“U minh chiến trường, Phệ hồn thú, tam giai, tứ giai, …”
Đám Tần Liệt, Cao Vũ nghe Lương Trung giải thích, thần sắc cũng dần nghiêm trọng theo.
Bọn Đồ Trạch Na Nặc Hùng Phách hình như đã từng được nghe ít chuyện về U minh chiến trường, nên nghe Lương Trung nói mới được một nửa, cả đám đã rét run, sắc mặt trắng bệch, sợ hãi hơn Tần Liệt Cao Vũ nhiều lần.
“U minh chiến trường với Phệ hồn thú, Thiến tỷ, tỷ có biết phải không?” Tần Liệt hỏi.
Khi Đồ Trạch Trác Thiến tới, Tần Liệt đã chủ động đến đứng cùng một chỗ với họ, lúc này hắn đứng ngay cạnh Trác Thiến và Đồ Trạch.
Hắn biết Trác Thiến sinh ra ở Sâm La điện, hồi bé từng ở đó, nên cho rằng Trác Thiến đã từng được nghe qua những chuyện này.
Trác Thiến gật đầu, mặt mũi u ám: “Quanh linh vực có rất nhiều mảnh không gian nhỏ, giữa những mảnh không gian đó có nhiều sinh linh tà ác khủng khiếp, dị tộc cường đại, và hung thú đáng sợ. những không gian kia nghe nói đều là dựa vào linh vực mà tồn tại, nên giữa chúng và linh vực đều có thông đạo, những sinh linh hung thú tà ác ấy lúc nào cũng muốn xâm nhập linh vực, chiếm lấy lãnh thổ bao la của linh vực.”
“U minh giới là một trong số đó. U minh chiến trường chính là thông đạo giữa U minh giới và linh vực. để ngăn cản sinh linh tà ác từ U minh giới tiến vào, Sâm La điện, Thất sát cốc và Ám ảnh lâu đều phái người vào U minh chiến trường, giết chết những sinh linh muốn vào linh vực.”
“Trong U minh chiến trường, chỉ có võ giả của thế lực Hắc Thiết như Sâm La điện, Thất sát cốc và Ám ảnh lâu mới được vào, nhưng tranh đấu mấy trăm năm qua, rất nhiều võ giả đã hy sinh trong đó.”
“Phệ hồn thú nghe nói là linh thú của U minh giới, là một loại linh thú đáng sợ, có năng lực tiến hóa cực nhanh và đáng sợ. chỉ cần nuốt nhiều linh hồn, Phệ hồn thú sẽ lập tức đột phá được giới hạn, tiến vào giai tầng mới.”
“Phệ hồn thú tam giai có khả năng phân liệt linh hồn, có thể phân chia thành rất nhiều phân hồn để đi khắp nơi săn mồi. chỉ cần tiêu diệt chủ thân và chủ hồn của nó thì nó sẽ tử vong, nên giết Phệ hồn thú tam vẫn là khá dễ.”
“nhưng một khi nó lên được tứ giai sẽ có năng lực đáng sợ hơn: chủ thân bị giết thì phân hồn vẫn có thể không chết. Pệ hồn thú tứ giai khó đối phó chính là ở điểm này, coi như đã giết được chủ thân, nhưng chỉ cần có một phân hồn chạy thoát, thì nó vẫn có thể thông qua cắn nuốt linh hồn mà hồi phục lại.”
“Cho nên nói muốn giết Phệ hồn thú tam giai thì dễ nhưng giết Phệ hồn thú tứ giai thì gian nan hơn rất nhiều lần!”
Lúc đầu Trác Thiến nói rất nhỏ, nhưng rồi từ từ âm thanh cao dần lên, ban đầu chỉ có đám Tần Liệt nghe thấy, nhưng về sau cả đám Hùng Phách Na Nặc Nghiêm Tử Khiên cũng đều nghe rõ.
