*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Toàn thể ngôi sao Mắt Mèo x Trái tim phủ bụi x Sao chổi bạc
✦✦✦Đoàn sứ giả Mắt Mèo hạ cánh trong khu vực đỗ dành riêng bên ngoài sảnh yến tiệc của Thánh, tạo nên một cảnh tượng vô cùng hoành tráng với những luồng khí áp cuồn cuộn.
Chiếc hạm hạng nhẹ hạ cánh êm ái, cuốn lên một cơn lốc hương thơm nồng nàn từ những cánh hoa và lá quế đang nở rộ bên ngoài đại sảnh tiệc Thánh trên đảo nổi.
Những đợt gió áp suất giảm dần rồi biến mất, làm tung bay cà vạt, áo choàng và áo khoác của những tân khách khác đang đứng xếp hàng bên ngoài, làm rối tung những kiểu tóc bảnh bao thời thượng. Đám đông tân khách mặc trang phục vest lịch lãm, quân phục nghiêm trang hay trang phục truyền thống đầy phong cách đang xếp hàng không khỏi xôn xao:
"Không thể tin được. Đội nghi lễ của Mắt Mèo cũng chỉ đỗ ở bên ngoài sao?"
"Bọn họ sẽ đi cùng đường với chúng ta vào trong à?"
"Hiếm thật, cứ tưởng lần này Mắt Mèo cũng sẽ dùng đặc quyền vào thẳng bên trong hội trường chứ?"
"Vẫn chưa tỉnh ngủ à? Khi thấy cả mười tổng tư lệnh quân đoàn xếp hàng nhập cảnh ở hải quan thì đáng lẽ phải tỉnh rồi chứ. Đây đâu phải lãnh thổ liên minh, không trùng nào có đặc quyền đâu."
...
Khu vực đỗ hạm.
Đội bay biệt động hộ tống hạ cánh trước.
"Cảnh giác! Lùi lại ——!" Sau hai tiếng quát của biệt động, cửa vào số 1 của đại sảnh chính liền trống ra một khoảng.
Các biệt động được huấn luyện bài bản nhanh chóng dựng lên hàng rào cách ly điện, vạch ra một lối đi an toàn từ khu đỗ hạm thẳng tới khu vực ghế dành riêng cho Mắt Mèo trong đại sảnh ngoài trời. Lối đi không dài chỉ khoảng 120 mét.
Đội biệt động đứng canh gác hai bên lối đi an toàn, cảnh giác với các khách mời khác cùng vào trong thời điểm này. Ở phía cuối hàng, cửa khoang hạm nghi lễ hạng nhẹ của đoàn Mắt Mèo đang từ từ mở ra.
Cùng với làn khói trắng và khí lạnh tràn ra từ cửa khoang, cửa hạm hạ xuống từng tầng một, biến thành một cây cầu dài nối với mặt đất. Một đoàn cận vệ mặc đồng phục xám lần lượt đi xuống theo cầu, lướt qua lối đi an toàn mà quý ngài sẽ bước qua, trải ra một tấm thảm đỏ thẫm.
Đội cận vệ mặc đồ xám dàn thành hàng nghênh đón, đứng quay lưng vào nhau với các biệt động. Họ đứng hai bên trong thảm đỏ, tay cầm súng nghi lễ, nâng cao họng súng, bắn lên trời 50 phát đạn chào mừng.
Những viên đạn lễ nghi được làm từ vàng bạc thật và khoáng thạch dị sắc, nổ thành một làn ánh sáng phốt pho rực rỡ trên thảm đỏ.
Ánh sáng phốt pho lơ lửng như làn sương mù trong không trung vài giây rồi mới chậm rãi rơi xuống phủ kín tấm thảm đỏ thẫm, làm tấm thảm lấp lánh ánh sáng, đẹp đẽ như có ai đó hái cầu vồng trải trên đường, tuyệt mỹ không gì sánh bằng.
Tiếp đó đội tùy tùng áo xám cầm súng đồng loạt biểu diễn một động tác múa súng đẹp mắt, lưỡi dao bạc thép rung lên trong không khí, tạo thành một chuỗi âm thanh xé gió trong trẻo vang dội!
Cuối cùng đội cận vệ áo xám thu súng về rồi nâng lên, một trăm thanh kiếm nghi lễ "keng" một tiếng tạo thành một cổng vòm bằng lưỡi kiếm trên thảm đỏ, mũi kiếm sáng loáng chạm vào nhau, vang lên tiếng "keng" thanh thúy.
Đội trưởng đội cận vệ áo xám ở cuối hàng cất tiếng hô vang: "Nghị viện Thủ phủ khu Tây yết kiến, xin cung nghênh ——!"
Những vị khách khác cùng vào với đoàn Mắt Mèo lập tức xôn xao ồn ào vài giây, rồi im bặt trong nháy mắt. Những vị khách lần lượt đi vào theo các lối phân luồng, họ bắt đầu bước đi với dáng vẻ thong dong lịch thiệp. Có trùng chỉnh lại cà vạt, ghim cài áo, ngẩng cao đầu sải bước, có trùng ánh mắt sáng lên liên tục ngoái đầu nhìn về phía con đường dài đặc biệt đang sáng lấp lánh ánh kiếm ấy.
Khu vực tiền sảnh ngoài phân luồng dẫn vào đại sảnh chính đông nghịt, nhưng không có lấy một tiếng ồn ào. Khu vực tiền sảnh phân luồng có những hàng cột trắng san sát, hoa tươi nở rộ, tiếng nước róc rách, lúc này trở nên yên tĩnh toát lên vẻ đẹp cao nhã thanh lịch.
Khán giả trên Starnet thấy tình hình bên ngoài hiện trường yến tiệc qua ống kính quay phim của ban tổ chức: [Xì!]
[Làm màu!]
[Cười chết mất. Mười giây trước ở cửa vào số 12 bên trái vẫn còn có trùng cãi nhau với vệ sĩ Viễn Đông, bị vệ sĩ Viễn Đông dùng dùi cui điện kéo đi, nhưng khi đội nghi lễ Mắt Mèo trải thảm đỏ ra, hiện trường lập tức biến thành cảnh đẹp như tranh vẽ, như đã qua chỉnh sửa Photoshop vậy.]
[...]
