Trong phòng trà, Maria đang đánh bài với bạn của mình, vừa đánh bài vừa tán gẫu là hoạt động ưa thích sau khi ăn của các quý bà nhà giàu. Trong đó có một phu nhân tên Ollie rất thích giảng đạo lý, lần nào đánh bài cũng phải giảng một lượt với mọi người.
"Mọi người xem đi, tôi nói ngay từ đầu rồi, chuyện đó là do bên nam sai, lúc bình thường thì lì lợm la liếm, đến khi bị người ta đá thì dùng thân phận đi vả mặt, có cần thiết không? Quá lãng phí thời gian, nếu tên đó không thích người kia thì bây giờ làm gì có chuyện gì xảy ra."
"Thanh niên bây giờ quá phiền, đối tượng nhà tìm cho thì không thích, cứ thích phải tự đi tìm. Người ngoài có gì tốt...."
Đang nói, bà nhìn thấy đèn trên quang não của Maria lóe lên. Ollie biết đây là đèn thông báo Maria cài riêng cho chồng và con trai mình. Ban ngày chồng của Maria phải đến công ty đi làm, không thể tìm bà vào lúc này được, chắc chắn người nhắn là con trai bà.
Nhắc đến con trai Maria, Ollie nhíu nhẹ mày, lắc quạt, lo lắng nói: "Maria, năm nay Eli mười chín rồi đúng không?"
"Đúng vậy, làm sao?' Maria cẩn thận gật đầu.
Ollie che miệng hỏi: "Tôi nghe nói Eli vẫn còn đang đi học?" Rồi thở dài: "Chúng ta không giống gia đình bình thường, Eli học trong trường cũng không biết được bao nhiêu, chỉ là lãng phí thôi. Tại sao không để ba nó dắt nó đến công ty làm quen với công việc."
"Tốn nhiều thời gian như vậy. Con trai tôi mới mười sáu thôi đã chủ động nói ba má dắt vào công ty học tập rồi, Eli như vậy không được...."
Maria âm thầm khinh bỉ trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn đáp lại lo âu của Ollie một cách qua loa: "Ồ thế à, tôi thấy cũng tốt."
"Suy nghĩ của tụi nhỏ là quan trọng nhất."
Nghe bà nói xong, Ollie như nghe phải chuyện gì kinh khủng khiếp, mặt mày khó tin thái quá: "Sao cô nói vậy được, đây là nuông chiều con cái, không có lợi cho tụi nhỏ đâu."
Maria: "..."
Ollie: "Haizzz, tôi nói này, con nít bây giờ có hơn sáu trăm ngàn cách để học cách độc lập. Chứ không phải có chuyện gì cũng gọi mẹ, thế chẳng khác gì con trai cưng của mẹ trên mạng nói, con cái mình mang nặng đẻ đau cực khổ nuôi lớn thành ra như vậy, cả ba lẫn mẹ đều có trách nhiệm."
"Tranh thủ bây giờ Eli mới mười chín, còn có thể dạy dỗ. Cô nghe lời tôi đi."
Mở quang não, Maria ừ ừ cho bà vui rồi xem Eli gửi gì cho mình.
Bình thường Eli rất thích chia sẻ video cho bà xem, Maria không cảm thấy có gì không tốt, nhưng có một lần bị Ollie nhìn thấy, sau đó vừa thấy mặt là bà ta bắt đầu nói này nói nọ Eli.
Ngày xưa còn tức giận cãi nhau với bà ta, sau đó Maria bỏ cuộc. Có vài người càng cãi thì càng hăng, bà cứ xem như không nghe thấy gì là được.
Quả nhiên, lần này cũng là một video, nhưng lại là link livestream, hơn nữa còn gửi thẳng vào group gia đình.
Trước kia người thích gửi link vào trong group nhất chính là mấy người lớn như Maria, bọn nhỏ hầu như không gửi gì vào đây. Trước đây Eli còn từng nói với bà rằng đừng có share mấy cái như bí quyết chữa hói đầu, trông rất kém thông minh.
Nguyên văn thế này đây.
