*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Em sẽ chết vì anh
✦✦✦
Tiếng của hệ thống liên tục vang lên:
[Hở? Thẻ nhân vật của A567 lại tăng thêm 1%, từ 97% lên 98%... Lạ thật, chỉ rửa mặt mà cũng làm thẻ nhân vật thay đổi sao? Rửa đi! Rửa thật kỹ vào!]
1
"Anouchka, anh chỉ đang dùng nước nóng để giảm..."
Thời Tấc Cẩn bị kéo vào một cái ôm chặt. Anh nhắm mắt nhấp rơi những giọt nước lạnh đọng trên mi.rồi mở mắt ra. Anouchka ấn nhẹ vào gáy anh làm mặt anh lại tựa vào hõm cổ của hắn.
1
Mặt Thời Tấc Cẩn chạm vào cổ áo trắng cứng của bộ quân phục. Dưới cổ áo, cơ cổ của Anouchka căng cứng như đá, làn da nóng hổi như có lửa lướt qua. Hơi ấm xuyên qua lớp cổ áo mỏng, hâm nóng mặt Thời Tấc Cẩn, nhẹ nhàng liếm đi những giọt nước trên mặt anh.
"... Chỉ là mệt mỏi vì công việc thôi." Thời Tấc Cẩn nói.
Cả hai ôm nhau thật chặt, Thời Tấc Cẩn không cần cố tình lắng nghe cũng có thể cảm nhận được nhịp tim đập dưới lớp quân phục của Anouchka.
Trái tim đó không còn đập mạnh mẽ như trước, mà đập chậm rãi, khoảng cách giữa mỗi nhịp đập kéo dài đến hơn mười giây.
"Anouchka?" Thời Tấc Cẩn nhíu mày, vòng tay ôm lấy lưng Anouchka, đưa tay lên vuốt ve, chạm vào bốn cánh vẩy rũ xuống sau lưng hắn. Đôi cánh bướm cứng đờ, những vảy lạ vừa mịn màng vừa thô ráp, cứng như đá san hô. Hắn đã quên thu cánh lại, cứ thế kéo lê đôi cánh chạy đến ôm anh.
Thời Tấc Cẩn vuốt ve đôi cánh cứng đờ tựa như đó là một tín hiệu ra lệnh, Anouchka im lặng ôm Thời Tấc Cẩn chặt hơn, gần hơn, chặt hơn nữa. Vài giây sau, Thời Tấc Cẩn cảm thấy chân mình không còn chạm đất. Anouchka giữ lấy eo anh gần như nhấc bổng anh lên, cổ và đầu quấn quýt, tứ chi quấn quít như xương thịt hòa làm một, hoàn toàn ôm trọn anh vào lòng.
Dù Thời Tấc Cẩn có tư duy nhạy bén đến đâu, anh cũng khó lòng hiểu ngay vấn đề hiện tại của Anouchka. Cả hai đã cùng nhau trải qua biết bao nhiêu chuyện, chiến trường hỗn loạn, Carnival náo loạn, buổi ký tên gây hiểu lầm, chuyện nào mà chẳng nguy hiểm? Anouchka đã từng thấy anh mệt mỏi vì bôn ba, cận kề cái chết, bị đe dọa. Cả hai đều hiểu rõ, những lời đe dọa và uy hiếp về cái chết không thể làm tổn thương đến trái tim và cảm xúc của Thời Tấc Cẩn.
1
"Anouchka." Thời Tấc Cẩn gọi lần nữa: "Anh vẫn ổn mà."
Phòng tắm lặng ngắt như tờ.
Do cả hai tay đều bị ôm chặt, Thời Tấc Cẩn đành phải dùng mặt cọ nhẹ vào cổ Anouchka, ra hiệu cho hắn đừng đờ người ra: "Giờ này mà đã tan làm rồi à? Tổng tư lệnh Amon không giữ em lại sao?"
Thời Tấc Cẩn cười trêu: "Không phải là trốn về đấy chứ?"
Một lúc sau trái tim đập chậm trong lồng ngực Thời Tấc Cẩn dần trở lại nhịp đập bình thường.
"Không phải trốn về." Anouchka, cũng đang vùi mặt vào cổ Thời Tấc Cẩn, nói: "Em với ổng đã kết thúc việc kiểm tra và thị sát 20 khu vực đầu tiên của khu thực nghiệm chiến giáp AI. Kế hoạch làm việc tiếp theo là trở về trụ sở chỉ huy để thảo luận chi tiết tích hợp chiến trận AI. Trước đó tổng tư lệnh Amon đột nhiên bị gọi đi vì một cuộc gọi quan trọng không thể bỏ qua."
