Long Huyết Chiến Thần

Chương 883: Thần Kiếm Bạch Liên (2)



Ngay cả ánh mắt, cũng không chớp lấy một cái nào, sau khi giết người, vẫn dám cùng Vũ Liên đối chọi gay gắt, lá gan to lớn, đã không cần bàn cãi.

Không nghi ngờ chút nào, Long Thần tại vạn quốc cương vực, tại thế hệ trẻ là một người nghịch thiên nhất. Vũ Quang Vũ, cũng không phải là đối thủ của hắn.

Nói thật, nữ nhân Vũ Liên kia, từ trước đến giờ đều vì nhi tử của mình mà kiêu ngạo.

Mà Long Thần thế nhưng phá hư hết thảy của nàng.

Nếu như không phải Ngũ Đế bảo tàng mở ra, nàng cũng không muốn xung đột với Bạch Lan vào lúc này, nàng nhất định không cần cùng Long Thần giằng co lâu như vậy nhưng không có động thủ.

Long Thần dứt khoát, Bạch Lan cũng rất bội phục, hắn và Vũ Liên là cùng một cấp bậc, lúc

này bày ra vẻ trang nghiêm, nói thẳng: “Đã như vậy ta cũng không nhiều lời, vô luận như thế nào, chỉ cần Bạch Lan ta có tại đây, người muốn động thủ Long Thần, sẽ phải bước qua thi thể của ta trước, nếu không, ta sẽ không để cho ngươi hại một cọng lông của Long Thần, Lại nói, hiện tại Ngũ Đế bảo tàng sắp mở ra, tốt nhất nên thận trọng suy nghĩ, đừng để cho những người khác nhặt được tiện nghi, phải biết rằng, Ngũ Đế bảo tàng, so với cái gì đó đều trọng yếu hơn.”

Bạch Lan cường ngạnh để Phong Kình nhíu nhíu mày.

Hắn không phút giây nào là không suy nghĩ tới vấn đề này.

Nếu bây giờ động thủ, Bạch Lan cường ngạnh như vậy mà Lôi Cực lấy hắn cầm đầu, nếu như chặn giết Long Thần, nhất định phải qua cửa ải Bạch Lan, đến lúc đó rất có thể là tình huống lưỡng lại câu thương nhưng không có động tới một cọng lông của Long Thần, vì vậy người Ngũ Hành minh nhặt được tiện nghi.

“Vũ muội, đã như vậy, vậy thì động thủ ở trong Ngũ Đế bí cảnh đi, đến lúc đó trước bảo vật, ta cũng không tin Bạch Lan vẫn có thể che chở tên tiểu tử này.”

Vũ Liên cũng không nói lời nào.

Tất cả mọi người đang đợi nàng quyết định, thế nhưng lúc này, nàng vẫn không có động tĩnh. Càng như vậy, trong lòng mọi người đều không yên, rốt cuộc là nàng muốn làm cái gì?

Đinh!

Một tiếng giòn vang, một thanh trường kiếm trắng như tuyết, xuất hiện ở trên tay Vũ Liên.

Thần kiếm này đồng sinh với Thanh Liên thần kiếm - Bạch Liên thần kiếm!

Bạch Liên tiên tử truyền thừa, phần lớn đều ở trong thanh thần kiếm này.

Ngay khi Bạch Liên thần kiếm xuất hiện, đám người Bạch Lan khẽ nhíu mày.

“Nữ nhân này!”

Bạch Lan và Lôi Cực nhìn nhau một cái, bọn họ biết, Vũ Liên lần này thật sự làm tới, vì đánh chết Long Thần, nàng ngay cả Ngũ Đế bảo tàng cũng chẳng quan tâm tới.

Long Thần lại đem lực chú ý lên trên thanh trường kiếm của nàng.

Trường kiếm này một thân trắng như tuyết, tựa như bị Vũ Liên hút vào trong tay vậy, cảm giác nàng năm trường kiếm, so với Vũ Quang Vũ trước kia còn muốn kinh khủng hơn, Bạch Liên thần kiếm đây, thoạt nhìn giống như là một phần thân thể của nàng, thậm chí trên kiếm này, phát ra chân nguyên khí tức của nàng, giống như thần kiếm này cũng có kinh mạch, chân nguyên của nàng, cùng lực lượng trong kiếm, tạo thành đối lưu.

Có thể làm được ở trình độ cao hơn nữa, đó chính là sử dụng lực lượng Bạch Liên thần kiếm!

“Vũ muội, Ngũ Đế bảo tàng trọng yếu hơn...”

Phong Kình nhắc nhở một câu, lãnh ý ở trên người nữ nhân này, khiến hắn cũng hơi bất an.

Thấy Vũ Liên động thủ, Bạch Lan cũng không còn gì để nói, hắn hướng Long Thần nói một tiếng cẩn thận, liền một mình tiến lên phía trước, sắc mặt nhợt nhạt nhìn Vũ Liên, nói: “Đã như vậy, động thủ đi, ở chỗ này phân ra thắng bại luôn thể, đây cũng là một chuyện thú vị.”

