Lời Nguyền Dưới Ánh Trăng

Chương 33: Hôn.



- Em dành tình yêu cho chị từ khi còn là một cô gái còn bé xíu đến bây giờ vẫn không thay đổi, chả lẽ suốt hai năm có lẻ chị ở cùng em chị không có chút tình cảm nào sao?- Chị coi em như đứa em gái vậy, em chưa hiểu tình yêu là gì đâu, chỉ là em thấy thích chị nên nghĩ đó là yêu thôi. Tình yêu chỉ có một nhưng thứ na ná giống tình yêu thì có rất nhiều. Lớn hơn một chút, em gặp gỡ nhiều người hơn một chút em sẽ thấy tình cảm của em dành cho chị chỉ là một đứa nhỏ thích chơi với một bà chị thôi.

- Em ngày ngày từ chối những món ăn ngon của mẹ để chạy qua nhà chị ăn hủ tíu chỉ để ngắm nhìn chị, những ngày chồng chị về, chị ở bên anh ấy là những ngày em một mình đi lang thang ngoài đường. Đêm mưa hôm ấy, không phải vì bố mẹ đòi ly hôn mà em buồn đâu, vì chị đi chơi với chồng chị đấy.
- Em đừng có nói nhảm nhí nữa chị không muốn nghe. Để hôm nào em nghĩ thông thì chị sẽ nói chuyện với em sau, giờ muộn rồi chị đi ngủ trước, chị nằm trong phòng học, em cứ nằm phòng ngủ đi.

Phương định bỏ đi thì Hải kéo tay Phương lại, cô nhanh chóng cúi xuống tìm môi Phương, Hải mạnh mẽ chiếm lấy tiện nghi mặc cho Phương dãy dụa. Phương phản kháng một lúc thì yên phận cho Hải liếʍ ʍúŧ đôi môi mình như đứa trẻ đang ăn kẹo mút vậy. Nụ hôn của Hải vụng về, khiến Phương cảm thấy một chút kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ, một chút thú vị. Nhưng lí trí dần khôi phục lại, trong lúc Hải đang đắm chìm vào nụ hôn nên buông lỏng Phương ra, Phương dứt khoát đẩy Hải ra, bét một cái, năm đốt ngón tay in trên mặt Hải. Với bản tính vẫn còn chút trẻ con, Hải giận dỗi nhìn Phương rồi chạy ra khỏi nhà. Phương đứng chết trân ở đó, cô nhìn vào bàn tay vừa nãy tát Hải mà giờ vẫn còn đang nóng rát, cô cảm thấy ân hận vô cùng.
Về phía Ngọc và Thương, hôm nay hai người dự định về nhà ăn sinh nhật Hải, ai ngờ Hải mê gái nên hủy kèo chỉ rủ ăn nhẹ vào buổi chiều thôi nên hai người đi dạo khám phá nơi ở mới. Khuôn viên nhà trường khá rộng, hai người nắm tay nhau đi dạo quanh chợ sinh viên, rồi ghé qua khu phía sau giảng đường, nơi đây được gọi là thiên đường tình yêu của các cặp đôi. Lần đầu hai cô tân sinh viên lên đây , nhìn các đôi nam nữ ngồi với nhau, các chiếc ghế đá gần như đã kín hết, khó khăn lắm mới kiếm được chiếc ghế đá của một cặp đôi vừa rời khỏi. Thương nhanh chóng kéo Ngọc vào ngồi như thể sợ người khác vào ngồi mất.

Năm lấy tay Ngọc, kéo Ngọc ngồi sát mình hơn, Thương ghé mặt vào sát Ngọc.

- Ngọc thấy mấy người yêu nhau họ đang làm gì không?

- Kiss.

- Vậy Thương kiss Ngọc nha?
- Làm thì làm đi còn phải hỏi.

Thương cúi xuống nhìn Ngọc, mạnh miệng là vậy nhưng khi đối diện nhau Ngọc lại bỗng dưng đỏ mặt. Thương nâng cằm Ngọc lên. Tiến lại gần môi mềm của Ngọc, chậm rãi đưa đôi môi mình lại gần, hai cánh môi chạm vào nhau, thật mềm mại uyển chuyển. Đây là một bước tiến mới trong tình yêu của hai người. Bọn chúng trước đây yêu nhau nhưng chỉ hiếm hoi mới có cơ hội trao nhau nụ hôn phớt qua chán. Hoặc thơm nhẹ vào má. Bây giờ xa gia đình, không phải chịu kèm cặp, có cơ hội được riêng tư với nhau, lại được tiếp xúc với internet nhiều hơn. Nụ hôn này cả hai đều đã khao khát từ lâu nhưng đến giờ mới có cơ hội thực hành với người mình yêu. Chúng cứ vậy mà si mê, quyến luyến không muốn rời. Chạm vào nhau một chút, bản năng đã khiến hai cô thiếu nữ thích nghi với nụ hôn của đối phương. Môi tìm môi, lưỡi tìm lưỡi, trái tim đập rộn ràng.