Số lượng khách khanh Viêm Nhật đảo, còn có cao thủ Như Ý cảnh, Phá Toái cảnh, cũng đang ngày càng tăng nhiều.
Toàn bộ thế lực đều nhìn ra tiềm lực của Viêm Nhật đảo, Thiên Kiếm sơn, Tịch Diệt tông, Vạn Thú sơn đều phái sứ giả tới, duy trì liên hệ chặt chẽ với Viêm Nhật đảo.
Trái lại, Huyễn Ma tông, bởi vì lần trước trụi lông mà về, trở thành trò cười của mọi người.
Ở trong mắt rất nhiều người, một lần thất lợi đó, làm Huyễn Ma tông không đơn giản mất hết mặt mũi, càng làm cho người ta ý thức được thế lực cấp Bạch Ngân lâu đời này, rõ ràng đã hiện ra nét mệt mỏi.
Hắc Vu giáo càng hướng ra phía ngoài phát lời, nếu không phải dị tộc xâm nhập, bọn họ tuyệt đối không bỏ qua cơ hội tuyệt hảo tấn công Huyễn Ma tông, đem toàn bộ Thiên Lục đại lục thu phục.
Viêm Nhật đảo và Huyết Sát tông, rõ ràng cách Hắc Vu giáo cũng rất gần, bọn họ lại chưa có động tác, chưa phát lời hung hăng.
Cái này rất đáng để nghiền ngẫm.
Rất nhiều người cảm thấy lực lượng Viêm Nhật đảo và Huyết Sát tổng cộng lại, loáng thoáng, đã vượt qua Huyễn Ma tông.
***
Thiên Lục đại lục.
Các tòa cung điện nguy nga, dựng sừng sững ở đỉnh dãy núi, chung quanh các cung điện đó mây mù nồng đậm, từ xa nhìn lại, các cung điện đó như ảo ảnh, căn bản không tồn tại.
Nơi này là Huyễn Ma tông.
Giữa dãy núi, có một khe núi sương mù dày đặc tràn ngập quanh năm, bên trong khí tức âm hàn cực nặng.
Dưới vách núi, chỗ sâu trong sương mù dày đặc, có một cái đầm lạnh, nước đầm băng lạnh thấu xương.
Lúc này, Văn Tân, Sở Diệu Đan, còn có Bạch Cốt ma quân, Cổ Đà, Xích Yển, La Khả Hinh, thêm Luyện Khí tông sư La Hàn của Thiên Khí tông, cùng nhau hiện thân ở bên cạnh đầm lạnh.
“Kê sư thúc...”.
Sở Diệu Đan một bộ dáng điềm đạm đáng yêu, ở bên cạnh đầm lạnh thấp giọng gọi, như cô con dâu nhỏ bị ủy khuất.
Văn Tân cũng rất cung kính đứng.
Sương lạnh lượn lờ, dần dần từ phía trên đầm lạnh tiêu tán, đáy đầm lạnh, một tòa Hàn Băng hồn đàn ba tầng nằm, dần dần trở nên rõ ràng.
Mỗi một tầng của Hàn Băng hồn đàn, đều như thủy tinh trong suốt, chiết xạ ra các chùm sáng, có thể mơ hồ nhìn thấy rất nhiều bóng dáng mơ hồ chớp động.
Tòa Hàn Băng hồn đàn ba tầng này diện tích mấy trăm mẫu, hầu như đem toàn bộ đáy đầm lạnh lấp đầy, ở một loại trạng thái đóng băng cứng rắn.
Theo Sở Diệu Đan kêu gọi, từ trong tầng thứ ba của Hàn Băng hồn đàn trôi nổi ra một cái bóng.
Cái bóng dần dần nổi lên, sau khi nhoáng lên một cái, biến thành một lão nhân gầy sắc mặt lạnh như băng.
Vẻ mặt lão nhân cứng ngắc, thân còng, như vĩnh viễn không đứng thẳng. Hắn từ trong đầm lạnh đi ra, lạnh lùng nhìn về phía mọi người, cuối cùng mắt hiện ra sự kinh ngạc nhìn về phía La Hàn: “La lão đầu! Ngươi tới làm gì?!”. Hắn đột nhiên lớn tiếng quát.
