Long Huyết Chiến Thần

Chương 1001: Toái Tâm



Trong cơ thể hắn chỉ chân nguyên thôi cũng hơn Long Thần vô số lần.

Tầng hầm dưới mặt đất là loại không quan chật hẹp, nếu như hắn khởi xướng dứt khoát khẳng định Long Thần không là đối thủ của hắn, với thực lực Long Thần bây giờ chỉ miễn cưỡng đối phó với Thiên Vũ cảnh bát trọng.

Răng rắc một tiếng cửa vào tầng hầm ngầm đã bị Hoàng Quỳnh chấn vỡ. Hoàng Quỳnh cũng không che giấu thân phận của mình, sau khi đóng cửa lại hắn nghênh ngang tiêu sái đến trước mặt Long Thần. Lúc này, Long Thần đã đứng dậy.

Nếu như là một ngày trước đó, Long Thần nhất định là tiên phát chế nhân chạy trốn mất dạng, bất quá hiện tại hắn lại không có định tĩnh. Hình như cảm thấy tình cảnh Long Thần, Lôi Đình tiểu thú màu vàng trong khiếu huyệt tựa hồ có chút nôn nóng bất an, đánh tới đánh lui trong khiếu huyệt tay trái Long Thần.

Một cỗ khí tức kinh khủng từ trong Lôi Đình tiểu thú màu vàng bộc phát ra, trong thần chí của nó Long Thần và nó đã vô cùng thân thiết. Hình như chính là một phần của nó vậy, bây giờ Long Thần gặp phải uy hiếp giống như là nó tao ngộ uy hiếp.

Lúc này, Hoàng Quỳnh thấy đối phương đã phát hiện ra mình nhưng mà không động thủ. Hắn cũng không gấp gáp động thủ mà có chút hăng hái giá Long Thần, đi lòng vòng quanh Long Thần đáy giày cứng rắn nện lên mặt đất phát ra từng tiếng cộp cộp.

“Ngươi, thế nhưng không có chạy trốn?”

Hoàng Quỳnh sau khi đi quanh một hồi thì phát hiện Long Thần đúng là không có động tĩnh gì, liền nghi hoặc hỏi.

Long Thần chưa trả lời, hắn lúc này giơ tay trái lên lại phát hiện tay trái của mình lúc này nơi bị tia chớp màu vàng bao phủ phóng thích ra ngoài một cỗ khí tức thô bạo. Hoàng Quỳnh có một ảo giác giống như là tay trái Long Thần bây giờ cất dấu một đầu hung thú viễn cổ vô cùng khổng lồ.

“Tay của ngươi đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Hoàng Quỳnh từ trong tay trái này cảm giác được một loại lực lượng để cho trái tim của hắn đập nhanh hơn.

Long Thần cũng không trả lời mà đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Ngươi muốn Diêm Hoàng Phá Quân của ta?”

Nói xong, Diêm Hoàng Phá Quân dưới chế của Long Thần xuất hiện ở trong tay của hắn.

Diêm Hoàng Phá Quân đây chính là mục đích của Hoàng Quỳnh, ngay khi Diêm Hoàng Phá Quân xuất hiện, sự chú của hắn hoàn toàn bị hấp dẫn. Đầu tiên là nhìn Long Thần chằm chằm một hồi, sau đó treo nụ cười trêu cợt nói: “Vật này cũng không tệ, tặng ta đi. Long Thần đi theo ta, ta đảm bảo ngươi trong U Minh quân nổi tiếng quát tháo.”

Ngay từ đầu, ánh mắt của hắn nhu hòa nhưng tại thời điểm nói chuyện bộc phát ra tầm mắt lạnh như băng, âm lãnh ngó chừng Long Thần nói: “Nhưng mà nếu như người không thức thời thì ngươi sẽ triệt để biến mất trên thế gian này. Ta biết lực lượng của ngươi chỉ đạt tới cảnh giới Thiên Vũ cảnh bát trọng, nhưng đối với ta mà nói Thiên Vũ Cảnh bát trọng còn không phải giống như chém rau thái dưa sao?”

Nói xong liền triển khai “Vực” Thiên Vũ cảnh cửu trọng, cả tầng hầm dưới đất hoàn toàn bị “Vực” Hoàng Quỳnh bao phủ, Long Thần lúc này muốn bỏ chạy cũng không thể được.

“Lấy ra đi.”

Tại phương diện “Vực”, Hoàng Quỳnh hoàn toàn áp chế Long thần, mắt thấy đầu gối Long Thần gập xuống không ít, Hoàng Quỳnh trong lòng đắc ý liền đem bàn tay của mình hướng Long Thần vươn tới.

Đồ vật của thuộc hạ, Hoàng Quỳnh chưa bao giờ cảm thấy mình còn không lấy được.

Long Thần bây giờ đang ở trạng thái Long Hồn biến thân, dưới “Vực” đối phương áp chế. Trên người Long Thần mỗi một bộ phận cũng bị đè ép đến cực hạn, Long Thần lúc này chậm rãi ngẩng đầu lên, một đôi con ngươi dĩ nhiên là màu đỏ như máu, chỗ mi tâm nhô ra một đạo ánh sáng màu xám tro. Chuyện này đại biểu Chân Vũ đế phách đã ở trạng thái mở ra.