5
"Công việc ban ngày hôm nay đã kết thúc, trước khi bắt đầu công việc tối nay, em có một giờ nghỉ ngơi."
Thời Tấc Cẩn cảm nhận được lồng ngực đang áp sát nhau siết chặt hơn - Anouchka hít một hơi thật sâu, đứng thẳng lên, lùi lại vài tấc, nhìn Thời Tấc Cẩn, giọng điệu bình thường hỏi: "Hôm nay anh đã nói chuyện với bên nào? Họ gây khó dễ cho anh ở điểm nào? Anh nói cho em biết đi."
[Đã không sao rồi] xoay quanh bên môi Thời Tấc Cẩn, cuối cùng anh ôm lấy trái tim đang đập chậm rãi trong lòng mình bèn nói: "Được."
Thời Tấc Cẩn tạm thời chưa xác định được điểm bất thường của Anouchka, nhưng anh biết cách xoa dịu nỗi sợ hãi tiềm ẩn của bạn đời: "Từ sáng đến giờ anh chưa nghỉ ngơi gì cả, lát nữa còn phải livestream, em dẫn anh lên giường nằm một lúc đi, anh sẽ kể cho em nghe từ từ."
Thời Tấc Cẩn đùa một câu: "Bên ngoài đồn Fate lạm dụng đặc quyền và uy phong nhờ vũ trang của quân đội Viễn Đông, bây giờ như họ mong muốn, anh sẽ bắt đầu mách lẻo đây."
Cái ôm chặt cuối cùng cũng nới lỏng ra.
"Được."
Thời Tấc Cẩn bật cười, đứng vững lại trên mặt đất, đưa tay chỉnh lại cổ áo đứng lộn xộn của Anouchka, nắm lấy cằm hắn nâng nhẹ lên, hôn lên môi tổng tư lệnh Viễn Đông đang có vẻ hơi đơ ra. Anh cười bảo: "Đi thay một bộ áo ngủ thoải mái đi, chúng ta lên giường nói chuyện."
Khuôn mặt vô cảm của tổng tư lệnh Viễn Đông cúi đầu, cẩn thận và trân trọng hôn lên vết đỏ trên má bị cổ áo quân phục cứng ấn vào của bạn đời.
Một lúc sau.
Phòng ngủ chính chìm trong ánh sáng mờ ảo của đèn ngủ, Thời Tấc Cẩn và Anouchka ôm nhau nằm trên giường.
Thời Tấc Cẩn đơn giản hóa vấn đề, nói cả điều tốt lẫn xấu về nghị viện: "Một số nghị viên hiểu biết, có quyết đoán." Thời Tấc Cẩn dừng lại một chút, khách quan nói: "Mặt trái của sự quyết đoán là quá võ đoán."
Thời Tấc Cẩn kể cho Anouchka nghe nguyên nhân và hậu quả của chiếc vòng cổ mới của Mắt Mèo, than nhẹ: "Ban đầu ý tưởng kiểm soát hormone một cách tinh vi rất tốt, nhưng không phù hợp để biến công nghệ này thành một thiết bị đầu cuối có thể điều khiển từ xa bất cứ lúc nào, rồi gắn liền với sinh mệnh... Một khi sinh mệnh bị số hóa, trọng lượng của nó cũng biến mất."
Cả ngày hôm nay Anouchka bận rộn kiểm tra giáp chiến AI, vẫn chưa xem báo cáo quan trọng từ hải quan Viễn Đông gửi đến. Sau khi nghe xong lời giải thích của bạn đời, hắn nói mà không có nhiều cảm xúc: "Anh luôn muốn nghĩ theo hướng tốt về họ, Destiny à, bản chất của nghị viện và tòa án không có gì khác biệt, họ đều quan tâm đến quyền lực tuyệt đối nằm trong tay ai, cũng rất giỏi sử dụng quyền lực tối cao này để đàm phán khiến các trùng tộc khác phải cúi đầu thần phục, từ đó đạt được những thứ họ muốn."
"Cả liên minh đang chú ý đến Viễn Đông, mạng lưới quan hệ của em liên quan đến biệt động và Quân đoàn 1, em phải điên đến mức nào mới giết trùng của khu Tây ở Viễn Đông chứ? Đám Mắt Mèo đó... hừ, họ chỉ cần mang theo đội trùng bảo vệ bình thường khi nhập cảnh là đủ rồi, lại cố tình nhét thêm ba mươi sáu nghìn hầu cận. Ngoài những trò chính trị lộn xộn ra, Mắt Mèo thuần túy chỉ thích phô trương và khoe khoang đặc quyền trên mây của mình."
