Địa Vũ cảnh tầng thứ nhất, Long Thần đã thử qua rồi. Nếu vận khí tốt mà nói hắn có thể đủ khả năng đối phó nhưng Địa Vũ cảnh tầng thứ hai hắn còn kém xa quá. Tư Không Kiếm Thánh đây hiển nhiên là ở cấp bậc như Không Vô Nhai, so với Long Nguyệt mà nói chỉ hơi kém hơn một chút mà thôi!
Vốn là có Long Nguyệt ngăn chặn truy binh, ba người bọn họ hẳn là không gặp phải nguy cơ xấu đến như vậy. Muốn trách cũng chỉ có thể trách vận khí của bọn họ quá tệ, rất chó thể Tư Không Kiếm Thánh đây không phải là đuổi bắt Long tộc bọn họ, chẳng qua là hắn ngẫu nhiên ở gần đây mà thôi.
Chuyện trên đời này, chính là không đúng dịp ở điểm này đây.
Long Thần nhìn về phía Kiếm Trần. Thân là người lớn tuổi nhất trong ba người, hắn lúc này muốn gánh vác trách nhiệm. Sau khi thấy Tư Không Kiếm Thánh xuất hiện, mặt Kiếm Thần liền biến sắc, nhìn hai người Long Thần và Lam Linh Nhi nói: “Linh Nhi, Long Thần, van xin các ngươi một lần cuối cùng, Địa Vũ cảnh tầng thứ hai, ta tranh thủ ngăn cản chút ít thời gian cho các ngươi chạy trốn giữ mạng. Nếu không hôm nay ba người chúng ta đều chết ở chỗ này.”
Long Thần và Lam Linh Nhi liếc mắt nhìn nhau một cái, trong mắt hiện lên thần sắc kiên định, cho nên Long Thần nói: “Vậy thì cùng chết ở một chỗ. Nếu như gặp phải cường địch không thể đối mặt còn nói cái gì là huynh đệ chứ?”
Long Thần và Lam Linh Nhi kiên quyết như vậy khiến cho Kiếm Trần có chút bất đắc dĩ. Lúc này người mà hắn kiêng kỵ chính là Tư Không Kiếm Thánh nên không xuất thủ đuổi Long Thần đi.
“Lam tỷ tỷ, như thế này vậy, ngươi vẫn tiếp tục giao thủ với Hoa Vũ Vương. Mà ta, tam ca còn có Tiểu Lang vây công Tư Không Kiếm Thánh. Nếu như có thể nói, nói không chừng còn có cơ hội…”
Long Thần thấp giọng nói.
“Tiểu Lang?”
Kiếm Trần và Lam Linh Nhi có chút khó hiểu. Tiểu Lang chỉ mới Thiên giai cửu phẩm thôi. Chẳng nhẽ Tiểu Lang cũng nghịch thiên giống như Long Thần vậy sao?
Long Thần cười thần bí, nói: “Phê Nhật Yêu Lang tương đối bất phàm. Các ngươi đã chứng kiến qua yêu thú có thể thăng cấp chưa?”
Quả thật, Tiểu Lang cắn nuốt Thái dương chân hỏa lúc nãy, sau đó thăng cấp khiến cho bọn họ vô cùng kinh ngạc.
Long Thần và Tiểu Lang gật đầu với nhau, sau đó để cho hắn tiến vào trong Thái Hư cảnh. Cửu U Ma Tổ Hỏa của Tiểu Lang chính là chỗ tạo thành uy hiếp trí mạng đối với Tư Không Kiếm Thánh, cho nên Tiểu Lang chỉ có một cơ hội xuất một chiêu trong lúc hắn còn đang đánh nhau, bỗng nhiên từ trong Thái Hư cảnh đi ra, như vậy sẽ cho Tư Không Kiếm Thánh một cái kinh hỉ.
Thấy bộ dạng Long Thần hình như là đã chuẩn bị thật tốt, Kiếm Traàn chỉ có thể cắn răng, nói: “Tốt, lần này, liều mạng!”
Muốn hắn đưa ra quyết định như vậy thật không dễ dàng, dù sao hắn không muốn hại chết Long Thần và Lam Linh nhi.
