*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Như uống từ đầu lưỡi người yêu
✦✦✦
Anouchka mở đôi cánh vẩy, quấn quanh ôm lấy Thời Tấc Cẩn nhưng không ôm chặt. Đôi cánh đen rộng lớn bao phủ như một đám mây đen đổ xuống, giống như chiếc ô nhỏ bị đổ xuống che kín cả hai.
Hai đôi môi chạm nhau rồi tách ra trong chốc lát, Thời Tấc Cẩn ho vài tiếng vô thức mím chặt môi, rồi shh nhẹ một tiếng. Môi dưới của anh nóng lại tê, khi mím chặt lại cảm giác tê tê lan tỏa, môi dưới bị cắn trở nên đỏ thẫm giống như bị một tia điện nhẹ chạm vào.
1
Anouchka đang điều chỉnh tư thế. Một đầu gối của hắn chen vào mặt ghế cao mà Thời Tấc Cẩn đang ngồi. Ghế cao trong nhà hàng đều là ghế đơn, mặt ghế nhỏ, Anouchka chỉ có thể "quỳ" một chân lên ghế của Thời Tấc Cẩn, ép hai chân của Thời Tấc Cẩn phải khép lại với nhau.
Anouchka hành động nhanh, Thời Tấc Cẩn chỉ vừa mới tỉnh táo lại từ tiếng gọi của hệ thống thì Anouchka đã chuẩn bị xong tư thế thích hợp để hôn dài.
1
Thời Tấc Cẩn hiểu cảm xúc đột ngột hưng phấn của Anouchka. Những từ ngữ ngọt ngào như giai đoạn yêu đương, tuần trăng mật, danh phận hợp pháp để nếm trải dục vọng và nhiều từ khác liên quan đến ngọt ngào khiến những kẻ mới bước vào biển tình như hắn dù đã học được nhiều cách kiềm chế thích hợp nhưng khi hôn tay của bạn đời nắm nhẹ ở bên cổ, sự kiềm chế ấy như ngọn lửa đốt chảy sáp lập tức tan chảy thành thứ nước ướt át dính dấp.
Thời Tấc Cẩn hiểu ham muốn mạnh mẽ của người trẻ mới chớm nở tình yêu, nhưng anh không dung túng. Thế nhưng do tư thế ngồi, đuôi vảy của Thời Tấc Cẩn bị ép chặt vào khe ghế, không thể cử động, toàn thân bị Anouchka ép vào ghế, đòi hôn.
Đúng vậy. Đòi hôn.
1
Lúc này Anouchka cúi đầu xuống, áp nhẹ má vào Thời Tấc Cẩn, trong cổ họng phát ra những tiếng "gừ gừ" thoáng qua như tiếng thở nặng nề của người đi đường xa mệt mỏi, lại như âm thanh thoải mái mà con thú thường phát ra khi uống nước bên bờ.
Người mới yêu trong cơn phấn khích vẫn nhớ rõ không dùng vũ lực để mở miệng người yêu, không đưa tay bóp cằm người yêu, cũng không dùng răng nanh sắc nhọn đã mọc dài để cắn môi người yêu, mà là để hôn răng và đầu lưỡi của người yêu. Trong hàng trăm cách dễ dàng thỏa mãn ham muốn, Anouchka chọn cách tốn thời gian nhất, ít công kích nhất: dùng lưỡi bướm cuộn nhẹ nhàng "cắn mút" môi dưới của người yêu, vừa giống hôn lại vừa giống cắn.
1
Đầu lưỡi hóa thú của hắn vừa khẩn trương vừa kiên nhẫn liếm đi liếm lại đôi môi mím chặt của người yêu.
Thời Tấc Cẩn luôn không quen với lưỡi hóa thú của Anouchka. Lưỡi bướm của loài bướm vừa dài vừa cuộn, khi uốn cong lên thì giống như răng và ngón tay, khi cuốn quýt thì giống như một con rắn đang quấn quýt yêu thương nhưng lại khiến người ta ngạt thở.
