Diệp Phàm chau mày, anh không thể nào ngờ được sẽ gặp phải Trương Thiên Thi ở đây, nên nhất thời có chút do dự.
Phải biết rằng anh đến bí cảnh Đào Nguyên là để ‘gây rối’.
Nhưng bây giờ lại bắt gặp Trương Thiên Thi, thân phận của anh sẽ bị bại lộ, cho dù mọi việc ở bí cảnh Đào Nguyên có diễn ra suôn sẻ, anh vẫn sẽ trở thành mục tiêu của bí cảnh Đào Nguyên.
Bí cảnh Đào Nguyên không phải một thế lực tầm thường, mà là bí cảnh ẩn thế mà Tản Tiên trấn giữ, cũng không thể nào nắm được sức mạnh tổng thể, ngay cả Diệp Phàm, lúc này đây đang phải đối mặt với bí cảnh Đào Nguyên cũng không chắc được bản thân có thể rút lui an toàn.
“Diệp Phàm, thật là trùng hợp, không ngờ lại được gặp anh ở đây”! Trương Thiên Thi bước đến chỗ Diệp Phàm, cười nói.
“Ừm”! Diệp Phàm gật đầu rồi nói: “Trùng hợp thật đấy”.
“Sắc mặt anh không được tốt lắm nhỉ, sao thế”? Trương Thiên Thi nhíu mày hỏi.
“Ơ”... Diệp Phàm sờ mũi, cảm thấy có chút ngượng ngùng.
“Thiên Thi, vị này là”?
Lúc này, Lưu Thái của Bạch Đế Thành bước đến, nhìn Diệp Phàm rồi hỏi Trương Thiên Thi.
“Anh ấy là bạn em, Diệp Phàm”! Trương Thiên Thi nhẹ nhàng nói với Lưu Thái.
“Ồ, nếu đã là bạn của Thiên Thi thì cũng sẽ là bạn của Lưu Thái tôi”! Lưu Thái cười với Diệp Phàm, sau đó chủ động đưa tay ra, nói: “Chào anh”!
“Chào anh”! Diệp Phàm gật đầu rồi bắt tay Lưu Thái.
“Không biết anh Diệp đây đang tu hành ở đâu”? Lưu Thái thản nhiên hỏi.
“Thanh Ngưu động”? Sắc mặt Lưu Thái có chút thay đổi, anh ta cau mày nhìn Diệp Phàm.
“Sao thế”? Thái độ của Lưu Thái khiến Diệp Phàm hết sức khó hiểu.
“Không sao, tôi chỉ bất ngờ thôi”! Lưu Thái định thần lại, sau đó giải thích: “Tuy Thanh Ngưu động không phải là một trong những bí cảnh ẩn thế, danh tiếng cũng không cao, nhưng tôi từng nghe các vị trưởng bối nói rằng Thanh Ngưu động của các anh cũng không phải hạng thường, đó là nơi của ‘con cưng của trời’, người bình thường khó thể nào vào được Thanh Ngưu động để tu hành, vậy nên tôi rất tò mò về năng lực của anh Diệp đây”.
“...”
Diệp Phàm hơi ngây người!
Anh luôn cho rằng Thanh Ngưu động là thế lực tu hành không mấy tiếng tăm, nhưng bây giờ nghe Lưu Thái nói như vậy, quả thực Thanh Ngưu động không đơn giản như anh nghĩ.
Chỉ dựa vào bốn chữ ‘con cưng của trời’ cũng đã đủ khiến người ta khiếp sợ.
Nghĩ đến một số việc mà Đại Đức chân nhân đã làm trước đây, anh lại cảm thấy Thanh Ngưu động thực sự không phải một thế lực tu hành mạnh mẽ, căn bản cũng chẳng xứng với bốn chữ ‘con cưng của trời’.
Thử nghĩ xem, ‘con cưng của trời’ lại có thể làm ra mấy chuyện gây thù chuốc oán như này sao?
Nhưng Diệp Phàm có thể nhìn ra được Lưu Thái có vẻ như không hề lừa dối anh.
“Nghe nói Đại Đức chân nhân của Thanh Ngưu động cũng sẽ tới tham gia lễ mừng bí cảnh Đào Nguyên được mở ra, hơn nữa, hình như ông ta còn có mối giao hảo rất tốt với một trong số những vị nhân vật cấp Tản Tiên ở bí cảnh Đào Nguyên”. Lưu Thái chau mày rồi tiếp tục nói với Diệp Phàm.
“Cái gì? Hôm nay Đại Đức chân nhân sẽ đến bí cảnh Đào Nguyên ư? Hơn nữa còn muốn bàn về đạo pháp với nhân vật cấp Tản Tiên? Chuyện này”... Diệp Phàm thật sự bị sốc, vô cùng sững sờ, anh đưa tay sờ trán Lưu Thái, nói: “Anh không bị sốt đấy chứ? Tại sao lại có thể nói những lời ngớ ngẩn như vậy được? Tu vi của Đại Đức chân nhân như thế nào, sao lại có giao hảo với nhân vật cấp Tản Tiên được”? Sách này do Perfect Planet dịch và phát hành, mọi hành vi vi phạm bản quyền sẽ bị truy cứu theo pháp luật.
