CHƯƠNG 1788
Trần Châu Ánh gọi hai món, lại đưa menu cho Tống Vy: “Vy Vy, cậu xem thử cậu muốn ăn gì?”
Tống Vy nhận lấy menu, sau khi xem cũng chọn hai món, sau đó đưa menu cho nhân viên phục vụ, dùng tiếng anh nói: “Như vậy đi.”
“Được thưa hai quý cô, xin chờ chút.” Nhân viên phục vụ cất menu đi, sau khi nói một câu thì xoay người đi thông báo cho phía nhà bếp.
Tống Vy rót một ly nước lọc cho mình và Trần Châu Ánh: “Nè.”
“Cảm ơn Vy Vy.” Trần Châu Ánh nhận lấy ly nước, sau đó đứng lên: “Vy Vy, tớ vào nhà vệ sinh, sẽ quay lại ngay.”
Tống Vy uống nước, cô khoát tay: “Đi đi.”
Trần Châu Ánh mỉm cười, đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh.
Mà Tống Vy lại chống cằm, nhàm chán nghịch điện thoại.
Vài phút sau, Trần Châu Ánh quay lại, cặp lông mày hơi nhíu mày, sắc mặt cũng có chút không tốt lắm.
Tống Vy thấy vậy, biểu cảm cũng trở nên nghiêm túc, để điện thoại xuống và hỏi: “Châu Ánh, cậu sao vậy?”
“Vy Vy, cậu đoán tớ vừa rồi nhìn thấy ai?” Cơ thể của Trần Châu Ánh rớn về trước, ghé sát lại nói.
Tống Vy nheo mắt: “Ai?”
Vẻ mặt của cô ấy nghiêm túc như vậy, đoán chắc người đó không phải là người bọn họ có quan hệ tốt.
Chỉ là người có địch ý với bọn họ, cô thật sự nghĩ không ra là ai.
Nếu chỉ có địch ý với cô, cô ngược lại có thể nói ra hai người, nhưng người có đích ý với cả cô và Trần Châu Ánh, cô nói không ra được.
Dù sao cô và Trần Châu Ánh không có cùng nhau kết thù với ai.
Trần Châu Ánh nhìn vẻ mặt của Tống Vy thì biết cô đang nghĩ cái gì, nhìn trái phải, sau đó mở miệng giải thích: “Người tớ nói không phải có thù với tớ, mà là với cậu.”
“Với tớ sao?” Tống Vy chỉ vào mũi của mình, mi tâm nhăn thành hình chữ xuyên.
Trần Châu Ánh gật mạnh đầu: “Không sai, với cậu.”
Tống Vy cắn môi: “Thì ra là như vậy, vậy Châu Ánh, cậu rốt cuộc nhìn thấy ai? Là Giang Vân Khê sao?”
“Không phải.” Trần Châu Ánh lắc đầu: “Nếu là Giang Vân Khê, tớ trực tiếp nói cho cậu rồi, sẽ không làm ra vẻ thần bí như vậy.”
Đôi môi đỏ của Tống Vy nhếch lên: “Không phải là Giang Vân Khê, vậy là ai?”
Lại là kẻ thù nào của cô?
Cô nhớ, kẻ thù hiện nay của cô chỉ có Đường Hạo Minh, Giang Vân Khê.
Đợi đã, cô còn quên một người, Hàn Thư!
Nghĩ tới đây, Tống Vy nhìn Trần Châu Ánh: “Cậu chắc không phải ám chỉ Hàn Thư đấy chứ?”
Đường Hạo Minh không thể nào, Đường Hạo Minh chắc sẽ không trực tiếp xuất hiện ở đây như vậy.
Dù sao nơi này có vệ sĩ của cô.
Đường Hạo Minh vừa xuất hiện, chắc chắn sẽ bị phát hiện.