Eli: "Tại sao phải share link vào group chat gia đình, thiểu năng lắm, ngại!"
Bây giờ...
Eli: Mọi người nhanh nhấn vào đường link, chào mừng đến livestream của Tháp Tháp ~
Cô hai: Eli bị hack tài khoản hả con?
Dì hai: Người trẻ tuổi, khuyên con không nên làm chuyện phạm pháp. Tự thú sớm thì bọn tôi sẽ không làm căng.
Mẹ: Eli?
Eli: Con không có bị hack!! Mọi người xem livestream này đi! Rất là đẹp luôn, xấu thì con trả tiền sắm sửa quần áo một năm cho mọi người!
Em trai họ: Anh, sao anh tàn nhẫn với bản thân thế.
Em gái họ: Được, em chờ anh mua đồ cho em.
Là một người không xem livestream, Maria hoàn toàn không có ý định mở lên xem, đặc biệt là khi Ollie đang ở bên cạnh mình. Bà có thể tưởng tượng mình mà mở livestream này lên, đối phương chắc chắn sẽ chõ mũi vào ý kiến.
Bà nghe đủ mấy câu làm cuộc trò chuyện đi vào ngõ cụt kia rồi.
Bà ung dung lướt qua tin nhắn này, nhưng Ollie thì không nghĩ vậy. Bà ta thấy Eli gửi link livestream đến, lập tức tỏ vẻ khinh bỉ: "Eli thích xem livestream hả?"
"Haizzz, người trẻ tuổi có chí tiến thủ cũng tốt. Không giống thằng nhóc nhà tôi, bảo nó thư giãn chút đi nó cũng không chịu."
"Tôi cũng biết mấy thứ livestream này, hình thức khá tốt nhưng lại không thích nội dung lưu hành hiện giờ, lúc nào cũng đánh qua đánh lại không có ý nghĩa gì. Tôi vẫn thích uống trà chiều và đọc sách hơn."
"Maria, cô thấy sao?"
Maria: Nói quần què gì, đệt.
Bà đột nhiên rất muốn mở livestream lên, không có lí do gì, chỉ đơn giản là vì muốn làm Ollie ghét. Mang tâm trạng này, Maria trưng khuôn mặt lạnh tanh mở livestream lên.
Mọi người thấy hai người nói chuyện với nhau, mấy quý bà đang hóng hớt xung quanh cũng tò mò vây lại, một đám người ngồi thành vòng tròn. Thật ra chỉ có vài người có thể thấy quang não của Maria, nhưng các bà cũng có phải bu lại để xem livestream đâu, livestream có thể so được với drama à.
Nào biết sau khi xem livestream, chỉ chốc lát sau, Maria đã ngồi thẳng lưng, hơi đẩy cổ về phía trước, mặt mày chờ mong.
Ollie bên cạnh bà chuẩn bị "góp ý" bất cứ lúc nào xòe quạt che kín nửa gương mặt. Nhưng trong đôi mắt để lộ bên ngoài đầy mê say.
Có mấy người bên cạnh còn đột nhiên bụm mặt, không quan tâm đến mặt mũi mà rên rỉ nho nhỏ, mặt mày đỏ bừng.
Mấy quý bà khác: "???" Các bà xem video bậy bạ gì đấy?
Các quý bà không xem được lập tức xít lại xem vì tò mò, nhưng livestream khác hẳn những gì các bà tưởng tượng. Không có anh sói cơ bụng sáu múi, cũng không có anh đẹp trai cố tình đánh bóng sát biên, chỉ có một cục lông màu nâu các bà không biết là gì.
Người đó nằm ngửa trong hồ bơi, vô lo vô nghĩ ôm hay đứng nhỏ nom rất nhàn nhã, khiến người khác có cảm giác năm tháng yên bình.
Bất tri bất giác, tất cả quý bà đã tụ tập lại hết, ai cũng nhìn chằm chằm cục lông trong màn hình.
Hồi lâu, mới có người thở dài.
"Livestream này.... mới là phù hợp với tôi nhất."
