Long Thần không nói hai lời, hắn hít một hơi thật sâu đem một khối sắt cuối cùng dời đến vị trí mà con mào chỉ định.
Quả nhiên, khối sắt đó trong nháy mắt phát ra ánh huỳnh quang màu lam, huỳnh quang màu lam vừa mới phát sáng lên thôi, cả đại môn đồng xanh liền bộc phát ra quang mang mãnh liệt, một cỗ tinh thần lực lượng đem Long Thần chấn bay ra ngoài, mà Phong Chi Lâm ở phía sau hắn vốn muốn động thủ cũng bị lực lượng tinh thần này chấn bay đi.
Quang mang cường liệt cơ hồ để cho Long Thần không thể mở mắt nhìn thẳng, ánh mắt của hắn chỉ đủ để xuyên thấu qua khe hở quan sát một mảnh tinh không trong đại môn đồng xanh, trong mảnh tinh không đó hiên lên bảy cái ngôi sao chói mắt!
Đây chính là thất diệu tinh.
Đúng lúc này, mảnh tinh không kia đột nhiên biến mất, đồng thời biến mất với nó là hai cánh cửa đại môn đồng xanh, Long Thần lúc này thật không nghĩ gì nữa trực tiếp bộc phát ra tốc độ nhanh nhất trực tiếp xông vào trong cổ mộ gần trong gang tấc, mà Phong Chi Lâm cũng gắt gao theo sau vào.
“Long Thần, chịu chết đi!”
Đại môn đã được mở ra, Phong Chi Lâm hoàn toàn chuẩn bị liều mạng cùng Long Thần.
Chỉ có giết chết Long Thần nàng mới có thể an tâm nhận lấy Thất Diệu tinh quân truyền thừa.
Thế nhưng, tại thời điểm nàng tiến vào trong cổ mộ, nàng bỗng nhiên cảm thấy một cổ lực lượng cường đại đánh tới, trực tiếp chế trụ nàng, định thân tại chỗ, muốn động đậy một tí cũng vô cùng khó khăn, áp lực khổng lồ kia đè ép qua thân thể của nàng, chẳng qua chỉ là hạn chế hành động của nàng mà thôi.
Long Thần đồng dạng cũng gặp phải như vậy, đi vào trong cổ mộ hắn liền phát hiện trong không gian đó có một cổ lực lượng cường đại, loại lực lượng này chỉ hạn chế hành động của hắn thôi.
Tại phía sau hắn, Phong Chi Lâm cũng không thể nhúc nhích.
Ánh mắt của hai người đều toát ra thần sắc nghi hoặc nhìn chung quanh. Cuối cùng không có bị Phong Chi Lâm giết chết, Long Thần thở phào nhẹ nhõm.
Bọn họ bây giờ đang ở một nơi là đại sảnh một cung điện, dưới nền đất là đá lưu ly bóng loáng, ánh sáng màu lam lưu chuyển ở trên mặt đá gần như trong suốt, vách tường bốn phía cũng đều như thế, mà tại trên đỉnh đầu của bọn họ lại là một mảnh tinh không màu lam, tựa hồ toàn cảnh tinh không, đều tập trung ở trên trần nhà của cung điện nho nhỏ này, mỗi một ngôi sao vận chuyển toàn bộ đều di động, cuốn động lên. Nhưng ngôi sao kia hoặc là màu lam, hoặc là màu tím thậm chí là cả ngôi sao màu đỏ, rất là huyễn lệ.
“Nơi này là cái quỷ quái gì vậy, là thứ gì hạn chế hành động của ta?”
Phong Chi Lâm có chút phát điên, Long Thần chỉ cách nàng chừng hơn hai thước thôi nhưng mà hai thước khoảng cách đó nàng không thể nào vượt qua, nàng lúc này chỉ có thể làm là di chuyển chậm chạp thân thể của mình, đoán chừng muốn vượt qua khoảng cách hai thước đó ít nhất nàng phải tiêu hao hết sạch chân nguyên của nàng.
Long Thần thì là ở trong nghi ngờ, lực lượng này không phải là trọng lực, nếu là trọng lực mà nói Long Thần có cảm giác đè sập, nhưng mà hắn bây giờ nếu muốn động mà nói hắn cũng làm không được, hắn vừa động, cho dù là nháy mắt thôi cũng mang tới lực cản cường đại.
Hai người cũng không thể nhúc nhích, đây để cho Long Thần có chút thời gian hòa hoãn.
Đây là lực lượng ‘vực’ mà cường giả Thiên Vũ cảnh lưu lại, ta xem cái tên tiểu tử gọi là Thất Diệu tinh quân này là muốn hậu bối các ngươi tiến vào phải bài trừ loại lực lượng ‘vực’, sau đó các ngươi mới có thể nhận được truyền thừa, bỏ chạy mất dép. Đây chính là ngộ tính thiên bẩm của các ngươi mà không phải là thực lực, ngươi bây giờ cùng với cô nàng kia cùng đứng thành một hàng song song mà bắt đầu ai cũng không nhúc nhích được, công bình cạnh tranh cho nên hảo hảo cố gắng lên nha!”