Mỗi lần hôn, khi Anouchka phấn khích là lưỡi bướm hóa thú sẽ ngay lập tức cuốn lấy lưỡi của anh, kéo ra ngoài mà mút lấy.
Lưỡi bướm cuộn sâu, từ gốc lưỡi của Thời Tấc Cẩn quấn lấy, mỗi lần hôn lâu anh luôn có cảm giác rờn rợn rằng lưỡi và môi của anh sẽ bị Anouchka nuốt vào bụng.
Sau mỗi lần hôn dài với người yêu hoá thú, môi và lưỡi của Thời Tấc Cẩn ít nhất sẽ sưng, nặng thì gốc lưỡi còn bị mút đến mức có mùi máu tanh.
Thời Tấc Cẩn dùng tay đẩy vai Anouchka ra, nhưng bóng đen quỳ trên người không hề nhúc nhích, còn hiểu lầm anh muốn tháo vòng cổ hormone của mình, Anouchka bèn chủ động thả lỏng một bên vai, để Thời Tấc Cẩn dễ dàng đưa tay ra tháo vòng cổ hormone của hắn.
Vòng cổ là loại mới, có khóa vân tay và mật mã. Vân tay của Thời Tấc Cẩn đã được Anouchka ghi lại ngay từ ngày đầu tiên.
Thời Tấc Cẩn mấp máy môi định nói gì đó, nhưng nghĩ đến việc chỉ cần mở miệng, chiếc lưỡi hóa thú đó sẽ nhanh chóng tiến vào, cuốn lấy, quấn lấy, mút lấy.
Đẩy không ra, đẩy thêm nữa lại tự tay tháo vòng cổ...
Chụt, chụt. Môi dưới của Thời Tấc Cẩn lại bị Anouchka mút nhẹ hai cái, Thời Tấc Cẩn đành thỏa hiệp, mở miệng.
...
...
Tích — Tiếng động cơ cơ học nhỏ bên trong vòng cổ hormone vang lên, thuốc ức chế tiêm vào mạch máu từng mũi, hơi nóng tỏa ra từ cổ Anouchka dần biến mất.
1
Anouchka hít một hơi sâu, thu lưỡi lại rồi gục đầu vào hõm cổ của bạn đời. Hắn hít sâu mấy lần, cùng với kim tiêm ức chế làm dịu cảm xúc, giọng hắn trầm xuống: "Không cần tiêm thuốc kiểm soát, em chỉ hôn đến cổ anh."
Hai cánh tay của Thời Tấc Cẩn vòng qua cổ và lưng của Anouchka, một giây trước tay trái của Thời Tấc Cẩn đã thao tác vòng cổ ức chế của Anouchka rồi tiêm cho hắn hai mũi. Bây giờ tay trái nhẹ nhàng đặt lên tóc vàng sau cổ của Anouchka xoa hai lần, cảm nhận chất tóc.
"Hôn đến mức... làm vỡ cả vòng cổ của anh?" Thời Tấc Cẩn cổ đỏ ửng, lông mi còn đọng lại hai giọt nước mắt sinh lý do ngạt thở, nhưng biểu cảm đã trở lại bình thường, anh bình thản nói: "Chất lượng quân sự của ai mà kém vậy? Vòng cổ mà lại nứt ra chỉ vì tổng trưởng Cash hôn một cái?"
Ngón tay của Thời Tấc Cẩn gõ nhẹ lên vòng cổ đen sau gáy của Anouchka phát ra tiếng "cạch cạch". "Trưởng quan, về nhớ sắp xếp kiểm tra lại quy trình kiểm soát chất lượng của nhà máy sản xuất."
Anouchka im lặng vài giây, lẩm bẩm một câu khô khốc: "Xin lỗi. Em chỉ muốn hôn nốt ruồi son của anh."
Đầu vàng cúi xuống im lặng vài giây, rồi nói: "Vòng cổ của anh chắn mất, nên em mới dùng răng."
Thời Tấc Cẩn cười một tiếng vì sự thẳng thắn nhất quán của Anouchka. Anh cũng không thực sự tức giận vì bị ép vào ghế âu yếm giữa ban ngày. Tuy không khuyến khích ham muốn quá mức, nhưng anh cũng không đến mức tước đoạt quyền được thân mật của bạn đời.