[Dù xem bao nhiêu lần cảnh các quý ngài cấp cao xuất hiện công khai tại yến tiệc xã giao cũng đều cảm thấy khu Tây quá xa xỉ. Để tạo ra cảnh tượng đặc quyền cho quý ngài trên mây từ mọi phương diện, họ còn dùng cả khoáng thạch dị sắc có thể mô phỏng ánh sáng cực quang cầu vồng làm nguyên liệu cho đạn khai mạc. Đạn vừa nổ, thảm đỏ liền biến thành dải ngân hà thu nhỏ.]
[? Khoáng thạch dị sắc? Khoáng sản nguyên liệu cấp bảo mật quân sự có thể làm nhiễu ảnh nhiệt, cản trở truyền sóng từ, gây nhiễu quét radar và ngăn chặn thẩm thấu của hạt bức xạ à?
Thứ đó 30 triệu một gram trên thị trường, khu vực khai thác khoáng sản hành tinh còn bị quân đoàn độc quyền, các doanh nghiệp phi quân sự đều không mua được... ¥%# trùng quân đoàn các người thật thà chỗ nào? Sao dám chửi cả khu Đông chúng tôi?]
[...]
Những vị khách khác ở khu vực ghế không phải đảo chính thấy hình ảnh trực tiếp tại đảo chính của yến tiệc đều cảm thấy tan nát cõi lòng: [***! ***! ***!]
[Khu vực tiền sảnh phân luồng của khu ghế đảo nổi lại có thể cùng đi với bên Mắt Mèo sao???]
[Lúc này đừng có công bằng công chính đối xử như nhau nữa được không??? Mắt Mèo mau dùng đặc quyền đến thẳng hàng ghế đầu đi, sao có thể đi cùng lối vào với một đám trùng cái đủ mọi tầng lớp chứ, trong đám trùng cái đó còn có cả đứa cấp thấp phát triển không đầy đủ #¥% Tôi khóc mất, Sariel001 đại ca ông chủ thư phụ hùng phụ thiên thần của tôi, xin hãy cho tôi được bốc thăm lại!!]
[Ngẫu nhiên ngẫu nhiên, Fate yêu ngẫu nhiên đến mức nào vậy?? Trái tim tôi vỡ nát khi bốc trúng khu vực ghế không gian xa nhất cách xa đảo nổi @@]
[Vỡ cái đầu mày. Có bằng tổng tư lệnh Quân đoàn 4 bị phân đến khu vực ghế cảng chân trời không? Quân đoàn cấp cao duy nhất trong mười quân đoàn không nhận được mã ghế khu yến tiệc tại đảo chính. Lúc nãy khi Quân đoàn 4 xếp hàng vào cảng chân trời, chẳng có trùng nào dám xếp vào sau chỗ của họ.]
[Tôi chịu luôn đấy, đám Quân đoàn 4 đó hôi như một hố bom hạt nhân di động đã giết chết mười triệu xác chết. Cảnh sát Viễn Đông đã cảnh cáo bọn họ hai lần, còn tạm thời phun thêm chất khử mùi hormone cho khu vực mà vẫn không làm sạch được mùi nước vôi đó.]
[Hormone của bướm đêm đã thế này mà tỷ lệ kết hôn năm nào cũng đứng top 3? Thế này á? Thế này á? Tôi ủng hộ Thánh cắt giảm bướm đêm, cái đụyt, quý ngài khu Tây xưa giờ đã phải chịu khổ rồi.]
[Gần như quên mất lần cuối cùng thấy quý ngài cấp cao xuất hiện công khai tại yến tiệc xã giao là khi nào rồi.]
[Tháng 8 ở Liên minh Thủ đô không phải có một bữa sao? Tiệc sinh nhật con đầu lòng của quý ngài Josephine.] [Nói nhỏ thôi! Chẳng lẽ quý ngài Josephine của tôi liên quan đến bê bối lúc đó đáng tự hào lắm sao!]
...
Cửa vào sảnh ngoài tiệc.
Trước tiên hai đội trùng bảo vệ bước ra từ bên trong chiến hạm Mắt Mèo, mở đường phía trước. Đội hình màu xám chỉnh tề bước ra ngoài, tạo nên hai bóng trùng cao ráo với dáng đi ưu nhã đan xen.
Hai bóng dáng có chiều cao tương đương, khoác dây pallium đỏ thẫm thêu chỉ vàng dành cho các buổi lễ quan trọng, trên ngực đeo các bộ trang sức phức tạp, lộng lẫy làm đồ trang trí áo nhưng không kém phần tinh tế. Dù dải băng dài rực rỡ và bộ trang sức kiểu cách lấp lánh, chúng vẫn không thể che lấp được khí chất và phong thái của hai quý ngài cấp cao dẫn đầu đoàn.
Mười năm, trăm năm hay vài trăm năm qua, khu Tây Mắt Mèo đã quen rút cạn nguồn lực của khu vực 1, nuông chiều và phung phí nuôi dưỡng cung điện Mắt Mèo trên mây. Không một quý ngài cấp cao nào lớn lên ở Mắt Mèo lại cảm thấy bộ trang sức phức tạp quá lộng lẫy. Khí thế của những con trời được khu Tây nuôi dưỡng bằng mọi nguồn lực của khu vực 1 đủ sức lấn át mọi kiểu trang phục xa hoa.
Klein Gally và Josephine Fallot mặc trang phục lộng lẫy xa hoa, ngẩng cao đầu, bình tĩnh bước xuống từ cầu hạm, sải những bước đi ưu nhã giữa hàng ngũ đông đảo các cận vệ mặc đồ xám, tựa như hai tia sáng vàng rực rỡ len lỏi qua tầng đá xám xịt.
Ngay khi xuất hiện, cả hai thành thạo ngẩng đầu lên, vẫy tay chào những chiếc drone quay xung quanh thảm đỏ, để những chiếc camera kết nối mạng truyền tải nụ cười xã giao đặc trưng trên gương mặt họ đến khắp các vùng sao. Cả hai lần lượt nói bằng giọng điệu chính thức trôi chảy: "Chào buổi sáng, chúc các bạn một ngày vui vẻ."
