Long Huyết Chiến Thần

Chương 1106: Thí thần kiếm trận



Ở nơi này có rất nhiều mãnh thú thần cấp tam phẩm, nhiều vô cùng. Tốc độ săn giết của Long Thần cũng nhanh hơn rất nhiều. Về cơ bản là một ngày hắn có thể tìm được vài con, thậm chí hơn mười con. Phần lớn mãnh thú thần cấp tam phẩm không phải đối thủ của hắn, nên Long Thần có thể dễ dàng giết được. Đương nhiên bởi vì thi khí quá nặng nên mãnh thú nơi này đều biến thành quỷ thú cả.

So với mãnh thú, quỷ thú có thêm hung tính, lại giống như ma quỷ nên hoàn toàn không sợ chết. Chỉ cần chúng nó chưa chết hẳn thì vẫn còn sức để phản kích, rất khó chơi, hệt như những cỗ máy chiến đấu.

"Cuối cùng đã thu thập xong một nghìn thú hồn rồi." Trong khoảng thời gian này, Long Thần mệt muốn chết, may là đã hoàn thành được nhiệm vụ. Số mãnh thú cùng cấp với Long Thần trong rừng rậm Quỷ Vực này phải tới mấy nghìn con, đây đã là một con số vô cùng khủng bố, thực lực chỉnh thể đã hơn hẳn các cường giả cùng cấp của Bích Viêm phủ. Có lẽ phải cộng lực lượng của nhiều phủ lại mới tương đương với một khu rừng Quỷ Vực được. 

Không thể không nói nơi đây là chỗ mà Đông Hoàng cung cũng phải kiêng kỵ.

Nhưng số hung thú hung tàn, còn cả quỷ thú đã mất đi thần chí, bị Long Thần giết chết tổng cộng một nghìn con. Trong Thái Hư Cảnh của Long Thần đang tích luỹ một lượng lớn tinh huyết của yêu thú. Hắn tinh luyện những tinh huyết đó tới mức vô cùng tinh thuần. Lúc sử dụng Luyện Huyết Hóa Khí không cần phải bỏ tạp chất từng chút một mà mất đi bao nhiêu thời gian, có thể khôi phục lương thần nguyên đã tiêu hao rất nhanh, nhưng lại có thể thông qua mối liên kết giữa Thái Hư Cảnh và thân thể mình để đạt tới mức độ thần nguyên khó mà cạn kiệt được.

Như vậy cơ hội để hắn thi triển Xích Huyết Thiên Hoang cũng tăng lên. Xích Huyết Thiên Hoang tuy lợi hại, nhưng lại cực kỳ tốn thần nguyên. Khác với Địa Ngục Truy Hồn Điện, thứ Xích Huyết Thiên Hoang đốt là thần nguyên. 

Đã chuẩn bị xong một nghìn thú hồn, Long Thần rút khỏi nơi mình đang ở mà tìm một sơn cốc yên tĩnh trong rừng rậm Quỷ Vực. Hắn dọn dẹp qua một chút là có thể sử dụng như một nơi tu luyện. Trong lúc này hắn đã hiểu rõ về Thí Thần Kiếm Trận, hiện giờ việc cần là luyện tập và sử dụng.

"Cần khoảng một nghìn thú hồn tạo nên trận pháp, uy lực của Thí Thần Kiếm Trận này hẳn là sẽ rất khủng khiếp." Rốt cuộc chờ tới được lúc này nên Long Thần khá hưng phấn. Hắn dựa theo trận pháp trong Thí Thần Kiếm Trận để sắp xếp một nghìn thú hồn vào các nơi trong sơn cốc, tạo nên một trận pháp huyền ảo khó hiểu. Mà lúc này, Long Thần ngồi khoanh chân ở trung tâm của trận pháp. Hắn nhắm mắt lại, kiếm hồn màu vàng và kiếm hồn màu đen giấu trong cơ thể hắn lặng lẽ bay vọt lên từ trên đỉnh đầu, rồi xoay vòng bên trên.

"Thí Thần..." 

Mắt nhắm nghiền, Long Thần bắt đầu thi triển khẩu quyết của Thí Thần Kiếm Trận. Với hắn mà nói, khẩu quyết mà hắn đã học thuộc vô số lần này hắn hoàn toàn có thể đọc vanh vách. Trong thời gian ngắn, một trận pháp màu đỏ xuất hiện dưới người hắn. Trong trận pháp này, những ký hiệu màu đỏ và bóng kiếm màu đỏ máu đan xen vào nhau, ký hiệu quấn quanh kiếm đã hình thành nên một loại sắc bén khiến người ta phải khiếp sợ.

Trận pháp đỏ như máu này dần lan ra xung quanh. Mỗi lần đi qua thú hồn mà Long Thần đã đặt sẵn ở đó, các ký hiệu hình kiếm kia sẽ quấn lên. Bên trong thú hồn, tất cả cự thú hung mãnh đều gầm thét trời long đất lở, sau đó thì bị ký hiệu hình kiếm màu đỏ máu kia hoà tan, biến thành những ký hiệu hình thú mà dung hợp vào trong trận pháp. Sau đó, nó lại khuếch tán ra những nơi khác.