Maria ngẩng đầu. Bà phát hiện người nói câu này chính là Ollie, người từng bảo mình không xem livestream.
"Khi nãy cô mới...."
"Lúc nãy tôi nói tôi không thích livestream đánh nhau, cho nên cái này phù hợp với tôi." Ollie phe phẩy cây quạt, nói tự nhiên như chưa có gì xảy ra.
Bà bất đắc dĩ nói thêm: "....Xem ra gu của Eli cũng không tệ."
Maria cười lạnh, Ollie cũng không để ý. Bà không nhịn được tiếp tục đi đến trước mặt Maria, cùng xem livestream với mọi người.
Lúc này, tất cả mọi người đã dán sát vào màn hình, sát nhau đến mức có thể nghe cả tiếng thở của người xung quanh, nhưng không ai quan tâm, tất cả đều tập trung nhìn chằm chằm màn hình để không bỏ sót bất kì giây nào.
Một chiếc quang não chỉ có thể áp dụng các kiểu xem khác nhau lên nhiều nhất hai người, những người khác chỉ có thể giương mắt nhìn. Ollie cảm thấy không ổn, bà nghĩ một hồi, tự hỏi sao các bà không dùng ID kia để đi tìm, sau đó tự xem trên quang não của mình, không cần chen chúc với người khác!
Đầu mấy bà nãy giờ chắc chắn bị gì rồi! Vấn đề đơn giản vậy cũng không nghĩ ra, còn ngu ngốc xáp lại một chỗ để xem.
Mọi người cũng phản ứng lại kịp, vội vàng nhớ số ID của Yến Tháp, sau đó gõ vào quang não của mình, vội vã vào livestream xem.
Tìm được thứ hợp sở thích, các quý bà lập tức đập vài chiếc tinh hạm, đập nhiều nhất chính là Ollie.
Ollie: "Tôi đã nói, livestream này phù hợp với tôi."
- --
Số người đập tinh hạm cho streamer không nhiều, dù sao một chiếc tận mười ngàn. Quà được fans phổ thông tặng nhiều nhất là tim, mìn và bom chìm.
Tất cả những ai thích đập tinh hạm đều nổi danh trên bảng donate, ví dụ như Gordon đã từng nhất bảng donate, ngài "." mới đạt được chức No1 gần đây, những người nằm trong top 100 đều từng tặng tinh hạm.
Mỗi khi có người tặng tinh hạm sẽ có thông báo đặc thù vang lên, làn đạn cũng sẽ tạm thời biến mất. Yến Tháp có chút ấn tượng với các fans này.
Hôm nay cậu nằm trên mặt nước, trong lòng là nhóc trắng đen. Chân nhóc trắng đen đặt trên mặt cậu, tận tâm xoa mặt cho cậu. Nhóc không than vãn câu nào, làm Yến Tháp ngại ngùng.
Không vất vả chút nào! Nhóc trắng đen lắc đuôi, ôm cậu, thè lưỡi liếm cằm cậu, sau đó cọ loạn lên cười cậu.
Yến Tháp bế nhóc xuống, gãi cằm nhóc, nhìn bé báo tuyết vẫn còn đang thò chân thăm dò mặt nước.
Ban đầu fans không nhìn ra ý định của cậu, còn tưởng cậu không muốn để nhóc trắng đen xoa mặt nữa, làm tất cả khán giả kêu rên.
[Touvy: Không chịu không chịu đâu! Tôi muốn xoa nữa! Mau cho tôi xoa!]
[Một bé lười: Đây là thời khắc vui vẻ nhất trong ngày này, thế mà cậu sợ tôi mệt nên bảo tôi đừng làm nữa. Linh hồn tôi đang gào thét - Cậu! Hiểu! Lầm! Rồi!]
[Xăm mày: Tại sao không sờ nữa?]
Xăm mày thả một chiếc tinh hạm ~ chỉ cần 500 trái mìn nữa là lên top donate rồi ~
[Bình Dư: Đúng vậy, sờ rất đã. Tiếp tục đi, tôi có tiền.]
Bình Dư thả hai chiếc tinh hạm ~ người mới xin chào streamer ~
...
