Chương 2169
Một lát sau, cô mới bất đắc dĩ lên tiếng: “Tớ nói chứ hai vợ chồng cậu rảnh không có chuyện gì làm, một chuyện nhỏ bé mà lại xé to như thế, còn chiến tranh lạnh nhiều ngày như vậy, tớ ở bên cạnh nhìn thấy mặt khó chịu vô cùng, ngay cả thở cũng không dám thở lớn tiếng, chỉ sợ là chọc hai người các cậu, tự mình nhóm lửa thiêu thân.”
“Sao lại là việc nhỏ?” Tống Vy nhíu mày.
Giang Hạ nhếch miệng: “Sao lại không phải là chuyện nhỏ chứ, không phải chỉ là việc cậu muốn ở lại đây mà sếp Đường thì lại kêu cậu đi, cũng không phải là trời sắp sập đến nơi, nói tóm lại chỉ cần không phải trời sập thì cũng không coi là chuyện gì lớn.”
Tống Vy không có cách nào phản bác lại câu nói này, đúng là như thế, trời không sập xuống, trái đất vẫn quay, đây không phải là chuyện nhỏ à?
Tống Vy trợn mắt nhìn Trần Châu Ánh: “Xin cậu đó, tớ với chồng tớ còn đang chiến tranh lạnh đây này, bị cậu làm phiền như thế, tớ cảm thấy chiến tranh lạnh cũng chẳng là cái gì hết.”
Trần Châu Ánh cũng lườm cô: “Tớ vừa mới nói rồi đó, là do hai vợ chồng cậu rảnh rỗi không có chuyện gì làm, vốn dĩ không cần phải chiến tranh lạnh với nhau, cuối cùng lại cứ không thèm để ý tới nhau, còn phớt lờ mà chiến tranh lạnh với nhau vài ngày, nếu như chuyện này bị truyền ra ngoài thì chắc chắn là mọi người sẽ cảm thấy hai vợ chồng cậu có vấn đề về đầu óc.”
“Đầu óc cậu mới có vấn đề đó.” Tống Vy giận dỗi trả lời một câu.
Trần Châu Ánh gật gật đầu: “Vâng vâng vâng, đầu óc của tớ có vấn đề, nhưng mà Vy Vy à, cậu và sếp Đường cũng không cần thiết phải chiến tranh lạnh với nhau đâu, đơn giản chỉ cần một trong hai người lui bước, nhưng mà hai người lại không có ai chịu lui bước, càng không chịu nhận thua, lại không chịu cúi đầu, cho nên mới có thể kéo dài cuộc chiến tranh lạnh lần này. Tất nhiên là cuộc chiến tranh lạnh của hai người có chút kịch tính, nhưng Vy Vy à, nếu như hai người cứ tiếp tục không thèm quan tâm nhau, có lẽ là tình cảm hai vợ chồng thật sự sẽ xảy ra vấn đề đó.”
Nói đến đây, biểu cảm của cô trở nên nghiêm túc hơn: “Rõ ràng là hai người cũng là vì muốn tốt cho đối phương, nhưng lại vì muốn tốt cho đối phương mà sinh sự với nhau đến mức phải chiến tranh lạnh. Nói tóm lại thì đây là lần đầu tiên tớ nhìn thấy hai người như vậy, vợ chồng người ta mà muốn đối xử tốt với nhau thì cả hai đều hận không thể ôm nhau cùng khóc, cảm động không chịu được, còn hai người các cậu thì…”
Tống Vy ho khan không lên tiếng.
Đúng vậy đó, cô cũng không hiểu tại sao mình và Đường Hạo Tuấn lại phải đến nước này.
Rõ ràng là vì muốn tốt cho đối phương, cuối cùng sao lại cãi nhau, còn chiến tranh lạnh nữa chứ.
“Nói trắng ra là hai người đều tốt với đối phương, nhưng mà đồng thời hai người lại không chịu nhận cái tốt của đối phương đối với mình.” Trần Châu Ánh nhìn Tống Vy, lập tức chỉ ra điểm mấu chốt.
Tống Vy chớp chớp mắt, nhưng không phủ nhận.
Đúng là như thế, cô muốn ở bên cạnh Đường Hạo Tuấn, cùng tiến cùng lùi với anh.
Mà Đường Hạo Tuấn lại muốn đưa cô về, là bởi vì không muốn để cô xảy ra chuyện.
Cũng là bởi vì đối phương, nhưng lại hoàn toàn không muốn nhận cái tốt của đối phương, không phải là mâu thuẫn này bắt đầu từ đó à.
Tống Vy nhìn Trần Châu Ánh, vậy cậu có cách nào không?”
Trần Châu Ánh nhún nhún vai: “Có chứ, cách rất đơn giản, cậu cũng biết rồi đó, một trong số hai người các cậu lùi một bước. Nếu không, cứ tiếp tục như vậy thì tình cảm hai vợ chồng các cậu thật sự sẽ có vết nứt, đến lúc đó tình cảm sâu đậm của hai vợ chồng sẽ gặp phải nguy hiểm.”
Tống Vy không hề phủ nhận câu nói này, nhưng cô lại thở dài: “Nhưng mà tớ lại không muốn nhận thua.”
“Cậu không muốn lùi bước, sếp Đường cũng không muốn, cho nên hai người mới có thể tiếp tục chiến tranh lạnh với nhau như thế.” Trần Châu Ánh nói: “Nhưng mà nói thật nha Vy Vy, tớ cảm thấy tốt nhất vẫn là cậu nên lùi một bước đi.”
“Tại sao?” Tống Vy lập tức ngồi thẳng lưng, có chút không vui: “Dựa vào cái gì mà tớ phải nhận thua mà không phải là Đường Hạo Tuấn?”