên sớm rời khỏi nơi này một chút!”. Cát Nhĩ Bá Đặc kêu lên.
Đàn Tà Long không đợi Tần Liệt hô, dựa theo phương hướng hắn chỉ dẫn, tăng tốc bay đi.
Tần Liệt theo Tà Long cùng nhau rời khỏi.
“Oành!”.
Sâu trong đám mây, truyền đến một tiếng sét đánh kinh thiên động địa, năng lượng dao động mênh mông như ngân hà sụp đổ, từ trên trời lan xuống.
Cát Nhĩ Bá Đặc ngừng lại, Tần Liệt cũng ngẩng đầu nhìn bầu trời, sắc mặt âm trầm.
Các dòng ánh sáng chói lọi, dài mấy vạn thước, rộng hơn một ngàn thước, giao nhau ở trong bầu trời, xé rách không gian.
Chỗ dòng ánh sáng giao hội lấp lánh quầng sáng lóa mắt, chiết xạ ra vô số thần mang kỳ dị chói mắt.
Một bóng người như sao băng, từ trong quầng sáng rơi xuống, bị ánh sáng đâm thủng trăm ngàn lỗ, hồn đàn vỡ nát.
Bóng người đó từ trên trời rơi xuống.
Tần Liệt ngưng tụ tinh thần ý thức xem xét, cũng chưa thể nhìn ra bóng người rơi xuống kia không thể nhận ra hắn là Nhân tộc, hay là Quỷ tộc.