Thời Tấc Cẩn ho nhẹ bèn rút tay lại, dùng ngón tay móc vào vòng cổ của mình, kéo đầu vàng đang tựa vào bên trái xuống một chút, để lộ cổ.
Biểu cảm của anh không thay đổi gì khi nói: "3."
1
Anouchka không hiểu ngay ám chỉ của Thời Tấc Cẩn.
Thời Tấc Cẩn: "2."
Anouchka hiểu ra ngay.
"1—" Thời Tấc Cẩn nói. Anouchka hôn mạnh vào cổ bạn đời. Hôn mạnh đến mức Thời Tấc Cẩn nghiêng người, rồi lại bị Anouchka kéo thẳng lại.
Thời Tấc Cẩn buông tay, vòng cổ đen tự động khóa chặt quanh cổ trắng, che đi nốt ruồi đỏ đã bị lưỡi bướm hút thành một vết hôn tím đậm.
"Được rồi, dậy, đi ăn cơm." Thời Tấc Cẩn vỗ vai Anouchka.
"Hôm nay anh vui lắm sao?" Anouchka thu cánh vảy, cúi xuống nhặt trang bị trên đất, tìm ra chai xịt chữa trị nhỏ.
Đuôi vảy bị kẹt trong khe ghế không thể động đậy, môi vừa đỏ vừa tê, cổ đầy dấu hôn, Thời Tấc Cẩn mỉm cười nhận lấy chai xịt chữa trị, sau khi xịt một lớp mát lạnh, vết đỏ nổi bật biến mất.
Thời Tấc Cẩn cúi đầu xem tin nhắn trên vòng trí não, từng email khẩn từ Mắt Mèo gửi tới liên tiếp, anh vừa làm hai việc cùng lúc, vừa nghiêm túc trả lời Anouchka: "Một ngày không gặp như cách ba thu, nửa ngày không gặp, anh đã nhớ em hai mùa thu rồi, em về anh dĩ nhiên vui."
Anouchka chưa kịp ngồi xuống đã lại đứng lên.
Hệ thống đang giúp thầy Thời lọc email mới từ Mắt Mèo: "? Adudu! Vừa nãy 6 mũi tiêm là hàng giả sao!?"
1
Thời Tấc Cẩn:?
Anh ngẩng đầu lên, môi lại bị chạm một lần nữa.
"Nói dối." Anouchka lại gần hôn Thời Tấc Cẩn, hơi nóng trên người hắn vẫn chưa tan hết.
Hai đôi môi chạm vào nhau, môi Anouchka mút nhẹ rồi di chuyển, giống như con thú khát nước liếm nước, hắn uống lấy đầu lưỡi ẩm ướt của bạn đời rồi nói: "Em tin... anh muốn sống trong loại nhà nào ở thành phố chính?"
Thời Tấc Cẩn sững lại.
Cầm tù trong vùng băng giá bị một lời tâm tình thuận miệng phá vỡ.
Thời Tấc Cẩn phản ứng nhanh, nhanh chóng hiểu ra vấn đề mấu chốt nằm ở đâu.
Câu tâm tình vừa rồi đã vô tình làm gia tăng khái niệm về thời gian dài đằng đẵng và sự cô độc. Trong nhận thức thông thường của thế giới này, cô độc thực sự có thể giết chết trái tim của một quý ngài.
Thời Tấc Cẩn chạm vào mặt Anouchka, áp trán vào trán hắn, ấm giọng bảo: "Nhớ em là thật."
Cặp râu bướm trong tóc vàng của Anouchka lại lắc lư dựng lên, hắn giữ lấy bản tính tấn công ăn sâu trong tính cách của mình, cúi người áp mặt vào mặt bạn đời, tiếp tục hỏi: "Còn vui thì?"
1
"Ừm... Em và email khẩn từ Mắt Mèo mỗi bên một nửa?"
Soạt một cái. Cặp râu bướm màu vàng sậm lại rủ xuống.
