Lê Huyền hai mắt nhắm nghiền mở ra, miệng khẽ quát lạnh một tiếng.
Đồng thời trong tay Ngọc Kim Phủ nhanh như chớp vung lên, một đạo cao mười mét phủ quang phá vỡ khí lưu hướng về Lê Tuyệt Thiên ập tới.
- " Hừ! "
Xong đối mặt với bất ngờ một kích này, Lê Tuyệt Thiên không những không hoảng, ngược lại còn hừ lạnh một tiếng.
Đang đi tới bước chân sững lại, tay phải lợi trảo mở ra, trực tiếp cùng phủ quang đón đỡ.
Răng rắc!
Chỉ nghe một tiếng vỡ nát vang lên, cơ hồ trong tích tắc, phủ quang liền đã bị lợi trảo bóp nát.
- " Tài mọn. " Lê Tuyệt Thiên khinh thường nói.
Mà chứng kiến cảnh này Lê Huyền sắc mặt liền trở nên có chút khó coi, một tay liền đem hắn võ kỹ đánh tan, thực lực quả thực quá cách biệt.
Nhất là Lê Tuyệt Thiên cái kia hình dáng cùng khí tức, quả thực để người ta phải kinh hãi.
Lúc này Lê Huyền không tự chủ nổi lên nghi hoặc, trước mặt có phải hay không chính là bọn hắn phụ hoàng?
Bất quá đã đến nước này, mặc kệ là phải hay không phải có còn quan trọng, giữa bọn hắn cũng không có cái gì tình cảm đáng nói, giữ được mạng sống mới là chính đạo, còn những thứ khác hắn đều không cần quan tâm.
Khẽ đạp lui ra khỏi cánh hoa huyết trận, Lê Huyền đồng thời từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một quả cầu sắt màu đen, cái này không phải thứ gì khác chính là Phá Trận Châu.
Bất quá nó kích thước so với Mặc Diêu phá trận châu lớn hơn rất nhiều, hiển nhiên là phẩm cấp cao hơn.
Nhưng là không đợi Lê Huyền sử dụng, bên tai đột nhiên vang lên Bạt Ma quỷ dị giọng nói:
- " Hắc Hắc! Một cái tiểu Trúc Cơ vậy mà lại có thể thoát ra được Tế Quỷ Trận, ngươi tiểu tử này quả thực bản ma tướng kinh ngạc. "
Tế Quỷ Trận thế nhưng chính là giam giữ thần hồn trận pháp, ngay Kim Đan bị nhốt vào tới cũng đừng hòng chạy thoát. Lê Huyền có thể thoát khốn quả thực để hắn phải lau mắt mà nhìn.
Mà Lê Huyền tại nghe được Bạt Ma giọng nói thì giật mình quay đầu, đối phương không biết từ lúc nào đã đứng tại hắn sau lưng.
Biết Bạt Ma cùng với Lê Tuyệt Thiên là đồng bọn, Lê Huyền không chút do dự xoay người hướng về nó một phủ bố tới.
Phốc!
Một cột máu đen bắn lên cao, tựa như giếng phun, Bạt Ma đầu lâu theo đó văng ra.
Nhưng là như vậy cũng không có kết thúc, mất đầu thân thể ngay tại lúc đột nhiên cánh tay vung lên, nắm đấm xiết chặt, một quyền đem Lê Huyền đánh tới.
Quá bất ngờ, không kịp tránh né Lê Huyền chỉ có thể cứng rắn đón đỡ.
Xong một quyền này lực lượng quá mức khủng bố, Lê Huyền lập tức bị một quyền đánh bay về phía Ngọc Thanh Điện vách tường.
Nhưng là tại hắn bị đánh bay một khắc, Phá Trận Châu cũng đã rơi xuống, trực tiếp rơi lên huyết trận.
Oành!
Kinh thiên tiếng nổ lớn vang lên, cùng với đó là chói mắt bạch quang cùng huyết quang, cả Ngọc Thanh Điện trong phút chốc bị hai loại quang mang bao phủ.
Xong huyết quang so sánh mạnh hơn rất nhiều, bạch quang rất nhanh liền đã bị nuốt chửng.
