“Ngươi ở Huyễn Ma tông làm ra động tĩnh quá lớn, đám người Văn Tân chết thảm, tộc trưởng ba đại gia tộc nổ tung hồn đàn, sự hung hăng có thù tất báo này, làm bọn họ rất sợ hãi”. Lý Mục mỉm cười.
Biết Tần Liệt vốn không có lòng hướng ba đại thế lực kia lập tức xuống tay, hắn cũng âm thầm thở phào, cảm thấy không nhìn lầm Tần Liệt.
“Các vị đều có mặt?”.
Vợ chồng Hứa Nhiên, mang theo Trầm Khôi, Lôi Diêm, còn có Trầm Nguyệt cũng từ bên ngoài tới đây.
Một đám võ giả Tịch Diệt tông cũng đều đi vào đại điện.
“Những người này là bằng hữu Tịch Diệt tông”. Tần Liệt đứng dậy, hướng bọn Mặc Hải, Diêu Thái, Phùng Dung giới thiệu.
“Hoan nghênh các vị đường xa mà đến”. Đám người Mặc Hải vội đứng dậy hành lễ.
“Mọi người đều đã có mặt, không ngại đem một số chuyện bày ra nói rõ”. Hứa Nhiên cười, tiêu sái nói: “Nhìn từ tình thế trước mắt, ba đại Quỷ tộc đã không tạo ra sóng gió, bị diệt tộc cũng là chuyện sớm muộn”.
Mọi người lần lượt gật đầu.
“Trải qua ba đại Quỷ tộc tàn sát bừa bãi một phen, các thế lực Nhân tộc đều nguyên khí đại thương, Huyễn Ma tông... Càng là không gượng dậy nổi, ba trăm năm cũng không nhất định có thể khôi phục lại”. Hứa Nhiên nhìn về phía mọi người.
“Tộc trưởng ba đại gia tộc bị các ngươi chém giết, tộc nhân bọn họ ở lúc trước đã bị Địa Quỷ tộc tiêu diệt không ít. Không ngoài ý muốn mà nói, từ nay về sau, ba đại gia tộc cũng đừng mơ một lần nữa đứng lên ở Bạo Loạn chi địa”.
“Thiên Kiếm sơn, Vạn Thú sơn và Thiên Khí tông đều có thương tổn trình độ khác nhau, hồn đàn cường giả cũng đều ngã xuống không ít”.
Hứa Nhiên tạm dừng một chút.
Mọi người đều toát ra vẻ mặt suy nghĩ sâu xa.
“Bạo Loạn chi địa cần yên ổn một đoạn thời gian”. Hứa Nhiên thành khẩn nói.
Trong lúc nhất thời, bọn người Lý Mục, Tịch Diệt tông đều theo bản năng nhìn về phía Tần Liệt.
Trong bất tri bất giác, Tần Liệt đã biến thành nhân vật mấu chốt nhất có thể thay đổi thế cục Bạo Loạn chi địa, tâm tính hắn biến hóa, có thể sẽ làm khối thiên địa này lại cháy lên chiến hỏa, cũng có thể làm khối thiên địa này khôi phục yên bình.
Bất luận Tịch Diệt tông, hay là Lý Mục, đều hy vọng Nhân tộc có thể tình dường một đoạn thời gian.
Bọn họ cũng đều muốn Tần Liệt thu tay lại.
“Viêm Nhật đảo sẽ không động can qua nữa”. Tần Liệt hứa hẹn.
Người tới từ Tịch Diệt tông thầm thở phào một hơi.
Ở sau Tần Liệt, có Lỗ Tư năm tầng hồn đàn đứng, còn có mấy chục hồn đàn cường giả của Ám Ảnh tộc, một cỗ lực lượng này đủ để quét ngang bất cứ thế lực cấp Bạch Ngân nào của Bạo Loạn chi địa.
Tịch Diệt tông cũng không thể chống lại.
Cho nên thái độ của Tần Liệt, đối với toàn bộ Bạo Loạn chi địa mà nói, cũng là quan trọng nhất.
“Huyết Sát tông bên kia... Tình huống thế nào?”. Hứa Nhiên lại hỏi.
“Năm đó Huyết Sát tông bị diệt, chính là Hắc Vu giáo đầu sỏ, ba đại gia tộc là nội ứng, chẳng qua... Thế lực còn lại cũng đều có điều tham dự”. Trầm Khôi nhíu chặt lông mày, vẻ mặt ngưng trọng hẳn lên: “Huyết Sát tông hôm nay, chia làm Khương Chú Triết và Huyết Lệ hai mạch, sư huynh đệ này sau khi vứt bỏ hiềm khích, làm Huyết Sát tông lại biến thành một trong các thế lực mạnh nhất Bạo Loạn chi địa, nhất là Khương Chú Triết, hắn ngay cả Bố Thác cũng có thể làm bị thương nặng, thực lực đã sâu không lường được, ai cũng không biết hắn còn có bao nhiêu con bài chưa lật”.
“Ta càng thêm lo lắng Huyết Lệ”. Lý Mục thở dài.