“Phệ hồn thú tam giai vẫn chưa được coi là cường đại, không thể trực tiếp nuốt được linh hồn, mà phải thông qua phân hồn đi khắp nơi, đợi võ giả hoặc linh thú chết trận mới hấp thu được linh hồn,” Lương Trung bổ sung, “nhưng nếu đột phá được tứ giai, nó có thể tự mình hấp thu linh hồn võ giả và linh thú cấp thấp, nhất giai nhị giai linh thú, võ giả Luyện Thể kỳ và Khai Nguyên cảnh nếu không có linh quyết tu luyện đặc thù chuyên phòng hộ linh hồn sẽ không có sức kháng cự với nó, bị nó hút mất linh hồn mà chết ngay!”
Nghe thế, ai nấy đều trắng bệch mặt, mắt đầy sợ hãi.
“Cho nên,” Lương Trung hít sâu một hơi: “Nếu chờ con Phệ hồn thú này lên tứ giai, nó chỉ cần đi vào tam thành mấy ngày, thì ba tòa thành sẽ đều trở thành thành chết, võ giả và phàm nhân vì bị nuốt mất linh hồn mà vong!”
Cả đám nhân tài toàn thân rét run, cuối cùng đã được biết sự khủng bố của Phệ hồn thú.
“Còn may là con này chưa đạt được tứ giai.” Lương Trung nói tiếp: “Nhiệm vụ lần này của chúng ta là tiêu diệt con Phệ hồn thú này, nó đang ở ngay bên trong thạch lâm…”
Lương Trung giải thích thêm một chút, rồi hạ lệnh cho nhân tài bốn phương hợp lực càn quét đám linh thú bên ngoài, giết được càng nhiều càng tốt, chia bớt áp lực cho bọn họ.
“Ở chỗ của Phệ hồn thú, chúng ta đã bố trí trận pháp tiêu diệt nó nên làm cho thiên địa linh khí ở đó nồng đậm, hấp dẫn rất nhiều linh thú tụ tập tới, đây cũng là điều chúng ta không mong muốn. bây giờ chúng ta muốn thừa dịp Phệ hồn thú đang đột phá, vào trong đó khởi động trận pháp, ngay khi nó đến lúc đột phá mấu chốt, sẽ dùng trận pháp giết chết nó.”
“Nhưng bây giờ linh thú đã chắn mất đường vào, chúng ta không thể hao phí quá nhiều tinh lực vào việc tiêu diệt linh thú, nên cần các ngươi hỗ trợ hoặc là dẫn dụ linh thú rời đi, hoặc là giết chết chúng. Tóm lại, trước khi chúng ta ra tay, chúng ta muốn số linh thú kia phải bị giảm bớt đáng kể, để chúng ta tiến vào trong dễ dàng hơn.”
“Trước khi đi vào trong, chúng ta chưa phải làm gì, vậy có thể đi tham gia giết linh thú hay không?” Tần Liệt hỏi.
Lương Trung nhìn Tạ Tĩnh Tuyền, thấy Tạ Tĩnh Tuyền gật đầu, mới nói: “Có thể.”
Thế là Tần Liệt, Cao Vũ đi cùng đám Đồ Trạch tới chỗ được võ giả Sâm La điện chỉ định, bắt tay vào săn giết linh thú.
“Đại nhân, có cần chúng ta hỗ trợ hay không? Có chúng ta hỗ trợ, hiệu suất sẽ cao hơn rất nhiều. đám tiểu tử kia đa số chỉ mới là Luyện Thể kỳ, Khai Nguyên cảnh không nhiều lắm, làm sẽ rất chậm và khó khăn.” Ban Hồng hỏi xin chỉ thị.
Tạ Tĩnh Tuyền lắc đầu: “Ta vừa xem qua thấy Phệ hồn thú đã sắp bắt đầu tiến giai, nhưng lúc nào thì không biết chính xác. Các ngươi nếu tham chiến sẽ hao phí linh lực, nếu cần gấp sẽ không kịp hồi phục.”
