Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng, Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc

Chương 152: Thời Tấc Cẩn chuyên gia rà mìn



Hệ thống: Tự nhiên không biết ai là Joker

✦✦✦

Fate tóc đen mỉm cười: "Trông ngài không được khoẻ, dạo này ngài ngủ không ngon à?"

"Chuyện công việc thôi, cảm ơn ngài đã quan tâm." Gabriel cúi đầu chỉnh lại khuy áo, ngẩng đầu lên, đôi mắt đầy thiện chí: "Vùng sao Tây Tiên Nữ cách sao Bắc Cực rất xa, những đợt tấn công của dị thú liên tiếp khiến hành trình không mấy suôn sẻ, nhưng may có quân đoàn đi theo có hoả lực dồi dào, dù có chút xóc nảy suốt quá trình nhưng không có gì đáng lo ngại."

"Ngài có gặp trở ngại gì trên đường đến đây không? Gần đây, khu vực hải quan Bắc Cực cũng xảy ra đợt tấn công của dị thú cỡ nhỏ. Theo thư ký của tôi, mấy nay Quân đoàn Tò vò đang bận, nên tổng tư lệnh tò vò dự kiến sẽ đến hành tinh Carnival vào ngày 5 tháng 9, nhưng gần đây đã hoãn lại đến ngày 9."

"Hôm nay tôi mới đến nơi, nghe nói có thêm một bến cảng hành tinh vành đai, còn tưởng là tổng tư lệnh tò vò đến. Tiếc quá, lẽ ra tối nay chúng ta nên cùng nhau tụ tập trong một đại sảnh để uống trà chiều." Gabriel nhìn lom lom vào Fate, giọng điệu lại nhẹ nhàng hiền hậu: "Trò chuyện trực tiếp luôn giúp rút ngắn khoảng cách giữa hai ta, không phải thế sao?"

Thời Tấc Cẩn không hề ngạc nhiên khi Gabriel phát hiện ra quy mô đoàn tùy tùng vệ sĩ của streamer Fate, việc nộp lại đơn xin cấp phép cho bến cảng hành tinh vành đai vốn đã có ý định nửa công khai một phần sức mạnh tiềm ẩn của streamer Fate.

Thời Tấc Cẩn còn có những công việc khác cần giải quyết, không muốn lãng phí cả tối trò chuyện sáo rỗng với Gabriel.

Anh điều khiển Fate tóc đen nói thẳng vào vấn đề: "Sao ngài lại tiếc? Nếu ngài đến đúng ngày theo lịch trình, tất nhiên chúng ta có thể ngồi nhâm nhi tách trà cùng nhau. Tốc độ đến của ngài nhanh hơn dự kiến, làm tôi lấy làm ngạc nhiên."

Trong video, Fate tóc đen quay sang, mỉm cười với trùng con đang ngoan ngoãn chờ bên cạnh: "Đây là trưởng lễ nghi mà chú đã nói với cháu."

Trong video, Sariel chỉ lộ phần vai hơi cử động rồi kìm nén ngay, im lặng một lúc, Sariel lễ thép thưa: "Chào ngài trưởng lễ nghi."

Gabriel hơi gập ngón tay lại, ngực không phập phồng, y nhìn vào rìa khung hình, nhẹ nhàng nói: "Chào buổi tối, Sariel."

Gabriel không bao giờ ngờ mình sẽ gặp đứa trẻ này trong tình huống này. Fate luôn mạnh mẽ và kiên định, lẽ ra nên ẩn giấu con át chủ bài cho đến khi cần thiết mới sử dụng. Chứ không phải như bây giờ...

Fate trực tiếp đẩy trùng con ra trước mặt khiến Gabriel hiếm khi do dự.

Trong video, Sariel không còn trả lời.

Fate hời hợt xin lỗi Gabriel: "Sariel hồi bé vụng về hay nói sai, lớn lên lại ít nói hơn. Mong ngài thông cảm cho nó, bạn thân mến của tôi."

