Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1238



Chương 1238

“Ừm, năm năm trước, anh ta hầu như chẳng có thế lực gì, bây giờ dựa vào thế lực của mình mà anh ta có thể đi tới mấy quốc gia, cho nên chắc chắn anh ta đã gia nhập trong khoảng năm năm này.” Đường Hạo Tuấn rũ mắt, hờ hững nói.

Tống Vy lau vết máu trên tay anh: “Cuốn nhật ký này viết về mục đích anh ta bỏ thuốc anh vào năm năm trước.”

“Hả?” Đường Hạo Tuấn cau mày.

Tống Vy ném miếng bông gòn đi rồi lấy cồn khử trùng cho anh: “Trong nhật ký có viết anh ta thực sự muốn quay phim lại và dùng nó để đe dọa anh, mục đích để anh trả lại cổ phần Duy Tâm cho anh ta. Anh ta cũng viết rằng anh ta chưa từng đánh chủ ý lên tập đoàn Đường Thị, đương nhiên, nếu ba anh giao lại tập đoàn Đường Thị cho anh ta thì đương nhiên quá tốt rồi.”

“Nằm mơ đi!” Khóe miệng Đường Hạo Tuấn nhếch lên một vòng cung lạnh lẽo, sau đó nghĩ tới điều gì đó, anh híp mắt: “Em vừa nói, anh ta muốn anh trả lại cổ phần Duy Tâm cho anh ta?”

“Đúng!”

“Tại sao?” Đường Hạo Tuấn không hiểu.

Anh biết mẹ anh không để lại Duy Tâm cho anh, nếu không sau khi mẹ anh mất, luật sư của mẹ anh đã đến tìm anh và giao Duy Tâm lại cho anh rồi.

Nhưng anh cũng không biết mẹ anh đã giao Duy Tâm lại cho ai, cho đến một khoảng thời gian trước, khi nhìn thấy di chúc của ông nội, anh mới biết Duy Tâm giao cho Đường Hạo Minh.

Cho nên dựa vào đâu mà Đường Hạo Minh lại bảo anh trả lại.

Cổ phần của Duy Tâm cũng không nằm trong tay anh.

Lẽ nào…

Đường Hạo Tuấn hé môi: “Đường Hạo Minh tưởng cổ phần Duy Tâm nằm trong tay anh?”

“Đúng.” Tống Vy gật đầu: “Trong nhật ký có viết mẹ muốn tặng lại cổ phần Duy Tâm cho Đường Hạo Minh coi như một lời cảm ơn anh ta đã chăm sóc bà nhiều năm qua. Mẹ thực sự coi Đường Hạo Minh như con trai của mình, Đường Hạo Minh cũng biết điều này, nhưng mẹ còn chưa kịp ký vào giấy chuyển nhượng cổ phần cho Đường Hạo Minh thì mẹ đã qua đời. Sau khi mẹ qua đời, giấy chuyển nhượng cổ phần kia đã biến mất và Đường Hạo Minh tưởng anh đã lấy nó.”

“Thì ra là như vậy.” Đường Hạo Tuấn mím môi thành một đường thẳng.

Tống Vy thở dài: “Thật ra giấy chuyển nhượng cổ phần đã bị ông nội lấy đi, nhưng không nói cho anh hay Đường Hạo Minh biết. Đường Hạo Minh lầm tưởng anh biết chuyện mẹ giao Duy Tâm lại cho anh ta nên không cam lòng, cho nên mới lấy giấy chuyển nhượng cổ phần đi, anh ta bỏ thuốc anh là vì muốn anh giao nó ra. Nhưng sau đó, Đường Hạo Minh tình cờ phát hiện giấy chuyển nhượng cổ phần không nằm trong tay anh mà ở chỗ ông nội, cho nên mới phí tâm phí sức muốn có được di chúc của ông nội.”

Tất cả đã có đáp án.

Đường Hạo Tuấn siết chặt nắm đấm: “Vì muốn có được Duy Tâm mà chuyện gì anh ta cũng có thể làm được.”

“Bởi vì mẹ muốn giao Duy Tâm cho anh ta.” Tống Vy nói.

Đường Hạo Minh có loại tình cảm kia với mẹ chồng thì sao anh ta có thể không coi trọng Duy Tâm được.

Nói sao thì đó cũng là thứ duy nhất mà mẹ chồng cô để lại cho Đường Hạo Minh.

“Được rồi, Hạo Tuấn, anh đọc tiếp đi, em đi tắm cái đã.” Tống Vy thu dọn hộp thuốc rồi đi tắm.

Đường Hạo Tuấn cúi đầu đọc tiếp nhật ký.

Sau khi đọc xong, anh muốn tiêu hủy nó.

Nhưng Tống Vy lại ngăn anh lại, lỡ như sau này cần dùng thì sao?

Mặc dù Đường Hạo Tuấn rất không thích cuốn nhật ký này, nhưng cuối cùng cũng giữ lại theo ý của cô.