Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1602



CHƯƠNG 1602

Tống Vy bình tĩnh lại, nhìn cô ta với ánh mắt lạnh nhạt vô tình: “Cười đi, tôi biết, cô nói những điều này với tôi, chẳng phải là muốn khiến tôi đau khổ hay sao, cô thành công rồi, nhưng không sao cả, tôi về sau sẽ đi tìm Kiều Phàm lấy chứng cứ, nhưng cô nói sai một điểm, tôi không đáng thương, kẻ thù của tôi nhiều, nhưng người yêu tôi cũng nhiều, hai đứa con của tôi, những người bạn của tôi, chồng của tôi, bọn chúng đều rất yêu tôi, so với người yêu tôi, những kẻ thù như các cô, chẳng qua chỉ là viên đá của cuộc sống bình yên của tôi, khiến cuộc sống của tôi trở nên gập ghềnh một chút mà thôi.”

Đường Hạo Tuấn nghe cô nói như vậy, nhẹ nhàng ôm eo của cô: “Anh sẽ luôn yêu em, mãi mãi.”

“Em tin anh.” Tống Vy đáp lại anh bằng một nụ cười.

Lâm Giai Nhi nhìn một màn này, lần đầu tiên cảm thấy không hề chói mắt, nhưng trong lòng vẫn không thoải mái, cũng không cười nổi nữa: “Ha, chẳng qua là giảo biện mà thôi, Tống Vy, tôi đợi khi cô đối diện với Kiều Phàm sẽ đau khổ vạn phần!”

“Được, vậy cô đợi đi, có điều tôi cảm thấy cô không nhìn thấy được nữa, cô giết tôi mấy lần, một lần cho người ở trong nhà vệ sinh của nhà hàng, suýt nữa dìm chết tôi, một lần phá hỏng thang máy ở chung cư của tôi, suýt nữa khiến tôi bị ngạt chết ở trong thang máy, một lần ở Biệt phủ nhà họ Đường, cô suýt nữa đẩy tôi xuống tầng.”

“Đẩy em xuống tầng sao?” Sắc mặt của Đường Hạo Tuấn thay đổi: “Chuyện này em sao không nói với anh?”

Ngay cả Lâm Giai Nhi cũng ngây người.

Cô ta quả thật từng có ý đẩy Tống Vy xuống tầng, lúc đó cũng đưa tay ra, có điều cuối cùng lại kiêng kỵ mà từ bỏ.

Cho nên chuyện này, Tống Vy sao lại biết?

Cô ta lúc đó là tiến hành ở sau lưng Tống Vy, Tống Vy không thể biết mới đúng.

Tống Vy vừa thấy gương mắt trắng xanh lẫn lộn của Lâm Giai Nhi thì biết Lâm Giai Nhi đang nghĩ cái gì, cô cười lạnh: “Cô muốn biết tôi làm sao biết được nhỉ? Rất đơn giản, bởi vì từ khi tôi cho cô vào ở Biệt phủ nhà họ Đường thì tôi đã đề phòng cô, cho nên trên dưới Biệt phủ nhà họ Đường, tôi đều lắp camera, nhất cử nhất động của cô tôi đều biết.”

Đồng tử của Lâm Giai Nhi phóng to.

Thì ra là như vậy! Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lúc đó, Tống Vy vậy mà đã đề phòng cô ta như vậy rồi.

Vậy cô ta có phải nên cảm thấy may mắn, khoảng thời gian đó, cô ta không làm ra chuyện gì quá đáng, nếu không cô ta sớm đã bị lộ tẩy tất cả?

Tống Vy không quan tâm Lâm Giai Nhi nữa, quay đầu, nói với Đường Hạo Tuấn: “Xin lỗi chồng, lúc đó anh vẫn chưa biết bộ mặt thật của Lâm Giai Nhi, vẫn đối xử với cô ta khá tốt, cho nên em không có nói với anh.”

Đường Hạo Tuấn có hơi đen mặt.

Cô lúc đó không nói với anh, là cảm thấy anh sẽ đứng về phía Lâm Giai Nhi, không tin tưởng lời của cô.

Có điều bây giờ tin rằng, lúc đó anh đối xử với Lâm Giai Nhi quả thật không tệ, có lẽ anh thật sự sẽ không tin cô.

Nghĩ vậy, Đường Hạo Tuấn thở dài, trán tì vào trán của Tống Vy: “Xin lỗi.”

Tống Vy biết anh xin lỗi điều gì, vỗ vai của anh: “Được rồi, em đâu trách anh, thật ra em cũng có thể hiểu được anh, dù sao không ai có thể tin ngay được, cô em gái luôn ngây thơ lương thiện, thật ra là một ác quỷ.”