"Mấy đứa trẻ luôn có những ý tưởng kỳ lạ và sáng tạo, mỗi ý tưởng của chúng đều đáng được ghi nhớ, không có chuyện nói nhầm." Gabriel vẫn mỉm cười: "Lặng lẽ và và khiêm tốn là một phẩm chất tốt, bình tĩnh có thể quan sát nhiều điều tốt đẹp hơn, Sariel thường thích gì?"

Fate trả lời chọn lọc: "Tôi đồng ý với quan điểm giáo dục mà ngài nói. Chắc hẳn, những đứa trẻ bên cạnh ngài đều có tinh cách hoạt bát, lanh lợi và sống vui vẻ, vô tư."

Gabriel có dự cảm không tốt, nhưng trước khi y kịp suy nghĩ điềm báo này, Fate đã mỉm cười nói: "Sariel, ngài Gabriel có nuôi một đứa trẻ bằng tuổi con, hai đứa chỉ cách nhau vài tháng, tính cách cũng coi như bổ sung cho nhau. Gabriel lo cho sức khoẻ của đứa trẻ ấy nên hay trao đổi với chú về triết lý giáo dục, con có muốn gặp đứa trẻ bên cạnh Gabriel không?"

"Đúng lúc, hôm nay ngài Gabriel đã gửi cho chú vài tấm ảnh của đứa trẻ kia. Con có muốn xem không?" Trong video, Fate nghiêng đầu, ôn tồn hỏi trùng con ngoài màn hình.

Á thư dị dạng dơ bẩn!! Gabriel siết chặt tay trong chốc lát, lưỡi dao đâm xuyên lòng bàn tay, máu từ lòng bàn tay chảy ra từng giọt.

Vẻ mặt Gabriel không thay đổi, một tay mở chế độ khử tiếng ồn môi trường của vòng tay trí não, khéo léo ngắt lời: "Giới thiệu qua ảnh không ổn lắm, chúng ta nên chọn thời điểm thích hợp hơn để cho các con ngồi lại gặp mặt, trò chuyện trực tiếp."

Fate: "Đúng vậy, dù sao quý ngài ấy địa vị cao quý, gen di truyền vượt trội, không phải trùng bình thường nào cũng có thể dễ dàng gặp mặt, trùng con bình thường không đủ tư cách xin gặp mặt. Xin thứ lỗi cho sự thất lễ của tôi, mong ngài đừng quá để bụng vì Sariel không có nhiều bạn bè trong gia tộc, vả lại do tôi quá nóng vội, không nghĩ đến điều này."

"..." Gabriel liếc sang trái, Sariel vẫn ngồi yên, không nhích tí nào, nhưng ngón tay hơi gập lại trên đầu gối, rồi lại buông ra ngay, cậu bé vẫn giữ im lặng.

Gabriel ngả người ra sau ghế sofa, nụ cười vẫn nở trên môi, mi mắt hạ xuống che đi cảm xúc.

Trong chốc lát, căn phòng chìm vào im lặng.

Vài giây ngắn ngủi đó, hệ thống là bên bị chịu đựng nhiều nhất.

Nó liếc bên phải: Ahhhh! Joker này thấy ghê bỏ mợ! Môi và mặt trắng bệch y như nhau, như lớp trang điểm cho người chết!! Hãi thiệt chứ!!

Nó lại liếc sang trái: Biểu cảm của Thời sensei còn lạnh lùng hơn cả lần đầu tiên thấy thẻ nhân vật Gabriel! Trội ôi bén quá!

Lúc này hệ thống không thể nghe được một suy nghĩ nào trong đầu Thời Tấc Cẩn, ký chủ thứ tư đã tạm chặn nó lại.

Thời sensei đang nghĩ gì? Hệ thống hoang mang nhưng không dám hỏi.