Toàn bộ không gian trong vách núi đều giống như đột nhiên bị đóng băng lại.
“Kê huynh”. La Hàn sờ cằm thăm hỏi, vẻ mặt lạnh nhạt, nói: “Ta đến tất nhiên là có chuyện tốt”.
“Chuyện tốt?”. Kê Thanh Bằng cười lạnh: “Năm đó Hàn Băng hồn đàn của ta vỡ vụn, nhu cầu cấp bách Băng Tinh Hàn Tủy để luyện lại, ta tự mình đến cửa bái phỏng, hướng Thiên Khí tông các ngươi năn nỉ những linh tài này, lại bị ngươi và Phùng Nghị từ chối ngoài cửa! Ngươi thế mà còn dám tới Huyễn Ma tông ta?”.
“Kê huynh, năm đó Thiên Khí tông quả thực không có Băng Tinh Hàn Tủy loại cực hàn kỳ vật này, quả thực không giúp được ngươi”. La Hàn buông tay, thái độ chân thành tha thiết: “Chẳng qua, chúng ta hiện tại biết trên một hòn đảo ở Khư Địa, nhất định tồn tại Băng Tinh Hàn Tủy, không biết Kê huynh có hứng thú không?”.
Vừa nghe có Băng Tinh Hàn Tủy, thân thể Kê Thanh Bằng rõ ràng chấn động một cái, vội vàng nói: “Không có Băng Tinh Hàn Tủy, tòa Hàn Băng hồn đàn này của ta vĩnh viễn không thể sửa chữa, chỉ có thể đóng băng ở đầm lạnh này! Mau nói cho ta biết, Băng Tinh Hàn Tủy ở một hải đảo nào của Khư Địa?”.
“Ở chỗ sâu trong lòng đất của Hàn Băng đảo”. La Hàn cười nhạt.
Kê Thanh Bằng gật gật đầu, tâm tình kích động dần dần bình tĩnh trở lại, hắn biết những người này cùng nhau tới đây, mục đích khẳng định không đơn giản, vì thế tầm mắt ở trên mặt đám người Bạch Cốt ma quân, Cổ Đà, Xích Yển nhất nhất đảo qua, sau đó mới nói: “Nói đi, rốt cuộc chuyện thế nào, còn có các ngươi có điều kiện gì?”.
“Kê sư thúc, tông môn hiện tại thế cục phi thường không ổn, ngươi vẫn là trước hết nghe một chút nan đề của Huyễn Ma tông đi”. Sở Diệu Đan vội vàng nói.
“Ngươi nói”. Kê Thanh Bằng gật đầu.
Vì thế Sở Diệu Đan thêm mắm thêm muối, nói Vũ Lăng Vi đủ loại không đúng, nuôi ong tay áo Huyết Sát tông, còn nói Viêm Nhật đảo và Huyết Sát tông không biết xấu hổ như thế nào, làm Huyễn Ma tông tổn thất thảm trọng, còn đánh bị thương ả cùng Văn Tân.
Còn nói Thanh Quỷ tộc còn đang xâm nhập, Vũ Lăng Vi cố ý không góp sức, không thể đem Thanh Quỷ tộc đánh lui v. V...
Kê Thanh Bằng lạnh mặt, nghe ả đem tất cả nói xong, mới liếc nhìn về phía Sở Diệu Đan cùng Văn Tân, hừ lạnh một tiếng, nói: “Phế vật! Hai người các ngươi liên thủ, tự mình giết vào Lạc Nhật quần đảo, thế mà không đối phó được Huyết Lệ đoạt xá, còn có một tiểu tử không tiếng tăm gì? Huyễn Ma tông ở trong tay các ngươi, thế mà biến thành trò cười của cả thiên hạ, các ngươi còn có mặt mũi tới đây?”.
Văn Tân và Sở Diệu Đan cúi đầu không dám phản bác.
“La lão đầu, ngươi nói một chút muốn ta làm gì, chúng ta có thể nhận được cái gì, các ngươi lại muốn nhận được cái gì?”. Hắn nhìn về phía La Hàn, còn có đám người Bạch Cốt ma quân.