Hai nghị viên vừa dứt lời sau ba giây không còn nhìn vào ống kính nữa, nét mặt trở lại vẻ bình tĩnh có chút lạnh nhạt, cả hai sánh vai nhau bước về phía thảm đỏ. Bên tay trái và phải của họ là bạn đồng hành trong buổi tiệc, phía sau lần lượt là những tôi tớ và trùng bảo vệ thân cận.
Ngay khi đoàn đại diện Mắt Mèo xuất hiện, Starnet lập tức sôi nồi bàn tán 99++
Có khu vực bàn luận nhanh chóng tràn ngập bình luận hô hào: "Tôi biết mà!"
[Quả nhiên! Trùng dẫn đầu phe Mắt Mèo là Klein Gally của khu Nam!]
[Ối trời! Josephine Fallot của khu Đông cũng đến rồi sao? Hai ngày trước còn nghe nói anh ấy ở khu Đông mà? Liên tục nhảy không gian đến Viễn Đông ư? Sức khỏe còn ổn chứ?]
[Quý ngài Klein tốt bụng quá. Thường trong các buổi tiệc quan trọng, các quý ngài sẽ dắt tay thư quân tham dự, nhưng quý ngài Klein đã nhường một bước, chọn thân trùng làm bạn đồng hành.]
[Tại sao quý ngài Josephine vẫn chưa chọn bạn đời mới? Jeanine lớn đã chết bao lâu rồi, con trai đầu của anh ấy đã sắp trưởng thành. Có trách nhiệm đến thế sao? Phải đợi đến khi con trưởng vượt qua giai đoạn phát triển mới chọn bạn đời mới hả?]
[Tôi ghen tị quá, sao tôi lại không phải là một trong những hậu duệ của hai quý ngài chứ! Kết quả tìm kiếm chỗ ngồi trên bảng điều hướng Sariel cho biết gia chủ Jeanine đời này đã bốc trúng ghế ở khu vực cảng chân trời, không thể nào lên đảo chính! Trời ơi... Được trời nuôi mà! Bây giờ cậu ta đi theo quý ngài Josephine, có thể ngồi thẳng vào hàng ghế đầu tiên tại hiện trường!]
[Bên trái quý ngài Klein là hậu duệ trực hệ của Amon đời này phải không? Thật hiếm thấy, nghe nói là một trùng cấp trung... khụ khụ khụ.]
[Méo chịu nổi, cái tên hậu duệ trực hệ của Amon đó bốc trúng mã số ghế ở khu vực mặt đất, cũng được đi ké hùng phụ lên hàng ghế đầu trên đảo chính. Tôi ghét đám con ông cháu cha lạm dụng đặc quyền của thân trùng này quá!!]
Có khu vực trò chuyện đang hú tiếng quỷ:
[Mãi yêu phong cách trang phục truyền thống của khu Nam, quá mlem, để tôi dùng lưỡi liếm đường kẻ mắt vàng ở đuôi mắt của quý ngài Klein.]
[Quý ngài Gally, ngài nhầm rồi! Học cái gì không học, lại đi học phong cách trang phục nhiều lớp của khu Đông! Đừng học style lạnh lùng của khu Đông mà!! Ngài là trùng khu Nam nóng bỏng cởi mở, xin đừng quên cội nguồn của mình!!]
[Tôi đã cầu xin biển sao suốt một nghìn năm, quỳ gối cầu xin quý ngài Gally làm ơn mặc lại trang phục truyền thống hoàn chỉnh của khu Nam, áo thì nửa trần, quần váy nửa hông, trang sức lông vũ vàng óng ánh lấp lánh như dây leo, chuỗi trang sức đá quý quấn quanh hông mới đúng chất khu Nam chứ!! Chỉ vẽ vài đường kẻ mắt trên mặt mà bảo là trang phục chính thức thì ai mà chịu nổi!!!! Ai đó đến quản quý ngài Gally đi, bảo ngài ấy mặc lại kiểu trang phục lưng trần vẽ hoa văn vàng, đeo vòng tay, vòng chân rồi quấn thêm đuôi công dài như trong hôn lễ hoành tráng năm đó đi!!]
[#Klein Gally không lịch sự#] [— Từ khóa có khả năng vi phạm quy định đã được xóa bộ nhớ cache —]
...
[Tôi rơi nước mắt rồi, sao lại giản dị đến thế. Tại sao quý ngài Josephine không trang điểm gì trên mặt cả, ít ra quý ngài Gally bên cạnh còn vẽ vài đường kẻ mắt.]
[Cậu dám chê quý ngài Josephine của tôi giản dị sao?? Cậu nhìn kỹ đôi mắt xanh biển của anh ấy rồi nói lại xem? Đó là sắc xanh còn đẹp hơn cả viên sapphire trái tim của biển đấy!]
Có những trùng bình luận vừa chuẩn bị phân tích cử động môi khi hai vị quý ngài cấp cao đi trên thảm đỏ thì đã phát ra tiếng kêu thảm thiết: [Không không không!!!!! Quý ngài Klein đừng mở nhiễu từ trường làm mờ hình ảnh quay cận môi của ban tổ chức mà!!]
Lối đi sảnh chính.
"Cậu tới từ khi nào vậy?" Klein hỏi Josephine, y tiện tay mở chế độ nhiễu từ của vòng trí não, ánh mắt lướt qua Jeanine trẻ tuổi đứng sau Josephine mấy bước.
"Sức khỏe thế nào rồi?"
Hậu bối đi theo trưởng bối khôn ngoan chậm lại ba bốn bước, kéo giãn khoảng cách với các quý ngài cấp cao đang chuẩn bị trò chuyện.
Từ trường nhiễu sóng âm và ánh sáng dần dần bao phủ lấy Klein và Josephine, tạo thành một không gian nhỏ để trò chuyện riêng.
"Thế thì tốt."
"Đến sớm rồi." Josephine đáp bằng giọng điệu bình thản: "Đã đến đây từ mấy ngày trước, đi bằng hành trình bình thường, không bị mệt, cảm ơn đã quan tâm."
"Vậy thì tốt."
Cả hai song song một đoạn, dù không khí im lặng nhưng không hề gượng gạo, đi được nửa đường Klein mới cất lời, môi khẽ động: "Dạo này cậu nên tập trung tìm lại cảm giác làm việc như xưa."
Josephine vẫn giữ nguyên vẻ mặt, chỉ có hàng mi rung lên, môi cũng mấp máy: "Nghe ra thì quan hệ giữa anh và tân Thánh rất tốt."