Vài giây kinh khủng trôi qua, trùng mở lời là Gabriel.

"Đã khuya rồi, cho Sariel đi ngủ trước đi." Gabriel nói, y nghiêng mặt sang trái, nhìn đứa trẻ ở rìa màn hình, kiên nhẫn lại ấm áp: "Dù có ngủ đủ giấc trong hạm, nhưng vẫn phải ngủ đúng giờ, cũng sắp đến tháng trưởng thành của con rồi, phải chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn. Đứa trẻ bên cạnh tôi sẽ trưởng thành vào tháng này, khi nó ra ngoài, tôi sẽ giới thiệu hai đứa làm quen với nhau, được chứ?"

Bên ngoài ống kính, Sariel không nói gì, nhưng Gabriel thấy vai của cậu bé hơi cử động.

Gabriel không cần đoán, Sariel đang ngoảnh đầu nhìn sắc mặt của Fate.

Fate: "Đúng vậy. Sariel con hãy về phòng trước đi, đừng lén chơi trí não."

Trong video trùng bên rìa camera đứng dậy, cúi chào chú Fate ở vị trí chủ tọa trước: "Vâng ạ, chúc chú ngủ ngon."

Quay lại màn hình, cậu bé chào hỏi trùng bên kia video: "Chúc ngài Gabriel ngủ ngon."

"Ngủ ngon, Sariel. Chúc con có một giấc mơ đẹp." Gabriel dịu giọng nói.

Trong video Sariel rời khỏi khung hình, sau đó tiếng mở cửa đóng cửa vang lên.

Bên trong im ắng.

Micrô của vòng trí não cũng im lặng.

Gabriel nhìn chằm chằm Fate, nụ cười dịu dàng và hiền hậu như sáp tan chảy, từng chút một "nhoè" đi từ cơ mặt của y.

Mắt y không hoá thú, râu cũng không dựng lên, nhưng lại khiến trùng rợn tóc gáy.

"Sao lại nghiêm túc thế? Bạn của tôi." Fate tóc đen cười nhạt, anh tỏ vẻ thân thiện giả tạo và chân thành đến mức rờn rợn.

Gabriel: "Trong mười lăm phút ngắn ngủi, ngài đã phạm bao nhiêu tội? Nuôi dưỡng một quý ngài cao quý thành tính cách này, Fate, hành tinh tù binh đáng ra phải xử tử ngài hàng nghìn lần."

Fate tóc đen: "Ngài muốn nói với trùng khác thì cứ nói, tôi không ngăn cản. Tôi nuôi một quý ngài, cậu bé từ đâu đến, xuất thân thế nào, thì xem tôi bị bắt vào tù trước, hay Liên minh Thủ đô yêu cầu tôi giao nộp quả trứng tội lỗi."

"Hay là, Liên minh Thủ đô đang trên bờ vực tan rã do thế lực của các gia tộc lớn, có thể mượn cớ này để chủ động lấy lòng tôi?" Fate nói.

Thời Tấc Cẩn đến giờ vẫn chưa hiểu rõ Liên minh Thủ đô sâu bao nhiêu, nhưng không sao, Gabriel hiểu. Anh rất thích giao tiếp với trùng thông minh, trùng thông minh sẽ tự suy nghĩ quá nhiều.

Trong video.

Một, hai, ba đường gân xanh nổi rõ trên cổ Gabriel, bò lan đến cằm y, máu nóng phẫn nộ cuồn cuộn dưới da của Gabriel.

Gabriel nhìn xoáy vào mắt Fate, nở nụ cười quái dị nhất mà Thời Tấc Cẩn từng thấy trong thế giới trùng tộc.

Cơ mặt của Gabriel như bị tách làm hai, phần trên vẫn giữ nguyên hình dạng con người, phần dưới từ khóe miệng rách ra vảy, nụ cười kéo dài đến tận tai.