Đại khái chừng nửa canh giờ, kiếm trận màu đỏ máu dưới người Long Thần đã lan ra phạm vi khoảng một nghìn mét, dung hợp hết toàn bộ thú hồn vào trong trận pháp đó. Lúc này ở trong trận pháp, hơn một nghìn ký hiệu cự thú đang gầm thét mang theo uy áp tinh thần vô cùng mạnh, đồng thời còn có ký hiệu hình kiếm vô cùng sắc bén đan xen bên trong. 

Kiếm hồn màu vàng và màu đen toả ra ánh sáng rực rỡ. Kiếm hồn tách ra, hàng tỉ tiểu kiếm màu vàng và tiểu kiếm màu đen trải thành hình Thái Cực ở trong trận pháp. Màu vàng và màu đen khẽ xoay tròn, lực đạo kiếm hồn âm dương nhập vào trong Thí Thần Kiếm Trận.

Mặc dù là chiến kỹ thần cấp lục phẩm, nhưng năng lực lĩnh ngộ của Long Thần đã có thể coi là đáng ngạc nhiên rồi. Thời gian lĩnh ngộ lâu như vậy, đến cuối cùng coi như nước chảy thành sông. Dựa vào khẩu quyết quen thuộc kia, Long Thần tu luyện mất ba ngày ba đêm, cuối cùng đã làm thành công Thí Thần Kiếm Trận.

Dưới sự khống chế của Long Thần, Thí Thần Kiếm Trận thu nhỏ lại, biến thành một kiếm trận hình tròn với đường kính mười mét. Trong kiếm trận này có một nghìn ký hiệu hình thú đang phát huy tác dụng. Bản thân những lý giải về kiếm đạo của Long Thần cũng khiến uy lực của Thí Thần Kiếm Trận này tăng lên không ít. 

Ký hiệu hình thú và ký hiệu hình kiếm quấn lấy nhau, toả ra ánh sáng đỏ như máu. Trận pháp huyền ảo này luôn xoay tròn dưới chân Long Thần. Nhìn qua thì sóng yên bể lặng, nhưng nếu Long Thần ra lệnh một cái là có thể dẫn lấy uy lực của kiếm trận mà phối hợp với kiếm thế của Long Thần, tạo nên tác dụng giết chết.

"Thí Thần Kiếm Trận này quả thực không khác gì lĩnh vực, hơn nữa không chỉ giới hạn ở mặt đất. Cho dù ta ở đâu, Thí Thần Kiếm Trận cũng sẽ đi theo ta. Trong Thí Thần Kiếm Trận của ta, ngươi có thực lực mạnh cỡ nào thì cũng phải đối mặt với hàng nghìn hàng vạn đòn tấn công của ta."

Loại kiếm trận này quả thực là chiến kỹ nghịch thiên, thảo nào Diệp Vô Thương có thể dựa vào Thí Thần Kiếm Trận này khiến không ít người phải chết trong tay hắn. 

Trong tay Long Thần, một kiếm khí màu đỏ đang kết lại.

Tức thì những ký hiệu hình kiếm trên Thí Thần Kiếm Trận như được triệu hồi, ngay tức khắc mấy vạn mũi kiếm đỏ rực như mau phóng ra từ trong Thí Thần Kiếm Trận, lập tức biến kiếm trận này thành núi đao biển lửa.

"Đây là Kiếm Hải..." 

Long Thần lại ra lệnh một tiếng, một con cự thú hư ảo bỗng leo ra từ trong kiếm trận, đúng là con Bát Tí Yêu Long kia. Nhưng lúc này yêu long do những mũi kiếm vô cùng nhỏ tạo nên, toàn thân đỏ như máu. Nó ngửa đầu rống lên cao, toàn thân tràn ngập lực chấn nhiếp khổng lồ.

"Đây là Thú Triều."

Đương nhiên Long Thần không thật sự tấn công, bởi nếu hắn mà làm vậy thì Kiếm Hải sẽ thực sự là một biển kiếm mênh mông. Còn Thú Triều thì tuy chỉ có một nghìn con, nhưng con nào con nấy đều rất lớn, dưới sự bao phủ của Thí Thần Kiếm Trận, vạn thú cùng chạy, kiếm khí mãnh liệt, không thành vấn đề. 

"Rốt cuộc có sát chiêu còn mạnh hơn cả Sát Kiếp rồi! Dạo này toàn đối chiến với mãnh thú, làm ta khó lý giải thông thấu được đạo của Thần Vũ cảnh. Con đường của ta ở Thần Vũ cảnh tầng một còn dài lắm."

Thần Vũ cảnh không dễ tu luyện như vậy. Khác với Thiên Vũ cảnh, mỗi một giai đoạn của Thần Vũ cảnh đều rất tốn thời gian. Với Thần Vũ cảnh mà nói, Long Thần hãy còn đang chậm rãi mày mò.