“Kê huynh, Thiên Khí tông chúng ta có cách, có thể làm ngươi tạm thời thoát khỏi đầm lạnh này trói buộc. Chờ sau khi tiến vào Khư Địa, ngươi phụ trách đối phó Khương Chú Triết, để hắn an phận thủ thường, không thể nhúng tay việc khác lung tung”. La Hàn nói.
“Khương Chú Triết? Hắn không phải luôn quan hệ chặt chẽ với Thiên Khí tông các ngươi sao? Theo ta được biết, Khương Chú Triết luôn ẩn nấp ở Thiên Khí tông các ngươi, vì sao đột nhiên muốn đối phó hắn?”. Kê Thanh Bằng ngạc nhiên.
“Từ sau khi hắn đúc ra tầng hồn đàn thứ ba, từ núi lửa chết của Thiên Khí tông đi ra, bước vào Khư Địa, chúng ta đã mỗi người đi một ngả với hắn. Mấy ngày trước, tông chủ chúng ta tự mình nhắc nhở hắn, hy vọng hắn hỗ trợ thuyết phục Tần Liệt gia nhập Thiên Khí tông chúng ta, kết quả sự việc lại không thành công, điều này làm hắn và chúng ta càng đi càng xa, không là cùng chiến một trận tuyến nữa”. La Hàn lắc lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ: “Chúng ta còn nghe được, giữa hắn cùng Tần Liệt có hiệp nghị bí mật, sẽ là chướng ngại lớn chúng ta đối phó Tần Liệt, cho nên...”.
“Được, ngươi nói trọng điểm đi”. Kê Thanh Bằng không kiên nhẫn nói.
“Ngươi đối phó Khương Chú Triết, sau chuyện, ngươi có thể nhận được Băng Tinh Hàn Tủy dưới Hàn Băng đảo, luyện lại Hàn Băng hồn đàn của ngươi, mặt khác, Huyễn Ma tông có thể có được toàn bộ Viêm Nhật đảo!”.
“Thiên Khí tông chúng ta, muốn ‘Chư Thiên Bảo Giám’ của Tà Anh đồng tử sư đệ tốt kia của ta, còn có linh hồn Tần Liệt!”.
“Bạch Cốt ma quân, thì là muốn về Bạch Cốt đảo của hắn, còn có mấy con Tà Long”.
“Cổ Đà, Xích Yển, thì là ở cùng lúc thu hoạch Tà Long, còn muốn thân thể máu thịt của Tần Liệt”.
La Hàn tỉ mỉ nói rõ phân phối chiến lợi phẩm.
Tà Anh đồng tử sửa lại thành công ‘Chư Thiên Bảo Giám’, đối với thực lực của hắn tăng lên thật lớn, cũng là chí bảo của Thiên Khí tông, hắn phải lấy được.
Linh hồn Tần Liệt, có đủ loại ảo diệu về Cổ Trận Đồ, tương tự cũng là vật Thiên Khí tông coi trọng nhất.
Luyện Khí sư Hôi đảo, đều là bởi vì thông qua Tần Liệt cho Cổ Trận Đồ, mới có thể phát triển ra, theo La Hàn thấy, có linh hồn Tần Liệt, cộng thêm Luyện Khí sư Thiên Khí tông, Thiên Khí tông bọn họ sẽ mỗi phút mỗi giây vượt qua Hôi đảo.
Cho nên hắn vui lòng đem toàn bộ Viêm Nhật đảo giao cho Huyễn Ma tông.
Mặt khác, hắn là thân thể Nhân tộc, lấy thân thể máu thịt của Tần Liệt không chút tác dụng, đem nó giao cho Cổ Đà cùng Xích Yển, mọi người muốn gì được nấy, cũng là cả nhà đều vui.
Bạch Cốt ma quân có thể đoạt lại Bạch Cốt đảo, còn có thể được mấy con Tà Long, cũng tuyệt đối sẽ hài lòng.
Ở trước khi tới đây, hắn đã thương thảo rõ ràng với những người này, nay chỉ chờ Kê Thanh Bằng nhập bọn là được.