Khi Gabriel mỉm cười như vậy, nửa phần trên khuôn mặt giống như một chiếc mặt nạ người hoàn hảo, cơ mặt không hề cử động, dáng vẻ đường hoàng.

Qua hệ thống giám sát từ xa, Thời Tấc Cẩn nhìn rõ mồn một khoang miệng đỏ sẫm của Gabriel, hàm răng nanh nhọn hoắt và chiếc lưỡi hoá thú kỳ dị.

"Hình như ngài không sợ chết?" Gabriel mỉm cười cúi người về phía trước, mắt đảo qua lại, nhìn chòng chọc vào Fate tóc đen.

"Có thể ngài đã bỏ qua một chi tiết, thằng bé gọi tôi là chú." Fate nói.

"Thằng bé biết xuất thân của mình, biết mình là một đám trứng tội lỗi bị xã hội tàn sát. Thằng bé biết tôi là trùng đã cho nó cơ hội sống sót, biết tôi và nó không có quan hệ huyết thống."

"Khi thằng bé học thuộc tất cả các từ ngữ về quan hệ xã hội, ước mơ lúc 12 tuổi của nó là gọi tôi là chú."

"Chú như anh em của thư phụ, trùng có mối quan hệ huyết thống gần gũi nhất trên đời này ngoài thư phụ."

Gabriel dừng lại, hơi nghiêng đầu, một lọn tóc bạc trượt khỏi vai. Y ngồi lại, im lặng chải tóc bằng ngón tay, lặp đi lặp lại động tác chải nhẹ mái tóc bạc, lớp vảy trên mặt dần rút đi.

"Trùng con đáng thương ngoan ngoãn cỡ nào." Fate tóc đen lạnh lùng nhìn Gabriel: "Ngài Gabriel xin hãy nhớ rằng khi ngài tức giận, đừng lấy Valentine ra làm công cụ để uy hiếp tôi."

Fate tóc đen: "Ngài không bao giờ biết được ảnh hưởng của tôi với Sariel sâu đến mức nào."

Lần sau nếu muốn gửi tin nhắn liên quan tới Valentine cho tôi, thì chọn ảnh bình thường, thời điểm bình thường."

"Tất nhiên, tôi rất vui lòng." Gabriel đáp bằng giọng điệu lạnh lẽo khàn khàn.

"Hai ngày nay tôi rất bận, mọi việc đều gấp rút, nếu ngài còn cố tình làm xáo trộn lịch trình của tôi thì tôi không vui lắm đâu. Mà kiểu gì chúng ta cũng sẽ gặp nhau, chờ thông báo đi, bạn tốt của tôi."

"Chúc ngủ ngon, bạn tốt." Gabriel lạnh lẽo nói.

"Chúc ngủ ngon ngài Gabriel." Fate tóc đen mỉm cười.

Video kết thúc.

Thời Tấc Cẩn tắt video từ xa, ngồi trong một căn phòng khác, thở phào nhẹ nhõm.

Hệ thống nói: "Chưa có ai từng khiến mắt anh đỏ au như vậy ngoài A567."

Thời Tấc Cẩn tháo khăn quàng cổ, cởi áo khoác, sờ cổ sau toàn mồ hôi lạnh, tóc mai của anh ướt đẫm.

Giờ tim anh đập như trống.

Về mặt lý trí, Thời Tấc Cẩn chỉ e dè cảnh giác Gabriel, nhưng cảm xúc phản ứng lại cơ thể nhạy cảm này, làm nhịp tim gần đạt mức cao nhất, hiện anh đang khó thở.

Thời Tấc Cẩn ôm ngực thở dốc: "Nếu hôm nay nhịn ông ta, tối nay Gabriel sẽ buộc tôi gặp mặt giao đứa trẻ giả, bây giờ cậu vẫn đang điều chỉnh hệ thống điện thành phố, đội chiến giáp AI của tôi chỉ có 200 chiếc, chưa chuẩn bị gì cả, nên gặp mặt là đưa mạng ngay."