Bọn họ trong thời gian rất ngắn đã thương lượng xong kế sách.
Mà lúc này, Hoa Vũ Vương càng lúc càng lớn lối. Nàng giơ hai cánh tay lên ông cổ Tư Không Kiếm Thánh giống như một con rắn nước vậy, sắc mặt đỏ hồng.
“Được rồi bảo bối, lâu rồi không gặp, đợi một lát nữa ta sẽ cưng chiều ngươi thật tốt, liên tục cưng chiều ngươi ba ngày ba đêm, như thế nào?”
Tư Không Kiếm Thánh nhẹ giọng bên tai Hoa Vũ Vương.
“Chán ghét, ba ngày ba đêm làm sao ta thừa nhận cho nổi. Ngài thì uy mãnh rồi, ngài cũng không đau lòng cho ta sao?”
Hoa Vũ Vương hờn trách nhìn Tư Không Kiếm Thánh.
“Ha hả, ngươi không nghe nói qua sao. Chỉ có mệt chết trâu chứ không có phá hư ruộng đồng sao? Nhất là loại người ruộng đồng như ngươi đây.”
Tư Không Kiếm Thánh cười quái dị, cuối cùng kéo cánh tay Hoa Vũ Vương ra khỏi người mình, đưa lên trên mặt, say mê nói: “Thật là thơm nha, mùi thơm này…”
“Ghê tởm, gian phu, dâm phụ! Chết không được tử tế!”
Lam Linh Nhi thấy vậy như muốn ói ra ngoài.
Lời của Lam Linh Nhi làm cho Tư Không Kiếm Thánh quăng ánh mắt tới trên người nàng.
“A thì ra là Bách Biến ma nữ trong truyền thuyết đây mà. Ngươi là tình nhân trong mộng của tất cả nam nhân, quăng ngươi lên giường, một ngày một bộ dáng khác nhau, ta cũng không phải đi nơi nơi tìm kiếm gái gú.”
“Biến, bằng cái tuổi của ngươi mà vẫn còn muốn nữ nhân? Ta thấy ngươi nên tìm một cái quan tài tự chôn đi thôi, tránh cho đi ra dọa người! Không trách được tam ca của ta không ưa cái loại người thất phu như ngươi. Nếu như ngươi là đồ đệ của cô nãi nãi, một ngày đánh ngươi một cái bạt tai, à không, một ngày xẻo ngươi một miếng thịt!”
Lam Linh Nhi lải nhải mắng.
Sắc mặt Tư Không Kiếm Thánh càng lúc càng thôi.
“Xem ra hôm nay ta phải động thủ dứt khoát rồi. Bảo ối à, Bách Biến ma nữ giao cho ngươi đối phó đó, ngươi cũng không thể đả thương nàng mảy may nào nha, nếu không ta sẽ đói hơn mười ngày nửa tháng, chỉ có thể giải quyết trên người ngươi thôi. Ta đi diệt trừ nghiệt đồ của ta đây!”
Nói xong, ánh mắt của hắn tựa như mũi kiếm đâm vào trên người Kiếm Trần.
Chỉ là Long Thần sớm đã bị hắn lãng quên.
Hoa Vũ vương vốn định nói rằng Long Thần cũng là một nhân vật khó đối phó. Thế nhưng nghĩ lại, dù sao nàng cũng chỉ để ý đến một mình Lam Linh Nhi mà thôi, còn Long Thần thì có Tư Không Kiếm Thánh tự mình đối phó.
Lúc này, Kiếm Thần lạnh lùng nói: “Đừng gọi ta là nghiệt đồ, ta từ giây phút rời khỏi Vũ Minh, chúng ta đã không còn quan hệ nào nữa. Mà hôm nay, chúng ta là địch nhân sinh tử!”
“Không quan hệ? Không quan hệ thì ngươi cũng đừng có thi triển Huyễn Thế Kiếm điển để đối phó với ta.”
Tư Không Kiếm Thánh cười, quần áo hắn bay phấp phới. Lúc này, hắn từ trên cổng thành nhảy xuống, dừng lại ngay trước Kiếm Trần chừng ba mươi thước. Hoa Vũ Vương cũng nhảy xuống theo.
Trên tường thành Bạch thành, vạn người chú ý!
