Lúc đầu Diệp Phàm trở về Hoa Hạ, lựa chọn kết hôn với Sở Thanh Nhã, chủ yếu là vì hoàn thành hôn ước của Diệp lão gia đã định.
Nhưng trong thời gian sống chung với nhau, anh cũng có nảy sinh một chút thiện cảm tốt với Sở Thanh Nhã.
Mặc dù Sở Thanh Nhã không bằng Sở Thiên Tiên, càng không thể nào so sánh được với Linh Lung, nhưng có lúc, cái thứ gọi là thiện cảm lại quá huyền diệu, không thể nói rõ.
Diệp Phàm đúng là có thiện cảm với Sở Thanh Nhã.
Thế nên, dù cho hai người đã ly hôn rồi, anh vẫn rất quan tâm Sở Thanh Nhã.
Ban nãy trong điện thoại Sở Thanh Tuyết không nói rõ, nhưng anh có thể thông qua ngữ khí của Sở Thanh Tuyết, đoán ra được Sở Thanh Nhã gặp phải phiền phức rồi.
Lúc này, Diệp Phàm lại có chút nóng lòng sốt ruột.
Anh không có chút do dự nào, lập tức quay đầu xe, chạy về hướng công ty Khuynh Thành.
Từ sau khi lễ khai mạc của công ty Khuynh Thành kết thúc, anh không hề tham gia thêm bất kỳ hoạt động nào của công ty Khuynh Thành nữa, một phó tổng giám đốc như anh, chính là kiểu vung tay bỏ mặc chủ.
Đương nhiên, theo Diệp Phàm thấy, có sự hợp tác của tập đoàn Huyền Hoàng và công ty Khuynh Thành, công ty Khuynh Thành chắc sẽ không gặp phải phiền phức gì.
Đây chính là lý do anh yên tâm.
Ba mươi phút sau, Diệp Phàm đã lái xe đến công ty Khuynh Thành.
Xuống xe, anh liền đi thẳng vào cửa lớn của công ty Khuynh Thành, phần lớn nhân viên của công ty đều có chút ngạc nhiên.
Nhưng lại không có ai dám bước lên tiếp lời Diệp Phàm.
Diệp Phàm trực tiếp đi thang máy đến phòng Tổng giám đốc, vừa bước ra khỏi thang máy, anh liền nhìn thấy Sở Thanh Tuyết đang đứng ở cửa thang máy đợi anh.
"Chị gái cô đâu? Cô ấy xảy ra chuyện gì rồi?" Diệp Phàm hỏi Sở Thanh Tuyết.
"Chị ấy, chị ấy......" Sở Thanh Tuyết định nói lại thôi.
Đúng vào lúc này, từ trong phòng họp cấp cao bên cạnh một người đàn ông trung niên bước ra, hét lên với Diệp Phàm: "Diệp Phàm, cuối cùng thì cậu cũng đến rồi nhỉ, mau đến phòng họp, chỉ thiếu mỗi một mình cậu thôi."
"Sở Thiên Hùng?" Nhìn thấy người đàn ông trung niên, Diệp Phàm khẽ ngây ra, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
Người đàn ông trung niên đó không phải ai khác, chính là bố của Sở Thanh Nhã và Sở Thanh Tuyết- Sở Thiên Hùng, gia chủ của Sở gia ở Giang Châu.
"Thanh Tuyết, ở đây không còn chuyện gì của con nữa, con có thể rời đi rồi, nhưng bố mong rằng, con nhớ lời nói trước đó bố nói với con, nếu không......" Sở Thiên Hùng không hề để ý đến Diệp Phàm, mà nói với Sở Thanh Tuyết.
Ý "uy hiếp" trong lời nói rất rõ ràng.
Sắc mặt Sở Thanh Tuyết lại thay đổi, cô nhìn Diệp Phàm, do dự một chút, cuối cùng một câu cũng không nói, quay người đi vào thang máy.