"Dù tôi đã chuẩn bị xong mọi việc, thì đêm nay vẫn không thể lùi nửa bước. Kiểu nhân vật như Gabriel, chỉ cần ông ta nếm được chút xíu sợ hãi và nhượng bộ, ông ta sẽ lập tức biến thành vi khuẩn lây nhiễm vết thương."

Hệ thống nghiêm trọng hỏi: "Vậy lời đe doạ của anh không còn hiệu quả sao?"

"Dọa có thể làm ông ta sợ, nhưng không thể khiến ông ta chịu thua. Sau khi bình tĩnh lại, ông ta sẽ tiếp tục thử thách giới hạn." Thời Tấc Cẩn lật người, hít thở sâu: "Nhân vật này vô cùng tự phụ, ông ta chỉ tin tưởng bản thân."

Thời Tấc Cẩn: "Ông ta tung đòn chí mạng, loại bỏ trưởng lễ nghi Perron và Jeanine lớn cùng lúc, thế mạnh trong tay tăng gấp đôi. Trưởng lão lễ nghi sắp về hưu, trong ngắn hạn Gabriel sẽ thống trị độc quyền ở Mắt Mèo, có thể tác động nhất định đến ứng cử viên trưởng lễ nghi mới, lợi ích đằng sau đó không thể lường được. Vlad Jeanine và Valentine lớn lên cùng nhau, Gabriel và Jeanine có mối quan hệ mật thiết, Vlad Jeanine năm nay chưa đủ tuổi trưởng thành, sau này gặp khó khăn, có thể sẽ tìm đến bạn cũ của thư phụ, thầy Gabriel dịu dàng để xin lời khuyên.

"Trong tay ông ta có quá nhiều lợi thế, nếu đối đầu trực diện với ông ta, tuyệt đối không được nhượng bộ dù chỉ một bước về khí thế và quyết tâm."

Hệ thống: "..."

Hệ thống thề thốt khẳng định: "Thời sensei, anh hãy tin vào siêu dữ liệu của yêm, anh gọi video với ông ta tối nay, tự dưng yêm hết phân biệt được ai mới là Joker."

Thời Tấc Cẩn khẽ cười khan, đầu tựa vào gối, nhắm mắt: "Đánh thức tôi sau 20 phút."

Anh nghiêng đầu sang một bên rồi chìm vào giấc ngủ.

...

"Thời sensei, yêm pha cho anh chút nước nóng nha!" Không lâu sau, hệ thống nhỏ nhẹ đánh thức Thời Tấc Cẩn.

Thời Tấc Cẩn mở mắt, thấy thời gian hiển thị trên màn hình trí não: Ngày 7 tháng 9, 4 giờ sáng.

Mồ hôi lạnh dính nháp khiến Thời Tấc Cẩn cảm thấy khó chịu. Uống xong thức uống nóng, anh vội vàng đi tắm một bận.

Dòng nước nóng hổi cuốn trôi mọi cảm giác khó chịu, cũng khiến Thời Tấc Cẩn không còn sức lực để xem tin nhắn nữa.

Thời Tấc Cẩn tháo vòng trí não rồi lên giường, chiếc giường trong phòng cao cấp mềm mại và êm ái. Anh tưởng mình sẽ mất một lúc để chìm vào giấc ngủ, nhưng ai ngờ chỉ nằm xuống 10 phút sau, anh đã ngủ thiếp đi.

Ngày thứ hai sau khi hạ cánh, ngày 7 tháng 9, 8 giờ sáng, Thời Tấc Cẩn tỉnh dậy.