Hắn trời sinh cuồng ngạo, kiêng kỵ nhất là Vũ Liên, thế nhưng, coi như là Vũ Liên, cũng không có thể ma diệt bản tính cuồng ngạo của hắn.

Động thủ hay không động thủ?

Tất cả mọi người đang nhìn Vũ Liên?

Nếu như lựa chọn động thủ, chỉ có thể nói Vũ Liên hành động đúng là quá mức cảm tình cảm tình.

Tại trong tầm mắt mọi người, Vũ Liên bỗng nhiên cười, nàng cười nhẹ một tiếng, thanh âm phảng phất như là từ phía chân trời xa xôi truyền tới.

“Ai nói ta muốn động thủ?”

Nhẹ giọng cười một tiếng, nàng thu hồi Bạch Liên thần kiếm.

Tâm tư của nữ nhân, thật là không có thể suy đoán.

Mọi người hai mặt nhìn nhau.

Long Thần có chút im lặng, nữ nhân này đúng là thay đổi thất thường.

“Đã như vậy, đi vào thôi, mở ra Ngũ Đế bí cảnh.”

Bạch Lan nói.

“Không được.”

Vũ Liên cắt đứt lời của hắn, ánh mắt nhìn về phía Long Thần, nói: “Hôm người có quyền lợi tranh đoạt Ngũ Đế bảo tàng, đều là cường giả Thiên Vũ cảnh, người này thực lực còn chưa tới Thiên Vũ cảnh, vậy thì có tư cách gì cùng nhau đi vào.”

Hiển nhiên, nàng chia mũi vào Long Thần.

Long Thần cũng là hạng người cuồng ngạo, hắn bỗng nhiên cười, nói: “Ngươi có mục đích gì cứ việc nói thẳng ra, đừng có vòng vo, ngươi nói lả, Long Thần ta phải làm sao, mới coi như có tư cách tiến vào Ngũ Đế bí cảnh?”

“Rất đơn giản, người cùng với một viên VN cảnh choảng nhau một trận, chứng minh ngươi có tư cách, không phải sao? Nếu không được, chỉ là một tên tiểu bối, không tới Thiên Vũ cảnh, làm gì có tư cách đi vào cùng với ta?”

Vũ Liên hừ lạnh mọi tiếng, nói. “Long Thần, không cần thiết, ai có chìa khóa, đều có thể đi.”

Bạch Lan biết Vũ Liên đang dùng phép khích tướng, đây là có ý giết chết Long Thần, ít nhất trừng phạt hắn chút ít, để cho hắn không chết cũng bị trọng thương.

Bằng không, khó nuốt mối hận trong lòng.

Long Thần nhẹ nhàng lắc đầu, mặt mũi không thể ném, nam nhân phải là nam nhân chân chính, không thể để cho xú bà nương này xem nhẹ, cho nên Long Thần cười thành tiếng, chia về phía Phong Kình ở bên cạnh nàng, nói: “Ai tới kiểm nghiệm thực lực của ta, còn lão giả hỏa này sao? Ít nhất hắn còn không xứng.”

“Ngươi nói gì!”

Phong Kình quả thực bị giận hôn mê, trong lời Long Thần, hiển nhiên xem thường hắn, hắn đường đường là cường giả Thiên Vũ cảnh là quốc chủ Thiên Phong thánh triều là một trong nhân vật định phong vạn quốc cương vực, một tên tiểu bối như Long Thần, dám trực tiếp gọi hắn là lão gia hỏa?

“Ta nói, ngươi là lão gia hỏa đó, thế nào hả, có ý kiến gì không? Lão quỷ?”

Long Thần nói.

“Ngươi! Muốn chết!”

Phong Kình tức sùi bọt mép.

Long Thần chẳng những gọi hắn là lão gia hỏa, còn nói hắn là lão quỷ, Phong Kình vốn vì chuyện của Vũ Quang Vũ và Phong Chi Lâm chết mà tức giận, Long Thần lúc này lại mắng mỏ hắn, chỉ cần là người sẽ nổi giận.

“Được rồi, nếu nói như vậy, hãy cho chúng ta xem ngươi có tư cách đó hay không, Phong Kình, động thủ!”

Vũ Liên trực tiếp lui về phía sau một bước, nói như định chém sắt, trong thanh âm, có một cô uy nghiêm không thể phản kháng.

“Long Thần...”

Bạch Lan cảm thấy có chút không ổn.

“Không để cho Vũ Liên hết hy vọng, nàng hôm nay sẽ không từ bỏ ý định, không phải chỉ là một tên Phong Kình thôi sao, lão quỷ này còn chưa để ta đánh.”

Long Thần ngạo nghễ nói, trong lời nói có ý vị khiêu khích cùng đắc ý.

Đã như vậy, Bạch Lan cũng không nhiều lời, trực tiếp lui về phía sau, nhường vị trí lại cho bạn họ.

“Phong gia, có mấy ngàn năm lịch sử, nội tình phong phú, ngươi cẩn thận một chút, nếu địch không lại, ta sẽ liều lĩnh cứu người, yên tâm đi đi, vì Nghiên nhi và Tuyết nhi, ta sẽ không để cho người gặp chuyện không may.”

Bạch Lan nhắc nhở.

Long Thần ghi nhớ.