Một ngày mới lại bắt đầu, cả đội đã chuẩn bị mọi thứ để lên đường đi đến nhà thì đấu.
"Thanh Nhiên, mang bình trà gừng theo nhé!" Bạch Nhan từ trong phòng nói vọng ra.
"Vâng!" Lưu Thanh Nhiên cũng đáp lại một tiếng rồi cầm lấy bình nước cho vào giỏ.
Sáng nay cậu vẫn sẽ cùng cả đội đến nhà thì đấu, chỉ là lần này cậu không ra thi đấu, vì vẫn còn sốt nhẹ nên cậu chỉ có thể ở trong phòng chờ theo dõi mọi người qua màn hình nhỏ.
"Được rồi, Thanh Nhiên lại đây anh đo nhiệt độ lại lần cuối nào" Lý Châu Yên cầm máy đo nhiệt độ, vẫy vẫy cậu lại.
Lưu Thanh Nhiên cũng "vâng" một tiếng rồi lạch bạch chạy lại.
Bíp.
"38 độ, không có gì thay đổi so với hồi sáng. Chúng ta đi thôi." Cất máy đo nhiệt độ vào túi rồi mang đi, Lý Châu Yên tiện tay cẩm luôn túi của cậu đi.
Lưu Thanh Nhiên bối rối với theo: "Ấy, anh để em cẩm cho, em cầm được mà"
"Yên, lên xe trước đi" Lý Châu Yên tay cắp hai cái túi chặt cứng khiến Lưu Thanh Nhiên không làm gì được, chỉ đành bất lực làm theo.
Đặt mông xuống ghế, một bàn tay chìa ra trước mặt cậu. Lại là loại kẹo cam ấy, chỉ khác là lần này tới 5 viên.
"Cho em" Dương Khanh nói rồi dúi vào tay cậu, xong rồi lại quay mặt đi như chưa có chuyện gì. (2
Lưu Thanh Nhiên được cho kẹo cũng vui vẻ nhận lấy, cảm ơn một tiếng rồi ngồi cười cười như đứa ngốc.
"Đội trưởng, tôi cũng muốn" Chu Thanh Phong cách một lối đi chồm người qua nũng nịu cầm tay Dương Khanh lắc lắc rồi cọ cọ.
Dương Khanh vẻ mặt phán xét đẩy người cậu ta ra, còn phũ phàng phủi phủi áo.
Chu Thanh Phong vẻ mặt uất ức nói: "Xía, không cho thì thôi làm gì mà xua đuổi người ta dữ vậy. Thanh Nhiên...cho tui một viên đi" Đổi mục tiêu sang bé út, Chu Thanh Phong biết Lưu Thanh Nhiên chắc chắn sẽ không từ chối.
Lưu Thanh Nhiên cũng vui vẻ đưa cho anh ta một viên kẹo: "Vâng, cho an-" Chỉ có điều, tay đưa được nửa đường thì bị đầy lại.
Dương Khanh giơ cao cái chân dài ba mét bẻ đôi của mình ra cách một lối đi mà đạp đạp cái tên Chu Thanh
Phong kia khiến cậu ta la oai oái.
Cả đội nhanh chóng di chuyển đến nhà thi đấu trong tâm thế sẵn sàng chiến đấu.
Lưu Thanh Nhiên lúc này đang nằm phè phỡn trong phòng chờ, tay cầm gói snack, tay còn lại cầm bình giữ nhiệt.
Reng reng
"Mẹ ạ, con nghe đây"
-"Con trai, mẹ đang xem đội con thi đấu đây, sao hôm nay không phải là trai cưng của mẹ thi đấu thế?"
"À...thì hôm nay thể trạng của con không được tốt cho lắm nên...con mới xuống để người khác lên đấu thôi ạ" Lưu
Thanh Nhiên đảo mắt một vòng rồi nói.
-"Hừm..Con bị ốm, bị sốt hay bị đau ở đâu?" Mẹ Lưu ngay lập tức biết con trai là đang giảm nhẹ bệnh tình mà nói, con bà mà bà còn không rõ sao?
Lại đánh mắt một vòng tìm lý do, cậu tự cho rằng lý cho mình tìm rất hợp lý: "Ờm...con chỉ là ...hơi đau đầu một chút, rồi hơi mệt một chút...c-chắc do mới làm quen với cường độ tập luyện ở đây nên mới vậy ấy mà."