Anouchka lạnh lùng nói: "Anh nghĩ nghị viện Mắt Mèo hiểu biết, cũng chỉ vì nghị viện cần anh, lại nghĩ rằng quý ngài Sariel thân thiết hơn với thân phận Fate của anh, nên mới thể hiện thái độ hiểu biết. Anh có thể tin tưởng họ một chút, nhưng đừng thật sự bị lời ngon tiếng ngọt của nghị viện Mắt Mèo làm mờ mắt, tất cả kẻ có đặc quyền đều có khuôn mặt và trái tim giống nhau, một khi họ muốn gì đó, họ sẽ đối xử với mục tiêu bằng mọi sự thân thiện, trong quá trình đó có giẫm nát bao nhiêu đầu trùng? Không quan trọng."
"Ngay cả em." Anouchka ngừng lại một chút, cúi đầu, nhẹ nhàng dùng môi cọ xát vào thái dương của Thời Tấc Cẩn, thoạt trông yêu kiều nhưng giọng nói vẫn bình tĩnh, bình tĩnh đến mức có chút ráo hoảnh: "... Anh thử nghĩ xem, sau khi gặp em, anh còn đi đâu nữa không?"
2
Thời Tấc Cẩn cười, khẽ thốt lên: "Wow, nhận xét sắc bén đấy."
Âm thanh này như một mệnh lệnh mời gọi nụ hôn.
Anouchka áp sát thái dương của Thời Tấc Cẩn, môi trượt xuống, hôn nhẹ lên môi dưới của anh. Giọng hắn lạnh tanh: "Đừng phí phạm lòng thương hại của anh cho lũ trùng Mắt Mèo đó, chúng đứng vững suốt 400 năm lịch sử mà không sụp đổ, thuận buồm xuôi gió, cả Liên minh đều chiều lòng khu Tây, cũng chẳng thiếu chút đỉnh của anh đâu." Hắn ngừng lại rồi lại ngừng, mút môi dưới của Thời Tấc Cẩn hai cái, cắn nhẹ: "Nghị viện Mắt Mèo và Tòa án đều cùng một giuộc, đừng thật sự bị chúng lừa."
[Thật là, lời lẽ dìm hàng chuẩn chỉnh.] Hệ thống lẩm bẩm. [Hình như cũng có lý ấy chứ.]
"Vâng vâng..." Thời Tấc Cẩn hơi nghiêng đầu, giành lại môi dưới của mình: "Cảm ơn nhận xét của ngài. Tóm lại anh cũng đã đồng ý đơn xin nhập cảnh của nghị viện Mắt Mèo rồi. Họ dám đưa ra bảo đảm nặng như vậy... nếu sau này bướm đêm còn gây ra chuyện như quân đội nổi loạn, Viễn Đông cũng không đến nỗi phải đứng trước làn sóng dư luận."
"Em sẽ sắp xếp đội giám sát theo dõi họ 24/24 không gián đoạn." Anouchka đanh giọng nói: "Coi em là kẻ bạo lực không có não à? Được, vậy thì cứ tận hưởng quá trình giám sát toàn diện từ lúc nhập cảnh đến khi rời cảng đi."
"Ừm." Thời Tấc Cẩn cười khẽ, nói: "Tố cáo thành công rồi nhé?"
Anouchka im lặng vài giây: "Ừm, thành công."
Sau đó Thời Tấc Cẩn lần lượt chọn lọc nói về những tin tức cũ của Mắt Mèo, Anouchka lặng lẽ lắng nghe, cho đến khi Thời Tấc Cẩn nói rằng ngoại giao của các khu Đông Nam Bắc do các quý ngài cấp cao khác nhau phụ trách, Anouchka lại đột nhiên hôn lên môi Thời Tấc Cẩn. Thời Tấc Cẩn vẫn đang nói, vừa bị hôn lưỡi lập tức bị ngậm lấy mút vài cái.
Thời Tấc Cẩn: "...?"
"Nếu anh sinh ra và lớn lên ở Mắt Mèo, em vẫn sẽ kết hôn với anh." Anouchka nói không chút cảm xúc: "Những quý ngài cấp cao có thể vào nghị viện, vài năm đầu sau khi trưởng thành, họ sẽ không mở đơn xin hẹn hò, mà sẽ đi du lịch trước, mở rộng quan hệ xã hội. Đến khi đã có đủ trải nghiệm, họ mới bắt đầu tiếp xúc riêng với đơn xin hẹn hò của một khu lớn."