Thông báo liên tục vang lên, Yến Tháp muốn không chú ý cũng được không. Cậu quay đầu nhìn, phát hiện mình không biết ID nào trong số những cái này.
Cậu cảm ơn từng người, thuận tiện bảo các cô đừng tặng nữa.
Vẫn trong căn phòng trà kia, mấy phú bà đang hào hứng vung tiền bỗng nghe streamer cảm ơn mình, sau đó bảo các bà đừng tặng nữa.
Mọi người:?"
Đây là cách thu hút sự chú ý mới đúng không? Tốt lắm, bọn tôi động lòng rồi, bão tinh hạm thôi! Nhất định phải nhiều hơn mấy người kia!
Mấy quý bà nhìn nhau cười, nụ cười vừa dè dặt lại không kém phần cao quý.
Các bà bắt đầu càn quét bảng donate, chưa đến mười phút, số tiền nhanh chóng vượt quá năm triệu. Làn đạn bị các bà bơm máu gà, ai có tiền cũng donate tinh hạm. Sau khi làn sóng càn quét qua đi, khó khăn lắm mới được một phút ngơi nghỉ, lập tức có người nghi ngờ hỏi.
[Năng lượng Balala: Hôm nay là sinh nhật cục bông hả? Sao ai cũng tặng tinh hạm vậy?]
[Một bé lười: Cái gì?! Hôm nay là sinh nhật cục bông hả! Cục bông sinh nhật vui vẻ!]
[Vito là người lớn:??? Tôi nhớ sinh nhật của cục bông mới qua không lâu mà.... là sao? Tôi nhớ nhầm à?]
. thả năm mươi chiếc tinh hạm, chúc streamer sinh nhật vui vẻ.
...
Yến Tháp: "?? Không có mà, hôm nay không phải sinh nhật tôi, lần trước cũng không phải, tôi giải thích rồi."
"Mọi người có tiền thì đi mua mấy món ngon ăn đi, sao cứ đập cho tôi mãi vậy, tiền nuôi trẻ của tôi đủ rồi." Thậm chí còn đủ trả tiền mua chứng minh nhân dân luôn.
Lời vừa nói ra, mấy quý bà vừa đổi tên đã bình luận.
[Quý bà A: Tôi có tiền.]
[Quý bà B: Tôi có tiền.]
[Quý bà C: Đủ chưa, không đủ tôi tặng thêm. Nhóc, cậu thích là được.]
Nói xong, quý bà C tặng thêm 50 chiếc tinh hạm.
Yến Tháp: "..." Được rồi, cậu đã hiểu, nói cũng như không, sau này không nói nữa.
Rắn con nằm trên cổ cậu thoải mái duỗi thẳng đuôi, nó miễn cưỡng nhìn máy quay trên không trung rồi lại nhìn những cái tên lướt qua làn đạn. Nó nghĩ thầm: Lần sau bảo Tolle lấy thẻ cá nhân của mình tặng quà cho Yến Tháp, ít nhất cũng phải hạng nhất.
Alvis làm Nguyên soái từng đó năm, hắn dẫn quân đi đánh chiếm không ít hành tinh, thứ không thiếu nhất chính là tiền.
Không thành vấn đề, cho dù đưa hết cho Yến Tháp cũng không thành vấn đề.
Nó nghĩ thế. Rắn nhỏ khó chịu dùng chóp đuôi chọt chọt cổ chân Yến Tháp. Sao nhóc này được thích như vậy chứ, ngay cả mấy quý bà kia cũng đến rồi.
Yến Tháp không nhận ra nó không vui. Cậu nắm chóp đuôi nó, đè nhẹ lên chỗ bị thương.
Cậu bơi về phía bờ, bé báo tuyết đã sớm không nhịn nổi nữa. Bé vừa thấy cậu bơi đến đã nhảy cỡn lên thật cao, chưa để Yến Tháp bơi lại đã nhảy lên người Yến Tháp. Bé không nhẹ chút nào, như một viên đạn pháp nho nhỏ.