- " Hắc Hắc Hắc! Chỉ bằng một cái đồ bỏ đi liền muốn phá ta Cửu Huyết Trùng Sinh Tế, thật sự là nằm mơ! " Bạt Ma khinh thường giọng nói vang lên.
Nhìn lại, chỉ thấy không đầu đen xì thân thể cái cổ lúc này huyết nhục bất đầu nhúc nhích, tiếp sau đó một màn để người ta chấn kinh diễn ra, một cái cùng với ban đầu đầu lâu giống y như đúc mọc ra.
- " Đoạn chi trùng sinh? "
Ngã xuống Lê Huyền lúc này rất nhanh đã đứng dậy, nhìn đến một màn này thì sắc mặt liền biến đến vô cùng khó coi.
Đoạn chi trùng sinh, đây thế nhưng là chỉ có trong truyền thuyết Pháp Thần tu sĩ mới có năng lực.
Trước mặt quái vật nhìn qua tu vi không quá cao, vậy mà lại sở hữu như thế năng lực, quả thực vô cùng khó chơi, đặc biệt bên cạnh còn có Lê Tuyệt Thiên đáng sợ tồn tại.
Đây có hồ là muốn ép người vào thế phải chết!
Nhất là Lê Huyền hiện tại trạng thái cũng không phải rất tốt, có thể thoát ra Tế Quỷ Trận thế nhưng không phải là may mắn.
Lê Huyền thế nhưng lúc đó bức bách phải sử dụng tới thần hồn bí thuật, mà lấy hắn lúc này tu vi, thức hải đều chưa mở, cơ hồ đem thần hồn chịu tổn thương không nhỏ, ảnh hướng tới thực lực.
Muốn nói một đánh hai, ngay cả thời toàn thịnh đều không được chứ đừng nói tới hiện tại.
Thế nhưng ngay vào tại lúc này, dị biến lại tiếp tục phát sinh.
Lê Ứng Long, Lê Văn, Lê Thiên Hùng, Lê Xuân Minh bốn người đột nhiên đồng loạt tỉnh lại.
Bất quá từng cáo sắc mặt tái nhợt, hai mắt, hai tai, mũi, miệng đều có máu tươi chảy ra, cơ hồ chỉ thiếu một chút nữa kết quả liền sẽ giống Lê Duẩn như vậy.
- " Đau quá! "
Thực lực yếu nhất trong đám người Lê Văn lúc này không nhịn được ôm đầu kêu rên, hắn có thể sống đến hiện tại chính là kỳ tích.
Phải biết Lê Ứng Long mấy người vậy đều là Trúc Cơ cùng Tiên Thiên, thần hồn trải qua rèn luyện mới có thể chống đỡ lâu như vậy. Còn Lê Văn đâu, chỉ là một cái thần hồn chưa tiếp nhận thăng hoa nhất lưu cao thủ mà thôi.
- " Đáng chết! " Chứng kiến một màn này, Bạt Ma không tự chủ mắng một tiếng.
Hắn bố trí Cửu Huyết Trùng Sinh Tế vậy mà muốn thất bại, hơn nữa còn là dưới tay của một cái tiểu Trúc Cơ.
Đương nhiên đám người này có thể tỉnh lại cũng là một phần nhờ Lê Huyền.
Hắn vừa rồi ném ra Phá Trận Châu mặc dù không thành công đem phá hủy huyết trận, thế nhưng lại đối với Lê Ứng Long mấy người có tác dụng trợ giúp.
Bởi trong một khắc huyết trận bị ảnh hướng đó, Quỷ Tế Trận bên trong Tâm Quỷ cũng bị sững lại, mà nhân cơ hội này Lê Ứng Long mấy người mới có thể đem bọn chúng tiêu diệt, thành công thoát khốn.
Xong Bạt Ma làm sao có thể để mặc như vậy, nó sắc mặt hiện lên dữ tợn nói: -" Đem bọn chúng đều tiêu diệt đi! "
Nghe vậy vẫn luôn bất động Lê Tuyệt Thiên ngẩng đầu lên, đen láy hai mắt lóe lên quỷ dị quang mang nói: -" Thật Sự là phiền phức! "
Xong Lê Tuyệt Thiên cũng không cho phép Cửu Huyết Trùng Sinh Tế lần này thất bại, bởi nó ảnh hưởng tới hắn tính mệnh.
