Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1683



CHƯƠNG 1683

Tống Vy nghe xong lời anh ta thì dứng dậy: “Nếu anh đã nói vậy thì tôi, tôi sẽ gọi điện thoại hỏi thử, đương nhiên tôi mong anh Tô đừng để ý, dù sao thì vì Giang Hạ, tôi không thể không điều tra kỹ anh.”

“Không sao, cứ tự nhiên.” Tô Cẩm Thành làm động tác mời.

Tống Vy thật sự lấy điện thoại di động ra, bấm số của Đường Hạo Tuấn.

Lúc này, Đường Hạo Tuấn đang xử lý tài liệu trong phòng làm việc thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại, anh đặt bút xuống, cầm điện thoại lên nhìn qua thì thấy là Tống Vy gọi tới, trong mắt hiện lên một chút dịu dàng, trả lời cuộc gọi của cô: “Alo.”

“Chồng à, em muốn hỏi anh một chuyện.” Tống Vy nói.

Đường Hạo Tuấn nhướng mày: “Em hỏi đi.”

“Anh có biết Tô Cẩm Thành không?” Tống Vy nhìn người đàn ông đối diện.

Đường Hạo Tuấn cau mày khi nghe câu hỏi này: “Tô Cẩm Thành?”

“Ừ.” Tống Vy gật đầu.

Đường Hạo Tuấn mím môi mỏng, vẻ mặt có chút không vui, giọng điệu hơi chua: “Sao em lại hỏi về anh ta? Em phải không quen anh ta chứ nhỉ?”

Dù biết rằng Tống Vy không thể có gì với những người đàn ông khác.

Nhưng nghe tên những người đàn ông khác từ cô khiến anh cảm thấy hơi khó chịu.

Tống Vy đương nhiên nghe thấy giọng điệu ghen tuông của anh chồng nhà mình, không khỏi trợn tròn mắt: “Được rồi, đừng ghen linh tinh, em thật sự không quen anh ta, nhưng anh ta bây giờ đang ở nhà Giang Hạ, còn nói mình là trúc mã của Giang Hạ, nói là yêu Giang Hạ, đến Thành phố Hải để tìm Giang Hạ, em lo rằng anh ta là người xấu và có động cơ xấu với Giang Hạ, nên em mới gọi cho anh để xác nhận thân phận của anh ta, xem thử anh ta có phải đúng là tổng giám đốc của tập đoàn Tô Thị vừa mới lên thị trường không.”

“Thì ra là như vậy.” Đường Hạo Tuấn gật đầu, sau đó khẽ mở đôi môi mỏng trả lời: “Anh ta đúng là tổng giám đốc tập đoàn Tô Thị ở Thành phố An. Tập đoàn Tô Thị đi theo con đường công nghiệp nhẹ. Mới ra mắt công chúng mấy tháng trước. Cũng có hợp tác với tập đoàn Đường Thị, gần đây tập đoàn Đường có một lượng lớn máy cắt quặng mới, đều do Tô Thị cung cấp.”

“Ra vậy.” Tống Vy gật đầu, tỏ ý đã hiểu.

“Còn gì nữa không?” Đường Hạo Tuấn hỏi tiếp.

Tống Vy lại liếc nhìn Tô Cẩm Thành: “Dạ không, chẳng là em muốn hỏi thử anh, anh thấy Tô Cẩm Thành tự dưng đến tìm Tống Vy có ý đồ gì không?”

Đường Hạo Tuấn quay đầu bút, sau một hồi suy nghĩ trả lời: “Anh không biết, nhưng anh nghĩ không phải vậy đâu, bản thân Tô Cẩm Thành cũng có thân phận, gia cảnh của anh ấy tốt hơn nhà họ Giang. Theo lý mà nói, có lẽ anh ta không cần gì từ người khác. Tất nhiên, mọi thứ đều có ngoại lệ. Anh biết em muốn tìm hiểu rõ chuyện này vì Giang Hạ, nhưng em không thể luôn luôn ở bên cạnh Giang Hạ để bảo vệ cô ấy, vì vậy bất kể người tên Tô Cẩm Thành có mục đích gì hay không, em không thể điều tra rõ được. Điều em có thể làm là nhắc nhở Giang Hạ để cô ấy cẩn thận hơn chút.”

Tống Vy lắng nghe những lời của anh chồng nhà mình, cảm thấy có lý nên gật đầu theo.

Anh lại nói: “Nói tóm lại, em chỉ là bạn của Giang Hạ, không phải mẹ của Giang Hạ, cho nên em chỉ cần nhắc nhở cô ấy, cũng đừng nghĩ mình sẽ làm hết cho cô ấy, nếu Tô Cẩm Thành đó thật sự không có mục đích, việc em làm quá lên sẽ khiến quan hệ giữa Giang Hạ và Tô Cẩm Thành trở nên tồi tệ. Lúc đó em sẽ là kẻ có tội, vì vậy nhắc nhở Giang Hạ là được rồi, những chuyện còn lại để Giang Hạ tự giải quyết. Cô ấy là một người trưởng thành, anh tin cô ấy nên có sự cảnh giác của một người trưởng thành, em thấy sao.”

Tống Vy sờ sờ chóp mũi: “Những gì anh nói em đều hiểu, em chỉ là quá quan tâm Giang Hạ, Giang Hạ đã chịu quá nhiều đả kích về mặt tình cảm, em hi vọng phần đời còn lại Giang Hạ sẽ hạnh phúc, cho nên không muốn Giang Hạ lại đau đớn nữa, đó là lý do tại sao em trở nên cẩn thận như vậy, muốn làm mọi thứ cho Giang Hạ, nhưng lại quên rằng em đã làm quá nhiều, ngược lại lại là chuyện xấu.”