"Mắt Mèo không theo thời gian định trước mà lại xin gặp khẩn?" Anouchka lạnh lùng nói: "Email khẩn của họ là để thử thái độ của anh, đây là một trong những biện pháp huấn luyện tính phục tùng của quân thư mà Mắt Mèo hay dùng."
"Ban đầu họ chỉ yêu cầu gặp khẩn, buộc anh phải tạm hoãn một số cuộc họp hoặc công việc không quá quan trọng. Nếu anh đồng ý, vậy tiếp theo các quan lễ nghi của Mắt Mèo sẽ đặc biệt ghi lại lịch trình của anh, khi anh sắp có một cuộc họp quan trọng, họ sẽ đột ngột gửi một thông báo gặp mặt khẩn cấp. Nếu anh từ chối Mắt Mèo, các quan lễ nghi sẽ kéo dài thời gian xin gặp của anh. Nếu anh không từ chối Mắt Mèo, những cuộc họp hoặc công việc quan trọng của anh sẽ bị trì hoãn, gây thiệt hại." Anouchka ngừng lại một chút, rồi tiếp tục nói: "Vài tháng trước, Mắt Mèo cũng đã thử em theo cách này."
1
Thời Tấc Cẩn nhẹ nhàng hỏi: "Sau đó thì sao?"
"Em đã đi gặp mặt. Vì buổi hẹn đó em đã bỏ lỡ một buổi lễ trao huân chương." Anouchka lại ngừng rồi nói ra một ngày, Thời Tấc Cẩn ngạc nhiên chớp mắt.
"Ừ. Đúng là ngày đó, streamer Fate đã nhắn tin cho em, kết bạn." Anouchka lại ngừng: "Cùng ngày hôm đó, em nhận được thông báo vào danh sách đen không cho phép yêu cầu gặp mặt trong ba năm của Mắt Mèo." Hắn lại ngừng, môi mím lại rồi vẫn nói: "Lý do là em đã bắn một phát pháo về phía khán đài của quý ngài trong buổi diễn tập. Lúc đó tay em trượt." Tốc độ nói của Anouchka nhanh hơn: "Tóm lại, anh không cần bận tâm đến email khẩn của họ, cứ để đó, đặc quyền của họ không có giá trị gì ở Viễn Đông." Anouchka hừ một tiếng: "Gây chuyện thử xem?"
"Anouchka." Thời Tấc Cẩn mỉm cười, nhẹ nhàng nói: "Ngồi xuống, ăn cơm trước đã." Anh áp trán chạm vào trán Anouchka.
Sắc mặt Anouchka trầm xuống, vô cảm nhìn thẳng vào Thời Tấc Cẩn.
Ánh mắt Thời Tấc Cẩn dịu dàng nhìn lại hắn.
Rất tốt, mặt lạnh với Destiny thì chẳng có tác dụng gì. Anouchka cố nén một hơi sâu, ngồi trở lại vị trí của mình, hắn vô cảm cầm dao nĩa lên, bắt đầu cắt phần thịt nướng than được bày biện tinh xảo đẹp mắt, chia cắt phần thịt mềm nhất, động tác nhanh nhẹn phối hợp với các loại rau sống giòn hoặc đã nấu chín.
Anouchka vô cảm lấy đi đĩa trống trước mặt Thời Tấc Cẩn, đặt phần thịt và rau đã cắt xong lên bàn, đĩa đặt xuống tấm khăn trải bàn in hoa văn chìm không phát ra chút âm thanh nào.
"Ỏ." Hệ thống nói trong đầu Thời Tấc Cẩn: "Quả là một sự phối hợp tỉ mỉ đến mức hoàn hảo về tỉ lệ dinh dưỡng!"
Thời Tấc Cẩn đáp lễ, nghiêm túc rót rượu khai vị và đồ nguội cho Anouchka: "Bớt giận."
Anouchka vô cảm uống cạn ly rượu khai vị, ngón tay kẹp chân ly, đẩy ly champagne về phía Thời Tấc Cẩn.
Anh rất chu đáo, đẩy cả một chai rượu để trong xô đá qua: "Uống từ từ thôi."