Diệp Phàm cau mày lại, mặc dù anh biết rõ Sở Thanh Tuyết biết gì đó, nhưng anh vẫn kiềm chế lại, không xông lên ép hỏi Sở Thanh Tuyết, mà đi vào phòng họp cao cấp của công ty Khuynh Thành.
Lúc này, cấp cao của công ty Khuynh Thành đều có mặt, duy nhất Sở Thanh Nhã thân là Tổng giám đốc của công ty Khuynh Thành lại không có mặt, ngoài ra, Sở Thiên Hùng không phải là cấp cao của công ty Khuynh Thành, nhưng lúc này lại ngồi vào vị trí Tổng giám đốc của công ty Khuynh Thành.
Đưa mắt liếc qua tình hình trong phòng họp, Diệp Phàm liền hiểu rõ, cuộc họp hôm nay của công ty Khuynh Thành không đơn giản.
Nhưng anh không sợ, ngồi vào vị trí của phó tổng giám đốc.
"Được rồi, nếu người đã đến đông đủ rồi, vậy thì chúng ta bắt đầu cuộc hợp nhé!" Sau khi đợi Diệp Phàm ngồi xuống, Sở Thiên Hùng lớn tiếng nói: "Công ty Khuynh Thành là một tay con gái tôi sáng lập nên, hôm nay, nó đã ủy quyền, đem toàn quyền của công ty giao cho tôi phụ trách."
"Mọi người yên tâm, tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực, làm cho công ty Khuynh Thành chúng ta ngày càng lớn mạnh."
"Nhưng, trước tiên, tôi hy vọng có thể chỉnh đốn lại cấp cao của công ty Khuynh Thành chúng ta, đối với một công ty mà nói, cấp cao chính là đầu rắn, tục ngữ từng nói rồi, rắn không có đầu không được, nếu cấp cao của chúng ta xảy ra vấn đề, đóng vai "đầu rắn" không tốt, vậy thì công ty chúng ta, sớm muộn sẽ phá sản."
"Tổng giám đốc Sở nói đúng, tôi toàn lực ủng hộ tổng giám đốc Sở." Lời của Sở Thiên Hùng chỉ vừa nói xong, một trong những cấp cao của công ty Khuynh Thành liền lập tức hưởng ứng.
"Tôi cũng toàn lực ủng hộ Tổng giám đốc Sở."
"Mặc dù Tổng giám đốc Sở cũ là một người tài hiếm có trên thương trường, nhưng tổng giám đốc Sở thân là bố của tổng giám đốc Sở cũ, nhất định sẽ càng lợi hại, nhất định có thể khiến cho công ty Khuynh Thành chúng ta càng ngày càng lớn mạnh."
"Tổng giám đốc Sở tiếp nhận công ty chúng ta, đối với công ty chúng ta mà nói, là chuyện tốt hiếm gặp, sau này, có tập đoàn Sở Thị làm hậu thuẫn, công ty Khuynh Thành chúng ta nhất định có thể phát triển càng nhanh hơn và tốt hơn nữa so với trước kia!"
......
Sau khi có người hưởng ứng lời của Sở Thiên Hùng, những cấp cao khác cũng đều lần lượt thể hiện thái độ ủng hộ Sở Thiên Hùng.
Trong cả cái phòng họp cấp cao, mười mấy người cấp cao, trừ Diệp Phàm, thì chỉ còn lại bốn người cấp cao không lên tiếng.
"Rất tốt!" Sở Thiên Hùng rất hài lòng với kết quả như thế này, vừa cười vừa nói: "Cảm ơn sự tín nhiệm của các vị, mong các vị yên tâm, chỉ cần các vị cùng làm với Sở Thiên Hùng tôi, thì nhất định sẽ giúp các vị kiếm được đầy túi!"
