Cảnh Hoà đối mặt với Bách Hoa Yêu, vương của nơi này. Không chút hoảng loạn mà càng là hưng phấn không thôi. Hơi thở từng nhịp phấn khích, tay cầm chặt Toái nguyệt huyết đao. Tùy thời ra tay, trảm sát đối phương.
Bách Hoa Yêu, hình thể giống nữ, trên người là vô số cây hoa hợp thành. Trông yêu kiều, mềm mại nhưng khí tức toả ra lại tràn đầy c·hết chóc. Nó là hóa thân của hàng trăm hoa yêu, thụ yêu. Thực lực, tất nhiên là không thể xem thường.
- Chỉ dựa vào một bông hoa nhỏ như ngươi còn muốn làm gì ta? Ta lại sợ quá cơ, thích thì nhào vào đây mà kiếm ăn!- Cảnh Hoà buông lời thách thức, mặt thì hất ngược lên trời. Hắn ta hoàn toàn không xem đối phương ra gì.
- Ngươi... Miệng tiện quá đấy. Nếu đã thích tìm c·hết như vậy, thế thì ta chiều ngươi!- Nghe được lời đó, Bách Hoa Yêu giận dữ khôn nguôi.
Lời vừa dứt, không để cho đối phương kịp phản ứng, nó đã ra tay. Ra đòn đánh tới, là vô số dây leo quấn lấy. Cảnh Hoà một đao chém đứt, khí tức không chút thua kém. Theo đó, là hai bên không ngừng trao đổi chiêu thức. Đánh đến long trời đất lở.