Tiểu Miêu nói với Long Thần.
“Cái gì là ‘vực’ của Thiên Vũ cảnh?”
Long Thần.
“Chờ ngươi đến Thiên Vũ cảnh, dĩ nhiên sẽ hiểu rõ, nói tóm lại tại trong thế hệ nhân tộc các ngươi tu luyện, có tam đại vũ cảnh, trọng yếu của Địa Vũ cảnh chính là ‘nhịp đập đại địa’, chính là dung hợp với lực lượng đại địa, mà trọng yếu của Thiên Vũ cảnh chính là ‘vực’. Ngươi hẳn là rất hiểu rõ bởi vì ngươi có Thôn Phệ Huyết Giới, Thôn Phệ Huyết Giới là một loại ‘vực’, nói đơn giản Địa Vũ cảnh nắm giữ chính là đại địa chi lực, mà Thiên Vũ cảnh nắm giữ chính là thiên, là lực lượng toàn bộ thế giới là ngươi dung hợp với thế giới, đây không chỉ là một loại lớn nhỏ cường giả Thiên Vũ cảnh, có thể vận dụng vũ hồn đối với không gian chung quanh có được lực nắm giữ nhất định, giống như là cường giả Thiên Vũ cảnh này có thể ở trong không gian này chế trụ hai tên tiểu tử nhà ngươi!”
Võ đạo một đường, thần kỳ vô cùng.
Thiên Vũ cảnh so với Địa Vũ cảnh mà nói, càng cần lĩnh ngộ nhiều hơn bởi vì Thiên Vũ cảnh nắm giữ chính là thế giới, từ cái tên đại khái có thể nghĩ tới Thiên Vũ cảnh tu luyện.
Thôn Phệ Huyết Giới là một loại thần thông ‘vực’ mà Thiên Vũ cảnh tu luyện ‘vực’ là một loại nắm giữ và dung hợp đối với không gian chung quanh, theo đạo lý là hoàn toàn nhất trí. Địa Vũ cảnh có cửu trọng, đoán chừng thực lực tăng lên cường độ ‘vực’ cũng theo đó mà tăng lên.
Dĩ nhiên, chuyện này nói sau.
Chuyện trước mắt Long Thần nghĩ làm thế nào để phá hủy ‘vực’ mà Thất Diệu tinh quân lưu lại, con mèo đã nói chỉ cần bài trừ ‘vực’ đây liền có thể nhận được Thất Diệu tinh quân truyền thừa.
Trải qua nhiều đoạn khảo nghiệm như vậy có thể thấy được Thất Diệu tinh quân truyền thừa rốt cuộc khó khăn đến cỡ nào.
Hoàn hảo, trải nghiệm hai người lúc này chính là ngộ tính, nếu thật sự chém giết Long Thần bây giờ lại không phải là đối thủ của nàng.
Long Thần ánh mắt biến hóa để cho Phong Chi Lâm cũng biến hóa theo đó. Phong Chi Lâm không có Tiểu Miêu cho nên vừa mới bắt đầu nàng không có biết nhiều đến vậy, nàng chỉ muốn vận dụng lực lượng còn sót lại để phá trừ áp chế trên người.
Long Thần lúc này đã phát hiện mình duy nhất có thể nhúc nhích chính là ngẩng đầu lên. Điều này làm hắn suy đoán, chẳng nhẽ điểm mấu chốt bài trừ ‘vực’ là ở trên đỉnh đầu sao?
Ngay khi Long Thần ngẩng đầu đã thấy được một cái đồ án tinh thần ánh sáng ngọc. Đồ án tinh thần kia mang đến cho hắn loại rung động cường đại tựa như ở dưới vòm trời đầy sao kia, mình chỉ là một sinh linh nhỏ bé mà thôi.
Nếu như là ngộ tính Long Thần cảm giác mình không thua kém bởi Phong Chi Lâm, đối phương mặc dù là võ giả đỉnh phong tại vạn quốc cương vực nhưng mà Long Thần cũng không hề thua kém. Hắn mặc dù xuất thân rất thấp nhưng cũng bởi vì ngộ tính và tiềm lực kinh người mới có được thực lực như hôm nay.
Thấy Long Thần nhìn lên không trung trong ánh mắt toát ra thần sắc say mê, Phong Chi Lâm không phải là kẻ đần. Nàng vội vàng suy nghĩ: “Tên tiểu tử này bộ dáng rất có thể nắm chắc gì đó, hắn hiện tại nhìn lên trên đỉnh đầu, hẳn là hắn biết gì đó, dùng man lực là không thể bài trừ áp chế mà phương pháp bài trừ áp chế là ở trên đỉnh đầu sao?”
Rất nhanh Phong Chi Lâm liền phát hiện, mình làm động tác gì đó cũng không thể được nhưng mà có thể ngẩng đầu nhìn lên, nhìn một mảnh đồ án tinh thần ánh sáng ngọc.
“Chẳng lẽ ở trong đồ án tinh thần kia cất giấu huyền cơ bài trừ áp chế?”