Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1462



CHƯƠNG 1462

Giang Vân Khê che mặt khóc không thành tiếng.

Bên kia, Trình Hiệp quay lại tập đoàn Đường Thị, nói cho Đường Hạo Tuấn chuyện lúc gặp Giang Vân Khê.

Đường Hạo Tuấn đang xử lý văn kiện, nghe xong hờ hững đáp một tiếng, không nói thêm gì nữa, hiển nhiên là không có hứng thú với chuyện của Giang Vân Khê.

“Cử hai người âm thầm canh chừng cô ta, tốt nhất là nghĩ cách làm cho cô ta sớm trở về quê, đừng ở thành phố Giang nữa, phiền phức!” Đường Hạo Tuấn đóng văn kiện lại ra lệnh.

Trình Hiệp gật đầu: “Vâng.”

“Ngoài ra, tôi với Tống Vy đã quyết định ngày đi tuần trăng mật rồi, ba ngày nữa sẽ xuất phát, tôi đã tổng hợp quốc gia và thành phố mà chúng tôi quyết định đến, cũng đã gửi vào hộp thư của cậu, cậu đánh dấu những địa điểm nổi tiếng lại, sắp xếp khách sạn thích hợp xong thì gửi cho tôi.” Đường Hạo Tuấn ngẩng đầu nhìn Trình Hiệp.

Khoé miệng Trình Hiệp giật giật: “Vâng, tôi biết rồi.”

Ha, đi hưởng trăng mật thì ghê gớm lắm đấy!

Khi nào anh ta kết hôn với Tiểu Châu cũng sẽ đi hưởng tuần trăng mật.

“Không còn chuyện gì nữa rồi, cậu ra ngoài đi, tháng sau kết thúc tuần trăng mật, cậu có thể hướng dẫn trợ lý mới, tiếp nhận công việc của cậu.” Đường Hạo Tuấn lại nói.

Nghe vậy, Trình Hiệp không khỏi kích động: “Cảm ơn tổng giám đốc.”

Được ‘hướng dẫn trợ lý mới’ nghĩa là chỉ cần trợ lý mới tiếp nhận công việc của anh ta là anh ta có thể đến công ty con trực thuộc làm tổng giám đốc, như vậy anh ta không cần phải sống cuộc sống khổ sở, ngày ngày dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó, ông chủ hễ có việc là nửa đêm cũng phải làm việc nữa.

Anh ta cũng có thể bắt trợ lý đặc biệt của mình ngủ muộn hơn chó, dậy sớm hơn gà.

Tất nhiên, điều quan trọng nhất là anh ta sẽ có nhiều thời gian cho Tiểu Châu hơn, như vậy lịch trình đám cưới cũng có thể sắp xếp được rồi, chín bỏ làm mười, vậy tuần trăng mật và sinh con đều không còn xa nữa.

Tóm lại dù nghĩ thế nào cũng là tương lai tươi sáng.

Nhìn thấy ý cười không thể ngăn nổi trong mắt Trình Hiệp, Đường Hạo Tuấn không nhìn nổi nữa bèn xua tay ý bảo anh ta đi ra ngoài.

Trình Hiệp bật cười, ra khỏi văn phòng tổng giám đốc.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, ba ngày sau, Đường Hạo Tuấn và Tống Vy bắt đầu hành trình hưởng tuần trăng mật.

Họ không đi máy bay thông thường mà đi máy bay tư nhân.

Đường Hạo Tuấn thay bộ vest và giày da thường ngày thành trang phục giản dị.

Tống Vy tự tay thiết kế và may cho anh mấy chục bộ, nhưng anh chưa mặc bao giờ, không phải không thích mà là ngày thường công việc bận rộn, không có cơ hội mặc.

Bây giờ mặc vào cuối cùng cũng hoàn thành tâm nguyện của Tống Vy.

Cô nhìn người đàn ông ngồi trên ghế uống rượu vang, đọc sách hướng dẫn du lịch Trình Hiệp gửi, đôi mắt cong cong.

Đường Hạo Tuấn cảm nhận được, ngẩng đầu nhìn cô: “Sao vậy?”