"Cần đối chiến với võ giả Nhân tộc, mà chí ít cũng phải Thần Vũ cảnh tầng bốn, là cái loại võ giả có thể để ta đột phá giới hạn của bản thân... Tiếc là không thể trở về U Minh phủ được nữa. Có sát chiêu Thí Thần Kiếm Trận này, thôi ta cứ lẻn vào Đông Hoàng cung, rồi đi lãnh thổ Tây Hoàng, sau đó vượt qua Toái Tinh hải." 

Mục tiêu vô cùng kiên định, hy vọng đang ở trước mắt.

Đúng lúc này, Long Thần cảm thấy không đúng.

"Có người đến đây." 

Bất luận là thần thức hay Phệ Linh Yêu Đồng thì đều phải cảm giác mới biết được. Lúc trước Long Thần mải đắm chìm trong niềm vui vì đã tu luyện xong Thí Thần Kiếm Trận nên mới không cẩn thận dùng Phệ Linh Yêu Đồng để quan sát. Lúc này đôi mắt hắn hiện lên sương mù màu xám. Trong tầm nhìn của hắn, tất cả cảnh sắc xung quanh đều biến mất, chỉ có một thần võ hồn là xuất hiện ở nơi cách hắn vài trăm mét.

"Tô Mặc." Long Thần run rẩy toàn thân.

Không ngờ Tô Mặc đã đuổi theo tới đây... 

Điều này hoàn toàn ngoài suy đoán của Long Thần.

Hắn không trốn. Với Tô Mặc mà nói, cái khoảng cách vài trăm mét này chỉ chớp mắt là tới. Một nam tử đeo đấu bồng nhanh chóng xuất hiện trước mặt Long Thần. Hắn khẽ tháo đấu bồng trên đầu xuống, mỉm cười nhìn Long Thần, từ tốn nói: "Cái rừng rậm Quỷ Vực này lớn thật, ta mặc dù biết ngươi ở đây nhưng phải mất một tháng mới tìm được ngươi."

Hắn nhìn về sau lưng Long Thần, nói tiếp: "Đương nhiên nếu không phải Quỷ Ma Thi Giao kia, ta có thể phóng thần thức tới phạm vi lớn nhất, như vậy ta có lẽ tìm thấy ngươi sớm hơn rồi." 

Long Thần không hề hoang mang, bởi Tô Mặc đến là để đấu một trận sinh tử, không có gì phải lo lắng thấp thỏm. Nhưng Long Thần của ngày hôm nay đã không còn sợ hắn như trước nữa rồi.

"Ta rất ngạc nhiên rằng tại sao ngươi lại biết ta ở đây?" Long Thần hỏi.

Tô Mặc không trả lời, chỉ cười nhìn Long Thần, quan sát Long Thần từ trên xuống dưới rồi nói: "Lại mạnh thêm không ít, tiếc là vẫn còn qua non. Nếu ta là ngươi thì sẽ không cứu người, chỉ giết người mà thôi. Tất cả người nhìn qua ta đều bị giết hết." 

Long Thần nghĩ cẩn thận, thì ra đám người kia tiết lộ tin tức về mình. Lúc mới tới rừng rậm Quỷ Vực này, hắn không nghĩ gì nhiều, cảm thấy trốn qua xa rồi nên đối phương đuổi theo không được mới đúng.

"Ngươi lại nhắc nhở ta, sau này muốn tìm ta không dễ vậy đâu." Long Thần cười nói.

"Ngươi còn có cái ";sau này' đó à." Tô Mặc cười vang. 

Đương nhiên là Long Thần có, giờ hắn chỉ cần Huyết Độn một cái là đi cả trăm dặm, Tô Mặc có chạy tới gãy chân cũng không đuổi kịp hắn. Nhưng Long Thần không chạy, bởi Tô Mặc đúng là mạnh, mạnh đến đột phá giới hạn của Long Thần. Nhưng đối thủ như vậy không phải chính là một đối thủ tốt, một cái bia ngắm để thử Thí Thần Kiếm Trận hay sao.

"Ngươi trốn đi, ta sẽ đuổi theo. Cho tới khi nào ngươi đưa chiến kỹ vô danh và Xích Huyết Thiên Hoang cho ta thì ta mới ngừng lại. Đây sẽ là một trò săn bắt vô cùng vui vẻ. Ngươi sẽ cảm thấy tuyệt vọng thôi. Long Thần ạ, thật sự ngươi là kẻ mà ta muốn giết nhất trong cuộc đời này..." Tô Mặc liếm môi, cười trông khá biến thái.

Thật sự khi nhìn thấy Long Thần, hắn phát hiện mình kích động tới sắp phát điên rồi. 

Cái cảm giác xé nát hắn, chỉ nhớ tới thôi đã thấy toàn thân tê dại, còn thích hơn cả mấy chuyện phòng the.

"Đồ thần kinh!"

Long Thần mắng một tiếng, rồi hắn nhẹ nhàng giơ cánh tay ra. Ở tay trái của hắn, một hình xăm thần long màu đỏ máu quấn quanh tay hắn, từ ba vai tới tận ngón trỏ.