Hệ thống vốn muốn nói gì đó, nhưng thấy mặt A567 xị mặt thì nín ngay.
1
Thầy cứ trái ý ổng vài lần đi rồi chơi đùa với lửa.
Sau bữa ăn Anouchka thực hiện lời mình đã nói, bắt đầu sắp xếp quy trình ra khỏi vùng băng tuyết.
Thời Tấc Cẩn thì ngồi trên ban công gửi email cho Mắt Mèo, từ chối gặp khẩn lúc 3 giờ chiều, nhưng cũng không hoàn toàn từ chối, anh đã sắp xếp thời gian gặp gỡ vào lúc 20:55 tối cùng ngày, viết một bức email lễ phép và chu đáo, nhưng nội dung cốt lõi chỉ có một: 20 giờ có gặp hay không thì tùy, không gặp thì hẹn lại 15 tháng này gặp.
Không phải muốn chơi bài kiểm tra tính phục tùng sao? Phải chơi đôi bên mới công bằng.
1
Phía Mắt Mèo không trả lời ngay.
Thời Tấc Cẩn lại mở tài khoản ẩn danh, lần này anh vẫn dùng tài khoản ẩn danh đã dùng trong lễ hội để gửi tin nhắn cho Gabriel.
Tài khoản ẩn danh: [Ngoài dự đoán.]
Tài khoản ẩn danh: [Tôi còn tưởng sẽ nhận được tin báo tử của Belin trước.]
1
Phía tài khoản ẩn danh không trả lời ngay.
Thời Tấc Cẩn chuyển sang cửa sổ video để xử lý tin nhắn khác.
Khoảng 20 phút sau, cả phía Mắt Mèo và tài khoản của Gabriel đều chưa trả lời. Thời Tấc Cẩn mới nhận ra có điều gì đó không bình thường, anh hỏi hệ thống: "Tình hình hiện tại của hạm đội Mắt Mèo thế nào?"
"Đang ngắt kết nối mạng để nhập cảnh." Hệ thống báo cáo.
"Tình hình của hạm đội Mắt Mèo khá đặc biệt, họ đã phối hợp với nhiều quý ngài cấp cao để vượt qua khu vực đầy rẫy nguy hiểm và đến được Viễn Đông, cả nhóm hạm đội đều được trang bị theo tiêu chuẩn của một quân đoàn cấp cao hoàn chỉnh."
"Nhưng trong hệ thống luật pháp của Viễn Đông do A567 đặt ra, Viễn Đông từ chối việc một quân đoàn cấp cao có siêu hạm chỉ huy nhập cảnh. Đúng vậy, loại siêu hạm này là loại mà thầy đã dùng để đến Carnival, mà bản thân nó là một pháo đài chiến tranh di động, nếu tiến vào cảng, chỉ riêng nó cũng có thể gây ra ô nhiễm năng lượng hạt nhân cho một cảng vũ trụ và hành tinh cấp cao cỡ lớn."
"Tóm lại, lần này Mắt Mèo mang theo ba siêu hạm, một hạm công nghệ từ khu Tây. Loại hạm đội này kiểm tra rất phức tạp, thủ tục rất nhiều. Trong đó, hạm công nghệ phải ngắt kết nối mạng để kiểm tra, vì một số công nghệ đặc biệt không thể qua cửa khẩu Viễn Đông." Hệ thống liên tục giải thích một loạt các luật pháp của Viễn Đông với các hạm công nghệ từ khu vực khác, cuối cùng nói: "A567 đã có bóng ma tâm lý với việc rò rỉ công nghệ tại Carnival, Mắt Mèo nhập cảnh vào buổi sáng mà bây giờ vẫn chưa hoàn thành thủ tục chỉ vì A567 vẫn chưa chịu cho hạm công nghệ của họ vào."
Hệ thống nói: "Nhóm pháp lý đi cùng của Mắt Mèo vẫn đang cãi nhau với hải quan Viễn Đông, cả hạm đội Mắt Mèo bị nhốt trong khu vực ngắt mạng vẫn đang tranh cãi, cách đây 1 giờ các thẩm phán và luật sư của cả hai bên còn đánh nhau."