Tốt đến mức có thể đoán được tâm tư và suy nghĩ của Thánh? Đến mức ngầm ám chỉ sau này tân Thánh có thể trọng dụng anh.
Klein nhìn thẳng về phía trước, giọng điệu điềm tĩnh: "Thả lỏng đi, Josephine."
"Cách làm việc của tân Thánh và nghị viện hoàn toàn khác biệt, ngài ấy không ngần ngại hay tiếc rẻ trao quyền và tin tưởng... Ngài ấy rất dũng cảm, và ngài ấy cũng đủ khả năng trả giá cho sự dũng cảm đó. Khi ngài ấy tuyên cáo trong buổi lễ xong, chắc chắn ngài ấy sẽ tìm cậu tìm hiểu tình hình nội bộ khu Đông và mạng lưới hợp tác bên đó, cậu sẽ sớm bận rộn với công việc như thời mới làm nghị viên, nhiệt huyết làm việc như cậu từng mong muốn."
Josephine mím chặt môi, nét mặt lạnh lùng. Anh cũng đã từng có một tuổi trẻ kiêu ngạo đầy hoài bão.
Josephine Von lớn lên ở Mắt Mèo, từ nhỏ đã tiếp xúc với nền giáo dục tốt nhất thế giới, đọc những cuốn sách văn hóa và lịch sử đầy đủ nhất, coi tất cả hồ sơ khai phá của Mắt Mèo (trong đó 90% là các trường hợp đàm phán) như những câu chuyện kể trước khi ngủ.
Josephine Von sinh ra đã thông minh tài giỏi, đôi mắt xanh sáng như sao. Khi mới vào tuổi trưởng thành đã bước chân vào nghị viện để học hỏi, và trong vài năm thực tập chưa bao giờ thua kém về khí thế hay chiến lược trong buổi đàm phán nào với các gia tộc khu Đông. Ở tuổi 23, anh đã trở thành nghị viên trẻ nhất trong lịch sử Mắt Mèo, nắm giữ quyền thực thi và lập pháp không ai sánh bằng.
Khi đó Josephine Fallot trẻ tuổi và tự tin cho rằng mình bước lên sân khấu thế giới vào đúng thời điểm - trẻ trung, mạnh mẽ, nhạy bén và đầy nhiệt huyết. Nếu những buổi đàm phán bằng ngôn ngữ có thể biến thành trận chiến thực sự, anh đã mang về hàng chục chiến thắng hoàn hảo cho Mắt Mèo, đủ để được gọi là "ngôi sao của trùng tộc".
Tại thời kỳ mà cảm xúc và trí tuệ của Josephine đạt tới đỉnh điểm đã từng áp đảo cả Nero Jeanine của Liên minh Thủ đô. Trong giai đoạn đỉnh cao của sự nghiệp, anh đã giành được 6 chương trình hỗ trợ công nghệ tuyến đường lỗ đen từ tay đối phương, đưa công nghệ tuyến đường của khu Tây lên một tầm cao mới.
Anh và Nero Jeanine quen nhau trong những cuộc đàm phán đầy âm mưu, đôi mắt giao nhau, bàn tay nắm chặt, tranh giành quyền lực và quyền phát ngôn. Qua từng ván cờ quyền lực, họ dần thấu hiểu rồi yêu nhau.
Khoảng thời gian đẹp nhất, Josephine còn nghĩ đến việc kết nối sâu sắc giữa Jeanine và Mắt Mèo, xây dựng một cây cầu nối vững chắc như Amon và Mắt Mèo —— thế nhưng năm 1980, khi vụ án điều khiển não nổ ra ở Liên minh Thủ đô, mọi thứ đã thay đổi. Năm đó anh 25 tuổi và đã kết hôn với Nero Jeanine được 8 tháng.
Tất cả công nghệ của gia tộc Jeanine đều không liên quan đến hệ thống y tế và thần kinh học. Công nghệ Jeanine và công nghệ điều khiển não trong vụ án 1980 là hai lĩnh vực hoàn toàn khác biệt. Trong thời điểm nguy hiểm đó, khi Nero Jeanine đưa ra nhiều bằng chứng xác thực rằng Jeanine không liên quan đến vụ án 1980, Josephine đã chọn tin tưởng Jeanine không tham gia vào cơn lốc của vụ án 1980.
Những năm đầu ai cũng tin vậy. Ngay cả Tòa án Mắt Mèo liên tục kiểm tra các gia tộc Liên minh Thủ đô nhiều lần cũng không thể tìm ra điểm yếu của Nero Jeanine.
Nhưng cũng trong những năm đó, Josephine phát hiện ra tiếng nói của mình trong Nghị viện Mắt Mèo dần dần giảm đi, sự hiện diện của anh bắt đầu bị gạt ra bên lề.
Nghị viện Mắt Mèo sau năm 1980 như hoàn hôn im lìm chìm xuống. Họ bắt đầu e sợ phe phái Liên minh Thủ đô ngày càng tiên tiến về công nghệ. Josephine có mối liên kết sâu sắc với phe phái Liên minh Thủ đô, từng nỗ lực xử lý những cáo buộc vô căn cứ với Jeanine bị nghi ngờ có nguy cơ tham gia vụ án. Anh bị nghị viện Mắt Mèo âm thầm và lặng lẽ đẩy ra ngoài lề.
Có một thời gian, Josephine trằn trọc suốt đêm, chịu đựng và tiêu hóa nỗi đau lòng khi bị bạn bè và trưởng bối âm thầm xa lánh.
Mắt Mèo yếu thế e sợ lưỡi dao hãm hại và lò rèn ra những lưỡi dao ấy, thì có gì sai trái?
Anh đã hết lòng tin tưởng và nỗ lực bảo vệ danh tiếng, tôn nghiêm của bạn đời vì lời hứa không tham gia của một nửa kia mình yêu thương, thì có gì sai trái?
Josephine không làm gì sai, nhưng vẫn phải gánh chịu những nghi ngờ và liên lụy.
Kẻ dũng dám yêu, dám hy sinh chưa chắc đã có kết cục tốt đẹp. Thói đời là vậy.