Bình thường bé báo tuyết rất chững chạc, bây giờ thành ra thế này, chắc chắn đã bị đồng loại kỳ quặc nào lây.
Yến Tháp vỗ đầu nhóc trắng đen.
Nhóc trắng đen ngậm chân cậu, hai mắt nhóc sáng lên, nhất quyết treo trên đó không chịu xuống, mặc cho Yến Tháp giơ chân cao đến thế nào cũng không sợ, đuôi còn lắc lắc đầy vui sướng.
Nhóc nghịch ngợm.
Yến Tháp dở khóc dở cười bỏ tay xuống, chân khác giơ lên nhéo nhẹ tai nó: "Đừng quật."
Nhóc không có quậy nhé.
Nhóc trắng đen chỉ mong dính chặt vào người Yến Tháp.
Vất vả lắm mới để thằng nhóc dính mình như keo dán sắt này đồng ý nhả ra, bé báo tuyết bên cạnh đã vội vã meo meo.
Bé báo tuyết đang kêu la được Tháp Tháp ôm vào lòng. Yến Tháp ôm bé báo tuyết, cơ thể cũng chìm một chút xuống nước. Cậu ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy nhất định là bé báo tuyết mập.
Chưa để cậu làm gì, bé báo tuyết đã chủ động. Năng lực học tập và lòng tò mò của con nít là mạnh nhất, nó đã sớm thấy cả quá trình Yến Tháp và nhóc trắng đen đùa giỡn với nhau, học được rất nhiều thứ tốt, chỉ chờ được thực hành.
Đuôi to của bé lắc lắc rủ xuống đắp lên cổ Yến Tháp. Đuôi bé biến thành chiếc khăn quàng thuần tự nhiên tự có hoa văn.
Thuận tiện cũng chặn rắn con lại.
Rắn nhỏ biết thân biết phận, Yến Tháp thích hít con nít hắn không quản được, nhưng cái kiểu này là cố tình khiêu khích, đúng không?!
Rắn nhỏ chê bai đẩy đuôi bé báo tuyết ra, khó chịu trong lòng. Nó lạnh lùng nhìn bé báo tuyết, thè lưỡi rắn. Nó cũng không làm gì, chỉ bò lên đầu Yến Tháp, nằm ngoan ở đó.
Vị trí này rất tốt, không chỉ lông nhiều mà tầm nhìn cũng rộng rãi hơn, hơn nữa máy quay trên đỉnh đầu muốn quay Yến Tháp, chắc chắn sẽ quay trúng nó.
Tổ hợp này mới là hoàn hảo.
Con chó ngu kia và báo tuyết con chỉ biết ăn là cái thá gì.
Không là cái thá gì hết!
Nó nằm trên đầu Yến Tháp, quả nhiên cậu không có ý kiến gì, còn đỡ nó tránh để nó rơi xuống nước. Rắn con bày tỏ không sao, nó dùng đuôi ôm tai Yến Tháp, đây là nơi nhạy cảm của Yến Tháp. Ngay khi nó chạm vào nơi đó, Yến Tháp đã muốn hất nó ra theo bản năng, nhưng nghĩ đây là rắn con nên cậu nhịn lại.
"Rắn nhỏ, đừng quậy."
Yến Tháp cảnh cáo một câu không nhẹ không nặng xong đã bị bé báo tuyết trong lòng lôi kéo sự chú ý. Chân của bé báo tuyết còn lớn hơn nhóc trắng đen, hơn nữa bé còn nắm được kỹ thuật, không cần Yến Tháp nói đã chủ động giơ chân lên. Ban đầu bé chưa nhuần nhuyễn lắm, chờ đến khi quen rồi, kỹ thuật của bé còn tốt hơn nhóc trắng đen thích kêu gào.
Bé con quá ngoan ngoãn quá chăm chỉ, Yến Tháp cảm thấy rất thành tựu. Cậu ngửa đầu để bé báo tuyết xoa dễ hơn, cổ họng cũng liên tục phát ra tiếng ư ư thỏa mãn.
Bé báo tuyết như được động viên, càng nhiệt tình xoa bóp hơn.