2
Thời Tấc Cẩn:...
Thời Tấc Cẩn ấn trán, thầm hơi lo lắng. Anh dặn hệ thống: "Kiểm tra xem gần đây Liên minh Thủ đô có hợp tác dự án gì với Mắt Mèo không, có đội ngũ nghiên cứu nào lên hạm Mắt Mèo không... Hoặc kiểm tra thêm hồ sơ bán công nghệ y tế gần đây của nhà Belin, xem họ có ghé thăm Mắt Mèo không."
"Vâng!" Hệ thống vừa kiểm tra vừa hỏi: "Thầy Thời, thầy lo lắng Joker sẽ theo đoàn đến Viễn Đông à?"
"Về mặt logic, dược lý và chức năng sinh lý thì không thể." Thời Tấc Cẩn nhắm mắt lại, nhớ lại hành vi của Gabriel tại Carnival, câu đầu tiên anh trả lời tài khoản ẩn danh là thật lòng. Điều này bất ngờ. Gabriel là một tồn tại khó đoán và khó lường, anh không thể dự đoán Gabriel sẽ bất ổn đến mức nào.
"Cứ kiểm tra trước đã. Thu thập xong thông tin về hợp tác gần đây giữa Mắt Mèo và Liên minh Thủ đô, báo cho tôi ngay." Thời Tấc Cẩn nói.
Anh suy nghĩ vài giây, rồi mở một hộp thoại khác.
Vừa lúc đó Anouchka quay lại.
Thời Tấc Cẩn bèn tắt thông báo trên vòng trí não, quay đầu nhìn.
Anouchka đã thay một bộ quân phục nhẹ, khuỷu tay cầm một chiếc áo choàng đen có mũ, tay trái xách một đôi bốt quân đội.
Thời Tấc Cẩn luôn mang giày nhẹ suốt thời gian ở tầng 17, đôi giày mỏng nhẹ như lông, rõ ràng không phù hợp để ra ngoài.
"Phi thuyền đang ở bãi đỗ tầng 22." Anouchka quỳ một cách tự nhiên bên chân Thời Tấc Cẩn khiến anh hơi không quen bèn nghiêng chân, cầm lấy đôi bốt đen từ tay Anouchka. "Anh tự làm được."
Anouchka không lập tức đứng dậy, nói: "Từ Tuyết Vực đến thành chính mất 2 giờ, anh có thể ngủ một giấc trên hạm."
Hắn chờ Thời Tấc Cẩn tự mang giày xong rồi cùng đứng lên.
Thời Tấc Cẩn và Anouchka sánh bước về phía thang máy, vừa đi vừa trò chuyện: "Không cần anh mang theo gì nữa chứ?"
Anouchka: "Nhà ở thành chính có đủ mọi thứ."
Thời Tấc Cẩn bất giác cười khẽ.
Anouchka quay đầu nhìn.
"Đủ mọi thứ?" Thời Tấc Cẩn nói: "Thực ra đã chuẩn bị sẵn từ lâu rồi, phải không?"
Anouchka tránh ánh mắt, đối diện với hàng nút bấm dài trong thang máy, giữ vẻ điềm tĩnh lạnh lùng: "Thang máy đang lên, đứng vững." Hắn lại đưa cánh tay ra.
"Vâng, quản gia thang máy." Thời Tấc Cẩn cười nói.
Anouchka vốn cầm chiếc mũ quân đội trong tay kia, nghe vậy lập tức đội mũ lên đầu, nhanh gọn ép chặt hai chiếc râu bướm rung rinh vào trong mũ.
1
2 giờ sau.
Phi thuyền Thời Tấc Cẩn tiến vào vùng không phận của thành chính, vòng trí não của anh kết nối lại với Starnet trong vùng.
Vòng trí não rung nhẹ với âm thanh đinh đang.
Thời Tấc Cẩn mở hộp thoại cuối cùng đã liên lạc trước khi khởi hành.
[Heart 2.0: Sếp nói thật à? Sếp sẽ đưa tôi đi dự cuộc họp của Mắt Mèo!!!???]