Trong những đêm thâu khắc khoải, Nero Jenning đã triền miên hôn anh, hứa hẹn một tương lai rực rỡ và nhịp tim nồng nhiệt. Hắn nói mình sẽ là mảnh đất và giọt sương mới của anh. Cả hai sẽ quấn quýt vào nhau như những cội rễ đan xen, cùng nhau sinh trưởng và tồn tại. Một thời gian sau đó, Nero Jeanine thực sự đã xoa dịu trái tim tổn thương của Josephine, cho đến khi anh nghe thấy một lời đồn về chứng cứ bị tiêu hủy: Nero Jeanine đã đầu tư vào một gia tộc công nghệ tạo ra vụ án 1980 —— đầu tư trong một thời gian rất dài, rất dài, cho đến khi kết hôn với quý ngài Mắt Mèo mới rút vốn và dừng lại.
Tất nhiên Josephine đã hỏi.
"Anh có đầu tư vào dự án của gia tộc công nghệ gây ra vụ án không? Và anh đã tiếp tục đầu tư cho đến khi chúng ta kết hôn, chỉ dừng lại tám tháng trước khi bị phơi bày?"
Nero Jeanine im lặng.
Khi tình cảm mặn nồng nhất, cả hai đã thề nguyện: Không bao giờ lừa dối nhau.
Nero Jeanine im lặng nhìn vào mắt Josephine.
Trùng cái quyền lực ngút trời này đã lừa dối biết bao nhiêu đối thủ, dễ dàng thao túng lời nói dối chỉ cần một ánh mắt cũng có thể khiến kẻ thù chính trị bồn chồn, từ bỏ lựa chọn đúng đắn, nhưng Nero Jeanine không thể lừa được Josephine. Cả hai đã gắn bó với nhau sâu sắc, tâm hồn và thể xác hòa quyện như rễ cây, Josephine có thể phân biệt thật giả từ trái tim và ánh mắt của hắn.
Vì vậy Nero Jeanine chỉ im lặng.
Im lặng một cách đáng sợ khiến Josephine đau thấu tận tâm can.
Sự im lặng của Nero biến Josephine dũng cảm thành trò cười.
"Anh đắc ý biết bao khi thấy tôi đau khổ liều mình vì anh." Josephine 29 tuổi nhìn Nero Jeanine im lặng: "Dũng cảm... cái từ dũng cảm thật tiện lợi."
Lúc đó Nero Jeanine im lặng một lúc lâu rồi mới lên tiếng: "Anh nắm giữ một nửa tuyến đường và tiếng nói của Liên minh Thủ đô, Mắt Mèo cần những thứ này, Mắt Mèo cần em ảnh hưởng đến Jeanine."
Khi đó Nero Jeanine nhìn Josephine, chậm rãi nói: "Mắt Mèo cần em kiểm soát anh, biến sức ảnh hưởng và quyền lực của anh thành lá chắn cho họ. Josie." Nero Jeanine gọi tên thân mật của Josephine, đôi mắt đen sâu thẳm, giọng điệu vẫn dịu dàng như lời tình tứ ân ái trên giường: "Họ muốn thấy em trở thành chủ nhân của anh."
Josephine 29 tuổi tháo chiếc nhẫn cưới, đặt lên bàn, rồi rời đi mà không ngoảnh lại.
Đó là lần cuối cùng cả hai trải lòng với nhau suốt đêm.
Cả hai không ly hôn.
Mười sáu năm sau đó, mỗi lần Josephine và Nero Jeanine gặp nhau không bao giờ nói quá mười câu.
Anh không còn nghĩ đến việc trở thành nghị trưởng nghị viện Mắt Mèo nữa.
Josephine 30 tuổi lặng lẽ buông bỏ tài năng và hoài bão thời trẻ.
...
Khi vừa bước đến cuối thảm đỏ, chuẩn bị vào chỗ ngồi, Josephine chợt nghe thấy những tiếng xôn xao náo động phía sau, anh hoàn hồn nhận ra đó là các quý ngài trẻ tuổi đang lần lượt đi theo sau.
"Klein, tôi không còn quen làm việc nữa rồi." Josephine nói: "Mong anh hãy cân nhắc chọn ứng cử viên nghị viên mới từ thế hệ trẻ của khu Đông, Isis King ở miền Nam khu Đông, hoặc Steven Michaux của Liên minh Thủ đô."
"Tôi đề nghị anh tập trung đào tạo Steven." Josephine hạ mi mắt, vẻ mặt bình thản: "Kiến thức và tầm nhìn của Isis không rộng bằng Steven, cậu ấy còn rất mải mê với sở thích, ghét những chi tiết xã giao nhỏ nhặt."
"Gia tộc của Steven từng như Jeanine, hưng thịnh khắp khu Đông, tầm nhìn và kiến thức đều tốt, mạng lưới xã hội cũng ổn, không quá bận tâm về gia đình." Josephine suy nghĩ một lúc, nhíu mày bổ sung: "Thông minh có thừa, nhưng đôi khi không kiểm soát được cảm xúc. Cần anh dạy dỗ kỹ một thời gian."
Klein khẽ hừ một tiếng không đồng tình: "Tôi đã tìm được học trò mới rồi, đào tạo một đứa đã đủ mệt."
Josephine thông minh biết bao, anh đột ngột im lặng gần một phút, lâu đến mức gần như bất lịch sự.
"...Thật sự là Valentine sao?" Josephine lẩm bẩm: "Anh đã ở giai đoạn giữa của hậu kỳ rồi... còn kịp không?"
"..." Klein thở dài: "Nên tôi mới hy vọng cậu quay lại lo toan công việc với khu Đông một chút."
"Tân Thánh không nhất định sẽ giao khu Đông cho tôi phụ trách đâu, Klein, anh quá lạc quan rồi." Josephine nói bằng giọng điệu bình thản: "Tôi và Jeanine có mối liên hệ rất sâu sắc, dù là thế hệ trước hay thế hệ này. Vladimir Jeanine đã từng săn giết Fate..." Josephine bất chợt phát ra một tiếng cười khẩy khinh miệt, "Tôi quá quen với bộ dạng Jeanine phạm sai lầm nghiêm trọng rồi, Klein à. Thế hệ Jeanine này và Fate có thù sâu, nếu tân Thánh muốn dùng lại tôi, tôi sẽ từ chối. Nếu tôi trở về thì chỉ khiến dòng họ Jeanine nhen nhóm thêm nhiều tham vọng, rồi sẽ cắn xé Mắt Mèo và tân Thánh thôi."
