Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1381



CHƯƠNG 1381

Trình Hiệp xuống xe đầu tiên nghe những thôn dân kia bàn tán cũng không mấy quan tâm, trực tiếp đi về phía chiếc xe bản dài ở giữa mở cửa ra.

“Mợ chủ, đến nơi rồi, xuống xe thôi.” Trình Hiệp nhẹ nhàng nói.

Tống Vy ừm một tiếng, đặt tay lên tay của Trình Hiệp để người kia đỡ mình xuống xe.

“Nhà của Giang Vân Khê ở đâu vậy?” Tống Vy đứng thẳng người, thu tay về xong bèn hỏi.

Trình Hiệp đóng cửa xe: “Là ở phía trước, đi chừng hai phút.”

“Được.” Tống Vy gật đầu.

Trình Hiệp đi lên phía trước dẫn đường, Tống Vy đi theo sau.

Mà ở phía sau lưng cô còn có rất nhiều vệ sĩ cùng nhân viên y tế, một đội người đông đúc vô cùng thu hút sự chú ý của người khác.

Những thôn dân kia cũng đi theo sau cách một khoảng không xa, muốn xem thử rốt cuộc đám người giàu này là muốn đi đâu.

Các thôn dân đi theo mãi rồi cũng nhanh chóng biết được mục đích của đám người Tống Vy, cô con gái nhà họ Giang.

Bởi vì những người có tiền này dừng lại trước cửa nhà cô con gái nhà họ Giang.

“Mấy người nói coi, bọn họ tới nhà của con gái nhà họ Giang làm gì vậy?”

“Không biết, hay có phải con gái nhà họ Giang là con của người giàu có nào đó, cho nên bọn họ đặc biệt tới đưa nó về không, trên ti vi không phải đều hay chiếu mấy phim như vậy sao?”

“Con khỉ, tổ tiên bảy tám đời của con gái nhỏ nhà họ Giang đều ở chỗ này, mà nó lớn lên nhìn cũng giống với cha mẹ như vậy thì làm sao có thể là con của người giàu có nào khác chứ. Theo tôi đoán thì có khi những người này tới đây là vì người đàn ông mà con gái nhỏ nhà họ Giang đã đưa về đó.”

Mặc dù tiếng bàn luận của đám thôn dân này không lớn, nhưng đều lọt hết vào trong tai của Tống Vy.

Cô nhìn thoáng qua cửa lớn đã khóa chặt lập tức biết được chủ nhà không có ở nhà, cho nên cũng không tiện xông vào mà chỉ xoay người đi về phía của những người thôn dân kia.

Đến lúc tới gần nhìn thấy được gương mặt của cô, đám thôn dân đó mới xôn xao hít ngụm khí lạnh, kinh ngạc một hồi lâu mới hoàn hồn lại được.

“Thiên địa Bồ Tát, cô gái này thật rất xinh đẹp, mấy cô diễn viên gì đó trên ti vi đều không có đẹp bằng đâu nhỉ?” Một bà cô thở dài nói.

Những người khác xôn xao gật đầu.

Tống Vy nghe thế lại mỉm cười một tiếng: “Cô ơi, làm ơn cho cháu muốn hỏi một chút. Vừa nãy mọi người nói chủ nhân của căn nhà này đã cứu một người đàn ông đúng không?”

“Đúng vậy đó, người đàn ông kia đẹp trai lắm, tôi sống hơn nửa đời người rồi vẫn chưa từng thấy người nào đẹp trai như vậy, cũng không biết là con gái nhà họ Giang mang từ đâu về nữa. À đúng rồi cô gái, cô hỏi chuyện này để làm gì? Không lẽ là mấy người thật sự tới đây vì người đàn ông đó chứ?” Bà cô kia nói.

Những người khác cũng nhìn chằm chằm Tống Vy.

Tống Vy gật đầu: “Vâng, anh ấy là chồng của cháu, lúc trước chồng cháu gặp nạn rồi mất tích, cho nên bọn cháu vẫn luôn đi tìm anh ấy, cuối cùng là biết tin anh ấy được một cô gái họ Giang cứu nên đặc biệt chạy tới đây để đưa chồng cháu về nhà.”

“Người đàn ông đó là chồng của cô?” Bà cô kia kinh ngạc không thôi.