Mọi việc ở đây, giờ đã xong xuôi. Triệu Hoài cùng với Cảnh Hoà, ngay lập tức di chuyển đến nơi khác. Dù sao nơi này, cũng sặc mùi máu tươi. Trời lại dần tối, không nhanh chóng rời đi thì khó mà biết được nguy hiểm nào đang đến gần.
- Bụt, tiếp theo chúng ta cần phải làm gì?- Cảnh Hoà lên tiếng, còn là có chút ngơ ngác.
- Làm gì à? Trước đó không phải đã hứa giúp ngươi cua gái hay sao? Giờ, tất nhiên là lúc để ta thực hiện lời hứa đó rồi!- Nói rồi, Triệu Hoài liền huýt sáo một tiếng thật dài. Không biết từ đâu bay tới, Vẹt Hỉ Phúc ngay lập tức xuất hiện. Vẫn là như trước đây, thành thục mà đậu trên vai hắn ta.
- Chuyện ta dặn ngươi làm, ngươi làm đến đâu rồi?- Triệu Hoài nhìn về nó, trầm giọng mà nói.
- Đã giúp ngươi thăm dò rồi, bên này!- Vẹt Hỉ Phúc đáp lời, liền dẫn đường cho hắn ta đi.