[Vito là người lớn: A ha ha ha! Tôi muốn báo cáo cục bông thuê lao động vị thành niên! Không hối lộ tôi, để tôi xoa một chút thì kết quả khó lường lắm đấy.]
[Một bé lười: Ngày nào cũng hối hận, tại sao mình không phải mấy bé con nhà Nắm Lông chứ, hu hu hu, cuộc sống thần tiên gì thế này. Cho dù có lao động tay chân tôi cũng bằng lòng!
[Quý bà A: Làm sao mới có thể hít streamer? Cần bao nhiêu tiền mới có thể gặp mặt offline?]
[Quý bà B: Cùng câu hỏi, khó có thể không động lòng.]
[Touvy: Mặc dù muốn lắm nhưng như vậy không tốt đâu, đừng mang tệ nạn nơi khác đến, Nắm Lông không phải loại người thấy tiền là sáng mắt.]
[567: Đúng thế, nhóm phu nhân nhà giàu này đâu ra vậy. Tiểu thịt tươi cần tiền không thơm ư, mấy người coi trọng Nắm Lông của bọn tôi chỗ nào thế, cậu ấy không có cơ bụng đâu [Đầu chó.JPG]]
[Quý bà D: Xin lỗi, không phải phu nhân nhà giàu nào cũng thế. Bọn tôi không phải rất có tiền, chỉ là tiền chỉ là con số với bọn tôi, hỏi Nắm Lông như vậy có thể chỉ do quán tính mà thôi. Tôi thay mặt các bà ấy xin lỗi mọi người, cuối cùng, Nắm Lông tổ chức họp fans được không, tôi cảm thấy chúng mình có thể hợp để thảo luận cuộc sống với nhau.]
[Quý bà C:......]
Trong một căn nhà cách nhà Yến Tháp không xa, tất cả mọi người đều cười ầm cả lên.
Chính là cấp dưới của Alvis. Bọn họ xem livestream của ân nhân cứu mạng của streamer từ nãy đến giờ, cũng hiểu đại khái tại sao Nguyên soái không muốn đi rồi.
Thì ra là rất vui.
Có ai có thể không thích một người đáng yêu đến mức ngay cả mấy phu nhân nhà giàu cũng sẵn sàng đập tiền chứ.
Có thể ở bên cạnh người vừa đáng yêu vừa mềm mại thế này, làm gì có ai muốn chạy về thủ đô nhìn mấy cái mặt dì ghẻ của đám Nghị viện kia chứ.
Như đã nói, cục bông này rất rất tốt!
Xem livestream, Zachley thở dài: "Nếu đây không phải người Nguyên soái thích...."
Beyoncé: "Thì cũng không đến phiên cậu."
Cô bưng mặt, trên gương mặt xinh đẹp là nụ cười mộng mơ: "Tôi nhất định sẽ cúng bái cậu ấy, chỉ cần cho tôi sờ mỗi ngày một lần là được."
"Cuộc sống như vậy đã rất hạnh phúc!"
Mấy người ngồi đó ảo tưởng, một anh trai để tóc một phân vừa nhìn chằm chằm Nắm Lông trong màn hình, vừa tạt cho tất cả một gáo nước mạnh.
"Mấy cô cậu đừng quên, đây là người của Nguyên Soái."
Tolle không chú ý đến cuộc nói chuyện của bọn họ. Ban đầu anh xem livestream cũng để xem Nguyên soái sống thế nào, tạm thời ân nhân cứu mạng của Nguyên soái nuôi quá nhiều con nít, ngoài ra thì không có vấn đề gì khác, Nguyên soái cũng tốt hơn ngày xưa.
Đợi thêm một khoảng thời gian nữa cũng được.
Tolle nói những gì mình quan sát được ra, mấy người đang cãi vã kia im lặng một chút, sau đó Beyoncé gật đầu tán thành: "Chính xác."
Xem hình thú của cậu ta, bọn họ loại được khả năng cậu ta đang giả bộ. Lại nhìn cậu ta được con nít thích đến mức nào, bọn họ cũng biết người này tính tình hiền lành.