"Thư giãn đi, Josephine." Klein khẽ thở dài, "Hồi xưa chúng ta thế yếu, quý ngài Roxie tạm gác quyền hạn thi hành pháp luật của cậu vừa là để kiềm chế tham vọng của Liên minh Thủ đô, vừa là để bảo vệ cậu khỏi trở thành con rối của họ... Giờ tình thế đã thay đổi, tân Thánh sẽ không phụ lòng cậu đâu."
"Cậu đã bị Nero Jeanine cắn sợ rồi. Bây giờ nói với cậu chẳng ích gì, đến lúc tân Thánh triệu kiến riêng, cậu gặp ngài một lần là sẽ hiểu."
"Đừng tự đại thay tôi." Josephine lãnh đạm nói.
Lúc này Klein mới mỉm cười, nói sâu xa: "Dám dấn thân, thật giống ai đó lúc còn trẻ, hử?"
"Đã thay đổi từ lâu rồi." Josephine khẽ đảo mắt không mấy rõ ràng, chủ động bước lên trước vài bước, phá tan trường lực từ vi mô bao quanh anh và Klein, phá vỡ môi trường trò chuyện riêng tư, vượt qua những hàng ghế dài trong hội trường, đi về phía ba hàng ghế đầu trước bục diễn thuyết của Thánh.
Khi hai nghị viên đầu đoàn bước vào sảnh, máy quay chính của hiện trường lập tức quét về phía các quý ngài cấp cao trẻ tuổi đang tiến vào!
Khu trò chuyện sôi nổi trên Starnet bùng nổ: [Những quý ngài cấp cao còn độc thân đã đến!!]
Ở đầu thảm đỏ, trên cầu nối của hạm Mắt Mèo, từng đội cận vệ áo xám lần lượt bước ra.
Đội vệ binh áo xám mở đường, chẳng mấy chốc bốn bóng dáng cao ráo xuất hiện ở đầu thảm đỏ. Họ bước lệch nhau nửa bước, cùng nhau bước xuống cầu nối, đặt chân lên thảm đỏ. Họ cũng ngay lập tức nở nụ cười xã giao tiêu chuẩn, vẫy tay chào drone quay chụp phía trên thảm đỏ, lần lượt chào hỏi: "Chào buổi sáng, các bạn thân mến."
Cũng chính xác ba giây sau, ánh mắt họ đồng loạt rời khỏi ống kính, trở lại biểu cảm thường ngày hoặc nhanh nhẹn thoải mái, hoặc kiêu ngạo lạnh lùng, hoặc bình tĩnh hờ hững.
Chiều cao của bốn quý ngài có chút chênh lệch, từ trái sang phải, tóc nâu mắt xanh lục, tóc đen mắt mật ong, tóc vàng mắt tím và tóc nâu mắt xanh dương.
Phong cách trang phục của mỗi vị đều khác nhau.
Quý ngài trẻ tuổi đi ngoài cùng bên trái có mái tóc nâu và đôi mắt xanh lục, hôm nay Valentine Von mặc một bộ trang phục cổ điển kiểu hiệp sĩ gọn gàng và ôm sát cơ thể. Bước chân của cậu nhẹ nhàng, lúc nhanh lúc chậm không toát ra khí thế mạnh mẽ lắm, dáng điệu như đang bước trên nước hay đung đưa trên cành cây làm tấm áo choàng dài sau vai lấp lánh vảy mịn như sóng nhấp nhô, cũng làm cho chuỗi dây xích đá quý đè vạt trước cũng lắc lư theo nhịp bước. Toàn thân cậu toát ra khí chất tươi sáng trong trẻo, dù không treo nụ cười trên môi cũng khiến những trùng quan sát cảm thấy tâm trạng cậu rất tốt.
[Khuôn mặt hoàn toàn xa lạ, vị này chắc là quý ngài cấp cao vừa trưởng thành năm nay của Mắt Mèo phải không?]
[...]
[Sao cảm giác vẫn như chưa trưởng thành vậy? Đầu nhỏ xíu, một bàn tay là có thể nắm gọn cả khuôn mặt, chỉ cần nhấn nhẹ ngón tay cái là có thể bắt em ấy há miệng, ép em ấy thè lưỡi ra.]
[Mới trưởng thành được một tháng trước, danh sách xin hẹn hò còn chưa công bố! Anh dám thèm thuồng vị ấy à??]
[Trên đời này có nhiều đứa còn tồi hơn tôi!] [— Từ khóa vi phạm đã bị xóa khỏi bộ nhớ cache, IP đã được định vị —]
[...]
Quý ngài trẻ tuổi đi thứ hai từ bên trái có mái tóc đen xoăn và đôi mắt màu mật ong - Steven Michaux mặc vest nghi lễ lạnh lùng đặc trưng của phong cách trang phục khu Đông mà dân mạng vẫn hay nhắc đến, khoác bên ngoài là một chiếc áo vest dài. Điểm nhấn phụ kiện được thêu dệt cẩn thận bằng kim loại quý và tinh thể màu mật ong, những hoa văn phức tạp được khảm trên cổ áo, ve áo, cổ tay áo, vai và gấu áo vest, trông vô cùng xa hoa và tinh xảo. Hoa văn tinh xảo đối xứng, phức tạp và lộng lẫy đến cực điểm, sự phức tạp và lộng lẫy của những họa tiết khảm kết hợp với bộ vest đen đơn giản lạnh lùng, Steven Michaux trông như một món trang sức cổ điển sang trọng, bộ vest nhàm chán cũng biến thành một tấm nhung đen xa xì và tuyệt mỹ.
[Quý ngài khu Đông, bộ trang phục này nhìn là biết ngay là quý ngài Đông Khu rồi!!]
[Bộ vest đen nhàm chán khoác lên người quý ngài Michaux... sao nhìn lại thấy máu nóng lên nhỉ.]
[Có phải phần eo của bộ vest này được khảm dây vàng làm nổi bật không? Ôi trời, tôi nhìn bằng mắt thường thôi đã thấy vòng eo của quý ngài này chỉ có 14 inch???]
[Dòng họ Michaux là ong mật, đường eo này khá bình thường thôi, các anh không biết là khi trùng cái trong gia đình họ điên lên thì eo càng...] [?? Ai quan tâm đến eo của quân thư chứ, cút cút!]