"Chào buổi sáng! Thời sensei!" Hệ thống vẫn vui vẻ như mọi khi: "Yêm đã cải tạo xong toàn bộ đường dây xung quanh khách sạn! Hành tinh Carnival này là một hành tinh nửa hoàn thiện thích hợp để sinh sống. Khi sếp lớn của công ty mua nó, họ đã vội vàng xây dựng thành phố, nhiều bộ phận trong bộ phận kỹ thuật đô thị là các máy móc xây dựng được điều khiển qua mạng, nên yêm sửa chữa hệ thống điện thành phố và một số công trình khoa học kỹ thuật rất dễ dàng!"

"Còn nữa! Do thành phố chúng ta nằm ngay giữa tuyến đường diễu hành Carnival, không gian trên không ở đây hoàn toàn mở, không có lệnh cấm bay. Bất kể ngày đêm, sẽ luôn có những chiếc phi thuyền quảng cáo và đội diễu hành với pháo mừng bay qua!... "

Thời Tấc Cẩn ngồi trên giường lấy lại tinh thần, hệ thống líu lo vừa nói vừa điều khiển rèm cửa trong nhà từ từ kéo ra, ánh nắng ban mai rọi xiên vào, cả căn phòng sáng bừng.

Thời Tấc Cẩn xoa thái dương, ngủ ít, chất lượng giấc ngủ không tốt. Bỗng nhiên, anh nhíu mày, nhìn về phía ban công.

Bên ngoài cửa sổ kính sát đất trong suốt, trời cao trong xanh lộng gió, không một gợn mây, bầu trời xanh biếc như vùng biển cạn úp ngược, xanh đến chói mắt.

Không có phi thuyền, không có đội diễu hành nào, yên tĩnh đến lạ thường.

"Sao thành phố này lại yên tĩnh đến vậy?" Thời Tấc Cẩn thắc mắc.

"À hả!" Hệ thống nói: "Nhìn này, yêm đang mở trường tĩnh âm xung quanh khách sạn."

Bỗng bầu trời xanh biếc và biển xanh đang tuôn trào ngược ra ngoài cửa sổ rung động nhẹ, không khí biến dạng trong nháy mắt, hệt như có thứ gì đó hòa tan vào hư vô.

"... Tếp theo là màn pháo mừng hoa bách hợp đỏ độc đáo từ hành tinh Vidoran do Quân đoàn 1 mang đến." Một tiếng reo hò vang dội vang vọng khắp bầu trời: "Dành tặng cho quý ngài đã đến Carnival! Xin cho ánh sáng vinh quang mãi mãi chiếu rọi lên vai ngài!"

"Thưa các quý ngài! Chào buổi sáng! Mong các vị đã trải qua một đêm ngọt ngào và một buổi sáng tốt đẹp!"

Bốn chiếc máy bay chiến đấu có màu rỉ sét của Quân đoàn 1 xếp hàng ngang, lướt qua bầu trời cao như chim ưng, tạo ra nhiều đội hình chiến đấu lộng lẫy, kéo theo vệt khói dài màu đỏ thẫm bay qua nhiều thành phố.

Vết khói vừa phun ra đã nhanh chóng tan ra, nhìn kỹ, tất cả "khói đỏ" đều là những bông hoa bách hợp màu đỏ thẫm.

Bách hợp đỏ thẫm tỏa hương thơm kỳ lạ, như mưa giông ập đến, chiến cơ của Quân đoàn 1 lướt qua bầu trời cao, bay đi bay lại, một tốp chiến cơ vừa bay đi, chưa đầy vài phút, một tốp chiến cơ khác lại mang theo hoa bay đến.

Tựa như cỗ xe vàng lộng lẫy của nữ thần hoa trong truyền thuyết, chúng không ngừng mang hương thơm, ngọt ngào và tình yêu đến cho thế gian.

Thời Tấc Cẩn chợt nảy ra ý hay, lấy vòng tay trí não ra, mở danh sách bạn bè, tài khoản A567 hiển thị đang online.

Anh bật chế độ ẩn danh rồi nhắn tin cho hắn.

@Fate: [Chào buổi sáng.]

Đáp lại ngay lập tức.