Mẹ Lưu đương nhiên biết, cái giọng điệu này là lấp lửng cho qua chuyện đây mà. Nhưng nếu con trai đã không muốn nói, vậy bà cũng không gặng hỏi làm gì, cuối cùng cũng chỉ dặn dò con trai giữ sức khỏe, ăn uống đầy đủ rồi thôi.
Bà tắt máy rồi thở dài, con trai đúng là không làm mẹ bớt lo được chút nào.
Sau khi tắt máy, Lưu Thanh Nhiên cũng tập trung vào màn hình lúc này đang phát trận đấu đầu tiên giữa hai đội
WTB và KLP.
Phút thứ 2 trôi qua, rồng ánh sáng đã thuộc về KLP cùng với đó Ceasar cũng về tay WTB.
Mạch Xuyên cầm trong tay vị tướng Annette, ở giai đoạn đầu này liên tục đi gank top, phút thứ 3 đã lấy được trụ top của KLP.
Bởi hơn về chất tướng nên ở đợt giao tranh tổng đầu tiên, KLP là đội dành chiên thắng, dễ dàng lui về với thiệt hại 1 thành viên, còn WTB mất đi hai thành viên vì vậy WTB quyết định chú trọng vào đẩy trụ, giảm giao tranh đợi đến khi có đủ đồ sẽ lật ngược thế cờ.
KLP là một đội tuyển mạnh, với những tuyển thủ có nhiều năm kinh nghiệm trong nghề, dù giờ đây chất lượng không còn được như xưa nhưng vẫn là một trong bốn cái tên được đề cử cho chức vô địch của năm nay.
Thời gian dần trôi đến cuối trận đấu, lúc này một đợt giao tranh lớn xảy ra ở đường rồng, cả năm thành viên của
WTB đều tập hợp lại ở đây để nghênh chiến với KLP. Lúc này hả hai đội hầu như đều đã lên được 5 đến 6 món trang bị lớn nên rất khó để nói ai sẽ thắng ai, chỉ có thể dựa vào kĩ năng mà nói chuyện.
Giao tranh nổ ra với cú ulti khép góc cực đẹp của Annette, tách Ad và cả team bạn về hai phía khác nhau tạo điều kiện cho team xả dame kết liễu chủ lực thứ nhất của KLP.
Vừa hết ulti cũng là lúc Ad bạn nằm xuống vì không có giải, vì vừa nãy một cú đụng xe của Bijan lao thẳng vào
Mid và Ad nên giải không còn.
Liliana của KLP được đà nột tại lao vào cào liên tục rồi lui ra, ngay sau đó sân chơi giành cho Lauriel băng vào cân 4, đây chính là sở trường của Dan, cũng là con tướng từng là top 1 Bảng xếp hạng 3 mùa liên tiếp không bị đánh đồ.
Sát thương chuẩn chớp nổ lóe màn hình, KLP bị dồn vào một góc bởi cú chặn tường của Ata Iris, chỉ còn cách tốc biến chạy thoát thân nếu không sẽ bị mớ sát thương chuẩn kia cùng lượng dame do dàn pháo của Celica dìm chết.
KLP với tổn thất lớn mất đi 3 người lui về thủ nhà, WTB cũng không khấm khá hơn với việc Annette và Ata nằm lại, chỉ còn 3 người Bijan, Celica cà Lauriel còn sống sót. Vừa lúc lính lên cao, lại có chiều cuối của Bijan, cả ba cùng đẩy cao lấy đi cái trụ đường rồng cuối của KLP một đường dành chiến thắng.
Trận đấu nhọc nhằn cuối cùng cũng kết thúc với chiến thắng của WTB. Mọi người không khỏi lau mồ hôi trán bởi sự kịch tính của trận vừa rồi.
"Tốt lắm mọi người" Đập tay với cả đội, Chu Thanh Phong vui vẻ nói, dây thần kinh não vẫn còn căng chặt bởi trận đấu.
"Đúng là một đội khó ăn" Uống một ngụm nước rồi nói, Nhất Dương cũng phải công nhận đây là một thử thách lớn mà đội gặp phải.
"Em nghĩ trận sau họ sẽ tích cực giao tranh, ép team mình buộc thua đấy" Mạch Xuyên đăm chiêu nói.