[Trông giống như một chiếc nhẫn hổ phách hàng nghìn năm tuổi... thích hợp cất giấu sâu trong gia tộc...]
[Doanh nghiệp chính thức của Michaux:?]
[— Tài khoản này đã bị xóa tài khoản, IP đã bị khóa —]
...
Bên phải quý ngài Michaux là quý ngài bậc cao đến từ hành tinh cấp cao Hồng Phỉ Thúy ở phía nam khu Đông - Isis King. Cậu có mái tóc vàng nhạt, đôi mắt tím hoa oải hương, gương mặt đẹp đẽ, vẻ mặt lạnh lùng, bên trái môi có một nốt ruồi nhỏ.
Cũng là quý ngài khu Đông, đương nhiên Isis King cũng mặc một bộ vest lễ nghi, nhưng phong cách vest của cậu không phải cổ điển kín cổ trang trọng, mà là loại vest hở ngực đầy phóng khoáng, để lộ gần một phần ba cơ ngực mỏng. Phụ kiện lễ nghi không phải là đá quý, mà là tinh thể lục bảo đặc trưng của hành tinh Hồng Phỉ Thúy. Viên ngọc lục bảo lớn được kết thành tua rua, treo trước ngực Isis King, che đi nửa phần ngực lộ ra của Isis, tạo thành một kiểu "cà vạt" đặc biệt.
[Isis King, trùng mê mỏ đá đó sao? Thật bất ngờ, ngay cả cậu này cũng đến.]
[Nghe nói anh ấy rất giỏi chơi dao thì chắc chắn... À không, ý tôi là, nghe nói em ấy rất giỏi điêu khắc đá, tác phẩm của em ấy có tiền cũng không thể mua được.]
[Tin đồn không đáng tin! Đừng để tôi bắt được kẻ nào bịa đặt rằng quý ngài Isis King trầm tính, không thích gặp trùng lạ, chỉ thích mài đá sau này sẽ kết hôn với đá!! Đồ ngu, vừa nhìn tôi đã nhận ra đây là chủ nhân của tôi, phong cách trang phục phóng khoáng đến mức này, chắc chắn biết chơi đủ trò tình thú! Thưa chủ nhân, anh là gen A bậc cao! Năm nay kiểm tra sức khỏe, chỉ số tổng hợp tế bào tự phục hồi đạt 9!]
Đứng ở vị trí ngoài cùng bên phải của hàng ngũ là một quý ngài trẻ tuổi. Anh có mái tóc nâu ngắn và đôi mắt xanh lam, dáng người gầy hơn ba quý ngài cấp A bậc cao khác. Anh đến từ Azur, một hành tinh cấp cao nằm ở vùng giáp ranh giữa khu Đông và khu Tây, tên là Fraser Grimm.
Quê hương của Fraser Grimm là một hành tinh du lịch trung lập. Khác với hai quý ngài khu Đông chọn bộ vest thông dụng, anh mặc một chiếc áo choàng cổ đứng ôm eo theo phong cách cung đình cổ điển. Phía trước áo được cài bằng hai hàng nút đá quý, đeo hai dây chuyền đá quý đơn giản. Từ ngực xuống, hai bên hông được điểm xuyết bằng hoa văn sóng biển bằng đá quý, nhấn mạnh vòng eo khiến vóc dáng của anh trở nên thon dài. Fraser Grimm không quá cao, nhưng bộ lễ phục cung đình tinh giản và sang trọng làm cho tỷ lệ cơ thể anh trở nên cân đối hơn, toát lên khí chất trầm ổn và dịu dàng.
[Ơ? Vị này là cấp B bậc cao phải không? Sao lại đi cùng với các quý ngài cấp A đến buổi tiệc của Thánh vậy?]
[Nói đúng hơn là tại sao sứ đoàn Mắt Mèo lại chọn cả cấp B cùng đi Viễn Đông chứ?]
[Quý ngài Grimm có một khí chất kỳ lạ, không hiểu sao chỉ muốn chọc cho anh ấy tức giận, cảm giác anh ấy sẽ không bao giờ nói tục.]
[Khí thế không đủ, đi cùng với các quý ngài cấp A trông không hài hòa. Bỗng nhiên tôi hiểu ra tại sao Mắt Mèo lại giữ bí mật nghiêm ngặt thông tin của các quý ngài... Này, nhìn quý ngài Grimm này là biết được gia đình bảo vệ rất tốt, chắc chỉ cần huýt sáo rồi nói vài câu tục tĩu là có thể làm anh ấy đỏ mặt.]
[Ý anh là đỏ mặt vì dị ứng với sexjoke?]
...
Trên thảm đỏ.
"Aaaaa tại sao không thể chạy qua được chứ? Em hết chịu hết nổi ánh mắt chú ý từ các sảnh khác rồi. Nếu em là một miếng thịt nướng thì giờ đã ngoài khét trong sống rồi. Aaaa em muốn chạy, em muốn chạy! Một ngày nào đó em phải phá hủy cuốn cẩm nang nghi lễ Mắt Mèo, đốt sạch bản giấy, xóa sạch bản điện tử một trăm lần! Em hết chịu nổi rồi, tại sao tốc độ bước đi của quý ngài khi tham dự yến tiệc lại có quy định nghiêm ngặt không được vượt quá bao nhiêu chứ? Nhà ai lại dùng cách hạn chế tự do suy nghĩ của quý ngài để duy trì tôn nghiêm thể diện và trang nghiêm chứ? Đáng ghét, em muốn chạy thẳng đến bên cạnh thầy Klein rồi ngồi xuống quá..."
"Valentine!"
"Tuy cậu bật bảo vệ quyền riêng tư bằng sóng nhiễu từ...", Steven Michaux đi bên cạnh Valentine không thể nhịn được nữa, hạ giọng: "Những lời lầm bầm đầy phàn nàn kiểu này cậu không thể nói trong lòng sao? Tôi sắp bị cậu làm điên lên rồi này!"
"Em đang căng thẳng mà." Valentine nói khẽ, "Anh nói nữa là em đi cùng chân cùng tay mất!"