SVIP Standard A567: [Dậy rồi?]

SVIP Standard A567: [Anh tắt chức năng cách âm xung quanh khách sạn đi, nhìn ra ngoài cửa sổ xem.]

"Ây, thật là." Thời Tấc Cẩn lẩm bẩm.

Anh vừa bước xuống giường, đi ra ban công, chưa đầy 5 phút sau khi tắt chế độ iim lặng, ban công đã đầy ắp những đoá bách hợp đỏ thẫm.

Thời Tấc Cẩn nhặt một đoá bách hợp đỏ thẫm, cánh hoa có hình trái tim độc đáo, cánh hoa khép lại, tỏa ra hương thơm nồng nàn.

Vòng tay trí não rung lên, có tin nhắn mới đến.

SVIP Standard A567: [Không biết khi nào anh tỉnh, em bảo họ cứ bay vòng quanh. Giờ anh thấy rồi thì em bảo họ về.]

@Fate: [Lạm dụng chức quyền à?]

SVIP Standard A567: [Bọn họ thích, vì danh sách ra quân, sáng sớm còn ra phòng tập luyện hai lần. Xuỳ, lần đầu tiên thấy ai không đi làm nhiệm vụ mà vẫn bị đập đầu.]

@Fate: [Trùng chịu trách nhiệm vụ này có vẻ không đủ tư cách để nói như vậy.]

SVIP Standard A567: [.]

@Fate: [Cảm ơn, anh thích lắm.]

Thời Tấc Cẩn cụp mắt lại nhắn thêm một câu.

@Fate: [Carnival không cho quay phim, hồi trước anh chỉ biết Carnival qua báo chí, nhưng giờ anh đã có cái nhìn mới về Carnival. Ấy là hoa tươi, hương thơm, tình yêu và em.]

SVIP Standard A567: [...%@]

SVIP Standard A567: [Đừng nhắn tin cho em.]

@Fate: [... ?]

SVIP Standard A567: [Em đang họp. Lần này họp quan trọng, liên quan đến bàn giao công việc nội bộ giữa Quân đoàn 1 và Quân đoàn 4. Em không thể lơ là nghĩ đến anh.]

SVIP Standard A567: [Đừng; trả, lời, tin, nhắn.]

Thời Tấc Cẩn nhắm mắt, dùng hoa gõ nhẹ lên trán mình, khẽ cười hì một tiếng, thấy dấu ngắt câu sai của Anouchka, lại nhịn không được bật cười: Ừ, tiến bộ rồi, không bị rớt mạng.

Bỗng vòng tay trí não của anh lại rung lên. Thời Tấc Cẩn chỉ mở một mắt, liếc xuống.

[MDL: Chào buổi sáng ngài Fate! Nếu ngài đã dậy, hãy chọn một thời gian thích hợp trả lời tin nhắn của tôi. Chúng ta cần thảo luận chi tiết về hướng dẫn trực tiếp trận chung kết Fate Wynne vào ngày mai (ngày 8).]

Thời Tấc Cẩn: ...

Anh mở mắt ra, nói với hệ thống: "Mang bữa sáng vào đây, thêm một ly cà phê."

Hệ thống: "Dạ!"

Thời Tấc Cẩn ngồi xuống bàn, nhắn tin cho Medila biết anh có thể đến họp sau một tiếng. Sau đó, bắt đầu xem qua từng tin nhắn và email từ Greed, tò vò và gia tộc Jeanine.

Ai ngờ, khi mở tin nhắn đầu tiên, Thời Tấc Cẩn lập tức bị sặc cà phê.

Heart 2.0 (Gwen): [Sếp Fate kính mến, trước mặt sếp là Greed Wynne, đại diện số 99 của Hội đồng Liên minh Thủ đô! Sáng lập gia tộc Wynne!]

Thời Tấc Cẩn: ... ??



Weibo: 不做咕咕鸽



Weibo: 喵喵碎不碎