Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1573



CHƯƠNG 1573

Tống Vy cầm tay của cô ấy, nhìn cô ấy: “Hạ, tớ biết cậu không tin, thật ra ngay cả bản thân chú dì cũng không biết, là bọn họ làm lộ vị trí của ba mẹ Phàm.”

“Cái gì?” Giang Hạ nhìn Tống Vy: “Cậu nói ba mẹ tớ không biết sao? Nếu bọn họ cũng không biết, vậy cậu dựa vào đâu nói là bọn họ làm lộ?”

“Chú dì không biết không đại biểu bọn họ không làm lộ, trong thời gian ba mẹ của Phàm lẩn trốn tránh truy sát, là ba mẹ của cậu luôn đưa cho bọn họ đồ ăn đồ dùng, mà quan hệ của ba mẹ cậu và ba mẹ của Phàm tốt như vậy, cậu cảm thấy hung thủ muốn tìm ba mẹ của Phàm sẽ không thông qua ba mẹ của cậu mà đi tìm sao?”

Miệng của Giang Hạ há ra, giọng nói nghẹn ngào: “Vậy nên ý của cậu là… ba mẹ của tớ trong lúc vô tình đã làm lộ hung tung của bác trai bác gái đúng chứ?”

“Phải, chú dì dù sao là người bình thường, khi bọn họ đi đưa đồ dùng cần thiết cho ba mẹ của Phàm, không thể lúc nào cũng phát giác có người bám theo bọn họ, cũng chính vì vậy, hung thủ mới tìm được ba mẹ của Phàm.”

Lời này hoàn toàn đánh sập niềm tin và sự kiên định trong lòng Giang Hạ.

Trước mắt cô ấy chợt tối lại, cơ thể lung lay, sau đó ngã xuống.

Tống Vy thấy vậy thì bị dọa giật mình: “Hạ!”

Cô vội vàng đứng dậy, đỡ lấy Giang Hạ, đỡ cô ấy lên sô pha: “Hạ cậu không sao chứ!”

Giang Hạ dựa vào trong lòng cô, há to miệng thở d ốc.

Những thông tin bây giờ khiến trong lòng Giang Hạ cực kỳ chấn động, hô hấp cũng không thể ổn định.

Một lúc sau, Giang Hạ mới từ trong lòng Tống Vy ngồi dậy, khóc tự giễu: “Thì ra nhà chúng tớ thật sự là hung thủ hại chết bác trai bác gái, ha ha, thật nực cười biết bao, tớ luôn cố gắng tìm ra hung thủ, rửa sạch oan ức của gia đình chúng tớ, nhưng thật ra gia đình chúng tớ không có bị oan, bởi vì quả thật là nhà chúng tớ làm lộ hành tung, nhà chúng tớ cũng là hung thủ…”

Thấy vẻ mặt Giang Hạ tràn ngập sự tự giễu, trong lòng Tống Vy cũng rất khó chịu.

Cô ôm lấy Giang Hạ: “Hạ, đừng như vậy.”

“Vy Vy, cậu nói xem những gì tớ bỏ ra trong mười mấy năm nay, rốt cuộc là vì cái gì?” Giang Hạ nhìn Tống Vy, hy vọng có được một đáp án.

Môi của Tống Vy mấp máy, muốn nói điều gì đó, lại nói không ra được.

Giang Hạ ôm mặt, đau đớn khôn nguôi nói: “Tớ luôn cho rằng gia đình chúng tớ là vô tội, là trong sạch, tớ thậm chí rất nhiều lúc đều nghĩ, nếu có một ngày, tớ chứng minh được sự trong sạch của gia đình chúng tớ, Phàm liệu có chủ động xin lỗi tớ không, xin lỗi sự lạnh lùng nhiều năm nay của anh ấy đối với tớ, dù sao anh ấy vu oan cho tớ, nhưng bây giờ sự thật chứng minh, anh ấy không đổ oan cho gia đình chúng tớ, gia đình chúng tớ thật sự là hung thủ hại chết ba mẹ của anh ấy, cho dù không phải là cố ý, nhưng sự thật chính là sự thật.”

Tống Vy thở dài: “Hạ, tớ nói chuyện này cho cậu chính là hy vọng cậu sớm ngày nghĩ thông suốt, làm sao đi xử lý chuyện này, vậy nên Hạ à, cho dù sự thật là như vậy, cậu cũng phải học cách đối mặt, điều quan trọng nhất, cậu có định nói với Phàm không?”

Giang Hạ cúi đầu nhìn bức ảnh trong tay: “Tớ không biết, tớ thật sự không biết.”

Kiều Phàm bây giờ hận cô ấy, hận gia đình của cô ấy, cảm thấy là gia đình cô ấy hại ba mẹ của anh, nhưng cô biết rõ, Kiều Phàm không có chứng cứ chúng minh thật sự là gia đình bọn họ hại.