Đại chiến sẽ bắt đầu ngay thôi.
Song phương giằng co, Long Thần trở thành nhân vật bị lãng quên. Dù sao so với Lam Linh Nhi, hắn còn nhỏ hơn vài tuổi.
“Nữ nhân hèn hạ, cút sang bên này. Hôm nay cô nãi nãi sẽ đánh ngươi thành một đống phân!”
Đối mặt với Hoa Vũ Vương, Lam Linh Nhi muốn ác tâm bao nhiêu liền có bấy nhiêu ác tâm, làm cho nàng nhịn không được ngay cả lời thối như vậy cũng mắng ra.
Hoa Vũ Vương nghe xong tức giận nổ phổi. Nàng thấy Lam Linh Nhi chọn chiến trường cách nơi này một đoạn không xa liền vội vàng đuổi theo. Mà hai bóng ảnh càng lúc càng xa. Cho nên nơi này hiện tại chỉ còn lại Long Thần, Kiếm Trần, còn có Tư Không Kiếm Thánh!
Long Thần và Kiếm Trần đứng chung một chỗ, cảnh giác nhìn đối phương.
Địa Vũ cảnh tầng thứ hai cũng không phải là ngồi không. Kiếm Trần mặc dù đã lĩnh ngộ chân ý đến Địa Vũ cảnh tầng hai, đạt tói trình độ Tư Không Kiếm Thánh thế nhưng rốt cuộc vẫn còn kém hơn một chút. Còn Long Thần ngay cả Vũ cảnh cũng không đạt tới. Hắn chẳng qua là có một thân lực lượng mạnh mẽ cùng thần thông thần ký mà thôi!
Keng!
Kiếm Trần cái gì cũng không nói, Vân Tiêu kiếm trắng thuần xuất hiện ở trên tay hắn.
“Lễ vật này tại thời điểm ngươi độtp phá đến Vũ cảnh, ta hướng Vũ đế cầu xin, đưa cho ngươi, là Vân Tiêu Kiếm!”
Tư Không Kiếm Thánh sắc mặt âm trầm. Có thể nói là tự mình gây nghiệt. Lúc ấy tại thời điểm đưa Vân Tiêu kiếm cho Kiếm Trần, hắn từ đầu đến cuối không có nghĩ đến có ngày Kiếm Trần cầm lấy Vân Tiêu kiếm chỉa thẳng vào bản thân hắn!
Đồng thời, Kiếm Trần còn lấy ra một thanh kiếm khác giao cho Long Thần, nói: “Đây là Phá Hoang kiếm – Thiên giai cao đẳng, là binh khí ta dùng khi còn là Thông Thiên cảnh, so với ngươi lúc này còn khá hơn một chút, rất thích hợp dùng đến. Ngươi vốn là không dùng kiếm, đến Vũ cảnh còn phải quay về quyền pháp, cho nên kiếm tốt đối với ngươi cũng vô dụng.”
Hắn nói không sai, Long Thần lúc trước sử dụng kiếm thuần túy là bởi vì Đế Ma kiếm đạo, sau đó bởi vì có được Tru Thiên kiếm trận. Trên thực tế, sự hiểu biết về kiếm của hắn không bằng Kiếm Trần, thuộc loại người Kiếm võ giả trời sinh.
Long Thần nhận lấy Phá Hoang kiếm!
Đối diện, nếu được xưng là Tư Không Kiếm Thánh, hơn nữa còn là sư tôn Kiếm Trần, hắn đã có nhiều thành tựu về kiếm, tự nhiên tương đối hùng hậu. Tư Không Kiếm Thánh lúc này từ trong túi càn khôn rút ra một thanh kiêms màu xanh biếc, hình dáng cũng tương tự như Vân Tiêu kiếm của Kiếm Trần!
“Đây là Bích Lạc kiếm, cũng là thần kiếm Vương cấp sơ đẳng là ucngf một hệ với Vân Tiêu kiếm.”
Kiếm Trần nói nhỏ bên tai Long Thần.
Ba người, ba thanh kiếm ở trong thế giằng co.
“Cho ngươi một cơ hội dập đầu hướng Vũ đế nhận lỗi, ngươi có muốn nắm lấy cơ hội hay không?”