"Tính toán thời gian trưởng thành của anh hiện tại, khoảng ba bốn năm sau, đi theo quy trình phê duyệt đơn xin hẹn hò thông thường, trừ khi quý ngài cấp cao phụ trách liên lạc khu Đông và khu Nam đột nhiên chết một trùng, anh chỉ có thể và chỉ được hẹn hò với trùng cái thuộc phe khu Bắc." Anouchka dừng lại một chút: "Theo con đường mà tổng tư lệnh Amon ban đầu định đào tạo em, dự định năm 2003, em sẽ xuống Quân đoàn 3 trước để làm quen với quy trình quản lý nội bộ của 10 quân đoàn lớn, Quân đoàn 3 có thành phần phức tạp, thích hợp để mở mang tầm mắt cho em."
"Quân đoàn 3 đóng quân ở Bắc Cực." Giọng Anouchka bỗng nhẹ đi một chút, như có ai đó bơm đầy không khí vào cổ họng hắn, giọng hắn nhẹ nhàng không đều, tỏ ra một sự phấn khích kỳ lạ mơ hồ: "Nếu anh thật sự lớn lên ở Mắt Mèo, lúc đó nghị viện sẽ khuyên anh hẹn hò với em, làm quen rồi kết hôn. Nếu anh không muốn, họ sẽ khuyên cho đến khi anh đồng ý."
[Đệt. Nguyên tác đúng là như vậy!] Hệ thống kêu lên một tiếng, lúng túng, [Cái quỷ gì vậy... A567 lại rõ những đường đi nước bước này... Đặc quyền các người...]
Thời Tấc Cẩn vuốt ve gáy và mái tóc vàng của Anouchka, tổng tư lệnh Viễn Đông với gánh nặng hình tượng nặng ba mươi cân đã khôi phục mái tóc về dáng vẻ ban đầu vào buổi sáng, giờ sờ vào lại là một tay đuôi tóc mềm mại. Thời Tấc Cẩn vừa vuốt ve vừa nói: "Nghe có vẻ em rất đắc ý nhỉ."
Anouchka ừm một tiếng, trong giọng nói bình tĩnh là cả bụng lý lẽ chính đáng: "Trời định chúng ta phải ở bên nhau, vì sao không được đắc ý."
2
"Thật bá đạo, thật biết suy nghĩ, thật không sợ quý ngài Sariel của Mắt Mèo phản cảm em sao?" Thời Tấc Cẩn cười híp mắt hỏi.
"..." Anouchka im lặng vài giây: "Em sẽ nói xin lỗi nhanh hơn."
2
"Có tiến bộ." Thời Tấc Cẩn thản nhiên nói, anh tiếp tục nói về chủ đề tiếp theo, Hephaes và khu Nam.
Phần này Thời Tấc Cẩn xử lý còn nhanh hơn, Anouchka tìm mọi cách cũng không tìm ra chỗ nào để thể hiện uy phong đặc quyền, cuối cùng đành lạnh lùng nhận xét một câu: "Tầm nhìn kém và quá tham lam không thể cùng tồn tại, đáng tiếc là họ đều có cả, sớm muộn gì cũng bị cấp dưới lật đổ."
"Nên nói là, rắc rối chẳng thể bám vào anh được." Thời Tấc Cẩn cười hai tiếng: "Anh bận rộn liên tục, hơi mệt mỏi về mặt sinh lý, ngâm nước nóng để thư giãn thôi."
Phòng ngủ chính lại im lặng một lúc.
"Lúc em về, em đang nghĩ gì vậy, lúc ở phòng tắm ấy..." Thời Tấc Cẩn đưa tay xoa lồng ngực Anouchka, hơi lo lắng hỏi: "Nhịp tim em chậm bất thường."
Một lúc sau.
"Em."
Lại im lặng vài giây.
"Khoảnh khắc hiểu lầm anh có biểu hiện trầm cảm tự hủy, trong tích tắc em đã hiểu được tại sao thư phụ của em lại chọn cách... chết mà mọi trùng đều cho là ngu ngốc."
"Chỉ đơn giản là lầm tưởng anh chủ động chọn cái chết." Anouchka bình tĩnh nói: "Em có thể cảm nhận được, tim em ngay lập tức có vấn đề."
"Loại tổn thương mà sức tự hồi phục cũng không theo kịp, mạch máu chính trong khoang máu đang vỡ, tốc độ bơm mất cân bằng, chức năng ngừng hoạt động. Nó gần như đã chết một lần vì sợ hãi khi em nghĩ anh đang tiến về cái chết."
"Destiny." Anouchka khẽ nói: "Chúng ta đã gắn két với nhau rồi."
Thì ra là vậy. Thời Tấc Cẩn đã hiểu lý do của 1% tiến độ nhân vật đột nhiên tăng lên, đó là do Anouchka đã hòa giải với sự lựa chọn của thân sinh.
"Em sẽ làm cho anh bất cứ điều gì mà thư phụ của em đã làm cho hùng phụ." Anouchka bình tĩnh nói: "Tất cả mọi thứ."