“Khi nào động thủ?”. Kê Thanh Bằng suy nghĩ một lát, hỏi.
“Rất nhanh, chờ chúng ta đem thứ ngươi có thể rời khỏi chuẩn bị tốt, đưa tới. Một khi ngươi có thể ra ngoài, chúng ta liền có thể bắt đầu, như thế nào?”. La Hàn hỏi.
Kê Thanh Bằng gật đầu.
***
Thất Mục đảo.
Từng cái quang ảnh lôi quang điện mang ngưng luyện, dao động ở trên đảo, phóng ra năng lượng cuồng bạo mãnh liệt.
Tám cây Lôi Cức Mộc đứng sừng sững, dẫn dắt tia chớp, kích phát thiên lôi, chấn hải đảo gầm rú không ngớt.
Mười bốn con Tà Long, cũng từ nơi nghỉ ngơi thò đầu ra, nhìn về phía bầu trời biến hóa, còn có dao động khủng bố trên đảo.
Động tĩnh kinh thiên giằng co rất lâu, dần dần bình ổn xuống, các luồng điện thanh u liên tiếp biến mất ở thân thể Tần Liệt.
Ở trong từng cái huyệt khiếu của hắn, nay chất chứa lực lượng sấm sét cực kỳ mênh mông, những lực lượng đó đều là hắn trong khoảng thời gian này ngưng luyện ra, đem nó dẫn đường vào.
Giấu sấm sét ở huyệt khiếu, chính là phương hướng tu luyện ‘Thiên Lôi thánh thể’, những sấm chớp chất chứa ở huyệt khiếu, có thể rèn luyện thân thể, làm thân thể hắn càng thêm cường đại, có thể phát huy ra lực lượng mạnh hơn.
Thiên Lôi Cức, đã có thể tu luyện linh hồn, còn có thể rèn luyện thân thể, ở trong mắt Tần Liệt có thể nói là cực kỳ trân quý.
“Lôi Đế truyền thừa...”.
Dựa theo lời Đồng Chân Chân, Thiên Lôi Cức hắn tu luyện, bắt nguồn từ Lôi Đế trong tam đế. Lôi Đế, Băng Đế, Viêm Đế, ở thời đại thái cổ cũng là cường giả cường thịnh một thời, làm toàn bộ sinh linh chủng tộc kính sợ.
Hắn âm thầm cân nhắc, chờ về sau Bạo Loạn chi địa chấm dứt tranh chấp, có lẽ thật phải rút ra thời gian, theo Đồng Chân Chân đi Tam Đế lăng một chuyến, đi xem có thể tìm được càng nhiều kỳ diệu Lôi Đế, Băng Đế, Viêm Đế lưu lại hay không.
Các quầng lửa biếc, đột nhiên từ bên ngoài bay xuống, lửa biếc liên tiếp hội tụ, lúc rơi xuống đất biến thành Minh Phong lão tổ.
“Tần Liệt, ta thu được một tin tức, về Lạp Phổ”. Minh Phong lão tổ sau khi hạ xuống, không có một chút dài dòng, nói thẳng ý đồ đến: “Lạp Phổ tựa như đã gặp phiền toái, hắn giống như bị một thế lực cấp Xích Đồng phía đông nam tên là ‘Đồ Linh động’ nhốt, ‘Đồ Linh động’ tuy thoạt nhìn độc lập, nghe nói âm thầm lui tới chặt chẽ với Hắc Vu giáo, luôn vụng trộm giúp Hắc Vu giáo kiếm một ít nguyên liệu thức ăn chăn nuôi Vu trùng”.
Lời vừa nói ra, vẻ mặt Tần Liệt lập tức trầm trọng hẳn lên.
Lạp Phổ đối đãi hắn không tệ, hắn sau khi tới Khư Địa, thời gian rất lâu luôn sống ở Thất Mục đảo, được Lạp Phổ dạy kích phát lực lượng huyết mạch như thế nào, vì hắn, Lạp Phổ còn bắt giết linh thú chung quanh giúp hắn cường đại huyết mạch.