Tư Không Kiếm Thánh thần tình âm trầm nói.
“Có thể, trừ phi ngươi tự sát ở trước mặt ta.”
Kiếm Trần cười lạnh nói.
Tư Không Kiếm Thánh cũng đoán được trước kết quả là như thế. Cho nên ngay sau khi nói xong, hắn từ từ vung Bích Lạc Kiếm lên: “Xem ra ân oán giữa chúng ta phải giải quyết triệt để vào ngày hôm nay rồi.”
“Tại sao ngươi lớn tuổi như vậy mà còn nói nhảm nhiều thế.”
Kiếm Trần tiếp tục cười lạnh.
Ai cũng không muốn mình già đi. Nhất là Tư Không Kiếm Thánh. Lời Kiếm Trần đã làm cho hắn bừng bừng lửa giận. Ánh mắt lúc này từ từ xuất hiện tia máu. Dĩ nhiên so với ánh mắt màu đỏ như máu của Kiếm Trần thì còn kém hơn rất nhiều.
“Huyễn Thế kiếm điển là ta dạy cho ngươi. Ngươi cảm thấy bằng vào nó là có thể đánh bại ta hay sao?”
Tư Không Kiếm Thánh không giận ngược lại còn cười.
Kiếm Trần không thèm nói chuyện với hắn. Hắn từ từ huy động Vân Tiêu kiếm, xoạc một tiếng, thân ảnh của hắn đã biến mất tại trước mắt Long Thần! Hắn hướng Tư Không Kiếm Thánh ở đối diện động thủ trước. Cũng tại trong nhánh mắt biến mất kia, chỉ trong nháy mắt kia, cả hai người điên cuồng va đụng vào nhau!
“Tốc độ thật là nhanh a, ngươi đã quên mất ta rồi sao?”
Long Thần nắm chặt Phá Hoang kiếm, từng bước hướng vòng tròn chiến đấu của hai người bọn hắn đi tới.
Kiếm!
Địa Vũ cảnh – đạo lý kiếm pháp và quyền pháp đều giống nhau, lúc này hai người ở phía trước, giống như là cùng với trời đất hòa nhập vào một thể. Bọn họ từng người xuất kiếm, thu kiếm, cùng nhịp đập nhỏ nhoi của trời đất cũng cảm nhận như nhau! Cho nên, kiếm chiêu mặc dù nhìn thì vô cùng đơn giản nhưng mà vô cùng huyền diệu, uy lực tràn đầy, thỉnh thoảng Tư Không Kiếm Thánh điểm mũi kiếm lên mặt đất, dĩ nhiên cũng khiến cho mặt đất chấn động!
Có thể nhìn ra được, từ khi mới bắt đầu, Kiếm Trần đã bị Tư Không Kiếm Thánh áp chế, cho dù là nhanh, dứt khoát, các phương diện khác, Tư Không Kiếm Thánh cường hãn hơn một chút so với Kiếm Trần.
“Huyễn Thế, bí quyết chữ Sát!”
“Huyễn Thế, bí quyết chữ Sát!”
Một tiếng cọ sát chói tai vang lên tận trời, Vân Tiêu kiếm và Bích Lạc kiếm điên cuồng va đụng vào nhau, mặc dù không làm ra chấn động quá lớn nhưng Long Thần biết đó là bọn hắn đem hoàn toàn công kích của mình đều thu vào bên trong mũi kiếm.
Dưới sát chiêu tuyệt đối này, Kiếm Trần bị bay về phía sau, dừng lại tại trước mặt Long Thần. Dễ dàng nhìn ra được, đối chiến cùng Tư Không Kiếm Thánh vô cùng tiêu hao nguyên khí. Sắc mặt Kiếm Trần lúc này đã có chút trắng bệch.
Mà Tư Không Kiếm Thánh chỉ lui về phía sau có mấy bước.
“Tam ca, ngươi có thể sử dụng kiếm chiêu cuốn lấy hắn, để cho hắn tại trong thời gian ít nhất một cái hô hấp không thể thoát thân không?”
Long Thần thấp giọng dò hỏi.
“Dĩ nhiên có thể.”
Kiếm Trần nói.
“Vậy thì tin ta một lần, chúng ta cùng nhau hành động!”
