Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 2128



Chương 2128

“Bọn trẻ…” Tống Vy không biết Đường Hạo Tuấn đang nghĩ gì, nghe thấy anh nói Đường Hạo Minh có thể sẽ lợi dụng bọn trẻ để gây chuyện đối phó với anh, huyết sắc trên khuôn mặt lập tức không còn nữa, trở nên vô cùng tái nhợt.

Bởi vì đúng như những gì Đường Hạo Tuấn nói, Đường Hạo Minh có khả năng sẽ làm như vậy.

Dù sao Đường Hạo Minh kia cũng không phải không thể làm ra loại chuyện này.

“Chồng…..”

Nhìn ra được sự hoảng sợ trong lòng Tống Vy, cũng biết cô muốn nói gì, Đường Hạo Tuấn ôm cô vào lòng, vỗ nhẹ vào lưng cô: “Yên tâm đi, anh sẽ bảo vệ bọn trẻ thật tốt, sẽ không để Đường Hạo Minh làm hại bọn trẻ.”

Anh nhìn vào khoảng hư không và nói với sắc mặt lạnh lùng.

Tống Vy dựa vào lòng anh, gật mạnh đầu: “Em tin anh, có điều em cũng đã biết tại sao anh lại muốn đưa bọn trẻ đi rồi, chính là để ngăn chặn chuyện này, ngăn chặn Đường Hạo Minh có thể sẽ bắt cóc bọn trẻ sau đó lợi dụng chúng.”

“Đúng vậy.” Đường Hạo Tuấn gật đầu: “Xin lỗi vì đã không nói trước với em chuyện này, có điều anh cũng mới quyết định gần đây.”

Tống Vy lắc đầu: “Không sao, anh cũng là vì muốn tốt cho bọn trẻ, vì vậy anh không cần xin lỗi, em hiểu cho anh mà, cho dù lúc đầu anh nói với em như vậy, em cũng sẽ đồng ý để anh đưa bọn trẻ đi, chỉ cần bọn trẻ bình anh vô sự là được, có điều anh đưa bọn trẻ đi đâu vậy? Có an toàn không?”

Cô nhìn anh, lập tức hỏi.

Đường Hạo Tuấn sờ sờ tóc của cô: “Đương nhiên là an toàn, anh dùng tài khoản khác để mua một ngọn núi, bọn trẻ được anh bảo người đưa lên núi rồi, yên tâm đi, trên núi có một ngôi biệt thự kiểu cổ xưa, bọn trẻ sẽ không bị đối xử tệ đâu, đồng thời anh cũng bảo người đến đưa dì Vương qua đó rồi, để dì Vương phụ trách việc chăm sóc hai đứa nhỏ.”

Nghe thấy dì Vương cũng qua đó rồi, tảng đá lớn trong lòng Tống Vy cuối cùng cũng rơi trở về chỗ cũ: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt.”

Có dì Vương ở bên cạnh bọn trẻ, cô có thể yên tâm rồi.

“An An thì sao?” Tống Vy nhìn người đàn ông, lại hỏi: “An An cũng được đưa qua đó sao?”

“An An tạm thời chưa tới đó.” Đường Hạo Tuấn lắc đầu: “Em mới ở cạnh An An chưa được bao lâu, để em ở cùng An An thêm vài ngày nữa, đồng thời nếu cùng di chuyển sẽ có nhiều người quá, anh cũng không biết vùng gần đây có tai mắt của Đường Hạo Minh hay không, vì vậy anh chỉ có thể quyết định di chuyển bọn trẻ theo từng tốp.”

“Thì ra là vậy.” Tống Vy mím môi tỏ vẻ đã hiểu: “Em tin sự sắp xếp của anh.”

“Đợi em tham gia cuộc thi xong, anh sẽ bảo người đón em qua đó, đến ở cùng bọn trẻ.” Đường Hạo Tuấn hôn lên trán Tống Vy rồi lại nói.

Tống Vy sững sờ, nhìn anh với vẻ kinh ngạc: “Là ý gì vậy? Anh muốn ở lại một mình đối phó với Đường Hạo Minh?”

Đôi môi mỏng của Đường Hạo Tuấn khẽ mím lại, chẳng nói đúng sai gì cả.

Tống Vy cắn môi: “Anh định như vậy thật sao?”

“Anh định sẽ như vậy.” Đường Hạo Tuấn nắm tay cô: “Anh làm như vậy cũng là vì sự an nguy của em, không ai có thể đảm bảo rằng liệu Đường Hạo Minh có ra tay với em hay không, vừa nãy anh đã nói rồi, Đường Hạo Minh có khả năng dùng bọn trẻ để hãm chân anh, tương tự, anh ta cũng có thể dùng em để hãm chân anh, thế nên, vì sự an nguy của em và bọn trẻ, tạm thời để bọn em rời đi trước mới là sự lựa chọn đúng đắn nhất. ”

“Em biết.” Tống Vy cụp mắt xuống: “Nhưng em không đi.”