Tổ Ma Tâm mặc dù đem đến lực lượng, những sẽ không để Lê Tuyệt Thiên kéo dài tuổi thọ, cho nên Cửu Huyết Trùng Sinh Tế lần này nếu như thất bại, vậy đồng nghĩa với việc mọi mưu tính trước đó đều là vô nghĩa.
Mà gần với Lê Tuyệt Thiên vị trí nhất lúc này chính là Lê Văn.
Cảm nhận được lạnh lẽo, Lê Văn nhịn xuống đau đớn ngẩng đầu lên, khi chứng kiến Lê Tuyệt Thiên con kia lạnh băng ánh mắt, hắn trong lòng không tự chủ xiết chặt.
Biết mình khó lòng có thể tại trước mặt Lê Tuyệt Thiên chạy trốn, Lê văng không chút do dự quỳ xuống cầu xin: -” Phụ hoàng, ta chính là ngài nhi tử, mẫu thân ta chính là ngài sùng ái nhất quý phi, ngài tha cho ta một mạng được không, nhi tử rất ngoan, sẽ nghe lời. “
Thế nhưng đáp lại hắn vẫn là con kia lạnh băng không có tình cảm ánh mắt, Lê Tuyệt Thiên khóe miệng nhếch lên cười nói: -” Con ngoan của ta, đã ngươi rất nghe lời vậy thì giúp phụ hoàng lần này đi, phụ hoàng chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho mẫu thân của ngươi, không để nàng phải chịu thiệt. "
- ” Không… “
Lời vừa dứt, chỉ nghe một tiếng hét thảm vang lên xong rất nhanh liền đã im bặt, Lê Văn ngực trái chỗ nháy mắt đã bị sắc bén lợi trảo trực tiếp thấu lồng ngực, đồng thời đem trái tim móc ra.
Nhìn xem trong tay còn khiêu động trái tim, Lê Tuyệt Thiên không chút do dự nuốt xuống, một cỗ huyết khí bộc phát, hắn khi tức theo đó liền kéo lên một đoạn.
- ” Cùng hợp lực đi, hôm nay nếu như không thể sống sót rời đi nơi này, hoàng vị cũng đừng có mơ tới nữa. “ Chứng kiến cảnh này, Lê Ứng Long sắc mặt nghiêm lại nói.
Nghe vậy, Lê Xuân Minh, Lê Thiên hùng không có mở miệng đáp lại, nhưng cũng đã sớm đồng ý.
Không hẹn mà động, cả ba trong nháy mắt liền xông về phía Lê Tuyệt Thiên, khí tức điên cuồng bạo phát, từng người đều xuất ra toàn bộ thực lực, không một chút dữ lại.
- ” Hừ! Hoàng vị chính là trẫm, các ngươi đừng hòng mơ tưởng. “ Lê Tuyệt Thiên sắc mặt hiện lên dữ tợn gầm thét.
Tiếp sau đó cũng là phi thân mà lên, nhất thời bốn người liền lâm vào chiến đấu.
Mà một bên, Lê Huyền cũng đã đem Bạt Ma ngăn lại, hắn biết Lê Ứng Long mấy người chắc chắn không phải Lê Tuyệt Thiên đối thủ, cho nên hắn cần phải tranh thủ tại ba người bọn hắn cầm chân, trước đem giải quyết con này quái vật.
- ” Thú vị, ngươi cái này tiểu Trúc Cơ quả thực để bản ma tướng rất kinh ngạc, để ban thưởng cho sự kinh ngạc này, ta quyết định sẽ ban cho ngươi một cái chết không đau đớn. “ Bạt Ma nhe răng cười nói.
- ” Hươu chết còn chưa biết vào tay ai đâu, để bản hoàng tử xem ngươi cái này quái vật có hay không bản lãnh như vậy. “
Dứt lời, Lê Huyền quanh thân nóng rực hỏa khí bộc phát, sau lưng một vòng Thái Dương ngưng tụ, đồng thời hắn khí tức không ngừng kéo lên, trừ Trúc Cơ trung kỳ trực tiếp đột phá đến Trúc Cơ hậu kỳ.
Trong tay Ngọc Kim Phủ vung lên, mở màn chính là không chút do dự một phủ bổ xuống.