Hắn và Diệp Phàm đã từng giao chiến mấy lần, hắn biết Diệp Phàm tàn nhẫn đến đâu.
Nếu rơi và tay Diệp Phàm, kết cục như thế nào, hắn đều biết rõ.
Hắn không sợ chết.
Nhưng hắn sợ bị Diệp Phàm hành hạ đến chết.
Phải đối mặt với câu hỏi của Diệp Phàm, hắn cũng không dám ngỗ ngược hay dối trá, do dự một chút, hắn nói: "Diệp Phàm, tao nhận thua, ân oán giữa hai ta, đời sau tao sẽ tìm mày để giải quyết".
"Tao có thể nói cho mày biết ai là người muốn hại Tần Phong Linh".
"Nhưng tao có một điều kiện".
"Đó là mày phải cho tao một cái chết không đau đớn!"
"Ừm!", Diệp Phàm gật đầu nói: "Chỉ cần mày nói cho tao biết ai muốn hại Tần Phong Linh, tao sẽ cho mày chết một cách nhẹ nhàng nhất".
"Là Mr.Ghost", Siouli nói.
Mr.Ghost mà hắn nói là một kẻ vô cùng lợi hại, là người đứng đầu thực sự của nước Mặt Trời.
Năm đại cao thủ của đất nước Mặt Trời đều là thuộc hạ của Mr.Ghost.
"Mr.Ghost?", Diệp Phàm cau mày, trên mặt lộ ra vẻ hoài nghi, anh hỏi Siouli: "Sao tự nhiên Mr.Ghost lại muốn hại Tần Phong Linh?"
"Cái này tao cũng không rõ".
Siouli lắc đầu nói.
Diệp Phàm cau mày nghĩ một chút, cũng không tiếp tục bắt ép Siouli nữa, mà dùng lực bóp cổ Siouli, sức mạnh bùng nổ, khiến cổ họng Siouli nổ tung, đồng thời xương cốt tay chân hắn cũng nổ theo, tim gan ngũ tạng cũng vậy.
Cho dù Siouli có là cao thủ hàng đầu, trước kia từng là hoàng đế của thế lực ngầm của Bắc Âu.
Nhưng nhận phải đòn tấn công như thế này thì cũng không có năng lực để phản kháng, cuối cùng vì tim gan vỡ nát mà chết ngay tại chỗ.
Anh không về nhà của Tần Phong Linh mà đến địa điểm mà Siouli đã nói để tìm Mr.Ghost.
Nếu Mr.Ghost là kẻ đứng đằng sau tất cả, vậy cần phải biết lý do tại sao Mr.Ghost lại nhắm vào Tần Phong Linh, phải diệt trừ được Mr.Ghost thì Tần Phong Linh mới có thể an toàn.
Ở khu ngoại ô phía Đông Đào Thành, giữa những dãy núi cao có một tòa nhà bí ẩn.
Cho dù bây giờ linh khí trên trái đất đã được phục hồi, nhiều nơi ở ngoại ô đã không còn người ở, nhưng tòa nhà bí ẩn nằm ở khu ngoại ô phía Đông Đào Thành vẫn như thường ngày,
Người sống trong tòa nhà đó dường như không sợ sự xuất hiện của thú biến dị hay người biến dị khi linh khí của trái đất được phục hồi.
Cơ thể Diệp Phàm như ma quỷ, ẩn nấp bên trên tán cân ở ngoài tòa nhà kia, quan sát bên trong tòa nhà bí ẩn rốt cuộc có bao nhiều người, sau khi dùng thần niệm quan sát, anh đã nhanh chóng đưa ra được kết luận, tòa này này có ít nhất là hai trăm người.
Hơn nữa, những người này đều không phải người bình thường!
Trong đó thậm chí có gần trăm người biến dị, có thể nói, nếu toàn bộ người trong tòa nhà nhà liên thủ với nhau, thì tương đương với một đội quân hơn hai vạn người.
Đây thực sự là đầm rồng hang hổ!
Nhưng Diệp Phàm không hề chần chừ, sau khi xác nhận được bên trong tòa nhà ấy có bao nhiều người, anh vô cùng to gan, bước xuống đi về phía cổng lớn của tòa nhà bí ẩn.
Khi Diệp Phàm vừa đến gần cổng lớn của tòa nhà bí ẩn, có hai người đàn ông xuất hiện, chặn Diệp Phàm lại, lạnh lùng nói: "Anh là ai? Đây là lãnh địa tư nhân của sếp tôi, nếu anh không muốn dính vào phiền phức thì lập tức cút đi".
"Láo toét!"
Nghe thấy lời Diệp Phàm, hai người đàn ông ngăn Diệp Phàm lại cũng lập tức ra tay.