Về sau, Lạp Phổ cũng bởi vì chịu hắn liên lụy, cho nên mới bị Xích Yển và Cổ Đà nhằm vào, bị ép rời khỏi Thất Mục đảo, đi nơi khác tìm phương pháp sinh ra con mắt thứ tám.
Hắn luôn rất cảm kích những chuyện Lạp Phổ làm vì hắn.
“Lạp Phổ tiền bối có được bảy mắt, thực lực có thể so với cường giả Niết Bàn cảnh hậu kỳ, hắn rời khỏi là vì sinh ra con mắt thứ tám, sao có thể bị một thế lực cấp Xích Đồng cầm tù?”. Tần Liệt nhíu mày: “Cho dù là thế lực cấp Xích Đồng mạnh một chút, cũng nhiều lắm có mấy cường giả Niết Bàn cảnh, gần như không thể xuất hiện nhân vật cấp bậc Bất Diệt cảnh. Không có cường giả Bất Diệt cảnh, dựa vào cái gì vây khốn Lạp Phổ?”.
“Có lẽ, hắn ở trong lúc sinh trưởng con mắt thứ tám, xuất hiện biến cố gì đó”. Minh Phong lão tổ đoán.
Sắc mặt Tần Liệt khẽ thay đổi.
Hắn biết Minh Phong lão tổ đoán có đạo lý, nói chung, giống Lạp Phổ loại tộc nhân dị tộc cường đại này, sẽ ở trước khi đột phá, còn có sau khi đột phá, đều xuất hiện rất nhiều biến cố không thể đoán trước.
Những biến cố đó có thể sẽ dẫn tới thực lực hắn giảm mạnh.
“Phía đông nam, Đô Linh động, gần Hắc Vu giáo...”. Tần Liệt nói thầm vài câu, sau đó nói: “Ta phải đi một chuyến, làm rõ chuyện gì xảy ra, ta phải nghĩ cách đem Lạp Phổ cứu ra”.
“Ngươi chuẩn bị đi Đô Linh động một chuyến?”. Trong mắt Minh Phong lão tổ chợt lóe ánh sáng lạ.
Tần Liệt gật đầu: “Ta khẳng định phải đi”.
“Bên ngoài có mấy người ngươi quen, nghe nói chuyện Lạp Phổ cùng Đô Linh động, thế nào cũng đòi tới theo, ngươi muốn nói chuyện với bọn họ hay không?”. Lạp Phổ hỏi.
“Là ai?”.
“Ngươi gặp sẽ biết”.
“Được”.
“Ta đi dẫn bọn họ tới”.
Minh Phong lão tổ chợt lại bay ra ngoài, một lát sau, một bọn bốn người ở dưới hắn dẫn dắt, cùng nhau buông xuống Thất Mục đảo.
“Lô Nghị, Nguyệt Cơ, Thủy Cơ, Dạ Cơ, sao lại là các ngươi?”. Vừa thấy Minh Phong lão tổ dẫn tới, lại là mấy người này, mặt Tần Liệt đầy sự kinh ngạc.
Nguyệt Cơ, Thủy Cơ, còn có Dạ Cơ ba nữ nhân này, trước kia là thần nữ tế ti phụ trách tế trăng của Bái Nguyệt giáo ở Tam Lăng đại lục, Lô Nghị thì là một trong Huyết Sát thập lão, trung thành và tận tâm với Mạt Linh Dạ, như hình với bóng.
Hắn không thể ngờ bốn người sẽ đi chung với nhau.
“Ta lúc trước ở Tà Anh đảo, nghe Minh Phong lão tổ và Tà Anh đồng tử nói chuyện, nói tới chuyện Đô Linh động, cho nên yêu cầu tới đây”. Lô Nghị chủ động giải thích: “Nguyệt Cơ, Thủy Cơ, còn có Dạ Cơ, ít nhiều có chút sâu xa với ta. Ở sau khi Bái Nguyệt cung không còn tồn tại, các nàng và cung chủ không thể ở chung, lại lo lắng ba Quỷ tộc uy hiếp, liền hướng tới bên này... Vừa vặn bị ta bắt gặp”.
Lô Nghị giải thích rất mơ hồ, che che giấu giấu, rõ ràng lén giấu chuyện gì đó.