Hứa Nhiên cũng nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Huyết Lệ... Rõ ràng bị hồn đàn của Huyết tổ ảnh hưởng quá sâu, tương lai hắn một khi mất đi chính mình, nhập ma, hắn có lẽ so với Khương Chú Triết còn làm người ta đau đầu hơn”.
“Tòa hồn đàn bảy tầng đó, hắn chỉ cần có đột phá tiếp, lĩnh ngộ thêm một tầng hồn đàn chi mê, hắn sẽ là người đáng sợ nhất kia của Bạo Loạn chi địa”. Lý Mục nói.
“Huyết Sát tông nếu không chịu bỏ qua, cứ muốn truy cứu tiếp, mảng thiên địa này rung chuyển chỉ sợ vẫn sẽ tiếp tục”. Trầm Khôi lo lắng nói.
“Đôi sư huynh đệ này, trừ đối với ngươi, tựa như ai cũng không nể”. Lý Mục nhìn thật sâu về phía Tần Liệt.
Tần Liệt trầm ngâm một lát, nói: “Ta sẽ khuyên bảo bọn họ”.
Lý Mục cười, gật gật đầu, vui mừng nói: “Ta cả đời này chuyện làm chính xác nhất, chính là năm đó lúc ở Băng Nham thành, để ngươi trở thành học đồ cửa hàng nhỏ đó của ta”.
Tần Liệt vái sát đất: “Không có Lý thúc, ta sớm đã chết ở Băng Nham thành, cũng không ra khỏi Xích Lan đại lục được”.
“Nơi này rất náo nhiệt”. Nhưng vào lúc này, thanh âm Huyết Lệ, từ bên ngoài truyền đến.
“Tần đảo chủ, sẽ không trách ta không mời tự đến chứ?”. Khương Chú Triết cũng giương giọng nói.
Thanh âm đôi sư huynh đệ này vừa vang lên, rất nhiều người trong điện đều thoáng biến sắc.
Tần Liệt cười thoải mái, nói: “Rượu ngon món ngon, cố ý dùng để ăn mừng chúng ta thắng lợi, hai vị xin tự nhiên”.
Huyết Lệ và Khương Chú Triết cùng nhau đi đến.
Trước mắt bao người, hai huynh đệ tới bên bàn dài, một người cầm lên một bầu rượu, trước ngửa đầu trút mạnh mấy ngụm.
Trên người bọn họ có mùi máu tươi nồng đậm, quần áo trên người, cũng là vết máu loang lổ.
Khương Chú Triết tuy quần áo dính máu, nhưng dáng vẻ thong dong tiêu sái, như văn sĩ dạy học, phong độ nhẹ nhàng, toàn thân cũng có một loại sức quyến rũ yêu dị bất phàm.
Mắt Huyết Lệ khôi phục màu sắc bình thường, thâm u không thấy đáy, làm người ta không đoán ra tâm tư của hắn.
Sau khi bọn họ đến, trừ bọn Lý Mục, Đoạn Thiên Kiếp, Hứa Nhiên ít ỏi mấy người, những người khác nhất thời có áp lực.
Đôi sư huynh đệ này, tựa như đã cởi bỏ khúc mắc năm đó, một lần nữa đi đến với nhau.
Sau khi bọn họ không phải kẻ địch đối đầu, có thể liên thủ đối ngoại, bọn họ nghiễm nhiên thành tồn tại làm người ta sợ hãi nhất ở toàn bộ Bạo Loạn chi địa.
“Kết quả như thế nào?”. Tần Liệt cười hỏi.
Hắn là một kẻ trong mọi người nơi đây, từ đầu tới cuối luôn mặt mang mỉm cười, bất luận là Huyết Lệ hay Khương Chú Triết, trong mắt hắn đều không có uy hiếp.
Hắn cũng là người ở toàn bộ Bạo Loạn chi địa có thể ảnh hưởng đôi sư huynh đệ này nhất.
“Tương Ngạn co đầu rụt cổ ở sâu trong Vạn Độc Trạch Lâm, ở trong hộ tông đại trận của Hắc Vu giáo, chúng ta liên thủ cũng không cách nào phá tan tòa cổ trận đó”. Khương Chú Triết lắc lắc đầu, nói: “Tòa cổ trận đấy so với năm đó càng thêm hoàn thiện, xem ra đệ nhất Vu trùng đã đem truyền thừa bí thuật đích thực của Hắc Vu giáo báo hết cho Tương Ngạn rồi”.
“Vậy các ngươi chính là không thu hoạch được gì?”. Tần Liệt nói.
“Cũng đã giết không ít người”. Huyết Lệ cười quái dị hai tiếng hắc hắc: “Cũng không phải toàn bộ giáo đồ Hắc Vu giáo, đều được hắn kịp thời gọi về trong tòa đại trận đó. Chúng ta bồi hồi ở Vạn Độc Trạch Lâm một thời gian, giết chết một tên hồn đàn, sáu tên Niết Bàn cảnh, còn có mấy chục giáo đồ Hắc Vu giáo Phá Toái cảnh”.
Hắn theo bản năng liếm liếm khóe miệng.
Tần Liệt nhìn động tác nhỏ của hắn, sắc mặt không thay đổi, trong lòng lại ngầm kinh hãi.