Steven trợn to mắt trong chốc lát rồi nhanh chóng điều chỉnh lại, anh mấp máy môi: "Không được! Chúng ta đang đại diện cho Mắt Mèo, cả vũ trụ đang nhìn chúng ta đấy!"
"Cảm ơn lời an ủi nhé, em càng thêm áp lực rồi đây! Anh đúng là kỳ tài an ủi trùng khác!" Valentine suýt nữa ngã nhào.
"Ồn ào quá." Isis đứng ở phía bên kia của Steven, nhíu mày: "Von, nếu cậu không kiểm soát được tay chân, thì cứ bắt chước nhịp đi của Steven, học theo một một."
Valentine nghe tự ái ngang, ánh mắt cậu liếc thấy Fraser đứng bên cạnh Isis King, thấy anh nhíu mày lo lắng nhìn về phía mình nhưng không nói gì. Phân cấp bậc là vậy, trừ khi được cấp A mời gọi, Fraser thấp hơn họ không thể tùy tiện xen vào.
Valentine nheo mắt nhìn Isis King, cười haha: "Chính anh cũng giống lão già lần từng hạt ngọc để giảm căng thẳng, còn có mặt mũi mắng tôi là tàn tật mất năng lực à?"
Isis King vốn không am hiểu thế sự, mắt híp lại định mở miệng.
Steven ở giữa, vẻ mặt thanh nhã lại vỡ ra, vội vàng chen ngang: "Thôi nào?? Các cậu muốn cãi nhau vào lúc này sao??"
Đúng lúc này khi các quý ngài Mắt Mèo sắp đi hết thảm đỏ, họ nghe thấy từ phía sau vang lên những tiếng hét lên ồ ạt như sóng biển: "Oh aaaa!!"
Những trùng tộc đang xếp hàng ở các sảnh vào khác hô hào ồn ào: "Trời ơi! Đến rồi! Đội hình dẫn đầu của đội quân kia hình như là Chiến Thần Đen!"
Nhóm Valentine quay đầu lại, theo bản năng ngẩng đầu lên như các tân khách khác, nhìn về phía bầu trời trên đảo nổi.
Trên bầu trời đêm đầy sao cao hơn đảo nổi, từng chùm từng chùm tia lửa bạc chợt xuất hiện, những chùm sao bạc xa xôi kéo theo những vệt sáng trắng dài, lao xuống về hướng đảo nổi trông như một cơn mưa sao băng đổ xuống.
Trên đảo nổi vô số tia chớp bạc xé toạc bầu trời đêm đầy sao, tia chớp càng lúc càng gần, gần đến mức nhóm Valentine có thể quan sát được các thiên thể bằng mắt thường —— những tia chớp bạc đó không phải là thiên thể, mà là những chiến giáp AI hạng nặng bằng thép bạc khổng lồ, to như những dị thú dài hàng chục triệu mét trong phim tài liệu chiến tranh quân đoàn.
Đó là một đội cận vệ hạng nặng siêu khổng lồ mang huy hiệu ngôi sao bảy cánh.
Đó là lực lượng vũ trang của Thánh.
Đoàn cận vệ mặc giáp hạng nặng màu bạc bước đi như bão sấm, khí thế ngút trời, chúng như những sao chổi hạ xuống vây quanh khu vực yến tiệc chính trên đảo nổi. So với những cận vệ hạng nặng bạc này, đảo nổi dùng để tổ chức yến tiệc chỉ có kích thước bằng một phần ba của một thiên thể nhỏ.
Các cận vệ hạng nặng mặc giáp bạc phân tán ra ngoài không phận đảo nổi, không rút quân cũng không biến hình thu nhỏ để tiến vào khu vực bến cảng. Chúng cứ thế lặng lẽ bay lơ lửng vây quanh đảo nổi, cúi thấp những cái đầu máy khổng lồ với đèn mắt đỏ rực nhấp nháy, nhìn xuống đảo nổi như những gã khổng lồ sáng tạo ra thế giới, nhìn xuống vật nằm trong lòng bàn tay mình.
Trong những phút các cận vệ hạng nặng mặc giáp bạc hạ xuống như thiên tai sao chổi, rồi ngoan ngoãn có trật tự vây quanh sân khấu chính của yến tiệc trên đảo nổi như những con chó săn. Cả mạng Starnet và buổi tiệc đều trở nên tĩnh lặng, không một tiếng động.
Những kẻ vài phút trước còn trốn sau vỏ bọc ẩn danh trên Starnet để bàn tán và bình phẩm các quý ngài, thỏa mãn dục vọng và ác ý bằng những trò đùa nhảm nhí thoáng chốc đã biến mất tăm.
Trong sự tĩnh lặng, một bộ chiến giáp khổng lồ màu đen là chiến giáp duy nhất trong đội hình bắt đầu biến hình thu nhỏ, trong quá trình biến hình thu nhỏ, từ từ hạ xuống thẳng sân khấu diễn thuyết ở trung tâm yến tiệc trên đảo nổi.
Khi chiến giáp chạm đất, Chiến Thần Đen đã thu nhỏ lại thành một chiến giáp tiêu chuẩn cao trăm mét.
Dưới vô số ánh mắt chăm chú dõi theo, Chiến Thần Đen nâng cánh tay máy trái lên, đặt trước khoang ngực vài phút, không khí vang lên hai tiếng xì hơi nhỏ khi cửa khoang khí mở ra, Chiến Thần Đen giơ cao bàn tay trái đang khép lại, sau đó nó quỳ một gối xuống ở khu vực đỗ phía sau sân khấu diễn thuyết của yến tiệc, tạo tư thế thần phục từ từ hạ thấp bàn tay trái đang khép lại của chiến giáp, cho đến khi bàn tay chiến giáp vững vàng chạm đất, những lưỡi dao khổng lồ của bàn tay chiến giáp mới nới lỏng ra để lộ bóng bạc ẩn trong lòng bàn tay.
"Chào buổi sáng, liên minh."
Trùng tộc trẻ tuổi tóc bạc mặc bộ lễ phục lộng lẫy hoa lệ, một tay vịn vào bức tường thép của bàn tay chiến giáp Chiến Thần Đen, đối phương hơi ngẩng đầu, nhìn lên chiếc máy quay drone đang lơ lửng trên cao trong buổi tiệc. Thời Tấc Cẩn cong mắt cười bèn nói: "Hy vọng tôi không đến muộn."