Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 2152



Chương 2152

Giọng cô ấy hơi khàn, rõ ràng không phải không sao như cô ấy nói.

“Cho nên Vy Vy, cậu từ đâu biết được anh ta yêu tớ?” Giang Hạ hít sâu một hơi, cố hết sức khiến bản thân bình tĩnh lại, lại hỏi.

Tống Vy cũng không che giấu, trực tiếp trả lời: “Là Đường Hạo Tuấn nói cho tớ biết.”

“Đường tổng?” Giang Hạ kinh ngạc lên tiếng.

Tống Vy ừ một tiếng: “Là anh ấy.”

“Sao Đường tổng lại biết?” Giang Hạ tỏ ra không hiểu.

Tống Vy cười: “Là anh ấy nhìn ra, sau đó có một lần nói với Phàm, nói với Phàm suy nghĩ thật sự trong lòng anh ta, tớ nghĩ chính vì vậy, Phàm mới biết người anh ta yêu là cậu đấy, ban đầu, Phàm quả thực không tiếp nhận sự thật này, nhưng anh ta tìm thấy cậu lâu như vậy cũng không làm gì cậu, thậm chí còn quan tâm cậu như vậy, cho nên tớ nghĩ, Phàm có lẽ đã tiếp nhận chuyện mình yêu cậu rồi, còn bằng lòng tin tưởng.”

Giang Hạ vội lắc đầu: “Chuyện này không thể nào!”

Cô ấy mới không tin Kiều Phàm biết người mình yêu là cô ấy xong thì muốn ở bên cô ấy đâu.

“Tại sao không thể?” Tống Vy hỏi ngược lại.

Giang Hạ không chút do dự trả lời: “Vy Vy, cậu đừng quên ân oán giữa nhà họ Giang chúng tớ và anh ta, còn chưa giải quyết đâu, cho nên anh ta sao có thể muốn ở bên tớ?”

Tóm lại, cô ấy nói gì cũng không tin.

Phản ứng của Giang Hạ không quá ngoài ý muốn của Tống Vy

Kiều Phàm trước đây đối xử với Hạ như vậy, lãnh đạm như vậy, mười mấy năm phớt lờ, còn có việc phá thai trước đây.

Cộng tất cả những chuyện này lại, đủ để khiến trái tim một người phụ nữ tràn ngập thương tích, dù người phụ nữ này bây giờ đã quên tất cả quả khứ, nhưng nghe những người bên cạnh miêu tả về Kiều Phàm, Hạ cũng sẽ không có bao nhiêu hảo cảm với anh ta.

Cho nên, Hạ không tin Kiều Phàm hiện tại yêu cô ấy, còn muốn ở bên cô ấy cũng là điều rất bình thường.

“Được rồi, có lẽ hiện tại Phàm vẫn chưa chính thức biểu đạt với cậu ý muốn ở bên cậu, cậu cứ xem như không biết đi.” Tống Vy nhún vai nói.

Giang Hạ không trả lời.

Tống Vy cũng không giận, cười, lại nói: “Còn nữa nha Hạ, tớ muốn hỏi cậu, nếu sau này Phàm thật sự biểu đạt ý muốn ở bên cậu, cậu…”

“Tớ sẽ không đồng ý!” Giang Hạ không chút do dự trả lời.

Tống Vy chớp mắt: “Tại sao?”

Giang Hạ cắn môi đáp: “Những tổn thương trong quá khứ sẽ không vì anh ta muốn ở bên tớ mà biến mất, hơn nữa con người anh ta tính tình quái gở, cậu vĩnh viễn không thể nhìn thấu trong lòng anh ta rốt cuộc đang nghĩ gì, ở bên người như vậy, chỉ nghĩ thôi cũng thấy rất mệt, cho nên tớ tuyệt đối không thể nào ở bên anh ta, tớ không muốn sống những ngày tháng suy đoán tâm tư anh ta, đoán không trúng thì phải nhìn sắc mặt anh ta, hơn nữa trước đây anh ta không tốt với tớ, ở bên nhau, anh ta sẽ tốt với tớ sao?”

“Chuyện này…” Tống Vy không nói nữa.