Mặc dù bọn họ không biết mục đích thật sự của Diệp Phàm nhưng họ cũng có ý định không nương tay, họ vô cùng ngang ngược, không chút kiêng kỵ muốn giết chết Diệp Phàm.
Chỉ thấy hai người đàn ông kia vừa ra tay liền có một luồng ánh sáng màu vàng kim chấn động, hóa thành những tia sét, phóng về phía Diệp Phàm.
Hai người đàn ông ngăn Diệp Phàm lại đều là người biến dị, vậy nên, bọn họ đều ra tay vô cùng độc ác, muốn triệt để cắt đứt đường sống của Diệp Phàm.
Đối với bọn họ, dù là ai đi chăng nữa, một khi dám đến gần tòa nhà này, thì đều phải chết!
Bên trong tòa nhà này cất giấu rất nhiều bí mật quan trọng, chỉ cần lộ ra, họ đều phải chết.
"Tìm chết!"
Tuy nhiên, khi phải đốt mặt với đòn tấn công đột ngột như vũ bão của hai người đàn ông, sắc mặt Diệp Phàm vẫn rất bình tĩnh, chẳng hề có chút hoảng loạn nào, nguồn năng lượng vô hình trong nháy mắt ngưng tụ hành một chiếc lồng bảo vệ bao bọc lấy anh.
Đùng!
Đòn tấn công đột ngột của hai người đàn ông đập lên chiếc lồng, lập tức tạo ra tiếng động kinh thiên động địa.
Mặc dù hai người đàn ông đều là người biến dị xuất sắc, thực lực vô cùng mạnh, nhưng đòn tấn công kia đối với anh mà nói thì chẳng có mấy uy lực, vậy nên, Diệp Phàm có thể dễ dàng ngăn được đòn công kích chết người kia.
Sau đó, không đợi hai người đàn ông phản ứng lại, Diệp Phàm đột nhiên phóng ra hơn trăm thanh phi kiếm, ngón tay hóa thành hình kiếm, chấm một phát, hai thanh phi kiếm phóng ra lôi điện rạch ngang bầu trời, chỉ thấy lóe lên một phát, hai người đàn ông đã bị chém đứt đầu.
"A..."
Hai người đàn ông phát ra tiếng kêu thảm thiết, đầu bay ra, máu tươi từ cổ phun ra như suối.
Ngay khi Diệp Phàm chém chết hai người đàn ông kia, những người khác trong tòa nhà cũng phản ứng lại, một số người biến dị vội vàng xông ra, nhanh chóng đến được cổng lớn của tòa nhà bí ẩn, bao vây lấy Diệp Phàm.
Cùng lúc này, kiếm ý mãnh liệt, một người thanh niên bước ra từ tòa nhà bí ẩn.
Người thanh niên này trông khoảng hơn hai mươi tuổi, nhưng tuổi tác thực tế không chỉ mới hơn hai mươi tuổi, hai mắt anh ta sắc bén, dường quen với sự lạnh lẽo và ấm áp của thế giới con người.
"Ồ?", người thanh niên nhìn thấy Diệp Phàm, chân mày cau lại nói: "Là anh, Long thần phải không?"
"Kiếm Thần của đất nước Mặt Trời - Liễu Sinh Kiếm Tông?"
Diệp Phàm cũng lặng người, nhận ra cậu thanh niên trước mắt.
Cậu thanh niên này là Kiếm Thần - một trong năm cao thủ của đất nước Mặt Trời.
Liễu Sinh Kiếm Tông là một người vô cùng thông minh, chỉ hơi suy nghĩ một chút, anh ta đã hiểu ra mọi huyện, anh ta nói với Diệp Phàm: "Anh tìm tới đây chứng tỏ Siouli và Sasaki đều đã chết dưới tay anh rồi".
“Bảo Mr.Ghost ra đây!”, Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Ha ha!”, Liễu Sinh Kiếm Tông cười cười, nói: “Anh có tư cách gì để gặp Mr.Ghost? Từ khi bước chân vào nơi này, anh đã bước một bước vào quan tài rồi”.
“Anh có thể cho rằng Siouli và Sasaki bảo anh đến đây, là bị ép buộc”.
“Nhưng thực chất đây chỉ là âm mưu của Mr.Ghost, dùng Siouli và Sasaki làm mồi để Long thần anh cắn câu".
Nói đến đây, Liễu Sinh Kiếm Tông ngừng lại một chút, sau đó quát đám người vây quanh: "Nếu mọi người không muốn chết thì mau rời khỏi nơi này, nếu không, đừng trách tôi tàn nhẫn mà giết hết các ngươi!"