Mặc dù khi bái Đại Đức chân nhân làm sư phụ Diệp Phàm vẫn còn rất yếu, anh chẳng khác gì ‘một con kiến’ khi ở trước mặt ông ta.
Nhưng anh cảm thấy thực lực của Đại Đức chân nhân không mạnh.
Cao nhất cũng chỉ là Nguyên Anh kỳ mà thôi.
Chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, lại có giao hảo với một nhân vật cấp Tản Tiên? Đây chẳng phải là chuyện Long thần trên trời lại đi kết giao với kiến dưới mặt đất hay sao? Thật không thể nào tin nổi!
Quan trọng nhất là bí cảnh Đào Nguyên đã đóng từ lâu, nếu như Đại Đức chân nhân có giao hảo với vị nhân vật cấp Tản Tiên trong đó, thì chẳng phải cả hai người đó từng quen biết nhau từ trước khi bí cảnh Đào Nguyên bị đóng luôn rồi ư?
Tu sĩ Nguyên Anh kỳ lại có tuổi thọ cao vậy ư?
Vậy nên, Diệp Phàm mới không tin những gì Lưu Thái nói, nên anh chỉ nghĩ Lưu Thái đang nói nhảm!
“Diệp Phàm, những gì Lưu Thái nói đều là thật, hơn nữa, em cũng nhớ anh chính là đệ tử chân truyền của Đại Đức chân nhân, tại sao phản ứng vừa rồi của anh không những không biết Đại Đức chân nhân sẽ đến đây, mà còn có chút ‘xem thường’ ông ấy”? Trương Thiên Thi cau mày, nghi ngờ hỏi.
“Tôi”... Diệp Phàm cong môi.
Thực lòng mà nói, anh thật sự có chút xem thường Đại Đức chân nhân, lúc đầu bái sư cũng là do hoàn cảnh ép buộc.
Anh vẫn luôn không nhận ra điểm mạnh của Đại Đức chân nhân!
Thậm chí anh còn cho rằng có một sư phụ đi ‘gây thù chuốc oán’ như thế này cũng chẳng phải việc vinh quang gì.
Vì vậy, anh rất hiếm khi đề cập đến việc mình xuất thân từ Thanh Ngưu động, chứ đừng nói đến việc nói cho người khác nghe Đại Đức chân nhân là sư phụ của anh.
Ngay khi Diệp Phàm nói với Trương Thanh Thi và Lưu Thái, một số anh tài từ các bí cảnh ẩn thế khác và thế lực tu hành lớn đều lần lượt tiến đến, những người này đều là ‘con cưng’ của các thế lực kia.
Bọn họ đến bí cảnh Đào Nguyên, ngoài việc thay mặt cho thế lực của mình chúc mừng bí cảnh Đào Nguyên được mở ra, thì điều quan trọng hơn là tham gia đại hội tranh đoạt bàn đào, để có đủ tư cách lắng nghe một trong những nhân vật cấp Tản Tiên giảng đạo pháp, đây mới là thứ giúp ích nhiều cho việc tu hành của họ.
Hiện nay linh lực của thế giới đã khôi phục, có rất nhiều bí cảnh ẩn thế lần lượt xuất hiện, một thế giới tu hành lớn cũng đang dần mở ra, vậy nếu muốn sống sót thì chỉ có thể dựa vào thực lực!
Hơn nữa, những người này đều là ‘con cưng’ của các thế lực kia, bọn họ cũng có nhiều bí mật ít người biết đến, nói một cách đơn giản thì việc khôi phục linh khí của thế giới lần này cũng không phải chuyện tốt, theo như một số người ở vị trí cao trong các bí cảnh ẩn thế này nói thì đây là một kiếp nạn.
Đồng thời khi linh khí khôi phục, tai ương cũng sẽ ập đến.
Ví dụ như sự biến đổi của đỉnh Chúc Dung ở Hành Sơn, cho đến nay vẫn không ai rõ là chuyện gì đã xảy ra, ngay cả một số cao thủ của các bí cảnh ẩn thế đi điều tra cũng không tìm ra được gì.
Ngoài ra, nhiều thế lực bí ẩn ẩn nấp ở nước ngoài cũng lần lượt xuất hiện, Ma Vương, Thiên Thần, hậu duệ bóng tối và các sinh vật bí ẩn khác cũng bắt đầu xuất hiện, các quốc gia phương Tây giờ đã trở thành một mớ hỗn độn.
Về điều này, Diệp Phàm biết rằng tổ chức Cửu Long mà anh nắm giữ gần đây cũng đã chọn cách ẩn nấp, vì tuy tổ chức Cửu Long có chút ngang ngược, nhưng đối mặt với những chủng tộc hay thế lực thần bí đó thì cũng đã tốn kha khá sức lực rồi, cũng không thể nào giết được tất cả kẻ thù bằng sức mạnh trước đây được nữa.
“Cảm ơn các vị đã đến tham dự lễ mừng bí cảnh Đào Nguyên được mở ra, tất cả những người được mời cũng đã đến đủ cả, bây giờ chúng ta hãy bước đến phần thứ hai của buổi lễ, đó là đại hội tranh đoạt bàn đào”!
Sau khi buổi lễ tiến hành được ba tiếng, Diêu Bách Thắng đột nhiên đứng lên, sau đó dõng dạc nói.