Nguyên soái thích cũng bình thường.
Căn phòng yên tĩnh lại, mọi người bắt đầu nhấn quang não một cách điên cuồng, cho Nguyên soái bọn họ thêm sinh hoạt phí.
- -
Lúc Yến Tháp nhìn thấy, mọi chuyện đã trở nên muốn ngó lơ cũng không được. Cậu âm thầm quyết định sau khi tắt livestream sẽ đi xem lịch xem hôm nay là ngày may mắn gì, sao đột nhiên có nhiều người giàu đến vậy.
Cậu lười biếng đạp nước trong hồ bơi, fans vẫn nồng nhiệt như cũ, còn ước cậu đạp nước thế này cả ngày. Những gì mấy đứa nhỏ trong livestream Yến Tháp cảm nhận được bọn họ cũng cảm nhận được, sướng đến phát điên.
Rắn nhỏ đột nhiên thả lỏng cái đuôi đang quấn quanh tai Yến Tháp, rớt cái bõm xuống nước
Yến Tháp sững người, lập tức đặt hai cục bông trong lòng lên bờ sau đó vội vàng lặn xuống nước. Tuy rắn nhỏ biết bơi nhưng khi nãy nó đột nhiên rớt xuống, Yến Tháp sợ nó mệt, lỡ không biết bơi thì sao?
Nếu để nhóc trắng đen trên bờ biết cậu đang nghĩ gì trong lòng, chắc chắn nhóc ấy sẽ trưng gương mặt husky chấm hỏi.
Rắn còn có thể chết đuối do rơi xuống nước vì quá mệt à?
Cậu sai rồi.
Vừa nhìn đã biết làm bộ đáng thương rồi!
Nhóc trắng đen trên bờ gấp đến mức mồ hôi đầy đầu, chỉ muốn vọt vào trong hồ bơi gọi Yến Tháp về.
Yến Tháp trở lại rất nhanh, trên chân cậu là rắn nhỏ đáng thương nằm ngoan thật ngoan. Đuôi nó ngoan ngoãn quấn quanh chân đang vẽ vòng tròn Yến Tháp, nó ngẩng đầu liếc nhìn nhóc trắng đen, mặt lộ rõ vẻ khiêu khích.
Nhóc trắng đen: "...." Con rắn gian xảo này!
Mắt chó và mắt nhỏ giao tranh giữa không trung, hiển nhiên Yến Tháp không thấy, cậu còn đang bận vuốt ve an ủi rắn nhỏ sợ hãi.
Rắn nhỏ thè lưỡi, đầu lưỡi lạnh lẽo lướt qua cằm cậu. Đây là chỗ khi nãy nhóc trắng đen liếm, cho dù đã rửa sạch rồi thì rắn nhỏ vẫn khó chịu.
Vì vậy nó lắc đuôi liếm liếm, lén la lén lút đổi ký hiệu bên trên thành của mình.
Không ai nhìn ra ý định của nó, chỉ có vài người nhạy bén trên làn đạn thấy sai sai nên nghi ngờ một câu.
[Nhiều đóa hoa tươi: Rắn con yếu như vậy hả? Sẽ chết đuối]
[Một bé lười: Bình thường sẽ không, có lẽ nhóc này đặc biệt.... nhưng vẫn thấy lạ.]
[Ngũ Lục Thất: Hả, có vấn đề gì?]
[Touvy: Mấy người bên trên bị gì vậy, con nít dễ mệt lắm. Nhỡ thằng bé vô tình ngủ mất thì sao, có gì lạ à, không biết mấy người nghi ngờ cái gì.]
[Elizabeth nổi tiếng: Ngốc này, bạn không thấy tuồng này quen quen hả?]
[Vito là người lớn: Ừ, rắn nhỏ này làm tôi nhớ lại cún con. Không sai, chính là nhóc cún tranh cưng chiều đấy!]
--
Chú thích:
Năng lượng Balala: Thần chú biến hình của bộ phim Chiến binh Balala (Balala the Fairies). Bộ phim đi theo mô típ ma pháp thiếu nữ biến hình giải quyết vấn đề.