Long Thần đã chuẩn bị kỹ càng.
Mặc dù không biết Long Thần rốt cuộc làm cái gì nhưng Kiếm Trần vẫn lựa chọn tin tưởng.
Sau khi nói xong, Kiếm Trần lần nữa biến mất, hướng Tư Không Kiếm Thánh mà tới. Mà lần này Long Thần cũng cấp tốc phóng tới. Hắn lặng lẽ sử dụng Long Hồn biến thân, đưa thân thể của mình đạt đến trạng thái mạnh nhất!
“Lão thất phu, Huyễn Thế kiếm điển, ta cũng không có thua kém gì ngươi!”
Kiếm Trần trong tâm rất rõ ràng, Tư Không Kiếm Thánh sở dĩ có thể thắng hắn hoàn toàn bởi vì liên quan đến cảnh giới. Về phần chênh lệch trên Huyễn Thế điển, hai người đều không có!
Lời Kiếm Trần đã thành công hấp dẫn sự chú ý của Tư Không Kiếm Thánh. Hắn cười lạnh một tiếng nói: “Vậy sao, cứ thử một lần nữa xem sao!”
Vân Tiêu kiếm và Bích Lạc kiếm một lần nữa công kích lẫn nhau. Dưới công kích của Kiếm Trần, hai thanh kiếm vẫn như cũ dính vào nhau cùng một chỗ.
“Bí quyết chữ Triền?”
Tư Không Kiếm Thánh nhướng mày, cười nói: “Dám dùng bí quyết chữ Triền đối phó với ta. Ngươi cũng biết đó, thành tựu của ta trên bí quyết chữ Triền là cao nhất. Múa rìu qua mắt thợ!”
Vừa mới bắt đầu là Vân Tiêu kiếm quấn lấy Bích Lạc kiếm nhưng trong một thoáng chốc, Bích Lạc kiếm hoàn toàn quấn ngược lấy Vân Tiêu kiếm. Hai thanh kiếm giao thoa, hai người tựa như dính lại với nhau!
“Là lúc này đây!”
Long Thần biết thời cơ tốt đã đến. Trong nháy mắt hắn đã nhảy vọt tới mặt bên. Động tác của hắn hơi làm cho Tư Không Kiếm Thánh chú ý. Dĩ nhiên, Tư Không Kiếm Thánh cũng chỉ là nghi ngờ một chút mà thôi. Một võ giả Thông Thiên cảnh thứ chín hắn đã không coi vào mắt mấy chục năm nay rồi!
Mà lúc này, Kiếm Trần đột nhiên gia tăng lực lượng bí quyết chữ Triền, kiềm chế biến đổi, trong nháy mắt hóa thành từng đạo công kích như cuồng phong, hướng Tư Không Kiếm Thánh thổi quét qua.
“Ngươi dùng một chiêu mạnh nhất của mình đối chọi với ta, ha ha!”
Tư Không Kiếm Thánh cũng vật biến đổi kiếm thế. Bích Lạc kiếm trong tay huy vũ thành những trận cuồng phong cực lớn, tựa như phát động mặt đất vậy. Một kiếm hướng Kiếm Trần quét ngang qua.
“Huyễn Thế tuyệt sát!”
Long Thần biết lực lượng khổng lồ của bọn họ nhìn thì có vẻ đơn giản nhưng hàm chứa lực lượng vô tận. Nếu đổi lại là Long Thần đối kháng chính diện thì hẳn đã bị một kiếm này chấn động sợ rằng cả người đều thịt nát xương tan.
Thế nhưng hắn căn bản không có ý định đến gần!
Tại thời khắc cuối cùng, Long Thần tâm niệm vừa động!
“Thông Phệ Huyết Giới.”
Dưới chân khí bàng bạc được thi triển ra, ước chừng chân khí tương đương với Địa vũ cảnh tầng thứ nhất phát huy ra lực lượng không cùng, hóa thành một không gian màu máu, hoàn toàn bao vây lấy Tư Không Kiếm Thánh. Lực lượng Thôn Phệ Huyết giới bắt đầu tác dụng lên người Tư Không Kiếm Thánh mà không có ảnh hưởng đến Kiếm Trần!