“Mà lúc mở trận pháp ta cần các ngươi bảo vệ, cần các ngươi phải ở trạng thái tốt nhất. nếu các ngươi lãng phía sức lực trên người linh thú, lúc ta cần các ngươi lại không hồi phục kịp, vậy sẽ làm cho nhiệm vụ thất bại.”
“Đã rõ.” Ban Hồng mặt hổ thẹn gật đầu, rồi phân phó người dưới trướng: “Đều tĩnh tọa tu luyện, bảo trì trạng thái tốt nhất, tùy thời sẵn sàng chiến đấu!”
“Tuân mệnh!”
…
“Trác Thiến, ngươi từng ở Sâm La điện một thời gian, có biết nữ nhân kia hay không?” Đồ Trạch hỏi.
“Không biết.” Trác Thiến lắc đầu. “Đội tuần tra của Sâm La điện là bộ phận thần bí nhất, dù ở ngay Sâm La điện cũng có rất ít người biết rõ về họ. hồi đó ta còn nhỏ, những lúc muốn hù ta làm cho ta sợ, cha ta thường nói ‘đội tuần tra sắp tới bắt ta kìa!”. Cái đội này… võ giả Sâm La điện ai cũng sợ, không có bao nhiêu người dám tìm hiểu chuyện bên trong đâu.”
“Nữ nhân kia đẹp quá a.” Khang Trí mặt béo tươi hơn hớn, đầy vô sỉ: “Nếu có thể lấy làm vợ, chết cũng đáng.”
“Đúng đó đúng đó, nữ nhân thế này chỉ cần lấy được một ngày, đời này mới thấy đáng.” Hàn Phong phụ họa.
“Các ngươi có thể chết, nhưng tuyệt đối không được đụng vào nữ nhân kia.” Trác Thiến lạnh lùng, “Người trong đội tuần tra ai cũng có địa vị rất cao, hơn nữa, người nào cũng đều đã trải qua ma luyện tàn khốc! dù chỉ là một chiến tướng bình thường nhất trong đội tuần tra cũng phải được tôi luyện trong U minh chiến trường ít nhất hai năm, Ban Hồng là tiểu đội trưởng của đội tuần tra, mà nữ nhân kia còn được hắn gọi là đại nhân… thì phải hiểu cô ta đã chém giết không biết bao nhiêu sinh linh trong U minh chiến trường rồi đó.”
Trác Thiến hừ một tiếng: “Lần sau có gặp lại, mắt mũi các ngươi nên thành thật một chút cho ta, không thôi coi chừng chết mà không hiểu tại sao! người của đội tuần tra, dù có giết chiến tướng cũng không cần phải nói lý do, huống chi là đám thế lực phụ thuộc như các ngươi!”
Đám Khang Trí Hàn Phong bị dạy một mạch, cả đám lạnh người, rốt cục cũng tỉnh táo ra.
“Tần Liệt, ngươi cũng phải cẩn thận, đừng có đắc tội với cô ta. Mặc kệ cô ta nhờ ngươi giúp vì lý do gì, ngươi cũng phải đối đãi cẩn thận, đừng làm cô ta nổi giận.” Trác Thiến nhìn Tần Liệt, nói rất nghiêm túc: “Nếu cô ta mà khó chịu, giết ngươi chẳng có lý do, thì Tinh Vân Các cũng không có cách nào lấy lại công đạo cho ngươi được.”
Tần Liệt da mặt run rẩy, khổ sở nói: “Hiểu rồi.”
Ngay cả Cao Vũ cũng nét mặt trầm xuống, tựa hồ đã ý thức được chỗ đáng sợ của đội tuần tra kia.
“Ngao a…!”
Một tiếng linh thú bỗng từ phía trong thạch lâm truyền tới, mùi hôi của thú của từ đó phiêu đãng bay ra.
“Rống!”
“Gr…à…oooo!!!”
Đủ loại thanh âm gào rống của linh thú liên tiếp vang ra, đám Tần Liệt Đồ Trạch đều biến sắc.
“Theo âm thanh này, cũng có ít nhất sáu con linh thú nhị giai, nói đùa sao, làm sao mà xử lý?”