Khi nói đến đây, ngữ khí của Sở Thiên Hùng khẽ ngừng lại một chút, nhìn về phía Diệp Phàm, nói: "Diệp Phàm, cậu là Phó giám đốc của công ty, hơn nữa, phương pháp chế biến bí mật của Hồng Nhan Kiếp là do cậu nắm giữ, phải không?"
Diệp Phàm nhìn về phía Sở Thiên Hùng, hai mắt nhíu lại, do dự hai giây, gật gật đầu nói: "Phải!"
Từ lúc Sở Thiên Hùng mới vừa lên tiếng, Diệp Phàm đã nhìn ra ý đồ thật sự của ông ta, muốn thâu tóm cả cái công ty Khuynh Thành, hơn thế là muốn cướp đi phương pháp chế biến bí mật của Hồng Nhan Kiếp.
Nhưng Diệp Phàm rất bình tĩnh, cho dù nhìn thấu được ý đồ của Sở Thiên Hùng, anh cũng không lập tức vạch trần, mà rất điềm tĩnh, muốn xem xem Sở Thiên Hùng có những thủ đoạn gì.
"Rất tốt, tôi mời cậu đem phương pháp chế biến bí mật của Hồng Nhan Kiếp giao ra đây nhé!" Sở Thiên Hùng nói, nói rất thẳng.
"Bởi vì tôi và những vị cấp cao khác đã đều bàn bạc qua rồi, quyết định cách chức cậu, bắt đầu từ bây giờ, cậu không còn là Phó tổng giám đốc của công ty Khuynh Thành nữa, dĩ nhiên phải giao ra phương pháp chế biến bí mật của Hồng Nhan Kiếp." Sở Thiên Hùng nói, đồng thời đưa một phong bì thư từ chức cho Diệp Phàm.
"Cách chức?" Diệp Phàm hơi ngớ ra, rồi cười và nói: "Dựa vào cái gì mà cách chức tôi?"
"Cậu thân là Phó tổng giám đốc của công ty Khuynh Thành, nhưng từ ngày kết thúc lễ khai mạc công ty Khuynh Thành đến nay, cậu đã đến công ty Khuynh Thành được mấy lần? Công ty Khuynh Thành lại không nuôi người nhàn rỗi, dĩ nhiên rồi, còn cổ phần của cậu ở công ty Khuynh Thành, nếu cậu bằng lòng bán, tôi có thể mua lại hết!"
Sở Thiên Hùng nói.
"Nếu tôi nhớ không nhầm, cổ phần của tôi, là nhiều thứ hai của công ty nhỉ? Muốn đá tôi ra khỏi vị trí cấp cao của công ty Khuynh Thành?" Diệp Phàm lạnh lùng nói.
"Haha!" Sở Thiên Hùng cười và nói: "Quá lâu rồi cậu không về công ty Khuynh Thành, thế nên, có một số chuyện chắc cậu không được rõ lắm, những ngày qua, cổ phần của công ty Khuynh Thành đã trải qua tận mấy vòng chia nhỏ, cổ phần trong tay cậu, đã không còn đủ 5% nữa."
"Hả?"
Diệp Phàm cau mày lại, anh không thể không thừa nhận, Sở Thiên Hùng là một nhân vật, nhằm thôn tính công ty Khuynh Thành, giành được phương pháp chế biến bí mật của Hồng Nhan Kiếp, đá anh ra khỏi công ty Khuynh Thành, có thể nói là đã làm đủ tất cả các thủ đoạn.
"Dù cho là cổ phần của tôi bị chia nhỏ rồi, nhưng nếu như tôi rời khỏi công ty Khuynh Thành, công ty Khuynh Thành sẽ mất đi sự ủng hộ của tập đoàn Viêm Hoàng, mà không còn sự ủng hộ của tập đoàn Viêm Hoàng nữa, công ty Khuynh Thành chỉ có thể phá sản." Diệp Phàm nói với Sở Thiên Hùng: "Thế nên, ông chắc chắn muốn đá tôi ra khỏi công ty Khuynh Thành sao?"