"Anh cũng nghĩ vậy. Này, lau mồ hôi đi" Lý Châu Yên cũng tán thành, đưa khăn cho mọi người.
Cả bốn người cũng nhận lấy khăn, nước được Bạch Nhan phân phát, nghỉ ngơi một chút rồi đến với trận kế tiếp..
"Mấy đứa cố lên nhé, Thanh Nhiên đang chờ chiến thắng của các em!" Bạch Nhan nói, đôi mắt cháy rực lửa.
"Vâng!" Cả đội đồng thanh đáp.
Những phút nghỉ ngơi cũng dần trôi qua. Hai đội vào vị trí chuẩn bị cho trận đấu thứ hai.
Trận đấu thứ hai bắt đầu với phần cấm chọn. Đội hình như sau: WTB với Top là Skud, rừng Charlotte, Mid Krixi,
Ad là Violet và Sp là Zip. Đội hình của KLP gồm Top Florentino, rừng Lindis, Mid Kahlii, Ad là Slim và Sp Baldum.
2 phút đầu trận đấu diễn ra chóng vánh, không có gì đáng nói, hai đội chia nhau ăn rồng và Ceasar, tránh chạm mặt nhất có thể.
Vào phút thứ 4 của trận đấu, ngay khi cái trụ mid của KLP bị phá vỡ, giao tranh cũng nổ ra tại khu vực đó. Flo-rentino lao vào mở combat cực gắt với pha cân 3, nhưng cũng không được lâu bởi sự trói buộc của Zip, gắn sinh mệnh anh ta với vị trí Mid của mình lúc này đang nhận rất nhiều sát thương. Kalhii sau khi xả một đợt chiêu cuối thành công cấu đi rất nhiều máu của WTB thì ngay sau đó cũng bị hạ gục, Baldum ngay khi chiêu 3 Kalhii vừa hết liền nhốt lại Violet và Skud. Krixi máu mỏng, giai đoạn này vẫn chưa phải là mạnh nhất nên nhanh chóng bị hạ gục bởi Florentino nhưng theo đó cũng kéo thêm được Lindis vừa mất chiêu cuối vì dồn hết sát thương vào Ad địch nhưng vẫn chưa thể kết liễu, đành bỏ oan một mạng.
Ngay khi chiêu cuối Baldum vừa hết, vừa hất tung lên, Slimz đã băng vào bắn Violet làm Leon không kịp trở tay, cũng may được buff một lượng giáp lớn từ Zip nên còn hấp hối rút về. Thấy team mình có nguy cơ sẽ thua giao tranh vì Ad và rừng đều đã yếu máu, Zip chỉ đành thả chiêu 1 hút cả đội vào rồi lăn về, thiệt hại 1 người nhưng cũng đã lời hơn bên kia.
KLP cũng không đuổi theo bởi họ cũng đã yếu máu, rút về phòng thủ đợi đồng đội hồi sinh.
Sau đó vẫn là thời gian farm lính lên cấp của cả hai đội và những đợt giao tranh nhỏ lẻ không đáng nói. WTB vẫn là tập trung đẩy đường, tránh giao tranh bởi trong team đã có Zip, họ có gì đó vẫn hơn KLP về tinh thần.
Càng về cuối trận, lượng sát thương các tướng gây ra càng cao. Lúc này chỉ một cú lộn người của Violet cũng có thể khiến Kahlii bay nửa cây máu, cũng như một lướt của Lindis sẽ khiến Krixi hấp hối đi về.
Cái trụ đường rồng cuối cùng của KLP cũng đang lung lay không vững, chỉ cần một đòn đánh thường của Violet nữa thôi, nó sẽ hoàn toàn đồ bể và đúng như dự đoán, cái trụ ấy đã bị phá vỡ bởi Violet, ngay sau đó giao tranh cũng nổ ra tại đường rồng.
Tiểu kịch trường
Lưu Thanh Nhiên lúc này dây thần kinh căng chặt nhìn theo từng bước đi của cả đội.
Lưu Thanh Nhiên: Mọi người cố lên, em tin là chúng ta sẽ chiến thắng.
Dù lo lắng nhưng tay vẫn phải bốc snack ăn nhé, để bụng đói là không được đâu!