Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 639



CHƯƠNG 639

Tống Vy đáp: “Vâng, không biết ông gọi tôi tới có chuyện gì sao?”

Phân hội trưởng khép lại tập tài liệu trên bàn: “Có hai việc. Thứ nhất là cuộc thi quốc tế còn một tháng nữa sẽ diễn ra. Quy tắc của cuộc thi đã được công bố rồi. Cô lấy về xem cho kỹ nhé.”

Sau đó, ông ta đưa tập tài liệu cho Tống Vy

Tống Vy nhanh chóng nhận lấy, lật xem mấy trang rồi ôm vào trong ngực: “Được, tôi sẽ xem kỹ, chuyện thứ hai là gì?”

“Chuyện thứ hai là liên quan đến cô Trần đây.” Phân hội trưởng chỉ vào người phụ nữ và giới thiệu: “Cô Trần đây là một nhà thiết kế trang sức nổi tiếng thuộc thế hệ trẻ trong nước.”

“Xin chào, tôi tên là Trần Châu Ánh, cô có thể gọi tôi là Châu Ánh.” Người phụ nữ, cũng chính là Trần Châu Ánh mỉm cười đưa tay ra với Tống Vy.

“Xin chào, tôi tên là Tống Vy.” Tống Vy cũng nhanh chóng đưa tay ra.

Cô có rất có thiện cảm với cô Trần Châu Ánh này.

Vừa bước vào, cô gái Trần Châu Ánh này đã nở cười nụ cười rất thân thiện với cô. Cô rất vui khi được kết bạn với một người như vậy.

“Tôi biết cô.” Trần Châu Ánh rút tay về: “Cô cũng là một nhà thiết kế trang phục nổi tiếng thuộc thế hệ trẻ trong nước.”

Những lời khen như vậy khiến Tống Vy hơi ngượng, cô cười nói: “Cô Trần nói đùa rồi.

Đến mẹ tôi còn chưa được coi là nhà thiết kế nổi tiếng thuộc thế hệ trẻ ở trong nước nữa.”

Trần Châu Ánh sờ cằm trầm ngâm: “Nếu cô Tống dùng cái tên này thì quả thực còn hơi miễn cưỡng, nhưng nếu thêm thân phận Mina thì cô chính là một trong những nhà thiết kế thời trang trẻ có địa vị hàng đầu trong nước đấy.”

“Cô…” Tống Vy trợn to mắt kinh ngạc.

Trần Châu Ánh cười nói: “Cô ngạc nhiên lắm phải không, không biết làm sao tôi biết tên cô là Mina phải không?”

Tống Vy gật đầu đầy kinh ngạc.

Trần Châu Ánh thân thiết bá vai cô: “Thực ra tôi đã từng thấy cô rồi. Khi ở nước ngoài tôi đã xem một buổi biểu diễn của cô, lúc đó cô đã dùng thân phận Mina để hạ màn.”

“Hóa ra là như vậy.” Lúc này Tống Vy mới hiểu ra.

Trần Châu Ánh bỏ tay ra: “Tôi đến đây để tìm cô.”

“Có chuyện gì vậy?” Tống Vy tò mò nhìn cô ấy.

Vẻ mặt Trần Châu Ánh chợt trở nên nghiêm túc: “Thực ra cũng không phải là vấn đề lớn gì. Gần đây tôi có một đơn hàng lớn. Sắp đến lễ trưởng thành cho công chúa của một quốc gia nhỏ. Cha cô ấy là vua của đất nước đó muốn tặng một vài món quà. Ông ấy đã đưa ra một số châu báu đắt giá muốn nhờ người thiết kế thành đồ trang sức tặng cho cô công chúa nhỏ.”

“Vậy nên?” Tống Vy sờ cằm hỏi tiếp.

“Nên tôi dựa vào quan hệ của đàn anh để giành lấy mối ăn lớn này, nhưng cô công chúa kia quá khó đối phó, nói rằng nếu chỉ có trang sức mà không có váy áo tương ứng thì không được, cho nên…”

“Vậy nên cô muốn tìm nhà thiết kế thời trang thiết kế bộ váy tương ứng?” Tống Vy nhướng mày, đã hiểu ý của cô nàng.

“Đúng, đúng!” Trần Châu Ánh gật đầu lia lịa: “Ý của tôi là như vậy, cho nên tôi mới tìm đến cô đấy.”

Tim Tống Vy đập thình thịch, nhưng ngoài mặt thì lại không có biểu hiện gì khác biệt, ngược lại còn tò mò hỏi: “Tại sao cô lại tìm tôi? Tuy nhà thiết kế trong nước không giỏi bằng nhà thiết kế nước ngoài nhưng cũng có rất nhiều người xuất sắc.”