Sát… Sát!

Quát lên một tiếng, Long Thần một chân chấn lên mặt đất tầng hầm ngầm, nhất thời cả người tựa như mũi tên hướng Hoàng Quỳnh bắn tới.

“Vô dụng thôi, tầng hầm ngầm này dưới “Vực” của ta khống chế, ngươi có gây ra động tĩnh lớn hỡn nữa thì ở phía trên cũng không có cảm giác được.”

Hoàng Quỳnh ha ha cười phá lên.

Trong khi cười, từng đạo tế tuyến xanh thẩm lan tràn trên thân thể hắn từ từ tạo thành một bộ U Minh chiến giáp đẳng cấp cao. Phía trên U Minh chiến giáp phù văn nhiều hơn, vừa nhìn cũng biết so với U Minh chiến giáp mặc trên người Long Thần không biết tốt hơn gấp bao nhiêu lần.

Răng rắc!

Cuối cùng U Minh chiến giáp hình thành.

“Nhân Hoàng Quyết, Quân Lâm Thiên Hạ!”

Long Thần một quyền rất mạnh hướng Hoàng Quỳnh đấm thẳng tới.

“Chút tài mọn.”

Hoàng Quỳnh cười một tiếng, hắn hơi chút điều khiển “Vực” Thiên Vũ cảnh cửu trọng, có thể khiến tốc độ Long Thần chậm lại đến vô cùng, chỉ dùng “Vực” uy lực thôi mà Hoàng Quỳnh liền bài trừ phần lớn công kích của Long Thần.

Long Thần tự nhận biết thực lực của mình không phải là cao thủ có thể so sánh với sáu Yêu tộc trước kia.

Thế nhưng đối với hắn mà nói, đây là một lần cơ hội chiến đấu khó có được. Mục đích của hắn chính là mượn trận chiến đâu này đột phá tới Thiên Vũ cảnh ngũ trọng.

Lấy chiến trưởng thành, đây là phương thức trưởng thành nghịch thiên của Long Thần.

“Sát Thần Tâm Kinh, Trảo Lục!”

Một đạo trảo quang trực tiếp đè Long Thần đứng lại, Long Thần đánh bay ra ngoài, một ngụm máu tươi cũng được phun ra rơi xuống đất. Thân thể Long Thần trực tiếp lăn lộn vào vòng trên mặt đất, cuối cùng đụng phải vách tường đưa tới từng đợt chấn động.

“Ta không muốn nói chuyện cùng ngươi nữa, Long Thần nếu như ngươi thật sự muốn còn mệnh mà nói thì đưa ra Diêm Hoàng Phá Quân, sự kiên nhẫn của ta cũng không giống như trong tưởng tượng của ngươi. Bảo vật dĩ nhiên trọng yếu, nhưng mà ngươi không cảm thấy phải còn mạng mới có thể hưởng thụ những đồ vật này?”

Hoàng Quỳnh đứng ở trước mặt Long Thần trên cao nhìn xuống Long Thần, trên mặt tràn đầy thần sắc đắc ý và giễu cợt.

“Những lời này ta trả lại, ngươi phải có mạng sống mới có thể hưởng thụ bảo vật”

Long Thần giống như là không có bị thương qua, nhanh chóng đứng lên khỏi mặt đất chiến ý thôi bạo, công kích điên cuồng, toàn bộ đều đánh úp về phía Hoàng Quỳnh để cho Hoàng Quỳnh có cảm giác kinh hồn táng đảm.

Từng đạo tia chớp màu vàng tràn xuống chân của hắn.

“Tốc độ của hắn dưới “Vực” Thiên Vũ cảnh cửu trọng của ta áp chế, sao lại còn nhanh như thế.”

Hoàng Quỳnh lần đầu tiên cảm thấy kinh hãi, nếu như không có “Vực” của hắn áp chế mà nói, thực lực của Long Thần lúc này tuyệt đối đã đến một cái cấp bậc vô cùng kinh khủng.

Cả người hóa thành tia chớp màu vàng hoán chuyển quanh người Hoàng Quỳnh. Không cẩn thận mà nói, Hoàng Quỳnh đều không phát hiện chân thân Long Thần.

“Phá…!”

Chân nguyên bàng bạc bộc phát ra khỏi người Hoàng Quỳnh, một cỗ năng lượng vòng xoáy trực tiếp chấn Long thần bay ra ngoài. Hoàng Quỳnh cười lên lần nữa, thân thể vừa động trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt Long Thần, một quyền đánh ra.

“Sát Thần Tâm Kinh, Toái Tâm!”

Một quyền Toái Tâm!

Một chiêu này hiển nhiên so với chiêu thức đó mạnh hơn rất nhiều, đối với Long Thần mà nói quả thực là nguy cơ trí mạng. Trong mắt Long Thần mọi vật hoàn toán biến mất, duy nhất chỉ còn sót lại một quyển của Hoàng Quỳnh, một quyển này cương mãnh và thô bạo sát khí tràn đầy, không hỗ là một chiêu trong Sát Thần Tâm Kinh. Từ xưa tới nay sợ rằng người chết dưới một quyền này chắc là đếm không suể.